Hôm nay,  

Bin Laden, Cha Và Con

24/01/200800:00:00(Xem: 8120)

Omar bin Laden, một nguời con của trùm khủng bố Osama bin Laden đã gửi lời nhắn nhủ với cha "hãy tìm con đường khác" vì cuộc chiến hiện nay giết hại quá nhiều thường dân vô tội. Omar không từ bỏ cha và nghĩ cha anh ta không phải là kẻ khủng bố. Anh ta muốn trở thành một Đại sứ hòa bình giữa Hồi giáo và Tây phương. Tin lạ này đã được Thông tấn AP loan ra ngày thứ Năm tuần trước. Đầu tuần này, một phóng viên của CNN đã trực tiếp phỏng vấn Omar hiện đang ở Ai Cập. CNN có bức hình rất rõ của Omar đặt bên hình của Osama bin Laden. Omar có bộ mặt và dáng người cao lớn giống cha, nhưng phục sức theo thời trang của thanh niên hiện đại, để tóc rất dài, cột sau gáy và đuôi tóc chạy dài xuống sau lưng.

Omar là con thứ tư trong số 11 người con nguời vợ thứ nhất của Osama. Vợ thứ hai của Osama sinh được 4 người con, tức là ông ta có đến 19 người con. Osama xuất thân từ một gia đình giầu có ở Á Rập Sê-út (Saudi Arabia). Người cha của Osama bin Laden là một nhà tỷ phú (tính theo đô-la Mỹ) tên là Mohammed đã chết năm 1967. Ông này có đến 50 nguời con và đã thành lập tổ hợp Binladen, một nhóm gồm các Công ty Xây dựng có nhiều khế ước làm ăn lớn ở Vương quốc này. Năm 1994, Chính phủ Á rập Sê-út tước bỏ quyền công dân của Osama bin Laden vì những hoạt động đấu tranh của ông ta. Lúc đó phần lớn các con của Osama vẫn sinh sống ở Saudi. Trong số 19 người con của Osama, hiện nay ít nhất có 2 con trai Hamza và Saadi là thành viên al-Qaida. Người ta tin rằng Hamza đang sống ở vùng biên giới giữa Pakistan và Afghanistan, còn Saadi có thể đang sống ở Iran.

Riêng Omar vẫn sống công khai như một nhà kinh doanh. Chàng trai Omar 26 tuổi, đã có tên nổi bật hồi tháng 4 năm 2007 khi anh ta làm lễ thành hôn với Jane Felix-Browne, một bà người Anh, báo chí lúc đó gọi đùa bà này là bà ngoại, vì bà đã 62 tuổi, gấp đôi tuổi của Omar. Sau khi lấy Omar, bà đổi tên là Alsabah. Bà đã lấy chồng 5 lần và có 5 đứa cháu ngoại. Tin AP cho biết Omar lúc thiếu thời sống với cha ở Sudan và đến năm 1996, theo cha đến Afghanistan. Tại đây năm 14 tuổi anh ta đã được huấn luyện trong một trại của al-Qaida, nhưng năm 2000 anh ta quyết định đi một con đường khác, nên đã rời bỏ trại này trở về Saudi. Omar nói anh không trốn đi, vì anh đã đi với sự đồng ý của cha. Anh ta nói từ đó anh không gặp hay tiếp xúc với Osama. Anh không chỉ trích Osama vì nghĩ cha anh chỉ muốn tìm cách bảo vệ thế giới Hồi giáo chống mọi sự tấn công từ bên ngoài.

Trong cuộc phỏng vấn với CNN, Omar nói tiếng Anh học được của vợ. Anh ta nói hãnh diện vì cái tên dòng họ bin Laden. Anh nói khi cha anh chiến đấu chống Hồng quân Sô viết ở Afghanistan, Mỹ đã coi cha anh như một người anh hùng. Anh nói: "Tôi muốn nhắn nhủ với cha tôi hãy tìm con đường khác để giúp hay tìm cách đạt mục tiêu. Bom, súng đạn không tốt cho ai cả". Omar nói đây không phải là lời nhắn nhủ của riêng anh ta mà còn là lời một nguời bạn của cha anh và những nguời Hồi giáo khác đã nói với anh. Bây giờ Omar và vợ anh chuẩn bị phóng ra một phong trào khác hẳn với đường lối của Osama, đó là phong trào kiến tạo hòa bình. Omar có kế hoạch tổ chức một cuộc đua ngựa dài 3,000 dậm chạy trong nhiều tháng nhân danh hòa bình qua các nước Bắc Phi, hy vọng có thể bắt đầu từ tháng 3 năm nay, chạy 30 dậm một ngày với các cuộc nghỉ dài ngày mỗi tuần ở mỗi nước. Việc Omar muốn làm Sứ giả hòa bình có ý nghĩa gì"

Trước hết cần phải nhớ lại năm 2004 trong một băng thâu thanh Osama bin Laden đã đề nghị đình chiến với các nước Âu châu. Năm 2006, cũng theo cách đó bin Laden đề nghị với Mỹ một cuộc đình chiến có điều kiện. Hồi tháng 11 năm 2007, bin Laden kêu gọi các nước Âu châu rút quân khỏi Afghanistan. Hiển nhiên ông ta muốn với tới chỉ riêng các nước Âu châu, trong mưu toan chia rẽ Âu châu với Mỹ. Trong một loạt thông điệp kể từ mùa thu năm ngoái, bin Laden tiếp tục kêu gọi người Hồi giáo tham gia Jihad tức Thánh chiến, đặc biệt khích lệ các tay chiến ở Iraq tiếp tục đánh quân Mỹ và quân của chính quyền Maliki ở Iraq. Mới đây nhất hôm thứ bẩy tuần trước, trong một tuyên bố thâu thanh, bin Laden cảnh cáo những người Á rập Sun-ni chống lại quân al-Qaida. Đồng thời bin Laden thề sẽ đưa Thánh chiến đến đánh Israel và lấy "máu trả máu, tàn phá trả tàn phá". Ông ta nói trong băng thu thanh: "Chúng tôi có ý định giải phóng toàn bộ Palestine từ sông Jordan ra đến bờ biển. Chúng tôi không thừa nhận một tấc đất nào cho bọn Do thái như một số lãnh đạo Á rập đã làm". Băng thu âm không hề nói đến vụ ám sát bà Benazir Bhutto mà chính phủ Pakistan tố cáo do al-Qaida gây ra. Điều này có thể vì băng thu âm của bin Laden đã được làm ra trước ngày xẩy ra vụ ám sát vào tháng trước.

CNN nghe Omar nói đến chủ trương làm sứ giả hòa bình của anh, liền hỏi anh nghĩ thế nào về vụ 9/11. Anh nói: "Riêng cá nhân tôi, tôi không nghĩ vụ đó là đúng, nhưng nó đã xẩy ra. Tôi không nghĩ chiến tranh Việt Nam là đúng. Tôi không nghĩ những gì xẩy ra ở Palestine là đúng. Tôi không nghĩ những gì đang diễn biến ở Iraq là đúng. Nếu chúng ta phải làm một danh sách những gì là đúng, những gì là sai, danh sách đó chắc phải rất dài". Omar nói anh phải bỏ al-Qaida vì anh không muốn liên kết với những kẻ giết hại thường dân và cha anh cũng không hề tìm cách thuyết phục anh ở lại. Còn bây giờ đối với cha anh thì sao" Omar nói anh không tìm kiếm một sự chấp thuận của cha anh. Anh nói: "Cuộc sống của tôi là do tôi tự lo lấy. Cha tôi cũng tự lo lấy cuộc sống của ông ấy".

Hiện chưa có phản ứng của các các nước Bắc Phi về cuộc đua ngựa hòa bình ở Bắc Phi. Omar phải chờ các nước đó cho phép. Ngay bây giờ Omar và vợ cũng đang chờ xin chiếu khán về thăm quê vợ là nước Anh. Còn các nhóm khủng bố al-Qaida chưa có thái độ gì đối với vị Sứ giả Hoà bình, con ruột của ông Trùm khủng bố. Nếu bin Laden đã cho phép Omar bỏ hàng ngũ al-Qaida, chưa chắc anh ta sẽ bị chết khi đi làm Sứ giả Hòa bình. Omar đã nhắn nhủ người cha "hãy tìm con đường khác". Tôi nghĩ lời kêu gọi đó vô vọng. Osama bin Laden sẽ không từ bỏ con đường của ông ta. Dù bin Laden muốn từ bỏ cũng không được. Khi anh đã tạo ra một con cọp dữ và cuỡi trên lưng nó, nếu anh nhảy xuống, nó sẽ cắn chết anh.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo CNN, một người đàn ông Đức 63 tuổi đã tử vong do nhiễm trùng hiếm thấy, sau khi được chú chó của mình “liếm yêu”.
NEW YORK (VB) -- Diễn hành mừng Lễ Tạ Ơn do Macy's thực hiện đã tổ chức hôm Thứ Năm 28/11/2019 tại New York, bất kể quan ngại thời tiết
Thông cáo báo chí của Bộ ngoại giao Trung Cộng cảnh cáo: sẽ có những biện pháp ứng phó cứng rắn nếu Washington tiêp tục hậu thuẫn dân biểu tình Hong Kong.
Hội nghị hợp tác Hồi Giáo (OIC) giữ im lặng trước thảm cảnh đàn áp người thiểu số Ui-ghur theo đạo Hồi tại tỉnh Xinjiang trong vùng tây bắc Hoa Lục - khoảng 1 triệu người Uighur bị đưa vào trại lao cải trá hình là trại huấn nghiệp.
Dân Iraq chống chế độ tham nhũng, bất lực tiếp tục biểu tình - ít nhất 15 người thiệt mạng hôm 27-11 tại Narisiya thuộc miền nam. Số người bị thương là 150.
Khoảng 1000 máy kéo từ từ tiến vào thủ đô Pháp để phản đối các chính sách của TT Macron –-nông dân nói: các chính sach và giao thương quốc tế gây thiệt hại nông nghiệp và hạ thấp mức sống của người sản xuất.
Di dân từ Liên Âu nhập cư vương quốc UK năm 2019 được ghi nhận ở mưc thấp nhất từ 2003.
Hội nghị của cơ quan không gian châu Âu họp tại Tây Ban Nha tuần này đã biểu quyết chấp thuận ngân sách 14.4 tỉ euro, là dự chi xứng hợp với các nỗ lực phát triển kỹ nghệ không gian của Hoa Kỳ và Trung Cộng.
Bộ trưỏng hải quân Richard Spencer bị ép từ chức khi định cưỡng lại lệnh khoan hồng của TT Trump dành cho 1 trung đội trưởng SEAL, là đơn vị ưu tú của hải quân
ĐS Hoa Kỳ tại tổ chức Liên Âu bị 3 phụ nữ tố cáo tấn công tình dục.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.