Hôm nay,  

Thi Chim Hót

18/05/200600:00:00(Xem: 3264)

Theo báo Đồng Nai, tại thành phố Biên Hòa, có một câu lạc bộ giải trí  dành cho dân chơi chim được thành lập từ năm 1998,  danh xưng là "câu lạc bộ chim hót 198". Con số 198 là số nhà của người sáng lập, tọa lạc trên một con đường mới của Biên Hòa. Trước đó, khi chưa có con đường mới, câu lạc bộ nằm trong hẻm sâu vậy mà đã quy tụ dân chơi chim hót ở Bình Dương, Bà Rịa-Vũng Tàu, Sài Gòn. Trong tỉnh thì có dân chơi chim từ các huyện và thành phố Biên Hòa đến tham dự các cuộc thi chim hót. Trong bài phóng sự về thú chơi chim, báo Đồng Nai đã ghi nhận về các cuộc thi ở câu lạc bộ này qua trích đoạn như sau.<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

 

Mới sáng đầu tuần mà ở câu lạc bộ chim hót 198 trên đường mới công viên Biên Hùng thuộc phường Trung Dũng (thành phố Biên Hòa) đã có gần 30 người ngồi im lặng bên bàn cà phê say sưa nghe chim hót. Trên giàn sắt trước dân được che mát bởi hàng cây bạch đàn, tràm bông vàng rợp bóng, treo mấy chục cái lồng với những "danh ca" có cánh như: họa mi, chích chòe, sơn ca... Ông Hai Long, chủ nhiệm Câu lạc chim hót 198 Biên Hòa cho biết: Sau đợt dịch cúm gia cầm đến nay, phong trào chơi chim hót bị sụt giảm nghiêm trọng. Hồi trước số người tham gia trong câu lạc bộ này có trên 300 và có những cuộc thi chim hót thu hút đến 230 lồng chim. Bây giờ mỗi sáng chỉ còn khoảng 20-30 người mang lồng đến chơi chim hót. Chỉ có sáng thứ bảy và chủ nhật mới đông hơn, nhưng cũng chưa tới 100 người.

 

Ông Hai Long cho biết thêm: Câu lạc bộ không tổ chức đá chim và không chơi chim đá, nhưng chỉ với việc chơi chim hót thôi đã thu hút đông đảo người tham gia, không những người lớn tuổi mà gần đây còn có nhiều thanh thiếu niên, phụ nữ cũng tỏ ra yêu thích môn chơi tao nhã được xếp đầu trong các thú chơi là "chim, hoa, cá, kiểng" này. Ông cũng cho biết là trong giới chơi chim hót, người ta xếp loại: "Nhứt sơn ca, nhì họa mi, tam than (chích chòe đen), tứ lửa (chích chòe lông đỏ)" nhưng hiện nay dân chơi chim ở Biên Hòa rất chuộng chích chòe lửa. Một dân chơi chim hót lâu năm cho biết việc thi hót cũng có tiêu chuẩn hẳn hoi. Đó là chim phải hót dài, hót thanh tao, biết đổi giọng và biết luyến lái. Ngoài thanh là phần hót, chim dự thi còn phải đạt 2 tiêu chuẩn nữa là sắc và bộ. Chim phải có màu lông đẹp và khi thi hót phải biết phun đuôi và ra bộ. Những con chim bổi, chim dự thi lần đầu thường cú rủ hoặc sựng lại khi nghe tiếng hót có cường lực mạnh của đối phương.

 

Bạn,

 

Cũng theo báo Đồng Nai, do  quy định chim thi hót phải đủ "thanh, sắc, bộ" nên trong năm, mùa thi chim hót rộ nhất là từ khoảng sau Tết âm lịch đến đầu tháng 5. Đây là thời điểm chim sung nhất, còn bước vào mùa mưa thì chim bắt đầu rớt lông không bảo đảm quy định về sắc, mà thanh cũng kém phong độ. Về sức thu hút của thú chơi này, ông Hai Long cho biết có nhiều người đã bán lồng, thả chim tuyên bố nghỉ chơi thế mà chợt nghe một tiếng chim hót, tiếng gù gù của con cu đất đã ngứa ngáy không yên và lại sắm lồng, mua chim.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tại 1 trường trung học phổ thông (lớp 10-12) ở thành phố SG, mỗi khi tiếng trống tan học vang lên, cũng là lúc hàng loạt các chuông điện thoại di động (ĐTDĐ) của nhóm học sinh nhà giàu í ới gọi nhau với đủ các loại âm thanh. Phần lớn đó là các tin nhắn, các cuộc gọi hò hẹn. Báo Ngôi Sao gọi đây là trò chơi dế và ghi nhận như sau.
Chuyện trong lá thư này là chuyện những người dân ở vùng Bảy Núi, tỉnh An Giang, kiếm sống bằnng nghề leo hái cây thốt nốt ở độ cao 10 đến 15 mét. Đây là nghề hết sức nguy hiểm. Người làm nghề leo thốt nốt không có bất kỳ dụng cụ bảo hộ nào, vậy nê n nguy cơ "sinh nghề tử nghiệp" rất cao... Báo Pháp Luật TPSG viết như sau.
Theo báo quốc nội, tại vùng biên giới VN-Trung Quốc, khu chợ Đông Hưng thuộc địa phận TQ có một "trung tâm thương mại" chuyên phục vụ cho dân chơi, nhân viên là các cô gái Việt Nam với những trang phục rất mát mẻ. Trong tòa nhà trước đây là một trung tâm thương mại, các "giai nhân" đứng, ngồi lố nhố trước cửa từng ki-ốt. Cô nào ăn mặc cũng hết sức "mát mẻ"
Hơn 2 tháng qua, khu vực Bắc phần hầu như không có mưa. Mưa ít nên lượng nước các dòng sông suối hiện chỉ còn bằng 45% so với trung bình nhiều năm. Hơn 1 triệu ha ruộng ở đồng bằng Bắc phần đang cạn khô nằm phơi mình chờ mưa. SGGP ghi nhận về thực trạng hán hạn tạo miền Bắc VN như sau. Dọc quốc lộ 1 ven theo 3 tỉnh, thành phố đồng bằng sông Hồng là Hà Nội, Hà Tây
"Hung thần trên biển" là biệt danh mà ngư dân Phan Thiết, Hàm Tân và Tuy Phong đặt cho thuyền làm nghề giã cào của các tỉnh khác đến Bình Thuận khai thác. Với công suất từ 400-500CV, các "hung thần" này không chỉ khai thác hải sản không đúng địa phận mà còn làm thiệt hại tài sản cho các tàu thuyền nhỏ của ngư dân địa phương, ảnh hưởng đến sản lượng đánh bắt hải sản.
Tại miền Bắc VN, mỗi năm sông Hồng có một mùa nước cạn. Nhưng năm nay, nhiều đoạn trên sông Hồng cạn đến trơ đáy, dân địa phương có thể lội qua được. Hiện trạng này đã gây khốn khổ cho những gia đình nghèo các xóm chài ven sông Hồng, kiếm sống bằng công việc đánh bắt cá trên sông. Những ngày hạ tuần tháng 12 này, nhiều dân chài chỉ còn biết ngồi chờ con nước lên.
Trên địa bàn TPSG, dòng kênh Nhiêu Lộc được mở chạy dài qua nhiều quận nội thành, và cũng từ khi "con kênh đen đen" này hình thành thì hàng loạt quán nhậu cũng theo đó mà xuất hiện, chủ yếu là về đêm. Từ khu vực cầu Thị Nghè (dọc đường Hoàng Sa, quận 1) chạy dọc theo bờ kè đến khu vực chung cư Miếu Nổi có quá nhiều quán nhậu đêm. Báo Ngôi Sao viết như sau.
Tại VN, các phòng trà bây giờ như nấm mọc sau mưa. Đó là mảnh đất để các ca sĩ mới vào nghề có cơ hội thể hiện giọng hát của mình. Tuy nhiên không ít phòng trà đã trở thành điểm hẹn của các cuộc tình chớp nhoáng giữa ca sĩ và những kẻ lắm tiền.Những sự việc xảy ra liên tiếp gần đây liên quan đến các ca sĩ có danh cũng như vô danh khiến nhiều người thất vọng.
Hàng năm cứ đến mùa Noel, nhiều sinh viên nghèo đã kiếm tiền bằng những công việc làm thêm như làm ông già Noel, gửi qua, trang trí... Vốn lận lưng chỉ khoảng vài trăm nghìn đồng, vừa mua quà vừa chi trả khoản mướn quần áo ông già Noel và chi phí đi lại. Ai kêu gì thì đặt ở cửa hàng rồi đi giao theo yêu cầu ngày giờ, địa điểm của khách hàng, món quà giá trị bao nhiêu.
Theo báo quốc nội, tại VN, chuyện nhiều thiếu niên tụ tập thành băng nhóm đua đòi ăn chơi, quậy phá đã không còn là hiện tượng riêng biệt. Sự hư hỏng và tính chất côn đồ còn tăng lên ở mức độ báo động khi thiếu tiền xài, mua sắm. Các nhóm thiếu niên này sẵn sàng lao vào con đường trộm cắp, cướp của, thanh toán theo kiểu xã hội đen chỉ để chứng tỏ mình là "người lớn", là dân "anh chị.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.