Hôm nay,  

Chuyện Làng Đá

13/12/200600:00:00(Xem: 3958)

Bạn,

Theo báo quốc nội, tại miền Đông Nam phần, có một làng  nổi tiếng về nghề đẻo đá tạo thành các bia, tượng mỹ thuật. Đó là làng đá Bửu Long thuộc địa phận  thành phố Biên Hòa. Làng này đã được hình thành rất lâu rồi, lâu đến nỗi không còn ai nhớ đó là năm nào, dân làng chỉ nghe kể lại rằng lúc đó, từ Quảng Đông (Trung Quốc), những lưu dân theo đường biển đến Gia Định, men theo nhánh sông Đồng Nai rồi dừng chân ở Bửu Long. Làng đá Bửu Long có từ đó và tồn tại đến ngày nay, gắn chặt bao đời đá với người. Báo Người Lao Động ghi nhận toàn cảnh về làng đá này qua đoạn ký sự như sau.

Tại Bửu Long có hàng trăm gia đình làm đá. Vợ chồng ông Trương Ứng Tân và bà Huỳnh Thị Xỉn, gắn bó với nghề làm đá từ 40 năm nay. Bà Xỉn tâm sự: "Nghề làm đá nuôi sống chúng tôi. Tuổi thơ tôi là những tháng ngày trốn cạnh những tảng đá to, nhỏ của trò chơi cút bắt. Lớn lên, lấy chồng cũng dân làm đá. Rồi 8 đứa con lần lượt chào đời và lớn lên bằng số tiền ít ỏi mà hai vợ chồng hằng ngày phải gồng lưng đẽo đá". Theo lời bà Xỉn, trước kia, để có nguyên liệu, người làm đá phải lên tận núi, tìm những tảng phù hợp tự đục, đẽo mang về. Khó nhất vẫn là công đoạn làm bóng hay tạo hình. Người thợ chỉ dùng búa đập theo chiều của tảng đá... "Không biết bao lần, chúng tôi đã chảy máu, bầm tay vì đá", bà nhớ lại. 

Phóng viên cũng đã gặp chị Đào Thị Ánh Nguyệt, 46 tuổi. Chị xòe đôi bàn tay chai sần phân trần: "Tôi làm nghề này đã 30 năm. Đã nhiều lần tôi định bỏ nghề, nhưng bỏ thì biết làm gì" Mà bỏ cũng khó vì bao năm nay nó gắn với đời sống của mình". Chị cho hay có dạo chị đã thử bỏ nghề một tuần, kết quả nghề thì không thể bỏ mà ngược lại bị bệnh không đi nổi. Hiện trong gia đình chị, hai trong số ba người con cũng tiếp tục nối nghiệp mẹ theo học làm đá cho những cơ sở sản xuất trong làng.  Nói về nghề đá, anh thợ đá Lê Thọ Sơn, 29 tuổi, có dáng người nhỏ nhắn, từng tốt nghiệp Cao đẳng Mỹ thuật từ Thanh Hóa lặn lội vào Bửu Long để được học thêm nghề. Sau gần 10 năm gắn bó, Sơn đã cho ra đời hơn 1 ngàn tác phẩm. Anh Sơn cho biết đá ở đây hội tụ từ nhiều vùng, rất đa dạng. Nào là đá đỏ, đen của Bình Định, đá xanh của Phan Rang, đá tím của Khánh Hòa, đá xám ở Bà Rịa. Nhưng chất liệu đặc biệt nhất làm nên nét rất riêng của làng đá chính là đá xanh Bửu Long. Tuy không lấp lánh, không có hoa văn, nhưng đá Bửu Long có màu xanh nhạt rất đặc biệt, phù hợp với việc thiết kế, xây dựng hay thực hiện những tác phẩm điêu khắc. Những tảng đá xanh được lấy từ núi Châu Thới, qua bàn tay tài hoa của người thợ, đá được thổi hồn thành những tác phẩm có giá trị như tháp sen, tượng đúc và cả những chú rồng, lân hay sư tử dũng mãnh.

Bạn,

Cũng theo báo Người Lao Động, ở Bửu Long, dọc tỉnh lộ 24, nhà nhà đều có đá chất chồng như núi. Khoảng 50% dân ở đây sống bằng nghề làm đá. Làng cũng là nơi quy tụ nhiều người thợ có tay nghề từ các vùng khác đến. Những tấm bia đủ kích cỡ, những đài sen, tượng phật, nàng tiên cá có mặt khắp các cơ sở trong làng.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đại họa xảy ra hàng ngày tại các siêu thị Sài Gòn là nạn chuột. Tại 1 siêu thị ở quận 5, vào 8 giờ sáng vừa mở cửa hàng , nữ chủ nhân cửa hàng này đã thất kinh vì các món bánh, kẹo, khô bò vương vãi khắp sàn. Bên cạnh nỗi lo vắng khách mùa mưa, người bán còn lo phải đối đầu với chuột. Mỗi buổi sáng dọn hàng, nhiều tiểu thương lại cầu mong hàng hóa của họ không bị chuột quậy phá
Tại Sài Gòn, trong các mẩu tuyển dụng lao động đăng trên một số tờ báo, nhan nhản những thông tin tuyển dụng đại loại như: Bar ca nhạc N, vũ trường M... cần tuyển nữ nhân viên giao tế, hoạt náo viên ca nhạc, ngoại hình xinh xắn, giao tiếp tốt, biết nhảy, tuổi từ 18-24, lương căn bản 800.000 đồng, chưa kể tiền thưởng, ngoài ra còn một số chế độ khác như đồng phục
Hiện nay, trên địa bàn thành phố Sài Gòn, có hàng trăm nghìn phụ nữ rời làng quê miền Trung, miền Bắc đổ xô vào Nam tìm việc làm. Họ ra đi với khát vọng đổi đời, trở thành công nhân trong những nhà máy to lớn, có thu nhập cao. Nhưng sự thật lại quá phũ phàng, bao năm cắm đầu làm để rồi tay trắng hoàn trắng tay. Báo Lao Động viết như sau.
Trong vòng hơn một tháng nay, nhiều người dân ở các tỉnh phiá Nam của Miền Trung râm ran về chuyện tại xã Khánh Bình huyện Khánh Vĩnh (Khánh Hòa) có một suối nước nóng rất lạ, có thể chữa bách bệnh. Thực hư về tin đồn này được phóng viên báo SGGP ghi nhận như sau.
Theo ghi nhận của báo quốc nội, tại một số quận của thành phố Sài Gòn, thời gian gần đây có khá nhiều tiệm hớt tóc bình dân với 1 dịch vụ rất đặc biệt là ráy tai, nhổ tóc bạc cho khách. Tại mỗi quán, những cô gái trẻ với trang phục khêu gợi, nhổ từng cọng tóc của khách đang say sưa ngủ. Phóng viên Tin Nhanh VN đã mô tả cảnh tượng này qua đoạn ký sự như sau.
Trên địa bàn tỉnh Miền Tây, có những cây cầu không mố, không đường sá, không đúng chỗ cần nằm dọc tuyến kênh T6, một trong số các kênh thoát lũ ra biển Tây chảy qua địa phận hai tỉnh An Giang và Kiên Giang. Sau hơn năm năm đưa vào sử dụng, người dân chưa hề được hưởng lợi thì bây giờ hầu hết cầu đã bị xuống cấp trầm trọng... Báo Tuổi Trẻ viết như sau.
Theo báo Tuổi Trẻ, miền Tây, vựa lúa của Việt Nam, đang trở thành thị trường của gạo Thái Lan. Hàng ngày, từng đoàn xe tải gạo Thái Lan ùn ùn kéo vào miền Tây Nam phần VN. Chuyện thực như đùa đó đang diễn ra từ nhiều ngày nay với những nhãn hiệu quen thuộc được đóng từng bao theo yêu cầu của khách, gạo Thái Lan nghiễm nhiên có chỗ đứng cạnh tranh tại vựa lúa đồng bằng.
Gần nay, nhiều công ty xổ số kiến thiết tại miền Nam bị phát giác trò chơi gian lận với mục đích đánh lừa người mua vé số để chiếm hết các giải trúng cao, không thoát ra ngoài cho người chơi số được trúng, có bàn tay của cán bộ gộc tạo nên "kịch bản và đạo diễn". Báo Thanh Niên ghi nhận vài trường hợp về ma thuật lưà đảo quanh tờ vé số như sau.
Sau khi kỳ thi tốt nghiệp phổ thông trung học (lớp 12, Tú tài) kết thúc vào đầu tháng 6/2004 tại thành phố Sài Gòn, hàng loạt trung tâm luyện thi theo kiểucấp tốc đã mọc nhan nhản khắp nơi, không chỉ trên các băng quảng cáo treo đầy đường mà còn tràn ngập trên trang quảng cáo các báo. Báo SGGP ghi nhận về các lớp luyện thi này như sau.
Nếu như học thêm từng bị ''kêu cứu'' nhiều lần thì học hè lại là nhu cầu có thực của khá nhiều phụ huynh bậc tiểu học ở TPSG. Lý do xem ra khá đơn giản: Cha mẹ muốn có một chỗ giữ con tin cậy để yên tâm đi làm. Và chính lý do này đã quyết định mục tiêu cho con đến lớp dịp hè của phụ huynh: Vui chơi là chính, phần học có chăng chỉ là ôn luyện kiến thức một cách nhẹ nhàng


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.