Hôm nay,  

Ngày Tết

18/02/200700:00:00(Xem: 35670)

BÉ VIẾT VĂN VIỆT/ BÀI DỰ THI SỐ 286: NGÀY TẾT

Các bạn ơi!

Hôm nay đúng ngày mùng Một Tết nè!  Một ngày tinh khôi bắt đầu một năm mới. Chúng mình cùng gửi lời chúc cho nhau: Mừng Xuân, chúc tất cả các bạn trong gia đình Thiếu Nhi Việt Báo được mọi sự may mắn, ăn ngon, mặc đẹp và nhiều thật nhiều tiền lì xì, được cha mẹ, thầy cô thương yêu suốt năm luôn!

Năm nay Tường Vi lớn rồi, vì Bố cao lêu đêu nên Tường Vi cũng cao quá khổ, nói tuổi mười ba không ai tin hết trơn.  Mẹ may cho áo dài màu hồng rất đẹp để mặc Tết nên ngày mùng một là Tường Vi mặc áo mới liền. Đứng trước gương soi, thấy mình lạ hẳn, như một người nào khác, tưởng tượng vậy thôi nhưng mình vẫn là mình mà. Chị mình cũng mặc áo dài màu xanh, tuy chị lớn tuổi hơn mình mà đâu có cao bằng mình. Chị chọc mình: Cao quá như vậy năm nay không ai lì xì cho Sóc hết nghe chưa"” Sóc là tên gọi ở nhà của em,  em đâu muốn ai biết mà chị cứ quen miệng gọi hoài. Sáng mùng một cùng đứng chải đầu, soi gương, hai chị em cùng thỏa thuận lời hứa là từ nay ra ngoài không ai được gọi tên ở nhà nữa hết, vì tụi mình lớn rồi! Cứ như vậy đi, nhưng mình biết cũng sẽ nhiều lúc lỡ miệng nói ra, nhưng khi đó hãy hay.

Đầu tiên, Bố Mẹ dẫn hai chị em đi chúc Tết mừng tuổi bà Nội ở nhà chú. Bà Nội hôm nay là đẹp nhứt, vì bà mặc áo dài gấm có nhiều hoa dệt nổi và đeo một tượng Phật bằng ngọc trắng. Bà ngồi ở cái ghế bành trông rất oai nghiêm nhưng ánh mắt bà vui và nụ cười của bà rất hiền, trên tay bà là cả một xấp phong bì đỏ rất dày. Các cô các chú và cháu chắt đứng bao quanh bà. Sau khi nhận những lời chúc Tết, bà  liền phát các phong bao đỏ lì xì cho mọi người. Kế tới là các cô chú phát bao lì xì cho con cháu với lời chúc Tết đứa nào cũng được vui chơi, chóng lớn. Người lớn thật buồn cười, cứ cầu cho con cháu ăn chơi khỏe mạnh, mà con nít hễ chơi một chút thì bị la!!! Hì hì, các bạn có cảm thấy như mình không ta"

Sáng mồng một gặp bà nội là Tường Vi đã thấy hên rồi. Trong nhà không khí cũng rất ấm cúng và Tết.  Hoa lan, hoa cúc, cành dào do bà nội mua chưng, rồi mứt bánh, giò chả, các món ăn ngày Tết bày ê hề…Nhưng không ăn được nhiều, Bố nói còn đi nhiều nơi nữa. Ngày mùng một Tết mà, ngày mà người lớn hễ gặp con nít là không quên bao đỏ lì xì. Ngày Tết, cái phong bao đỏ là đẹp quá chừng, phải không các bạn"

Đâu phải chỉ được nhiều phong bao đỏ, mà đi tới nhà nào cũng có đồ ăn thức uống thật ngon. Các bạn có cảm thấy hình như ngày Tết con nít được chú ý, được thương hơn, muốn đòi gì cũng được bố mẹ nuông chìu. Đó cũng nhờ mình chăm ngoan, học giỏi và biết làm hài lòng người lớn, Tường Vi nghĩ như vậy.

Không hiểu sao, cứ ngày Tết là Tường Vi thương bà nội nhiều nhất. Mỗi năm bà mỗi già. Mặc dù Tết tới bà Nội ăn mặc rất đẹp, cho nhiều bao lì xì, nhưng thấy bà nội không còn khỏe mạnh như xưa, Tường Vi muốn mình gần bà nội thật nhiều.

Năm nay, Tường Vi còn rủ được bà nội đi Hội Chợ Tết, trong đó có nhiều gian hàng từ báo Tết tới chưng bày các sản phẩm, các vật dụng cần thiết cho cuộc sống. Sau đó là tới ngồi coi văn nghệ lộ thiên, trên sân khấu thường trực có ca hát, thi trẻ em đẹp, thi quốc phục, các giải thưởng về học vấn, viết tiếng Việt… Em qua tuổi thi quốc phục rồi, mà nhìn những bạn nhỏ trong những quần áo  cổ truyền, em vẫn ao ước giá mình còn nhỏ, được mặc và dự thi như vậy….

Ngày mùng Một Tết sẽ qua mau lắm, nhưng năm mới vẫn còn. Tường Vi mong được đọc những bài viết tiếng Việt về những mơ ước của tuổi thơ, của mùa Xuân, của tình yêu cha mẹ, thầy cô, bạn bè gửi cho nhau trên trang thiếu nhi của chúng mình.

(Viết cho ngày Mồng một Tết Đinh Hợi)

Tường Vi Phạm

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
WASHINGTON - Vào ngày 21/11, tỉ phú Michael Bloomberg, nguyên thị trưởng New York, đã nộp hồ sơ tại ủy hội tuyển cử liên bang (FEC) để tranh cử TT năm 2020.
WASHINGTON - Vào ngày 21/11, chủ tịch Hạ Viện Nancy Pelosi tuyên bố “Có bằng chứng rõ ràng Trump dùng ngôi vị TT để làm lợi cá nhân, phá hoại an ninh quốc gia, là phản lại tuyên thệ, tuy chưa có quyết định sau cùng để luận tội trong lúc tiến trình điều tra đang tiếp diễn”.
WASHINGTON - Nhân chứng điều trần công khai tại Hạ Viện ngày 21-11- bà Fiona Hill - nói rõ “1 số trong quý vị tin rằng người Nga không tấn công cuộc bầu cử năm 2016 tại Hoa Kỳ, nhưng tin Ukraine làm”.
Cuộc điều trần công khai của đại sứ Sondland hôm 20/11 đã cho thấy ngoại trưởng Mike Pompeo có thể có liên quan với “vụ đổi chác” trong vụ tai tiếng gây áp lực với chính quyền Ukraine.
ATLANTA - Vào tối 20/11, cử tri đã nhận diện 4 ứng viên TT mạnh nhất của đảng DC, sau buổi tranh luận thứ 5.
WASHINGTON - Vào ngày 21/11, Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ phủ nhận tin từ Seoul, theo đó Hoa Kỳ đang tính toán cắt giảm 4,000 quân số đồn trú tại Nam Hàn, nếu Nam Hàn không tăng tài trợ chi phí an ninh chung theo yêu cầu của TT Trump.
Điều kiện đi lại vào Lễ Tạ Ơn năm nay có thể sẽ không thuận lợi vì một cơn bão sẽ ấp tới miền trung nước Mỹ vào tuần tới, tức là tuần lễ có Lễ Tạ Ơn.
Nhà báo độc lập Phạm Chí Dũng là Chủ Tịch Hội Nhà Báo Việt Nam Độc Lập đã bị bắt và khởi tố về tội “tuyên truyền chống nhà nước,”
Việt Cộng đã không cho Linh Mục Nguyễn Đình Thục sang Nhật để dự lễ Đức Giáo Hoàng Francis, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết hôm 21 tháng 11 năm 2019.
WASHINGTON (ngày 18 tháng Mười Một, 2019) – Cuộc Khảo Sát bước ngoặc được PRRI và AAPI Data công bố hôm nay cho thấy gần một phần tư (23%) người Mỹ Gốc Á và Đảo Thái Bình Dương (AAPI) California đi làm và chật vật với nghèo khó.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.