Hôm nay,  

Luật Pháp Phổ Thông (07/02/2007)

02/07/200700:00:00(Xem: 2432)

[LS Lê Đình Hồ là tác giả cuốn “Từ Điển Luật Pháp Anh Việt-Việt Anh” dày 1,920 trang được xuất bản năm 2004. Qúy độc giả muốn mua sách, xin vui lòng liên lạc [email protected]]

Hỏi (Ông Trần B.L.): Cách đây 2 tuần lễ sau khi dự tiệc sinh nhật của người bạn, trên đường về tôi lái xe với tốc độ bình thường. Khi đến ngã tư đường, vì xe tôi chạy sau một chiếc xe khác. Đèn đường vừa chuyển từ màu xanh sang màu vàng. Tôi thấy chiếc xe phía trước vẫn tiếp tục chạy, vì chỉ cách đèn chừng 30 thước, nên tôi đã nhấn ga để vượt đèn. Không ngờ chiếc xe chạy phía trước tôi ngừng lại nên tôi đã tông vào đằng sau của chiếc xe đó.
Thực ra chiếc xe chạy phía trước tôi đã chuẩn bị thắng khi thấy đèn chuyển sang màu vàng, nhưng vì đèn thắng của chiếc xe đó đã bị hỏng, nên tôi tưởng rằng cô ta có ý định vượt đèn vàng. Đó là lý do tại sao tôi đã nhấn ga lên để vượt đèn vàng. Vì chạy khá nhanh, nên khi đụng, phía sau của chiếc xe đó đã bị thiệt hại nặng. Hệ thống đèn phía sau đã bị bể toàn bộ. Người ngồi phía trước cạnh tài xế của chiếc xe đó bị chấn thương ở lưng và chầy ở mặt vì đầu của người này bị đụng vào thành xe.
Chừng 20 phút sau, cảnh sát và xe cứu thương đến. Người bị thương được chở vào bệnh viện. Người này đã được xuất viện vào sáng hôm sau.
Riêng tôi, khi cảnh sát hỏi là tôi có uống rượu hay không. Tôi ngay tình và khai là tôi chỉ uống gần 3 chai VB từ khoảng 8 giờ đến 11.20 vào tối hôm đó. Tôi biết rằng nồng độ rượu trong máu của tôi không vượt quá mức luật định, nhưng cảnh sát đã đưa tôi về đồn.
Sau khi hỏi cung cảnh sát đã buộc tôi về tội lái xe nguy hiểm gây thương tích trầm trọng cho người khác. Tôi bị đưa ra hầu tòa vào sáng hôm sau. Tôi không chịu nhận tội. Tòa đã cho phép tôi tại ngoại chờ ngày xét xử.
Xin LS cho biết là nếu tôi bị tòa kết tội thì hình phạt sẽ như thế nào" Tôi chưa bao giờ bị mất bằng lái, hoặc bị phạt về tội lái xe bất cẩn.

*

Trả Lời: Điều 52A(3)(a) Đạo Luật Hình Sự (the Crimes Act 1900) quy định rằng: “Người bị tội lái xe nguy hiểm gây đau đớn trầm trọng về thể xác nếu chiếc xe do người này lái dính líu đến sự đụng chạm gây đau đớn trầm trọng về thể xác cho người khác và vào lúc gây ra tai nạn, tài xế lái xe (a) bị ảnh của rượu hoặc ma túy. Người bị kết tội theo khoản này sẽ bị tù 7 năm” (A person is guilty of the offence of dangerous driving occasioning grievous bodily harm if the vehicle driven by the person is involved in an impact occasioning grievous bodily harm to another person and the driver was, at the time of impact, driving the vehicle: (a) under the influence of intoxicating liquor or of a drug. A person convicted of an offence under this subsection is liable to imprisonment for 7 years).
Trong vụ Taylor v Regina [2006] NSWCCA7, bị cáo lái chiếc Nissan Patrol, có kéo theo “toa chở đồ” (a trailer), dọc theo đường Currajong và đã đụng vào phía sau chiếc xe do ông Jefferay lái. Xe của bị cáo tiếp tục chạy và đã đẩy xe của nạn nhân, ông Jefferay, đụng vào trụ điện.
Sau khi gây ra tai nạn, xe của bị cáo tiếp tục chạy một khoảng chừng 2 căn nhà trước khi bị cáo ra khỏi xe và đi vào nhà của đương sự. Bị cáo ở trong nhà chừng vài phút trước khi đi trở ra, xô đẩy, ẩu đả với người hàng xóm và rời khỏi nơi xảy ra tai nạn.
Nạn nhân được các người đi đường giúp đỡ và đã được nhân viên cứu thương chữa trị tại chỗ rồi được chuyển đến Parkes District Hospital. Sau đó được chuyển đến bệnh viện Organge để chữa trị thêm cho các vết thương khác.


Cảnh sát không tìm được bị cáo vào đêm xảy ra tai nạn. Tuy nhiên, cảnh sát đã nhận được nhiều lời khai của nhân chứng cho biết rằng bị cáo lái chiếc xe TYE 424 và đụng xe của nạn nhân.
Sáng hôm sau, cảnh sát bắt đầu truy tìm bị cáo, và được biết là bị cáo đã tự đến trình diện tại đồn cảnh sát Parkes vào lúc 7.45 sáng.
Mẹ của bị cáo và người cha ghẻ đã cùng bị cáo đến đồn cảnh sát. Bị cáo thú nhận là đã lái chiếc xe TYE 242 và đã đụng xe của nạn nhân. Sau đó bị cáo bị cảnh sát bắt giữ. Không lâu sau, bị cáo đã cùng cảnh sát đến nơi xảy ra tai nạn.
Sau khi trở lại đồn cảnh sát, bị cáo đã trả lời sự thẩm vấn của cảnh sát. “Bị cáo đã thú nhận thêm rằng ông ta đã uống một chai Tooheys New Beer ngay trước khi xảy ra tai nạn và cũng đã hút 2 điếu thuốc vấn cần sa” (The accused further admitted that he had consumed one stubby of Tooheys New Beer immediately prior to the accident and had also smoked a couple of cones of marijuana).
Bị cáo khai rằng “ddương sự bị mất ngủ” he has been suffering from sleep deprivation) 3 ngày trước khi xảy ra tai nạn do sự đổ vở hôn nhân. “Vợ của đương sự đã báo cho đương sự biết rằng bà ta đã phản bội và đã có quan hệ với một người đàn ông khác” (his wife had informed him that she had been unfaithful and had formed a relationship with another man).
Bị cáo đã bị cáo buộc về tội “lái xe nguy hiểm gây đau đớn trầm trọng về thể xác cho người khác”.
Vị chánh án tọa xử đã được tường trình về ảnh hưởng mà nạn nhân phải chịu đựng sau khi tai nạn xảy ra. Bản tường trình cho biết rằng nạn nhân, ông Jeffray, đã bị bể xương mặt, gãy xương ở cổ tay và mắt cá, bị thương ở hàm, thị lực bị kém do thương tích ở mắt gây nên, bị khó thở và hơi lãng tai.
Tòa cho rằng đây là một tội trạng nghiêm trọng. Bị cáo không những chỉ tông vào sau xe của nạn nhân mà còn đẩy xe nạn nhân đụng vào trụ điện rồi tiếp tục chạy thêm một quãng nữa trước khi ngừng.
Tòa cho rằng bị cáo đã biết được rằng đương sự rất mệt mỏi vì những đêm mất ngủ. Bị cáo cũng biết được ảnh hưởng của rượu và ma túy là rất nguy hiểm mà vẫn lái xe, nên đã mang lại hậu quả thảm hại cho nạn nhân.
Tòa đồng ý rằng bị cáo đã bị ảnh hưởng tâm trí trước khi xảy ra tai nạn, tuy nhiên, tòa đã xử bị cáo 2 năm tù ở và buộc bị cáo phải thụ hình tối thiểu là 12 tháng.
Bị cáo bèn kháng án vì cho rằng vị thẩm phán tọa xử đã không lưu tâm đến trạng thái tâm thần của bị cáo vào lúc xảy ra tai nạn; và bản án quá nặng.
Tuy nhiên, Toà Kháng Án Hình sự đã bác bỏ các luận điểm của bị cáo và tuyên bố giữ y án.
Dựa vào luật pháp và phán quyết vừa trưng dẫn ông có thể thấy được rằng tội trạng mà ông bị cáo buộc là một tội trạng hình sự nghiêm trọng, vì hình phạt tối đa dành cho tội trạng này là 7 năm tù ở. Tuy nhiên, hình phạt sẽ được gia giảm tùy theo tình huống mà trong đó tội phạm đã xảy ra. Trong trường hợp của ông, tôi đề nghị là nếu ông có thể biết nơi đang sửa chữa chiếc xe mà ông đã đụng, ông hãy đến và xin họ xác nhận là các bóng đèn thắng đã hư hỏng trước khi xảy ra tai nạn.
Nếu đúng là các bóng đèn thắng của chiếc xe kia đã bị hư hỏng trước khi xảy ra tai nạn, tôi nghĩ rằng tòa sẽ xét xử rất khoan nhượng cho ông.
Vì không biết được các lời khai của cảnh sát cũng như các sự kiện được đưa ra trong hồ sơ mà cảnh sát căn cứ vào đó để truy tố ông, nên chúng tôi không thể xác quyết được phán quyết mà tòa sẽ dành cho ông trong trường hợp ông bị kết tội.
Nếu ông còn thắc mắc xin điện thoại cho chúng tôi để được giải đáp.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.