Hôm nay,  

2009: Khoa Học Kỹ Thuật

01/01/200900:00:00(Xem: 5723)

2009: KHOA HỌC KỸ THUẬT

Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh
Khoa học là một khu rừng mênh mông cho trí tuệ và lương tri nhân loại. Khoa học có nhiều ngành khảo cứu và thực nghiệm, nhưng quan trọng nhất vẫn là những gì liên quan trực tiếp đến cuộc sống hàng ngày của con người. Tổng Thống đắc cử Barack Obama đã chỉ định 4 nhà khoa học nổi tiếng của Mỹ giữ những vụ hàng đầu tại các cơ quan chính phủ dưới quyền chỉ huy trục tiếp của Phủ Tổng Thống, cho thấy dấu hiệu ông có kế hoạch đối phó với nạn hâm nóng Địa Cầu một cách tích cực hơn chính phủ Bush rất nhiều.
Nhà Vật lý học Harvard John Holdren 64 tuổi, được cử làm Cố vấn Tổng Thống với tư cách Giám đốc Phòng Khoa học-Kỹ thuật Bạch Ốc. Holdren cũng sẽ làm Chủ tịch Hội đồng Cố Vấn Khoa học Kỹ thuật. Đồng chủ tịch với ông ở cơ quan này sẽ là Khoa học gia được giải Nobel, giáo sư Harold Varmus, từng làm Giám đốc Phân khoa Y các Viện Đại học và Giáo sư Eric Lander của Viện Kỹ thuật học MIT, chuyên khảo cứu về bộ sổ DNA (genome) con người để nghiên cứu mối liên hệ giữa các cơ cấu phân tử và các chứng bệnh. Người thứ tư, bà Jane Lubchenco, giáo sư Sinh vật học Biển sẽ cầm đầu Cục quốc gia về Biển cả và Không khí Địa Cầu. Bà đã dạy ở hai Đại học MIT và Harvard. Năm 1990 bà đã thành lập Trung tâm nghiên cứu về bộ sổ DNA của con người tại Đại học Harvard.
Obama nói: "Lần này chúng tôi lại đặt khoa học lên hàng đầu kế hoạch làm việc của chúng tôi để tái lập vị trí nước Mỹ trên hàng lãnh đạo thế giới về khoa học và kỹ thuật". Ông nói đề cao khoa học không phải chỉ có việc cấp ngân khoản mà còn phải làm sao bảo đảm được các sự kiện và chứng minh khoa học đạt được sẽ không bao giờ bị các vấn đề chính trị hay ý thức hệ bóp méo hay che mờ sự thật. Ông nói tiếp: "Từ việc đổ bộ lên Mặt Trăng, lập ra bộ DNA mạch lạc của con người, nước Mỹ luôn luôn là nước đầu tiên vượt qua các biên cương mới đó, vì chúng ta đã có những nhà khoa học tiền phong mở đường. Những người lãnh đạo không phải chỉ đầu tư vào khoa học mà còn phải biết tôn trọng tính trung thực của các tiến trình khoa học".
Bốn nhà khoa học được Obama lựa chọn sẽ đương đầu với những thử thách của nạn hâm nóng Địa Cầu sau nhiều năm bất động ù lỳ của chính phủ Bush, chống lại đề nghị của quốc tế góp phần làm giảm nạn xả khói vào bầu khí quyển. Từ năm 1993 khi biển băng của Bắc Cực bị nạn hâm nóng khí quyển làm tan rã một mảng lớn ngang bằng diện tích của 3 tiểu bang Alaska, California và Texas, mức nước biển trên thế giới đã dâng lên. Đồng thời chất thán khí của bầu khí quyển Trái Đất đã vọt lên quá mức mà các nhà khoa học coi là mức an toàn cho con người. Bởi vậy nói "hâm nóng Khí quyển" là chưa đúng. Phải nói đó là một hiểm họa đang từ từ đến, không phải chỉ tác hại đến con cháu chúng ta trong tương lai, mà hại ngay bây giờ trước mắt ở năm 2009 này.


Nhà bác học Holdren, 64 tuổi, trước đây là Chủ tịch Hiệp hội Thăng tiến Khoa học Mỹ ở Washington đã từng thúc đẩy phải có hành động khẩn cấp trước hiểm họa hâm nóng Địa Cầu, nay với chức vụ mới ông sẽ lãnh đạo khoảng 40 khoa học gia cấp Tiến sĩ để tạo thành chính sách và thông tin về khoa học kỹ thuật. Bà Lubchenco, khi làm giáo sư Đại học tiểu bang Oregon, đã chuyên về về các vấn đề đánh cá ngoài biển và sự thay đổi khí hậu, nay sẽ là phụ nữ đầu tiên lãnh đạo Cục Đại dương và Khí quyển Mỹ. Bà đã từng đề nghị các biện pháp nhằm chống lại nạn phá hoại các đại dương do đánh cá quá mức và ô nhiễm nước biển gây ra, bà hy vọng sẽ có sự thay đổi sau khi ông Bush hết nhiệm kỳ. Giáo sư Varmus, chuyên về ung thư, từng dạy Y khoa ở các Đại Học California, San Francisco, đã góp phần thành lập Trung tâm Ralph Lauren chuyên về Trị và Ngừa Ung thư. Ông cũng đã đứng đầu Bộ môn khoa học Quỹ Từ thiện Bill and Melinda Gates.
Ngoài 4 khoa học gia nói trên, hồi đầu tháng 12, Obama đã cử Giáo sư Steven Chu, một trong những nhà Vật lý học hàng đầu của Mỹ làm Bộ trưởng Năng lượng. Như vậy sau Đại tướng Eric Shinseiki, gốc Nhật, Chu có cha mẹ gốc người Hong Kong định cư ở Mỹ là nhân vật Á châu thứ hai có mặt trong Chính phủ sắp tới của Obama. Chu sinh ở Mỹ năm 1948, đậu bằng Tiến sĩ Vật lý Đại học Berkeley, California năm 1976. Ông được giải Nobel Vật lý, là Giáo sư Vật lý của Đại học Stanford, California từ 1987 đến 2004. Việc tìm ra các nguồn năng lượng mới như ánh sáng Mặt Trời, sức gió và cả nhiên liệu sinh học và nguyên tử rất quan trọng cho nền kinh tế Mỹ, để tránh khỏi bị lệ thuộc các nguồn dầu thô nhập cảng từ bên ngoài cũng như các công ty xăng nhớt ở Mỹ, khi nhu cầu về điện lực tăng cao.
Năm 2009 giữa lúc Mỹ đang gặp một nạn suy thoái kinh tế trầm trọng nhất trong lịch sử, tại sao Barack Obama đặt ưu tiên hàng đầu vào khoa học kỹ thuật" Để nhìn cho rõ vấn đề, chúng tôi muốn nêu ra một câu hỏi: Kinh tế lấy cái gì làm căn bản" Tôi nhớ lại thời còn đi học, tôi nghe một giáo sư Pháp tuyên bố: "Nói đến kinh tế là nói đến chính trị". Kinh tế nằm ở lý trí ở trên đầu chớ không nằm ở con tim là nơi ấp ủ đạo lý và đức độ con người. Trong lãnh vực kinh tế không có tình thương. Kinh tế trước hết và trên hết là sự cạnh tranh. Sự phát triển kinh tế của một nước đặt nặng vấn đề cạnh tranh với nước khác. Ngay trong một nước, một cá nhân làm kinh tế trong ngành nghề của mình thí dụ như buôn bán, cũng phải cạnh tranh với các nhà buôn khác, từ đó những tổ hợp kinh doanh đủ loại, cũng phải cạnh tranh với cả tổ hợp khác.
Trong sự cạnh tranh đó đôi khi rất gay go quyết liệt để kiếm tiền, thử hỏi có sự nhường nhịn nào hay không, chớ đừng nói đến tình thương làm chi. Cạnh tranh là ganh đua làm giầu, vậy có ai làm giầu mà không có lòng tham" Ở đây chỉ có bộ óc làm việc, con tim được gác ra một bên. Lòng tham quá trớn đưa đến thảm họa như chúng ta đã thấy từ khi bắt đầu nhen nhúm nạn khủng hoảng kinh tế cuối năm 2007. Liệu có ai không tham giầu" Nghèo tham giầu là lẽ thường của con người. Nhưng chỉ có sự sáng suốt, tức trí tuệ mà căn bản là khoa học-kỹ thuật, mới có khả năng kìm hãm bớt được lòng tham để tránh vi phạm luật pháp, mang họa vào thân như tù tội và có khi cả đến cái chết. Đáng trách nhất là những người đã giầu đến bạc tỷ mà vẫn còn tham. Tôi mong các bậc tỷ phú ở Mỹ đều trở thành những nhà từ thiện như Bill Gates.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.