Hôm nay,  

Trận Này Khó Yên

26/04/200900:00:00(Xem: 6512)

Trận Này Khó Yên

Trần Khải
Trung Quốc không phải chỉ đưa người đổ bộ vào riêng Tây Nguyên, Đồng Nai, hay vào các nước giáp biên của Việt Nam như Lào và Cam Bốt, mà ý đồ đã lộ rõ bá quyền siêu cường quốc tế.
Diễn binh Hải Quân của Trung Quốc trên Biển Đông hôm Thứ Năm 23-4-2009 hiển nhiên là lộ liễu, nhưng chính các độc chiêu lặng lẽ đưa người và tiền để lấy ảnh hưởng cũng không kém phần lợi hại. Chiến dịch đưa du khách vào để ảnh hưởng mới nghe tưởng như chỉ riêng Việt Nam mắc bẫy, nhưng cả Hoa Kỳ cũng đang lâm vào thế khó xử, khi một đảo nhỏ thuộc ảnh hưởng liên bang Hoa Kỳ yêu cầu một quy chế đặc biệt để ưu đãi du khách Trung Quốc.
Bản tin thông tấn AP hôm 20-4-2009 cho biết đảo Tinian, hiện nằm trong quy chế Vùng Thịnh Vượng Liên Bang Mỹ Quần Đảo Bắc Mariana, yêu cầu chính phủ liên bang cho công dân Trung Quốc được vào miễn chiếu khán (visa-free). Không cần giấy tờ gì mà vẫn vào được Hoa Kỳ" Đúng vậy, chỉ có du khách Trung Quốc mới dám đòi quy chế ngang ngược như thế đối với Mỹ.
Bản tin AP nói rằng Tinian là đảo mà các oanh tạc cơ Mỹ cất cánh để thả 2 quả bom nguyên tử vào hai thành phố Nhật Bản Hiroshima và Nagasaki để kết thúc Thế Chiến 2. Chủ tịch Phòng Thương Mại Tinian là Phillip Mendiola-Long nói rằng 90% thương mại của đảo là từ khách sạn sòng bài Tinian Dynasty Hotel & Casino. Có tới 70% khách vào khách sạn này là du khách Trung Quốc.
Tin AP nói rằng mới đây Phòng Thương Mại này thúc giục Bộ Nội An Liên Bang Hoa Kỳ vào chương trình nhập cảnh miễn visa, nhằm để cho đảo Tinian hốt bạc nhiều hơn. Phải chăng cùng suy nghĩ như thế mà Việt Nam đã mở cửa cho du khách TQ vào để rồi lặng lẽ ở lại làm công nhân xứ Việt"
Thực tế các du khách TQ lẻ tẻ, dù là vài trăm người hay vài ngàn người, có ở lại cũng vẫn là con số nhỏ. Nhưng nếu không phải là lẻ tẻ, mà lại nằm trong một chiến dịch quy mô biển người thì sao" Và nếu trong một cuộc đổ bộ lớn như thế, tất phải có chỉ đạo, và tất phải có những bàn tay quyền lực chui sâu luồn cao tại Hà Nội"
Đó mới là kịch bản đáng sợ. Giáo sư Tạ Văn Tài, người từng dạy tại Đại Học Harvard, Hoa Kỳ, trả lời phóng viên Thanh Quang của đài RFA trong bài "Nguy cơ Trung Quốc đối với Việt Nam"" đã nói rằng Bắc Kinh dàn dựng được nhân sự cấp cao ngay ở Hà Nội, trích:
"… trong giới lãnh đạo VN thì những người thân Trung Quốc có thể dùng sức mạnh của phe của mình để loại trừ những người không sợ Trung Quốc và chống báng Trung Quốc ra khỏi những chức vụ trong đảng hay trong chính quyền.
Trung Quốc xúi một phần trong lãnh đạo lật đổ bằng cách thí dụ như đưa ra Uỷ Ban Trung Ương hay đưa ra Quốc Hội bỏ cái chức của ông có vẻ chống Trung Quốc. Thành ra người này người kia ngó nhau, sợ nhau. Đó là cách Trung Quốc thao túng chính trường Việt Nam." (hết trích)
Bắc Kinh xuất chiêu như thế trong bóng tối quyền lực Hà Nội mới là đáng sợ. Vì đó là Vô Anh Quyền, không ai nhìn thấy. Dù như thế, Bắc Kinh vẫn biết hù dọa kiểu ầm ĩ lớn tiếng, tất nhiên là để ảnh hưởng dư luận toàn vùng và cả thế giới.
Chỉ vài ngày sau khi đảo Tinian xin Bộ Nội An Mỹ mở cửa cho dân TQ ra vào tự do ở đảo này, Hải Quân Trung Quốc mừng 60 tuổi bằng cuộc diễn binh lớn ở Biển Đông với 56 tàu ngầm, tàu chiến và phi cơ ngoài khơi Thanh Đảo (Qingdao).


Tuy nhiên, thông điệp ngầm của vở tuồng múa rối nước kiểu Bắc Kinh này là gì" Trước tiên là với Mỹ, một nước vừa có tàu chiến đụng chạm với tàu chiến TQ mấy tuần trước vì "dám vào Biển Đông do thám," mà lúc đó TQ cho 5 tàu nhỏ tới quấy rối, làm trò khỉ kiểu Chí Phèo… Sau nữa là với Đài Loan, rằng các bạn đừng tính chuyện độc lập nữa, vì TQ còn dám đưa tàu ra quấy rối Mỹ thì nhằm nhè gì các "tàu giấy" của Đài Loan. Thêm nữa, như dường Tổng Thống Mã Anh Cửu của Đài Loan hành xử trông như kiểu người mà Giáo Sư Tạ Văn Tài đã mô tả về cách Trung Quốc "trồng người" vào Bộ Chính Trị Hà Nội. Và sau cùng là thông điệp cho Việt Nam, rằng lần này là hết thoát nhé: Tướng Mã Viện một thời phải cắm trụ đồng rồi bỏ chạy, vó ngựa Mông Cổ giẫm nát mấy cánh rừng một thời rồi cũng phải lui… nhưng bây giờ là thế kỷ 21, đồng đô la và nhan sắc Hồng Kông còn mạnh hơn biết bao là binh tướng.
Khi chưa lộ, thì tất nhiên là còn giấu kín âm mưu. Nhưng khi đã có dư sức mạnh, thì không hề giấu gì hết, Bắc Kinh đã tới lúc ầm ĩ hù dọa Việt Nam.
Trên mạng Talawas hôm 23-4-2009, tác giả Trương Thái Du đã viết bài nhan đề "Thông điệp của kẻ cướp," kể về một đoạn video của Trung Quốc, trong đó nói rằng Hải Quân Trung Quốc đã có cuộc hải chiến với VN năm 1988 là để "bảo vệ" đảo Trường Sa, trích:
"Tôi đã chết lặng khi xem đoạn video quay "trực tiếp" cuộc tấn công Trường Sa của hải quân Trung Quốc ngày 14.3.1988. Giọng thuyết minh gầm gừ như tiếng sói: "… chúng ta hải chiến để bảo vệ Nam Sa chư đảo…" Mấy chục chiến sĩ hải quân Việt Nam dựng cờ sao năm cánh trên bãi đá Gạc Ma (gần đảo Sinh Tồn) trở thành bia hứng đạn đại liên. Con tàu vận tải 604 rỉ sét đang thả neo giữ biển đành phơi bụng lãnh đủ lửa pháo 100 ly từ mấy chiếc tàu khu trục tối tân, trang bị cả tên lửa đối hạm. Những cột khói trắng thê lương như khăn tang. Người Việt Nam đã không nổ súng trước và trong khi cuộc tấn công diễn ra, trái ngược hoàn toàn với mô tả tại công hàm "vừa ăn cướp vừa la làng" của Bộ Ngoại giao Trung Quốc ngày 14.3.1988…
…Không nghi ngờ gì nữa, nó là thông điệp "bán chính thức" của nhà cầm quyền Bắc Kinh gửi đến phương nam." (hết trích)
Hù dọa như thế vẫn chưa đủ. Bắc Kinh lại bày trò tuyên truyền, chuẩn bị dư luận và giáo dục tư tưởng nhân dân Trung Quốc rằng Biển Đông là của Trung Quốc. Báo nhà nước China Daily hôm 24-4-2009 có bài viết nhan đề "Strong stand on marine rights urged" (Đòi Hỏi Cứng Rắn Giữ Chủ Quyền Biển), viết rằng:
"Trong một cuộc thăm dò trên mạng hôm qua, hơn 90% người trả lời (TQ) nói là họ muốn thấy TQ làm nhiều hơn nữa để bảo vệ chủ quyền biển.
Trong cùng bản thăm dò, 53.1% trong số 44,000 người tham dự thăm dò nói họ tin là nguy hiểm cho chủ quyền biển của TQ tới 'chủ yếu từ bên ngoài.'…
…Quan ngại bày tỏ trong cuộc thăm dò là khả dĩ, với gần phân nửa trong diện tích 3 triệu kilômét vuông lãnh thổ biển bị tranh chấp với 8 nước láng giềng, theo lời Meng Xiangqing, một giáo sư Đại Học Quốc Phòng TQ.
Meng nói, 'Quá thường, chúng ta đã thấy lãnh thổ biển của chúng ta bị cắt ra, đảo của chúng ta bị chiếm đóng và tài nguyên của chúng ta bị cướp bóc.'…" (hết trích dịch)
Hình như câu cuối vừa dẫn của ông giáo họ Meng là ám chỉ rằng các đảo Hoàng Sa và Trường Sa là của Trung Quốc và đã bị Việt Nam chiếm đóng từ nhiều thế kỷ cho tới năm 1974 và 1988, khi hải quân TQ chiếm lại mới thôi"
Nhưng kế hoạch của Bắc Kinh thấy rõ là không dừng lại ở hai đảo Hoàng Sa và Trường Sa thôi. Bởi vì đảo Tinian của Mỹ cũng có vẻ đang lộ vẻ dao động rồi thì phải" Như thế, Việt Nam trận này hẳn là khó bình yên.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạp chí Văn Học Mới số 5 dày 336 trang, in trên giấy vàng ngà, bìa tranh nghệ thuật của Nguyễn Đình Thuần, sáng tác từ hơn 50 nhà văn, nhà thơ, nhà biên khảo và phê bình nghệ thuật.- Văn Học Mới số 6 sẽ ấn hành vào tháng 3/2020, có chủ đề về nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn
Một tuyệt phẩm thi ca gồm những bài thơ dị thường chưa bao giờ xuất hiện bất cứ đâu, viết bởi một thi sĩ dị thường. Tựa: Tuệ Sỹ Ba ngôn ngữ: Việt - Anh - Nhật Dịch sang tiếng Anh: Nguyễn Phước Nguyên Dịch sang tiếng Nhật: G/s Bùi Chí Trung Biên tập: Đào Nguyên Dạ Thảo
Mùa thu là cơ hội bước sang trang mới khi nhiệt độ bắt đầu dịu lại. Trong mùa này, người dân California không cần mở điều hòa không khí lớn hết cỡ và cũng còn quá sớm để lo chạy máy sưởi.
Garden Grove xin mời cộng đồng tham gia chương trình đóng góp tặng quà cuối năm nhằm mang lại niềm vui, hy vọng và giúp đỡ cho những trẻ em địa phương không có quà trong mùa lễ Noel.
Ngồi niệm Phật miên man, dù cố tâm vào Phật hiệu nhưng hôm nay vẫn không sao “ nhập” được, đầu óc nó cứ văng vẳng lời anh nó lúc sáng: - Tu hú chứ tu gì mầy!
Một đường dây buôn người bán qua TQ do một phụ nữ Việt là nạn nhân buôn người trước đây tổ chức vừa bị phát hiện và bắt 2 người tại tỉnh Nghệ An, miền Trung Việt Nam, theo bản tin hôm 5 tháng 12 của Báo Dân Trí cho biết.
Điều trần luận tội đầu tiên của Ủy Ban Tư Pháp Hạ Viện đã nhanh chóng nổ ra cuộc đấu đá nội bộ đảng phái hôm Thứ Tư, 4 tháng 12 năm 2019, khi các nhà Dân Chủ cáo buộc rằng Tổng Thống Donald Trump phải bị truất phế khỏi chức vụ vì tranh thủ sự can thiệp của nước ngoài vào cuộc bầu cử ở Hoa Kỳ và đảng Cộng Hòa giận dữ vặn lại không có căn cứ cho hành động quyết liệt như vậy.
Đó là cuộc khảo sát của công ty tài chánh WalletHub đối với 182 thành phố khắp Hoa Kỳ, để xếp thứ tự an toàn nhất cho tới bất an nhất. Cuộc nghiên cứu dựa trên 41 thước đo liên hệ tới an toàn
Cảnh sát đã bắn chết một người đàn ông cầm dao tại El Monte, Nam California hôm Thứ Hai.
Một phần thưởng 50,000 đô la được đưa ra để bắt một người đàn ông của thành phố Burnaby đã bị truy nã trước đây vì tội rửa tiền như một phần của nhóm tội phạm có tổ chức người Việt Nam hoạt động tại Canada và Hoa Kỳ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.