Hôm nay,  

Tết Bolsa...

17/02/200700:00:00(Xem: 6149)

Đồng bào Việt ở Little Saigon đang lũ lượt sắm Tết, háo hức chờ Hội chợ Tổng Hội Sinh Viên ở Garden Grove (mở cửa ba ngày cuối tuần này) giữa không khí se lạnh như tiết trời Datlat, Hà Nội vào Xuân. Trong khi đó, tin từ quốc nội nói Saigon, Huế đang nóng như mùa hạ, và đông người sang Mỹ ăn tết với bà con, hòa nhập với đồng hương từ các tiểu bang lạnh kéo về Cali. Pháo đã nổ giòn giã hôm khai mạc chợ hoa Xuân TTCG, và giữa chợ đêm Bolsa, xe cộ lưu thông chậm, tiếng pháo được đốt lén lút cũng nổ đì đẹt chớp nhoáng tạo thích thú cho dòng người đi sắm hoa tươi tại các khu chợ hoa trái lẻ tẻ dọc đại lộ chính Bolsa !

Cư dân Việt ở các thành phố Litlle Saigon tiện đâu mua sắm đó:khu chợ Quang Minh, chợ Người Việt, chợ Mỹ Thuận, Thuận Phát, Phát Tài, Saigon City Market, chợ TK,.v.v. Nhưng rồi hầu như ai cũng đáo qua khu trung tâm là khu chợ Á Đông, Vân,Kim Tự điển, sách lịch Pháp Quang,..., và bên kia đường là Phước Lộc Thọ, chợ Bến Thành...

Bởi nơi đây năm nào cũng là chợ đêm, làm sống lại chợ hoa đêm Nguyễn Huệ thuở nào.

Bác cao niên Vũ thế Ng. lầu bầu: "Người đi sắm Tết như vầy vẫn là ít, phải đông hơn nữa mới đúng, bởi bà con mình về đây ở ngày càng đông. Không ít người càng năm rủ nhau về VN càng nhiều, đem tiền về cho VC nó xài !". Trong khi đó, cô Nguyễn thị X. khoác măng tô nói giọng Bắc...quê quê, chân mang bốt cao cổ, nói "cháu từ VN qua đây thăm người nhà, nên nán lại ăn Tết luôn !". Va, một nghệ nhân mê hội họa, đem trái sấu cổ thành Hà Nội cùng bánh dẻo "chà lam Hà Tây" ra mời khách xem tranh anh treo bán ở phòng hội một tòa báo với dãi băng nói cuộc triển lãm hội họa của người đến từ Hà Nội! Cùng lúc, một đài phát thanh phỏng vấn ca sĩ trẻ từ Saigon qua Quận Cam hát "sô" Tết, và các flyer tung ra quảng cáo vài nghệ sĩ VN khác đến đây trình diễn...

Người ta lo luồng khí lạnh tháng trước sẽ làm cho giá hoa Xuân lên cao.Nhưng không, rảo một vòng khắp các chợ hoa, hóa ra vẫn rẻ. Vật giá lên theo giá xăng, mà chậu hoa cúc bình thường vẫn giá năm ngoái. Khách nào có phòng khách thoáng rộng, liền "chơi" hai chậu cúc đại đóa lớn gấp đôi, dĩ nhiên giá phải cao hơn nhưng "xứng đồng tiền bát gạo" nói theo lời một khách du xuân. Lan rũ, lan đất, lai ơn, giá vẫn bình dân dễ tiêu thụ, khách nào sành điệu chịu mua lan Úc nhập vào giá vài trăm đến bạc ngàn. Có chậu hoa mai nở rộ đẹp mắt cao bằng đứa bé, cũng chỉ vài trăm, ai cũng trầm trồ khen công phu trồng tỉa. Quýt, quất tượng trưng cho lộc năm mới dồi dào từ các vườn ươm chở đến, được bán nhanh. Một số đồng hương nói giọng Nam đi tìm bốn loại trái cây "cầu,dừa,đủ,xoài" thật khó khăn: nhiều nơi bán trái cây chỉ có mãng cầu, đu đủ. "Thôi thì cầu đủ cũng được rồi", một bác gái dễ tánh lẩm bẩm, trong khi bác trai đi cùng, nở nụ  cười tiếu lâm: "mộng bình thường là chắc ăn, vượt trội hơn người, ham ô-vơ quá, tiền bạcnhiều quá, dễ sinh chuyện !"

Bánh mứt vẫn là gia vừa túi tiền. Kỹ thuật gói và nhãn hiệu, càng năm càng đẹp. Bánh Tét bánh Chưng gói tại chỗ, nóng hâm hấp, chỉ có mười đồng đến 12. Bánh tét có nhích hơn chút đình, giò thủ, giò lụa, mứt, thèo lèo đều có giá dễ chịu. Có bà tìm cho ra mứt Dừa non  vừa mềm mại vừa deo dẻo từ trong nước nhập vào Mỹ, hoặc mứt hột sen phải là gốc Huế, hương thơm và cắn bở, "vì xứ ni sen mọc trong hồ, không phải trồng đại trà trong đầm, ruộng, ao", theo lời họ kể.

Nhiều chợ tết nhỏ đã mở ra ở vùng ven trung tâm, thu hút đồng bào ưa mua sắm sớm, tiện thời giờ. Hầu như đồng bào các thành phố lân cận ăn nên làm ra hơn, chấp nhận kẹt xe khi vào phố Việt, lặn lội về sắm tết chất đầy xe, "xài có là bao, sắm nhiều bởi biếu xen qua lại chỗ sui gia, chủ tớ cho phải lễ !", một cặp vợ chồng diện bảnh bao nói.

Duy trì tập tục ăn Tết, song có bà vẫn khư khư hủ tục,bất chấp lời ông chồng bảo "thôi ! giờ là thời đại internet thế kỷ 21 rồi": Mấy bà này vẫn lùng tìm mua cho được giấy vàng mã,sớ cúng sao hạn, hạt nổ đèn cầy,chỉ thiếu đồ hàng mã là đủ bộ sậu ! Song le, khi cúng giao thừa hay tất niên, đồng bào đều theo lịch hải ngoại. "Chỉ ngặt cái ba cái ông thiên văn địa lý quốc nội tỏ ra không lệ thuộc Tàu, khi không soạn lịch khác một chút, khiến ngày Tết trong nước sớm hơn hải ngoại một ngày, thành ra phải tính giờ giấc cho đúng khi gọi điện thoại về chúc Tết thân nhân", nhiều người cho biết sự lưu tâm của họ với gia đình bên quê nhà.

HỘI CHỢ TẾT LITTLE SAIGON

Như mọi năm, Hội chợ tết của THSV ở Garden Grove vẫn là nơi mọi người chờ đón. Năm nay người ta tin là rầm rộ hơn bởi sinh viên kỷ niệm 25 năm tuổi trẻ qui tụ thành một tổ chức có uy tín, tiền lời được chia cho các hội đoàn văn hóa xã hội.

Hội chợ THSV năm nào cũng là nơi giải trí mang dân tộc tính, với làng văn hóa VN mang cảnh quan làng truyền thống của dân ta, với thi đố thơ của Giải Khuyến Học, thi hoa hậu, xem người mẫu thời trang, múa lân, ca kịch, nhận quà free từ ngân hàng Wells Fargo, Mc Donald, Super Lotto,... các hãng điện thoại, các công ty, hàng chục nơi vui chơi cho trẻ em, khu nghệ thuật văn hóa, khu ăn uống thả dàn,..v.v. Hội chợ mở cửa vào Thứ Sáu này, khai mạc tưng bừng vào sáng Thứ Bảy và kéo dài hết ngày Chủ Nhật 18-2.

Những ngày đêm xuống phố Bolsa, Brookhust, Westminster, Magnolia,..., để xem và tận hưởng không khí Tết Việt Nam giữa cuộc sống tha phương, chợt thấy người đàn ông râu ria lởm chởm dáng trung niên,lầm lì đẩy chiếc xe đạp đèo bồng đủ thứ bao bị kềnh càng mà trông nhẹ tênh, băng qua ngã tư đèn đỏ Broohkusr-Hazard khoảng chín giờ đêm. Đoán chừng gã là một đồng bào vô gia cư, bình thản đi tìm nơi trú ẩn mặc cho thời điểm Tết đang đuổi sau lưng. Tôi chợt thấm thía  và thương thầm cho vài bằng hữu sang đây từ độ thanh xuân hồi năm 1975 mà nay vẫn còn "cày" để trả tiền thuê nhà trọ với giá càng năm càng nhích. Mình thương chính mình cùng bao kẻ đã ít nhiều trải qua một mảnh đời vô gia cư, không tổ ấm. Y hệt cảnh đời và tâm trạng của một nhà thơ tiền chiến khi lang bạt từ Bắc vô Nam vào chiều cuối năm hơn nửa thế kỷ trước. Giữa cái cô liêu ấy, nhà thơ tình đã thốt lên:

Hỡi ôi, trời đất vô cùng rộng

Nào biết tìm đâu một mái nhà...

hoặc nỗi nhớ da diết của nhà thơ tình Nguyễn Bính trên bước đường giang hồ nổi trôi mà không dứt được hồn quê, khi Xuân về, trong bài thơ Phương Nam Hành:

Xuân đến khắp trời hoa rượu nở

Mà ta với người buồn vậy thay!

hay:

Sáng mai xuôi ngược về đâu nhỉ

Mà biết về đâu kẻ ngược xuôi "

Nguyễn hùng Nhiên

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Westminster (Bình Sa)- - Tại hội trường Việt Báo vào chiều Chủ Nhật ngày 3 tháng 11 năm 2019 vừa qua, Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal, đã tổ chức cuộc triển lãm pho tượng Thương Tiếc, nhân dịp nầy ông Nguyễn Đạc Thành, Chủ Tịch Hội VAF cũng có mặt để tường trình một số tin tức chi tiết về việc trùng tu nghĩa trang Biên Hòa.
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Sự phát triển của kỹ thuật điện toán và công nghệ thông tin đã và đang làm thay đổi một cách sâu sắc mọi mặt của xã hội hôm nay, đạo pháp cũng không nằm ngoại lệ.
Lãnh đạo Đảng và Nhà nước CSVN biết sợ Tầu là nhục, nhưng còn hơn nghe dân để mất Đảng. Tư duy này đã rõ như ban ngày trong cách hành xử ngoại giao và bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, cả trên đất liền và biển đảo, trước áp lực của Trung Cộng, của các thế hệ lãnh đạo Việt Nam từ sau 1975.
Tại sao phải đợi đến 3 tiếng đồng hồ và phải có thỏa thuận bằng giấy tờ chứ không được nói miệng thì các cơ quan truyền thông mạng mới được đăng lại tin của báo giấy?
Xưa kia, việc đi ăn ở ngoài phạm vi gia đình là chuyện ít khi xảy ra. Món ăn được nấu nướng ở nhà với bàn tay khéo léo của người đàn bà quán xuyến. Lâu lâu, khi có việc gì đáng ghi nhớ như kỷ niệm ngày cưới, hoặc có chuyện vui muốn ăn mừng, thết đãi khách quý, đi chơi xa... thì gia đình mới rủ nhau đi ăn nhà hàng một lần để cùng chung vui.
Đã trở lại do sự yêu cầu của nhiều người, lễ hội 2019 sẽ lớn hơn và nhiều ánh sáng hơn
Tôi nhặt được cụm từ “Kho Trời đã khoá” trong truyện ngắn (Chân Dung Một Cô Gái Việt Nam) của Tâm Thanh. Người kể chuyện tên Diễm, sinh ra tại Na Uy, và làm việc như một thông dịch viên (on call) cho sở cảnh sát di trú tại thủ đô Oslo. Nhân vật chính tên Vân, bị bắt giữ về tội ăn cắp và nhập cư bấ́t hợp pháp.
Ngôi chùa đầu tiên mình thăm hôm Thứ Năm có tên là Takayama Betsuin Temple Trasure House.
Cách nay đúng 30 năm, Bức Tường Berlin "sụp đỗ" vào ngày thứ năm mùng 9 tháng 11 năm 1989. Biến cố này đã được nhiều nhân vật lãnh đạo Tây Phương - chẳng hạn như Cố Thủ Tướng Đức Kohl, Cựu Tổng Thống Ba Lan Walesa, Cựu Ngoại Trưởng Mỹ Clinton .... - đánh giá xem như biến cố quan trọng nhứt trong thế kỷ 20.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.