Hôm nay,  

Công An Mạng

19/12/200800:00:00(Xem: 5948)
Công An Mạng
Trần Khải
Công an mạng Việt Nam đang làm những gì" Chắc chắn, bạn hãy tin rằng đang có những đơn vị công an đặc biệt để lên mạng Internet làm chức năng theo dõi, bóp méo dư luận... Các thông tin cho chúng ta suy đoán được rằng, công an mạng Việt Nam hẳn cũng đang làm theo mô hình hoạt động của công an mạng Trung Quốc.
Bài bình luận của bình luận gia Xiao Qiang ngaỳ 24-11-2008 trên đài RFA nói rằng công an Trung Quốc đã mất tới ba năm trong khoảng từ 2003 tới 2006 để hoàn tất đề án khổng lồ "Tấm Lá Chắn Vàng."  Ông nóí không chỉ có hơn 50% cơ quan cảnh sát của Trung Quốc đang tuần tra Internet, mà cũng có riêng một cơ quan có tên là Public Information Network Security and Monitoring Bureau (Sở Tuần Cảnh và An Ninh Mạng Thông Tin Công Cộng), nơi có kỹ thuật tối  tân và công an mạng trang bị đầy đủ. Đó là những sản phẩm trực tiếp của Đề Án Tấm Lá Chắn Vàng.
Tuy nhiên đó chỉ mới nói về cơ cấu. Hẳn nhiên là cơ cấu công an và cảnh sát để theo dõi thì nứơc nào cũng có... nhưng chỉ có Trung Quốâc, và cũng nên tin rằng cả CS Việt Nam, cũng có loaị công an mạng đặc biệt, chuyên về bóp méo dư luận. Đài BBC, trong bản tin của Michael Bristow từ Bắc Kinh, đề ngày 16-12-2008 đã gọi loại công an này là "spin doctors" (các thầy bàn bóp méo dư luận).
Như thế, chúng ta sẽ hiểu vì sao có những người gần như ngồi trên các diễn đàn Internet phóng email hỏi và đáp gần như 24 giờø/ngày. Và họ moi móc đủ thứ, chọc giận, chia rẽ... và làm cho hàng ngũ những ngưoòi hoạt động dân chủ nghi ngờ nhau, và rồi chụp mũ nhau.
Phóng viên Bristow viết rằng Trung Quốc đã trả lương cho  "các thầy bàn Internet" (Internet commentators) trong một chiến dịch kiểm soát ý kiến công chúng. Các thầy bàn Internet này sẽ lướt mạng khắp các diễn đàn để tìm các bản tin xấu mặt nhà nước -- và rồi quật ngược lại.
Bản tin nói là công an mạng, tức thầy bàn Internet, đưa các lời bình luận lên các trang web và diễn đàn để bóp méo tin xấu thành tin có lợi cho đảng và nhà nước.

Đảng CSTQ từ lâu đã tìm cách kiểm soát ý kiến công chúng bằng cách kiểm soát các luồng thông tin. Đó là lý do không thể cho tư nhân làm báo, mở đài TV hay phát thanh. Nhưng tới Internet laạ là một mặt trận thông tin rất là moơi. Và vì chính phủ TQ không kiểm soát hết các thông tin được phóng lên mạng, nên đã phải sử dụng tới các thầy bàn Internet để bóp méo dư luận..
Bản tin của Bristow nói rằng các công an mạng này được huấn luyện đặc biệt, và phải có đầy tính đảng mới có thể làm thầy bàn Internet. Họ được gọi là "đảng 50-xu" bởi vì người ta nói là cứ mỗi lời bàn phóng lên mạng của họ có tính tích cực tung hô đảng, thì sẽ được trả lương 50 xu tiền TQ, tức 0.07 Mỹ Kim, hay 0.05 Euro.
Một taì liệu từ sở công an thành phố Jiaozuo, tỉnh Henan, đã ca ngợi thành công quá lớn của đaọ binh thầy bàn này.
Taì liệu này kể lại chuyện một công dân TQ phóng lên Internet lời chỉ trích công an trên một trang web vì bị phạt về vi phạm luật giao thông. Thế là, một chưởng phóng về phía công an, liền có hàng trăm chưởng phản kích ngược lại từ các thầy bàn 50-xu.
Taì liệu công an này kể rằng, một trong các thầy bàn ở sở công an này phúc trình ngay lời chỉ trích kia trong vòng 10 phút khi vừa lên mạng. Sở công an bắt đầu phản kích, sử dụng tới hơn 120 người phóng lên lời bình luận rằng bị phạt lỗi giao thông là đáng đời, và phải ca ngợi luật lệ giao thông chứ,,,
Phóng viên Bristow ghi lời bản phúc trình công an, "Trong 20 phút sau đó, hầu hết lời bình đều ủng hộ công an -- thực sự, nhiều người lên mạng bắt đầu lên án người chỉ trích ban đầu kia."
Và tất nhiên, các thầy bàn 50 xu đều không quên bày tỏ trung thành với nhà nứơc, và ủng hộ công an.
Bản tin nói rằng lý do thành lập binh đoàn này, được huấn luyện ở các trung tâm đặc biệt ở Trung Quốc, mới vaì năm trứơc, bởi vì chính phủ CSTQ thấý rằng không thể nào ngăn hết tất cả các mẩu tin xấu mặt nhà nước.
Các đơn vị công an mạng này như thế hoạt động không cần chỉ thị của trung ương, và cũng không gây tai tiếng với dư luận qúôc tế vì không cần sử dụng tới luật pháp làm lớn chuyện hay phải trừng phạt gay gắt.
Còn các đơn vị công an mạng ở Việt Nam làm như thế nào" Nhiều phần, chúng ta có thể tin là sẽ theo mô hình này của Trung Quốâc. Nghiã là, nếu bạn làm điều có lợi cho phong traò dân chủ, hãy tin là bạn sẽ bị chụp mũ là cộng sản. Nhiều phần là thế. Bạn không tin" Cứ lên mạng mà thử.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Westminster (Bình Sa)- - Tại hội trường Thành phố Westminster địa chỉ 8200 Westminster Blvd, Westminster, Nam California, vào lúc 1 giờ chiều Chủ Nhật ngày 3 tháng 11 năm 2019, Đảng Tân Đại Việt đã long trọng tổ chức lễ kỷ niệm 55 năm ngày thành lập đảng, nhân dịp nầy một buổi Hội thảo chính trị chuyên đe về: “Bá Linh- Hồng Kông-Việt Nam đã được tổ chức, với sự tham dự của các chính đảng
Dân Biểu Liên Bang Lou Correa và Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal cùng với Thành Phố Garden Grove sẽ tổ chức buổi lễ thượng kỳ nhân Ngày Cựu Chiến Binh Hoa Kỳ vào thời gian như sau:
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Hay tin con Tina T mở tiệm ở trung tâm thương maị (shopping) đối điện làm cho chị Julie N tức giận: “Đồ phản phúc, đồ ăn cháo đá bát… “
Hàng ngàn người dân cư ngụ tại một chung cư tại tỉnh Nghê An đã phải di tản vì chung cư bốc cháy dữ dội, theo bản tin của báo Người Đưa Tin cho biết hôm 6 tháng 11.
Mới đó mà đã 37 năm, tính từ khi chúng tôi vượt biển, vượt biên giới hải phận Việt Nam sang Hồng Kông, rồi tới Phi Luật Tân và đến Hoa Kỳ năm 1982.
Cái chết là nỗi sợ lớn nhất trong mọi nỗi sợ của con người. Tuy nhiên, có những người đã gắng vượt qua nỗi sợ, đi cạnh thần chết… để được Sống. Và, cũng có rất nhiều người, vì sợ đã chọn một cuộc sống… như đã Chết.
Tại Thủ đô tị nạn Little Saigon miền Nam California ngày 27 tháng 10/2019, đông đảo Người Việt từ khắp lục địa Bắc Châu Mỹ đã tham dự Đại Hội tôn vinh Chữ Nuớc Ta & vinh danh QLVNCH, tại Hội trường GYMNASIUM 2250 ghế, thành phố Westminster .
Với một lời nguyền: “Thà chết trong thùng xe tải lạnh nơi xứ đang giẫy chết; chứ nhất định không ở lại chịu sống đời ‘Hạnh phúc, Tự lo Độc lập’ trong thiên đường cộng sản.”
Chùa này nằm trên đỉnh núi lửa Asama của Nhật Bản, thờ Đức Quan Thế Âm Bồ Tát để tưởng niệm các nạn nhân chết trong trận núi lửa Asama bùng nổ năm 1783.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.