Hôm nay,  

Văn Hóa Dân Tộc

13/05/201000:00:00(Xem: 5109)

Văn Hóa Dân Tộc

Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh
Từ ngữ "văn hóa" rất thông dụng trên báo chí Việt ngữ từ hơn mộït trăm năm qua, nay cũng nên nhìn cho rõ ý nghĩa bao quát của chữ này. Chữ Văn hóa dịch từ Anh ngữ "culture" mà gốc của nó là để chỉ công việc trồng trọt, nhưng cả thế giới còn dùng chữ này để chỉ sự phát triển, cải tiến hay thanh lọc cho tao nhã sự hiểu biết, ngôn ngữ và hành động qua những biểu tượng như nghệ thuật, văn học, văn chương và cũng có ý nghĩa cả về việc bồi dưỡng cho cơ thể con người nói chung.
Tóm lại văn hóa là những di tích được ghi lại trong lịch sử nhân loại, nó luôn luôn tiến, biến chuyển chớ không bao giờ dậm chân tại chỗ. Nhưng cái gốc của quá khứ đó rất cần cho hiện tại để con người tiến lên,đồng thời định hướng cho những bước đi sắp tới của tương lai. Đó chính là thế "dịch" trong kinh sách của các dân tộc Á châu. Trên đây chỉ là chuyện văn hóa của con người nói chung kể từ buổi sơ khai, nhưng chúng ta đều biết trên thế giới ngày nay có nhiều dân tộc khác nhau về nguồn gốc, mầu da, nòi giống. Ở đây câu chuyện trở thành rất phức tạp vì từ hàng chục ngàn năm trước, khi loài người hết thời bộ lạc du mục để sống tập hợp thành những dân tộc khác nhau với định chế xã hội cũng khác nhau về chính trị, kinh tế và bước tiến văn hóa nhanh hay chậm khác nhau, sự tranh chấp và xung đột đẫm máu vì tính vị kỷ và lòng tham của các cá nhân đã nẩy sinh.
Hãy nhìn đến văn hóa dân tộc của chính chúng ta, người Việt Nam. Cũng như nhiều nước khác ở Âu Mỹ, nước Việt Nam từ thời cận đại đã có quan hệ mật thiết với những nước láng giềng. Chính vì mối quan hệ này, về mặt văn hóa đã có những sự trao đổi về ngôn ngữ văn tự và nghệ thuật. Việt Nam và Trung Hoa cũng nằm trong hoàn cảnh này. Sử sách còn ghi chúng ta xuất phát từ các dân tộc gọi là Bách Việt, một số gọi là Lạc Việt ở 3 quận Nam Hải khoảng 437 Trước Công Nguyên (TCN), địa danh này còn được gọi là Ngũ Lĩnh, ở miền Nam tỉnh Quảng Đông và Quảng Tây của Trung Quốc ngày nay. Ngọn núi thứ ba của Ngũ lĩnh ở đất Cửu Chân nay là Thanh Hóa của nước chúng ta. Chính vì thế chúng ta vẫn tự xưng là Lạc Việt để ghi nhớ gốc gác của mình. Chúng ta nhiều khi còn nhấn mạnh đến hai chữ Lạc Hồng để tưởng nhớ đến giòng vua cổ nhất của chúng ta là giòng họ Hồng Bàng cai trị từ 2877 đến 288 TCN.
Đến đời Hán Võ đế bên Tầu, vùng Lạc Hồng bị quân Hán chiếm năm 111 TCN và đặt tên là quận Giao Chỉ, cai trị bởi một cơ quan gọi là An Nam đô hộ phủ. Đây cũng là thời của hai Bà Trưng Trắc và Trưng Nhị khoảng hơn 2,000 năm trước đây. Từ thời này, nền văn hóa của chúng ta về mặt từ ngữ đã có chữ Hán, nhưng về ngữ âm nguời Việt chúng ta đã có cách đọc khác nên về sau các bậc tiên hiền đã đổi là chữ Nho tức chữ Hán đọc theo Âm Việt. Tôi nhắc đến thời xa xưa đó để nhấn mạnh dân tộc Việt Nam là một dân tộc độc lập chống ngoại xâm, nhất là muốn nêu gương tiết tháo của những vị nữ anh hùng như bà Trưng bà Triệu đã đánh đuổi lũ giặc Tầu như thế nào.


Riêng về mặt văn hóa, Việt Nam có nhiều điểm đặc biệt. Như hoàn cảnh của những nước làng giềng sống sát bên nhau chúng tôi đã trình bày ở trên, ở miền Đông Á có ba nước là Việt Nam, Nhật Bản và Hàn quốc chịu ảnh hưởng của văn hóa Trung Quốc trong một thế gần như tương tự nghĩa là dùng chữ Hán, nhưng cả ba đều có thanh âm riêng của dân tộc để đọc chữ Hán chớ không đọc hay nói hay viết theo tiếng Tầu. Riêng Việt Nam có lợi thế hơn, vì tiếng Nhật Bản không có ngữ âm sắc huyền hỏi ngã nặng như tiếng ta nên phải dùng ngôn ngữ đa âm để trình bày, trong khi tiếng Việt chỉ cần một âm là có thể nói lên một ý nghĩa nào đó. Trong khi Hàn quốc có âm thanh lên bổng xuống trầm một ít như tiếng Tầu, nhưng về những chữ vần đầu lại thiếu cũng như tiếng Nhật vần đầu cũng thiếu, chẳng hạn thiếu vần "l" (e-lờ) mà chỉ có vần "r". Thành ra một cô gái Nhật nói tiếng Anh với một chàng trai Mỹ, thay vì nói "I love you" lại biến thành I "rô"-vơ you. nghe tức cười vô cùng. Tóm lại về việc học tiếng nước ngoài, người Việt Nam có cơ may dễ học hơn và nói đúng giọng hơn các dân tộc Á châu khác đi học ngoại ngữ.
Văn hóa của mỗi dân tộc đều có những nét đặc thù khác nhau, nhưng tất cả đều giống nhau ở một điểm then chốt. Văn hóa của một dân tộc là linh hồn của dân tộc đó. Nếu không có linh hồn, cái thây ma sẽ nát rữa rồi trở thành cát bụi và biến mất trong thời gian ngắn. Lịch sử thế giới cận đại đã cho thấy những dân tộc làm mất văn hóa của chính mình sẽ trở thành dân thiểu số không có nước, lâu dần pha trộn với dân tộc chính xứ quốc gia sẽ trở thành lai căng với hai ba giòng máu, như vậy là tự đưa gốc gác, hình dạng tiên khởi của dân tộc mình vào quên lãng giống như cát bụi trở thành cát bụi.
Vậy mà kỳ lạ thay trong thế kỷ trước lại có những người sẵn sàng loại bỏ nền văn hóa truyền thống của nước mình để chọn một nền văn hóa khác lạ có tên là văn hóa xã hội chủ nghĩa, văn hóa cộng sản theo chủ nghĩa Mác-Lê của nước Nga. Đó là những người đã đem bán linh hồn của chính dân tộc mình để đổi lấy bằng máu một thứ linh hồn ngoại lai, hồn chẳng ra hồn, ma chẳng ra ma mà chỉ là quỷ đó thôi. Ở nước láng giềng là người anh em phương Bắc của những người Cộng sản Việt Nam, người ta đã thấy vụ đem linh hồn dân tộc đổi lấy quỷ khát máu diễn ra như thế nào khi Mao Trạch Đông ra lệnh thực hiện cuộc Cách mạng Văn hóa Vô sản. Cuộc cách mạnh đó thiêu sống hàng triệu người, nhưng cố nhiên rồi chính nó cũng phải chết, vì thiếu linh hồn bất cứ nền văn hóa nào dù có tô son trát phấn bằng máu cũng chỉ yểu tử.
Ở Việt Nam trước năm 1975, những người Cộng sản làm chủ miền Bắc đã thực hiện cuộc cải cách ruộng đất đẫm máu, bước đi tập tễnh đầu tiên để bán văn hóa dân tộc, bán linh hồn cho quỷ đỏ. Hậu quả có liền tức khắc, vì sau khi họ chiếm miền Nam, hàng triệu người dân đã bỏ nước ra đi. Ngày nay thời thế đã đổi khác, thế kỷ 20 chỉ là bài học của quá khứ. Bộ máy tiến hóa của loài người đã gia tốc phi thường trong lãnh vực hàng đầu của trí tuệ là khoa học kỹ thuật. Bước tiến của 10 năm đầu của Thế kỷ 21 đã nhanh bằng hay hơn 100 năm của Thế kỷ 20. Trí tuệ của tuổi trẻ ở Trung Quốc cũng như ở Việt Nam đã vươn lên cao nhờ những phương tiện truyền thông kỳ diệu nhất đạt được ở đầu năm 2010. Bộ óc của con người, linh hồn của nhân loại định hướng được cho tương lai Thế giới của cả một trăm năêm tới. Đó là hướng đi bất di dịch, không một loại ma quỷ nào cản nổi, kể cả một thiểu số vì tham danh tham lợi vị kỷ vẫn cố níu lấy chức vị trong bất cứ loại chính quyền nào gọi là dân chủ ở Đông cũng như Tây trên thế giới ngày nay.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi vốn tính hiếu kỳ lại đang vô cùng rảnh rỗi nên nghe qua câu chuyện (“kỳ cục”) như thế thì không khỏi “động lòng bốn phương,” muốn thực hiện ngay một chuyến “Đông Du” cho biết đó biết đây.
Tình hình chung mấy năm qua ở Á châu Thái bình dương từ đông bắc tới đông nam cho thấy: Mỹ thêm bạn, TC thêm thù.
Thượng Nghị Sĩ Cộng Hòa Tom Cotton của Arkansas đã lên án nhiều nhân vật trong NBA tỏ ra yếu hèn trước Trung Cộng, trong đó có cả ngôi sao Lebron James. Theo Cotton, Lebron James phản đối việc một nhà quản trị NBA ủng hộ Hong Kong là vì muốn bảo vệ lợi nhuận kinh doanh của mình tại Trung Cộng.
Theo một thăm dò mới của Viện Nghiên Cứu Chính Quyền thuộc UC Berkeley, hầu hết những cử tri tại California - bao gồm cả đa số cử tri Cộng Hòa - cho rằng di dân đã làm cho nước Mỹ trở thành một nơi tốt hơn để sinh sống.
Hai viên chức ẩn danh của Hoa Kỳ đã tiết lộ với Reuters: sau vụ những cơ sở lọc dầu của Saudi Arabia bị tấn công vào ngày 14/09, Hoa Kỳ đã bí mật thực hiện một cuộc tấn công mạng chống lại Iran.
Sinh-trụ-hoại-diệt là lẽ thường tình, cả với người lẫn… xe hơi. Mua xe hơi, có đi là có mòn. Xe mới rồi sẽ cũ. Tuy nhiên, nếu chủ xe biết giữ gìn, bảo trì đúng cách, thì tuổi thọ của xe sẽ dài hơn.
Theo The Wall Street Journal, công ty bán lẻ trên mạng Amazon đang trả chi phí di chuyển cho những nhân viên được chuẩn đoán mắc bệnh ung thư, để họ có thể đến điều trị tại hệ thống City of Hope- Los Angeles.
Những ngân hàng hiện nay đang được ghi nhận là tính lãi suất cao kỷ lục trên thẻ tín dụng, khi những người sử dụng thẻ vay nợ càng nhiều.
Kẹt xe, phải nối đuôi hàng dài trên đường đi làm là nỗi căng thẳng, đau khổ của nhiều người Mỹ.
Theo một cuộc thăm dò của Gallup được công bố vào giữa Tháng 10, hơn một nửa người trưởng thành Mỹ cho biết có thành viên trong gia đình sử dụng quá nhiều bia rượu, thuốc.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.