Hôm nay,  

Chuyện Dài Dài Thẩm Mỹ: Sợ Vợ Mới Nên Người!

05/06/201000:00:00(Xem: 6055)

Chuyện Dài Dài Thẩm Mỹ: Sợ Vợ Mới Nên Người!

Trương Ngọc  Bảo Xuân
Tự dưng, Thanh nhìn mọi người trong tiệm, thở ra rồi hỏi bất ngờ:
-Nè, cho tui hỏi nè ông Khải. Ông có sợ vợ hôn"
Thu liếc Thanh, hai người này khắc khẩu, nhưng chuyện ngộ cái là, hễ người này nói gì dù chỉ là nói " trỏng" nói trong không khí, thì người kia nghe liền và đớp lại liền. Dám chắc hồi kiếp trước hổng là vợ chồng cũng là chị em!mới người tung kẻ hứng mới như mâu với thuẫn thế kia!
Thu liếc Thanh một cái bén ngót, bén như con dao ngày xưa người ta dùng để bổ cau, bây giờ thì thường thường là để gọt xoài!, Thu đay ngiến:
-"Dô diên" sợ mụ Thanh lanh chanh  mới là lạ, sợ vợ mới nên người!
Thanh cười khì khì chọc tức:
-Khì khì khì ... nên người ra sao nói nghe thử coi. Phải nghe cho lọt lỗ tai cùng với chứng cớ mới tin.
Thu nói:
-Nghe người ta kể bằng "mạng nhện mạng lưới" tung ra khằp thế giới đàng hoàng, đừng nói tui đặt điều nghe chưa, con nai cái!
Đây là chuyện vui cười trên Net nè bà con:
"Tớ sợ vợ...
Vợ ghê gớm nên chồng sợ vợ thì chẳng có gì đáng nói. Nhưng vợ tớ lại không ghê gớm mà tớ vẫn sợ mới là điều để nói, nên tớ nói ra để các chị em nghe mà học.
Tớ cũng lắm tội như nhiều đàn ông khác, cũng nhậu nhẹt bia bọt, cũng về muộn, ít ăn cơm nhà, cũng một tấc đến trời, trăm voi không được bát nước xáo... Nhưng vợ tớ lại chẳng giống vợ các ông ấy. Cô ấy không gầm gào, chì chiết khi thấy chồng về muộn. Không rình rập, theo dõi khi chồng nói là đi họp hành, công tác. Không phong tỏa kinh tế, không theo dõi điện thoại... Nghĩa là vợ tớ để tớ tự giác hoàn toàn (chứ không phải là mặc xác đâu).
Càng nghĩ đến vợ, tớ càng phục cô ấy. Vợ tớ là người đàn bà đảm đang, chịu thương chịu khó. Việc nhà cô ấy làm tất, không bắt tớ làm gì cả. Nhưng có hôm thấy cô ấy mệt, tớ bảo để tớ rửa bát chẳng hạn, là mắt cô ấy nhìn tớ cực kỳ âu yếm, cô ấy hôn tớ đánh chụt rồi bảo: "Ôi! Anh thật tuyệt vời. Hôm nay em thấy mệt. May quá...".
Thế là thỉnh thoảng muốn được vợ hôn và cám ơn tớ lại đóng vai người chồng tốt. Thực ra so với cô ấy thì tớ làm việc nhà chỉ bằng cái móng tay thôi, nhưng chỉ thế thôi mà vợ tớ đã cảm động lắm nên yêu tớ nhiều hơn và tớ cũng yêu vợ, biết ơn vợ nhiều hơn.
Vợ vò võ ở nhà chăm con, lo chuyện gia đình, tớ thì cứ tớn lên đánh đu với đám bạn ở quán, nhưng vợ tớ không cáu. Hôm nào tớ về sớm, vợ nhìn thấy mừng như bắt được vàng, reo tướng lên: "Ôi, hôm nay anh ngoan quá, về sớm... Sướng thật". Nghe thế lòng dạ tớ cứ sướng mê tơi. Nhìn mắt vợ sáng long lanh mà lòng cũng thấy vui.


Thế là thời gian nhậu của tớ cứ ngắn dần khiến đám bạn gán cho tớ danh hiệu sợ vợ. Điều mà tớ yêu nhất và cũng nể nhất ở vợ là cô ấy biết cám ơn và xin lỗi từ những điều nhỏ nhặt nhất.
Nhiều bà vợ hiếu thắng, hay tranh cãi đến thắng mới thôi, nhưng vợ tớ mà thấy ý kiến hai đứa trái nhau thì cô ấy không tranh cãi nữa mà sau đó cô ấy đi tìm tài liệu để xem ý nào đúng rồi mới nói tiếp. Cô ấy bảo: Đó không phải là hiếu thắng mà muốn có kiến thức. Khi biết ý mình sai thì cô ấy nói:
"... Anh nói đúng, còn em thì sai rồi, xin lỗi chồng nhé".
Tớ thích vợ tớ ngay cả ở cách nói lời xin lỗi và cám ơn, rất vui vẻ và chân thành. Ví như: "Hôm nay mẹ nấu cơm khô quá. Xin lỗi cả nhà nhé"; "Xin lỗi con bé bỏng. Hôm nay mẹ cáu con thế là mẹ sai rồi. Nhưng lần sau con đừng làm thế nữa nhé...".
Tớ sợ nhất là khi mở cửa ra thấy vợ ngồi nghiêm túc ở bàn nước chờ mình. Những lúc ấy tớ sợ vãi cả linh hồn vì biết vợ đang cáu lắm. Vợ tớ mà cáu thực sự không bao giờ cô ấy to tiếng, không bao giờ xưng hô anh với tôi.
Cô ấy rất giỏi kìm chế. Cô ấy bảo: "Cả giận mất khôn. Mỗi lời nói khi mất khôn sẽ làm sứt mẻ tình vợ chồng, em chả dại...". Vì vậy mà vợ tớ rất bình tĩnh bảo: "Anh ngồi đây, em muốn nói chuyện với anh...", thế là cô ấy đem tội của tớ ra nói, cô ấy phân tích tác hại, cô ấy nói sự lo lắng của cô ấy... Sau mỗi lần "em muốn nói chuyện với anh" của vợ là tớ sợ hàng tháng, ngoan ngoãn hàng tháng vì biết mình đã bước đến giới hạn chịu đựng của vợ.
Tớ đẹp trai lại tốt tính nên cũng lắm cô thích nhưng rồi họ bảo tớ là thầy tu. Mấy thằng bạn thì bảo tớ sợ vợ. Có cậu còn nghĩ vợ tớ ghê gớm lắm, hay ghen lắm nên tớ cứ nhũn như con chi chi. Quả là oan cho vợ tớ. Thực ra, với người vợ đáo để ghê gớm, chồng sợ là sợ mất thể diện chứ chẳng phải sợ gì vợ, có khi còn ghét là đằng khác. Chả thế mà nhiều anh chán vợ, có bồ là vì thế.
Dùng chiêu lạt mềm buộc chặt như vợ tớ mới là cao thủ." Hết chuyện!
( Sưu tầmtrên Internet)
Nói xong Thu liếc Thanh cái nữa rồi thỏ thẻ như chim sẻ, thì thào như cào cào:
-Nghe chửa" nghe thủng lỗ tai chửa" nghe để mà học. Thế cho nên, nhờ sợ vợ như vậy vợ chồng tui mới tát cái biển Đông gần cạn rồi đó, các nường ạ!
Các"nìn bà" trong tiệm  ngồi ngẩn ra, im re, còn các "lìn ông" thì cười hò hò hò….
Thế nhưng, chị Ngà ngẫm nghĩ, -hổng biết phe nào nên cười  mới đúng đây"""
Trương Ngọc Bảo Xuân

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.