Hôm nay,  

Thơ Thơ

29/09/200800:00:00(Xem: 4762)
Lời Chia Tay Thầm Lặng

Áo người có vết son môi

Tôi nhìn vào đó để rồi quay đi

Giọt buồn đọng lại trên mi

Lăn trên nốt nhạc, chia ly không lời

Ôm đàn dạo khúc tình tôi

Mười ngón tay lạnh bồi hồi cung tơ

Trăng buồn, trăng cũng úa mờ

Sao buồn, sao cũng ngẩn ngơ cuối trời

Ngoài thềm lặng lẽ lá rơi

Còn tôi cúi mặt, không lời thở than

Lặng im chịu những bẽ bàng

Nói ra thì cũng lỡ làng đời nhau

Lời ai nói trước, quên sau"

Bay vèo như gió qua cầu chông chênh

Vòng tay lơi lả ân cần

Đưa người vào mộng quên dần lối xưa

Chiều nay tôi bước trong mưa

Hỏi lòng mình, đã quên chưa một người"

Mưa.... Mưa từng giọt vẫn rơi

Ừ thôi... Mình đã với người chia tay

Thanh Thuỷ

*

Tre xanh

Tre xanh, xanh tự bao giờ

Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh

Thân gầy guộc, lá mong manh

Mà sao nên lũy nên thành tre ơi!

Ở đâu tre cũng xanh tươi

Cho dù đá sỏi đất vôi bạc màu

Có gì đâu, có gì đâu

Mỡ màu dẫu ít dồn lâu hoá nhiều

Rễ siêng không quản đất nghèo

Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù

Vươn mình trong gió tre đu

Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành

Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh

Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm

Bão bùng thân bọc lấy thân

Tay ôm tay níu tre gần nhau hơn.

Thương nhau tre chẳng ở riêng

Lũy thành từ đó mà nên hỡi người

Chẳng may thân gãy cành rơi

Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng

Nòi tre đâu chịu mọc cong

Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường

Lưng trần phơi nắng phơi sương

Có manh áo cộc tre nhường cho con

Măng non là búp măng non

Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre

Năm qua đi, tháng qua đi

Tre già măng mọc có gì lạ đâu

Mai sau... mai sau... mai sau

Đất xanh... tre mãi xanh màu... tre xanh.

Nguyễn Duy

*

Mía

Tặng những ai trồng mía, yêu mía hay có duyên với mía

Duyên đâu duyên đến nõn nà

Xanh đâu xanh mãi tận già vẫn xanh

Một thân không bấu vin cành

Bao nhiêu hàng xóm mà thành anh em

Thân mình vùi xuống đất đen

Nở sinh con cháu xanh trên đời này

Thân già đốt đỡ lấy cây

Có manh  lá ấm, lợp dày xóm thôn

Trải bao chớp bể mưa nguồn

Càng già càng ngọt nên đường kết tinh

Sống đem vắt kiệt sức mình

Chết còn thắp lửa lung linh giữa trời

Khi còn là hạt đường thôi,

Lại tan trong nước như người vô danh.

Khánh Nguyên

*

Ngóng Đợi...

Hôm nay em ra phố

Lạc lõng chốn đông người

Tìm người quen một thuở

Đâu bóng dáng nụ cười"

Nhớ một thời vui nhộn

Bên quán "Cõi Ân Tình"

Luôn nhộn nhàng tiếng gọi

Đâu rồi một thân quen"

Trong quán xưa vắng lặng

Lẻ loi một chỗ ngồi

Lật từng trang kỷ niệm

Hiu hắt một góc trời

Ai biết bạn tôi đâu"

Hãy nhắn giùm đôi câu

Nơi này tôi ngóng đợi

Mỏi mòn đôi mắt sâu

Bạn tôi ai có biết"

Hiện giờ sống ra sao"

Phương nào vui hay khổ"

Giữa cuộc đời gắt gao"...

Em nơi này dõi mắt

Về vùng núi cao nguyên

Sương mù vây thăm thẳm

Mà nghe lòng hư hao

Anh tìm em chút gió

Của đồng nội hôm nào

Đem về hong tóc ẩm

Cho em chút ngọt ngào...

Nguyenthitehat

*

Đợi Gió

Đã bấy lâu thuyền xa bến xưa

Ngày về thăm thẳm não lòng chưa

Nghìn phương cánh én còn say gió

Thềm cũ vàng hanh giọt nắng thừa
 
Mặt ẩn hoa quỳ hương ẩn sen

Vị đời em rót hoá thành men

Ta say từ thuở trăng mười sáu

Hương cỏ thơm nồng vai áo em
 
Ta biết lòng em gửi chốn nào

Yêu người em tặng mấy vì sao

Ta gom hết cỏ hoa đồng nội

Dệt tổ vườn xuân đợi gió vào

Phạm Phú Thuỵ Khanh

*

Vẫn Trọn Tình Thương

Ngắt từng ngọn nắng trưa hè

Gom đầy sắc phượng xác ve sân vườn

Chắt chiu chút nhớ... chút thương

Bóng em tà áo xanh vương mây chiều
 
Tạ từ mùa hạ lao xao

Trăm vòm lá biếc vẫy chào dáng xưa

Lá me rụng xuống sau mưa

Trống trường em cứ say sưa gọi mời
 
Kiếp người hơn quá nửa đời

Thủy chung nghiệp giáo chơi vơi bến bờ

Dòng đời lắm ngõ quanh co

Giữ dòng nước xoáy con đò lênh đênh
 
Quản chi lên thác xuống ghềnh

Niềm tin ta với thênh thênh con đường

Mặc mưa mặc cả gió sương

Với tôi vẫn trọn tình thương nơi trường.

Thuỳ Hương

*

Làng Tôi

Làng tôi ba bề giáp sông,

Và ba bề giáp cánh đồng lúa xanh.

Sông to nước chảy hiền lành

Sông con êm ả uốn quanh thân làng.

Quanh năm tất bật mùa màng,

Vẫn nghe rổ, rá, dần, sàng gọi đan,

Vẫn nghe lửa, vẫn nghe than,

Vẫn nghe đất nối hàng hàng vào khuôn

Lưng trần, nắng cháy, mưa tuôn

Làng tôi cực nhọc tự muôn nghìn đời,

Vẫn nuôi con lớn bằng người

Để con đi tới chân trời ước mơ.

Phạm Minh Giang

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
SINGAPORE - Thủ Tướng Lee Hsieng Loong hô hào các chính quyền trong khu vực cập nhật giao thương thích hợp với kinh tế chuyển hóa theo thời đại digital (kỹ thuật số) bằng các quy định theo định hướng này.
TAIPEI - Giới quan sát nhận xét: trước bầu cử của Taiwan mà Hoa Lục gọi là “tỉnh nổi loạn”, các biện pháp “bọc đường” được giới lãnh đạo cộng sản của chính quốc gia hạn.
MADRID - Trả lời phỏng vấn của AFP, ngoại trưởng Tây Ban Nha nói rõ: bạo động bùng nổ tại Barcelona là thủ phủ Catalonia để tranh đấu ly khai là định hướng không thể chấp nhận.
SANTIAGO - Phong trào chống chính quyền Chí Lợi tổ chức xuống đường nhiều tuần lễ tại thủ đô bị đàn áp gây ra 1 số thương vong.
TEHRAN - Nứơc cộng hòa Hồi Giáo Iran loan báo: giảm các điểm giao kết trong thỏa ước nguyên tử Vienna 2015 nhằm kềm hãm tham vọng nguyên tử của Tehran.
BAGHDAD - 3 người chết và 19 người bị thương khi lực lượng an ninh Iraq bắn vào đoàn biểu tình tại thủ đô vào cuối tuần qua.
MIAMI - Cơ quan khí tượng bản doanh Miami (Florida) báo tin thời tiết ấm chấm dứt nay mai, nhiệt độ băng giá như mùa đông đang tới vùng New England và vùng giữa bờ nam Vịnh Mexico đến Ngũ Đại Hồ.
WASHINGTON - Theo tường thuật của ABC vào ngày 4 tháng 11, phe DC tại Hạ Viện cho công bố bản chép 1 số điều trần kín của các đối tượng điều tra trong các sai phạm của lãnh đạo hành pháp.
Khoảng đầu tháng 11/2019, tổng thống Mỹ Donald Trump đe dọa cắt nguồn tiền hỗ trợ California dập cháy rừng sau khi Thống đốc Gavin Newsom chỉ trích chính sách môi trường của ông.
Tin ngày Thứ Bảy 2 tháng 11 từ Portland (Oregon): chánh án liên bang Michael Simon ra lệnh tạm ngưng thi hành quy định của chính quyền Trump, buộc di dân phải chứng minh có bảo hiểm sức khỏe mới nhận được visa.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.