Hôm nay,  

Đội Quân Chôm Đồ Cổ

11/10/199900:00:00(Xem: 8384)
Bạn,
Theo báo trong nước, trong gần 1 năm nay, nhiều khu vực di tích văn hóa tại một số tỉnh ở phía Bắc, miền Trung đã trở thành mục tiêu cho các nhóm đào xới đổ cổ. Tại Bình Định, nhiều tháp Chàm đã bị cư dân trong khu vực khai thác tối đa để tìm cổ vật. Ghé thăm các khu vực có di tích Chiêm Thành, du khách sẽ được chứng kiến những toán người hì hục đào xới, cuối cùng cả khu di tích bị đào tung, không còn nguyên dạng. Các vụ đào xới này xảy ra từ hơn 10 năm nay, vào năm 1988, trong khi đào tìm gạch Chăm về xây nhà, một số nông dân đã phát hiện ở chân tháp một bức phù điêu tượng thần rất lớn. Cán bộ văn hóa CSVN của huyện nói là tượng nữ thần vàng ("). Không biết cổ vật ấy có phải là vàng thật không hay chỉ là tên gọi nhưng ngay sau đó, nhiều người đã rùng rùng kéo lên đây tìm vàng. Một số người đã đổi đời chỉ nhờ một cái tượng, nhưng đại đa số rà hoài chỉ thấy gạch và đá. “Chiến dịch” đào xới đồ cổ tạm lắng đi một thời gian dài và bùng phát trở lại từ cuối năm 1998. Một số câu chuyện về hiện trạng này được báo VN ghi nhận như sau.
Ông N.H.T., một thợ điêu khắc đá nổi tiếng ở An Nhơn về tài chế tác các pho tượng Chăm giả cổ và khả năng thẩm định xuất xứ của tượng cổ Chăm-pa, cho biết cách đây chừng 60 năm, người Pháp đã đến và đào được ở vùng đất tọa lạc Thập Tháp Di Đà Tự (Đập Đá) rất nhiều tượng cổ. Họ chỉ đóng thùng những pho tượng thật đẹp, thật quý còn lại những cái hơi sứt mẻ, xấu xí... họ dồn vào các hố thám sát rồi chôn lại, xóa dấu tích. Nơi được người Pháp khai quật nằm ở ven kinh đô Vijaya, cách tháp Cánh Tiên chưa đến 5 km theo đường chim bay. Nguyên thủy ở đó có ít nhất là mười ngôi tháp, chúng đã sụp đổ trước khi người ta đến dựng chùa Thập Tháp. Trên những gò đống gạch đá đổ nát tưởng như vĩnh viễn vô dụng ấy, nhiều người đã đào được khá nhiều cổ vật Chăm.

Tháng 6-1999, khi nghe tin có nhiều người rà được khá nhiều đồ trang sức Chăm ở vùng gần chân thành Hoàng Đế, chúng tôi đã có mặt nhưng đáng tiếc là người phát hiện ra cổ vật đã bán sang tay cho một người lạ mặt với giá rất thấp. Ông Đinh Bá Hòa, chuyên viên khảo cổ của Bảo tàng tỉnh Bình Định, cho biết: “Một vài năm trở lại đây, dân Bình Định đã phát hiện ra nhiều cổ vật quý. Ban đầu chỉ là do tình cờ khi đào đất đắp đường, sản xuất... và người dân thường giữ nguyên hiện trường, nhanh chóng thông báo cho chính quyền biết sự việc. Khi nghề rà tìm phế liệu kim loại liên tục phát triển, hiện tượng thất thoát cổ vật còn nhiều hơn trước hàng chục lần trước sự bất lực của chúng tôi”. Vụ thất thoát hũ tiền cổ ở xã Hoài Hương là một thí dụ. Cơ quan chức năng vẫn chưa làm sao thu hồi được hai hũ lớn - một bằng đồng, một bằng sành bên trong chứa nhiều cổ vật bằng gốm, đá và kim loại có mầu vàng nặng hơn 3 kg do một nhóm nông dân khai quật được và bán cho những người lạ mặt. Theo tin tức lan truyền trong giới mua bán đồ cổ ở Saigon thì ngay trong lần mua bán sang tay đầu tiên, lô hàng này đã được ngã giá với con số kỷ lục gần 1 tỷ đồng...
Bạn,
Cũng theo báo VN, trong khuôn viên vòng thành bảo vệ Vijaya ngày xưa nay chỉ còn lại duy nhất một ngôi tháp, đó là tháp Cánh Tiên. Tháp này tọa lạc ở ngay điểm trung tâm kinh đô vì vậy vùng quanh chân tháp đã bị giới thợ rà, những người đi tìm cổ vật đào xới. Dấu vết còn lại là hàng chục hố sâu rải rác quanh tháp. Trong lần khai quật chính thức dưới sự kiểm soát của Bảo tàng Bình Định, người ta đã phát hiện nhiều hiện vật gốm sứ tuyệt đẹp kèm một số hiện vật khác mà theo biên bản sơ bộ, đó là những mẩu kim loại khá nặng có mầu vàng. Thông tin này lập tức lọt đến tai giới săn lùng cổ vật Chăm. Vùng chung quanh tháp lại sôi động hẳn lên!

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đó cũng là ngày Lễ Quốc Khánh Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa. Lúc đầu ngày 2 tháng 9-1945 là ngày khai sinh Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa. Ngày 2 tháng 9, ngày dân chúng thợ thuyền công chức được nghỉ lễ.
Trong khi chính phủ VN nộp cho Formosa tiền gọi là hoàn thuế 14.600 tỷ tiền hoàn thuế trị giá gia tăng gì đấy -- tức là VN tặng 654 triệu USD -- các hôi đoàn dân sự kêu gọi kiện Formosa.
Bản tin VOV kể rằng Hiệp hội Chế biến và Xuất khẩu Thủy sản Việt Nam (VASEP) - đại diện cho 270 doanh nghiệp thành viên hoạt động trong lĩnh vực chế biến, xuất khẩu thuỷ sản trên toàn quốc
Có những người theo VC từ thời rất nhỏ, khi còn đi học, hoạt động đủ thứ, kể cả đi tù trong thời quốc gia... rồi sau 1975 làm cho chế độ mới,
Đủ thứ nỗi lo về chuyện chơi game hiện nay. Chưa cần nói tới trò chơi mới như Pokemon Go, chỉ nói chuyện chơi game bình thường trước giờ thôi,
Trong ngày, tổ kiểm tra đã yêu cầu Thiếu tá Hiếu viết giải trình và làm việc với anh Lê Văn Thảo (25 tuổi, ngụ Tiến Thành), người bị ông Hiếu bắn hai phát đạn cao su vào lưng.
Đất nước xinh đẹp, người dân hầu hết thân thiện, hiền lành... với nên văn hóa xưa cổ nhiều ngàn năm. Vậy là du lịch không hấp dẫn? Có phải, chỉ vì cá chết? Nhìn từ nhiều hướng, cũng là hầu hết bi quan.
Có vẻ như công đoàn nhà nước rất mực vô ích, vì chỉ bảo vệ quyền lợi giới chủ nhân. Và công đoàn chỉ là cánh tay nối dài của đảng, đoàn.
Có phải ô nhiễm môi trường vì cán bộ cầm tiền của các công ty xả thải vô trách nhiệm? Hay vì dân chúng không giữ gìn môi trường? Hay vì Trung Quốc cố ý làm ô nhiễm để đầu độc dân tôc VN lâu dài?
Cán bộ lúc nào cũng có lý do hợp lý: cầu sụp, đường hư chỉ vì đất lún, đất trượt, chớ không phải do xây dựng dỏm, cũng không phải chuyện rút ruột công trình…


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.