Hôm nay,  

Nữ Vệ Sĩ

05/03/200400:00:00(Xem: 6433)
Bạn,
Theo báo quốc nội, cả thành phố Sài Gòn hiện có trên 30 công ty dịch vụ bảo vệ (còn gọi là vệ sĩ) với khoảng 8000 vệ sĩ, trong đó nữ vệ sĩ chiếm đến 25%. Theo ông Nguyễn Đình Trì, Chủ tịch Hội vệ sĩ trẻ thì: trong lĩnh vực vệ sĩ các "má đào" đang có vai trò ngày càng quan trọng. Báo GDTĐ viết về hoạt động của những nữ vệ sĩ này như sau.
Vào một buổi sáng gần cổng Công ty dịch vụ bảo vệ Long Hải có khá đông nữ tú, trong đó có không ít học sinh vừa tốt nghiệp lớp 12 đang chờ để vào nộp đơn dự thi theo chương trình tuyển dụng tân vệ sĩ của công ty này. Họ có điểm chung là khá xinh xắn. Một vài cô thậm chí có dáng người mảnh mai xong tất cả đều tươi tắn và khoẻ mạnh. Đặc biệt, các cô gái đều cho biết họ tìm đến với nghề này từ cảm tình với bộ đồng phục! Trước mọi điều về nghề vệ sĩ đang còn khá mới mẻ ở Việt Nam (chỉ mới bắt đầu xuất hiện cách đây chừng 6, 7 năm) và họ còn chưa được hiểu biết nhiều về nó thì bộ đồng phục trông vừa rất oai lại vừa dễ thương cứ cuốn hút họ.
Hầu như tất cả những ai gắn bó với nghề vệ sĩ đều có nhận xét phụ nữ có vai trò nhân đôi trong công việc này. Vì ngoài việc đáp ứng cho một số lượng tương đối lớn khách hàng hiện nay có nhu cầu thuê vệ sĩ nữ, chủ trương của lãnh đạo các công ty nhằm mở ra một đội ngũ nữ cũng là để dung hoà sự căng thẳng đối với một lĩnh vực vốn nhiều áp lực và có vẻ như cứng nhắc, khô khăn.

Tại các công ty dịch vụ bảo vệ như Long Hải, Thăng Long, Việt Nam, Nam Đại Việt, Trí Dũng được biết số vệ sĩ nữ luôn được chia đều thành hai: một nửa làm văn phòng để "dung hoà" cho chính công ty và một nửa đi tác nghiệp. Về phía các nữ vệ sĩ làm văn phòng, ông Nguyễn Đình Trì, chủ tịch Hội vệ sĩ trẻ có nhận xét: Vốn bản lĩnh và nhậy cảm nên các nữ vệ sĩ giải quyết công việc hành chính liên quan cũng hết sức lẹ làng, tinh tế .Có không ít các nữ vệ sĩ đang giữ trọng trách "nữ tướng" trong công tác bảo vệ ở công ty.
Anh Nguyễn Quốc Tình ÏPhó tổng giám đốc Công ty dịch vụ bảo vệ Việt Nam cho biết: "Có rất nhiều khách hàng đề nghị thuê vệ sĩ nữ. Đó là những nơi cần đến người bảo vệ nhưng lại muốn giảm đi tính chất hoàn toàn chỉ là trang nghiêm như siêu thị, nhà hàng, cao ốc, gia đình các yếu nhân vv. Nhiều khi biết công việc quá nguy hiểm không phù hợp với nữ hoặc đôi khi chưa kịp cung cấp đối tượng đủ tiêu chuẩn, phía công ty đã phải tư vấn hoài họ mới chịu thay nam".
Bạn,
Báo GDTĐ viết tiếp: Nguy hiểm và đa dạng những phức tạp là các vấn đề mà các nữ vệ sĩ thường xuyên gặp phải. Nhưng họ cũng có những cách giải quyết bản lĩnh, thuyết phục không kém gì đồng nghiệp nam. Thậm chí đôi khi họ còn được đánh giá là nhạy cảm hơn.. Tuy bản lĩnh trong công việc là vậy, nhưng ngoài đời các nữ vệ sĩ cũng vẫn hết sức nhẹ nhàng, duyên dáng. Họ tự hào về công việc và đặc biệt luôn tươi cười. Họ bảo phải cười thật nhiều để giảm đi chính những áp lực căng thẳng của công việc. Và cũng có rất nhiều khách hàng cũng như người dân yêu quý họ.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sau thời gian tạm lắng trong năm 2003, thị trường đất đai TP.SG lại có chiều nhộn nhịp. Nhộn nhịp ở một số quận mới và ở một số khu vực có dự án rục rịch khởi công. Tình trạng tự phân nhỏ đất nông nghiệp bán giấy tay của giới đầu cơ và người dân đang gia tăng... Báo Tuổi Trẻ viết như sau.
Chuyện xảy ra tại Ngân hàng máu của Bệnh viện Đa khoa Đồng Nai, và Bệnh viện Truyền máu SG. Tại đây, luôn có người bán máu để có tiền sống lang bạt, đi du lịch. Đó là những người cũng có gia đình, nhưng do "thân xác con trai nhưng tâm hồn con gái", thích bỏ nhà đi bụi. "Tài sản" của họ là máu. Ghi nhận của báo Sức Khỏe-Đời Sống như sau.
“Gặp một nạn nhân bị lừa đảo đưa đi Malaysia: Bị bắt, bị giam cầm và... không một xu dính túi.” Đó là nhan đề một bài trên báo Lao Động, kể về hoàn cảnh một thanh niên VN đi “lao động xuất khẩu ở Mã Lai, và rồi bây giờ vêà lại. Chuyện do ký giả Xuân Quang của báo này ghi như sau.
''Đầu nậu kế toán'' chui, đó là cách gọi của dân trong nghề chỉ người kinh doanh dịch vụ kế toán ''chui''. Những người kiếm sống bằng dịch vụ này thường là các kế toán viên có nhiều kinh nghiệm, kể cả kinh nghiệm "lách" các khoản thuế. Khách hàng của họ là các doanh nghiệp tư nhân nhỏ, các cửa hàng đại lý. Báo Pháp Luậr TPSG viết về các đầu nận này như sau.
Đây là chuyện của dân nghèo sống bằng nghề bán thịt cóc. Họ trong 1 làng mà đến 90% mưu sinh bằng nghề bán thịt "cậu ông trời" Báo Thanh Niên viết về 1 thanh niên 25 tuổi, nhưng đã có 10 năm trong nghề qua đọan ký sự như sau.
Theo ghi nhận của báo quốc nội, mặc dù đến tháng 7/2004, các trường đại học tại VN mới tổ chức kỳ thi tuyển sinh viên vào năm thứ nhất cho niên khóa 2004-2005, nhưng từ đầu năm, các trung tâm luyện thi Đại học đã vận hành hết công suất để thu hút học sinh. Một trong những chiêu để thu tiền học sinh là dịch vụ tổ chức thi thử, dựa theo tuyển tập đề thi mẫu của Bộ Giáo Dục-Đào Tạo CSVN. Phóng viên TNVN đã viết về dịch vụ này tại HN qua đọan ký sự như sau.
Theo báo Người Lao Động, giới văn nghệ trong nước đang bàn tàn xôn xao về một cuộc thi có tên là "Cô Gái Vàng-Tìm Người Giống ca sĩ Mỹ Tâm".Giải nhất 100 triệu đồng cho một phiên bản giống nhất. Báo NLĐ cho biết dư luận chỉ thật sự bắt đầu bùng nổ khi chuyên san Người nổi tiếng - viết tắt là N2T, số ra mắt của tạp chí Điện Ảnh Ngày Nay (thuộc Viện Phim Việt Nam, Bộ Văn hóa-Thông tin) phát hành chính thức trên cả VN vào ngày 18-3-2004. Trong đó có lời rao về cuộc thi này do doanh nghiệp tư nhân Núi Đôi tài trợ. Báo NLĐ viết về cuộc thi như sau.
Tại một làng chài ở Khánh Hòa, có 1 ông già 72 tuổi, nhưng có 60 năm đan thúng chai bán cho ngư dân. Với ông già này, thì "khi nào cửa biển này cạn nước thì nghề này mới thôi". Đó là lời tâm sự mộc mạc của ông Trần Quá. Năm nay 72 tuổi, ông theo nghề từ khi còn là cậu bé 12 tuổi. Vậy là đã 60 năm ông gắn bó với cái nghề truyền thống 3 đời của gia đình.
Theo báo quốc nội, hệ thống sông ngòi chảy qua các thành phố ở Việt Nam đang bị ô nhiễm nặng. Trên địa bàn tỉnh Đồng Nai, mọi chất thải của thành phố Biên Hòa đều đổ về sông Đồng Nai và đã đến lúc con sông này "lâm bệnh" vì chịu không nổi sự ô nhiễm kéo dài. Báo Tuổi Trẻ ghi nhận về hiện trạng trên sông Đồng Nai qua đoạn ký sự như sau.
Chỉ 3 ngày sau khi báo chí đăng tải hình ảnh các quan chức Sài Gòn dự buổi tiệc thịt gà tại hội nghị khuyến khích tiêu thụ sản phẩm gia cầm, thì tại ngoại thành, gà và trứng gia cầm chưa kiểm dịch đã tái xuất hiện công khai tại các chợ ngoại thành. Nhiều cư dân nội thành đã đến các chợ vùng ven Sài Gòn để mua gà. Phóng viên báo SGGP viết như sau.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.