Hôm nay,  

Diễn Đàn Độc Giả

16/05/200500:00:00(Xem: 6263)
Khánh thành TTVH &SHCĐ/ NSW

Phạm-Nguyễn - NSW

Theo quan niệm chung, khi làm bất cứ việc gì mà kết quả đến được như sự mong muốn đều được định nghĩa là thành công. Sự thành công có thể ít hay nhiều, to hay bé tuỳ vào tầm nhìn của người thẩm định. Có những người chỉ chú trọng vào bề ngoài, làm sao tạo được mầu sắc xanh đỏ, lập loè, để làm cơ hội nhẩy múa, khoe khoang, dù chẳng có lợi cho ai hay kể cả ngay chính bản thân họ, nhưng họ hí hửng toe toét cười với nhau và coi đó là thành công. Với những người đó, thành công là cái gì làm cho họ vui, dù đó là cái vui tí tửng ích kỷ và nhất thời. Trái lại, cũng có người nghĩ xa hơn, coi mục đích của thành công là mang lại hạnh phúc và ích lợi lâu dài cho nhân quần xã hội.
Hôm thứ bẩy vừa qua (7-5-2004), một buổi lễ khánh thành Trung Tâm Văn Hóa và Sinh Hoạt của CĐ/NSW, thành công ngoài sự tưởng tượng của mọi người trên nhiều phương diện. Tuy nhiên, có lẽ từ vị trí đứng không vững vàng, tầm nhìn hạn chế, hay vì lý do nào đó, nên cũng có một số người vội vàng cho rằng vì thời tiết hôm ấy quá xấu, nên số người tham dự chỉ được hơn một ngàn, như thế là không thành công. Cũng có người cho rằng Ban Tổ Chức không chu đáo, nên không đủ thời gian tuyên dương những người có công lao to lớn trong việc xây dựng TT, như vậy cũng là thất bại,v,v,... Tuy nhiên, theo đa số cho biết, dù có bị thời tiết xấu hay Ban Tổ Chức không chu đáo về một phương diện nào đó trong chương trình thì cũng không thể nói là thất bại mà chỉ có thể nói có giảm thành công đi đôi chút so với ước mong của nọi người về mặt hình thức mà thôi. Nếu một người biết nhìn xa hơn thì họ sẽ thấy đây là một thành công. Tuy không lớn lao vĩ đại gì nhưng rất có lợi cho công việc tranh đấu tìm tự do, dân chủ và nhân quyền cho quê hương. Nếu cứ chú trọng vào việc xây nhà cho to, cho đẹp mà quên củng cố tinh thần và tiềm lực đấu tranh thì chẳng khác nào cái kiểu "Ếch chờm hoa" vô bổ. Người ta thường nói, "Dựng nhà đã khó, nhưng giữ được nhà lại càng khó hơn gấp bội"... Theo thiển ý của người viết, nếu nhìn vào diễn tiến của nột dung, thì buổi lễ khánh thành cũng đã là một thành công đáng kể của CĐ chúng ta.

Thành công thứ nhất là sau 30 năm lưu lạc, đến nay CĐNVTD/NSW đã chính thức khánh thành một TTVH & SHCĐ riêng của chính mình. Đây là một trung tâm đầu tiên của người Việt Tỵ nạn trên toàn thế giới (nếu tôi không lầm). Hơn nữa sự kiện khánh thành trung tâm là thể hiện sức mạnh đoàn kết của CĐNVTD/NSW chúng ta trước nhãn quan chính phủ và người dân Úc. Bởi có đoàn kết, có tha thiết đến dân tộc, cội nguồn, thì mới có thể đóng góp công sức tiền của để dựng lên một toà nhà tương đối nguy nga tráng lệ đậm đà đường nét truyền thống dân tộc như hôm nay...
Điều thành công thứ hai, đậy là dịp hiếm có để một số đông chính giới Úc trong đó có đương kim thủ hiến NSW (Bob Carr) đã đến dự và phát biểu những lời rất tích cực mà chúng ta đang muốn và đang cần nghe, nhất là trong hoàn cảnh đấu tranh hiện tại. Duyệt lại tất cả những lời phát biểu của quan khách Úc, hầu như tất cả đều nói đến những giao cảm và chia sẻ những đau thương của qúa khứ mà bọn CSVN đã tạo ra, khiến làn sóng tỵ nạn bùng nổ ồ ạt cách đây 3 thập niên. Cho đến nay, chính giới và dư luận Úc cũng vẫn thấu hiểu và đồng cảm với chúng ta trong công cuộc đấu tranh đòi tự do, dân chủ và nhân quyền cho quê hương VN. Hơn nữa, Thủ Hiến Bob Carr đã bày tỏ sự xúc cảm và sung sướng khi nhìn thấy hai mầu cờ Úc Việt luôn sát cánh bên nhau trong tất cả mọi sinh hoạt có CĐNVTD tham dự.


Điều thành công thứ ba là trong buổi lễ khánh thành TTVH & SHCĐ, hai lá đại kỳ Úc Việt đã được chính thức kéo lên một cách vĩnh viễn trước sự nghiêm trang và xúc động của tất cả đồng hương và toàn thể quan khách Úc. Điều này đã nói lên chính nghĩa tự do, dân chủ và lá cờ vàng chính là linh hồn của người Việt Tỵ Nạn, mà không ai có quyền xuyên tạc, xóa bỏ, hay xử dụng một cách xậm xụi dù trong bất cứ tình huống nào. Nói chung, nội dung buổi lễ khánh thành TTVH và SHCĐ của chúng ta vừa qua cũng là bằng chứng hùng hồn để chứng minh những bài báo xuyên tạc hoặc một vài xầm xì to nhỏ bôi nhọ về lá cờ vàng thân yêu của chúng ta chỉ là đám côn trùng than thở trong đêm vắng mà thôi.

*

Ai ai cũng nghĩ ngày 30-4 là ngày Quốc Hận

Nguyễn Văn Hải - Cabramatta NSW

Qua một số đóng góp của độc giả quanh đề tài ngày 30-4 có phải ngày Quốc Hận, tôi xin được đóng góp thêm một chút trên Diễn Đàn của quý báo. Như quý vị đã biết, ngày 30-4 nếu không phải là ngày Quốc Hận thì chúng ta đã không có ở đây. Mà không phải chỉ riêng có chúng ta, mà là tất cả những người Việt nào yêu tự do cũng đều có lập trường hẳn hoi, thì đều coi ngày 30-4 là ngày quốc hận. Mọi xuyên tạc chỉ làm lợi cho CS mà thôi. Tôi nhớ là trước đây mấy năm có một số người đã viết bài trên mục Diễn Đàn của SGT bảo là chỉ có báo Việt ở hải ngoại mới gọi ngày 30.4 là ngày Quốc hận. Tôi xin minh xác rằng không phải chỉ có báo Việt bên này, mà là tất cả người Việt tÿ nạn cộng sản đều nhìn nhận ngày 30.4.75 là ngày quốc hận. Vì ngày đó là ngày quốc hận, nên họ mới bỏ nước ra đi, băng rừng, vượt biển vạn phần tử, nhất phần sinh, họ không còn gì hết cả, nhà cửa, ruộng vườn tài sản mất sạch kể cả sinh mạng của họ nữa. Nếu ngày 30/4 là ngày "giải phóng" thì không ai dại gì bỏ nước ra đi, ở lại có cuộc sống huy hoàng, giàu sang hơn không" Chỉ có một số kẻ "đầu tôm" hoặc bị CS cho húp cháo lú, và bè lũ CSVN ở VN mới cho ngày 30.4.75 là ngày giải phóng miền Nam, là ngày thống nhất đất nước, vì chúng nó dùng từ giải phóng để lường gạt quân dân miền Bắc để vào giải phóng miền Nam, chúng tuyên truyền nào là dân miền Nam bị Mỹ nguÿ kềm kẹp, ăn cơm bằng gáo dừa, mặc quần áo bằng bao bố đựng gạo (như thời 45) không có gạo để ăn... Vì lời tuyên truyền láo khoét đó, mà khi chiếm được miền Nam, cán bộ cộng sản tập kết ra Bắc trở về thăm gia đình đã hí hửng mang theo chén, tô, đĩa, vải đem về làm quà cho thân nhân ở miền Nam. Khi về đến nhà ở Miền Nam thì chúng bị hố quá mạng. Cũng trong ngày 30.4.75, nhà văn cũng là cán bộ CS Dương Thu Hương, khi đặt chân đến SG, bà ta ôm mặt khóc, khóc vì bị "bác và đảng" lừa dối mấy chục năm qua, mà bà ta buột miệng nói rằng ngày này không phải là ngày giải phóng. Chính bà Dương Thu Hương nói khi đài truyền hình hải ngoại phỏng vấn bà ta mà tôi không nhớ rõ, chứ không phải báo Việt hải ngoại bên này xuyên tạc đâu nhé hay bảo tôi bị đặt là không được! Chính vì người ở ngoài Bắc vô Nam vơ vét đồ đạc sau 1975 như vậy nên người trong Nam mình mới có bốn chữ "V" có nghĩa thế này: Vào, vơ, vét, về...

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
CAPE CANEVERAL - Vệ tinh nghiên cứu khí quyển đã được NASA phóng thành công từ phản lực cơ đang bay cao 41,300 feet vào ngày 10/10.
WASHINGTON - Monica Lewinsky là thực tập sinh tại Bạch Ốc năm xưa , là người gây ra scandal tình ái với cựu tổng thống Bill Clinton.
WASHINGTON - Vào ngày 16/10, Dân biểu DC Nancy Pelosi - chủ tịch Hạ Viện- tuyên bố không định tổ chức biểu quyết tại phiên họp khoáng đại yêu cầu chính thức khởi động tiến trình luận tội TT Trump.
WASHINGTON - 12 ứng viên TT cùng đảng DC dự tranh luận trực tiếp truyền hình tại Ohio tối 15-10.
WASHINGTON - Vào hôm 15/10, Phụ tá tại Bộ ngoại giao tên là George Kent trình bày trong buổi điều trần tại ủy ban Hạ Viện: quyền chánh văn phòng Mick Mulvaney của Bạch Ốc chỉ định 3 viên chức như là “tiền trạm” trong việc vận động Ukraine điều tra con trai cựu PTT Biden
WASHINGTON - Cha mẹ của Harry Dunn bác bỏ đề nghị “nổ như bom” của TT Trump: cho gặp nữ nghi can bị quy trách nhiệm trong tai nạn trên xa lộ của con trai.
WASHINGTON - Dân quân SDF của người Kurd gồm chủ lực là YPG thiện chiến tích cực tiếp sức Hoa Kỳ đánh ISIS tại Syria, không là “thiên thần, hãy xem đó” như tuyên bố ngày 16-10 của TT Trump trong buổi tiếp Thủ Tướng Italy.
Ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí Thư kiêm Chủ Tịch Nước có thể sẽ không đi Mỹ trong năm nay vì sức khỏe chưa cho phép
Một người tị nạn trải qua một đoạn đường dài và gian truân mới vào được nước Mỹ thì nay dường như không còn hy vọng được ở lại đất nước tự do này như ông mong muốn vì sẽ bị trục xuất trong tháng này
Westminster (Bình Sa)- - Tại nhà hàng Paracel Seafood Restaurant tối Chủ Nhật ngày 13 tháng 10 năm 2019, Hội Ái Hữu Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức Nam California đã tổ chức thành công Đại Hội kỷ niệm 68 năm ngày thành lập Liên Trường Võ Khoa Thủ Đức với chủ đề: “Tưởng Nhớ-Tri Ân và Vinh Danh Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa.”


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.