Hôm nay,  

Áp Đặt Hòa Bình

11/06/200900:00:00(Xem: 5425)

ÁP ĐẶT HÒA BÌNH

Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh
Nước Mỹ đang lâm vào hai cuộc chiến ở Iraq và Afghanistan với mục tiêu hiển nhiên đánh bọn khủng bố al-Qaida do Osama bin Ladin cầm đầu. Ở đây có một điểm then chốt là câu hỏi chiến lược của Mỹ như thế nào khi đem quân ra bên ngoài để tham chiến. Hãy nhìn lại một vài nét lịch sử. Trong thời Đệ nhị Thế chiến, Mỹ chỉ tham gia cuộc chiến vào những năm chót, mặc dù phe Trục thời đó chưa hề đánh thẳng vào đất Mỹ. Chiến lược của Mỹ từ thời đó vẫn là chỉ đem quân ra ngoài tham chiến khi tư thế chính trị, quân sự và kinh tế của Mỹ bị hăm dọa. Trong thời chiến tranh lạnh, Mỹ đem quân tham chiến ở Việt Nam để giúp Việt Nam Cộng Hòa chiến đấu chống Cộng sản Bắc Việt. Nhưng cuộc chiến chưa dứt, TT Nixon đã thỏa hiệp với Việt Cộng để rút quân Mỹ ra khỏi Việt Nam. Tại sao Nixon làm như vậy" Đó là vì quyền lợi chiến lược riêng của nước Mỹ đã toại nguyện khi bắt tay với Mao Trạch Đông để tìm cách chia rẽ giữa hai kẻ thù là Cộng sản Tầu và Nga.
Một chương sử cũ đã lật qua. Một chương sử mới bắt đầu khi nhân loại bước vào Thế kỷ 21. Năm 2001, Mỹ bị bọn khủng bố đánh thẳng vào New York và Washington. Chỉ vài tuần sau TT George W. Bush đã đem quân đánh Afghanistan vì bin Laden công khai xuất đầu lộ diện ở đây núp sau chính quyền Taliban. Chỉ có điều đáng tiếc là chưa diệt được trùm khủng bố và đồng lõa, Mỹ đã mở mặt trận thứ hai ở Iraq để lật đổ Saddam Hussein, mặc dù không có bằng chứng nào cho thấy kẻ độc tài này có liên hệ với bin Laden. Nhưng hãy để quá khứ qua đi mà nhìn ngay đến hiện tại. Chiến lược của Mỹ ngày nay gặp một khó khăn lớn lao nhất chưa từng thấy trong lịch sử. Một siêu cường có sức mạnh quân sự đệ nhất thế giới lại phải đánh nhau với một kẻ thù vô hình là bọn khủng bố al-Qaida, một nhóm dự liệu đến tối đa cũng chỉ có khoảng vài chục ngàn người, chúng chỉ là những bóng ma và vũ khí của chúng chưa từng thấy trong lịch sử chiến tranh của loài người. Vũ khí đó là "đánh bom tự sát". Khủng bố chỉ xuất hiện khi chúng đã tan xác.
TT Obama ngày nay đã có một sách lược mới để đánh khủng bố. Ông chấp nhận rút quân khỏi Iraq, nhưng không rút ngay mà chỉ rút từ từ, để giúp chính quyền Iraq có đủ khả năng giữ vững được an ninh nội bộ. Nhưng nếu một hay hai năm nữa, sau khi Mỹ rút hết quân. chỉ để lại một phái bộ ngoại giao, Iraq lại có nội chiến loạn ly thì sao" Ở đây có một bài học đã nổi bật cho mọi nước trên thế giới: Không thể áp đặt hòa bình cho một nước nào, cũng như dân chủ không thể từ bên ngoài đem đến bằng sức mạnh. Vì đó là trách nhiệm của chính dân tộc nước đó, không phải trách nhiệm của một siêu cường hay của quốc tế. Nếu dân một nước không biết tự lo lấy an ninh nội bộ, không biết tự lập dân chủ hóa, hãy để dân nước đó học lấy bài bọc xương máu, quyết định vận mệnh cho chính mình. Tàn nhẫn quá chăng" Sự thật đây chỉ là bài học muôn thuở của loài người kể từ khi biết sử dụng vũ khí để chém giết lẫn nhau.
TT Obama đã chủ trương tăng quân Mỹ ở Afghanistan để đánh mạnh hơn nữa, không nói đến việc rút quân khỏi nước này và còn nhìn đến cuộc nội chiến ở nước bên cạnh là Pakistan. Tại sao ông làm như vậy" Vì đó là nơi duy nhất trên thế giới ngày nay bọn al- Qaida đã xuất đầu lộ diện với bọn tàn quân của Taliban và rất có thể Osama bin Laden, nếu chưa chết vì bệnh, đang cùng bộ tham mưu của hắn còn lẩn quất ở vùng biên giới núi non hiểm trở giữa Afghanistan và Pakistan. Tóm lại Mỹ đã nhìn thấy khủng bố lộ hình tích ở đâu để tấn công chúng.


Những tin tức mới nhất tuần này cho biết Obama đã ra lệnh tăng thêm 21,000 quân ở Afghanistan trong mùa hè để đánh Taliban và tạo điệu kiện cần thiết cho chính phủ nước này mở rộng thêm quyền kiểm soát lãnh thổ. Trong 6 tuần qua một lữ đoàn gồm 10,000 Thủy quân Lục chiến quân Mỹ đã đến đóng ở tỉnh Helmand, một vùng nguy hiểm nhất của Afghanistan vì có quân Taliban hoạt động công khai bắt dân địa phương đi theo chúng. Một tư lệnh Mỹ nói việc tăng cường quân đội ở vùng Nam Afghanistan tạo ra một sự "chuyển đổi thế cờ" rất quan trọng. Nên nhớ ở Afghanistan không phải chỉ có quân Mỹ mà có cả quân đồng minh NATO tham chiến. Cho đến nay chỉ có vài ngàn quân Anh đóng ở Helmand. Đại tá George Almand, Phó tư lệnh Lữ đoàn TQLC Mỹ nói: "Sự chuyển đổi thế cờ là quân đội Mỹ đã tăng cường cho vùng Helmand". Các tư lệnh quân Mỹ và quân các nước Âu châu đều nói bọn quân Taliban cho đến nay vẫn coi Helmand, tiếp giáp với Pakistan là "an toàn khu" của chúng.
Mỹ vẫn dùng phi cơ không người lái bắn phi đạn vào quân Taliban đang họat động ở phía Pakistan, bên kia biên giới tiếp giáp với Afghanistan. Hiện nay quân Mỹ không đóng sát biên giới này, nhưng trong tương lai cả Mỹ và NATO sẽ giải quyết vụ Taliban lén nhập qua lãnh thổ Pakistan. Vì thế chúng tôi nghĩ sự "chuyển đổi thế cờ" còn tiềm ẩn ý nghĩa là TT Obama đang thuyết phục các nước Âu châu, kể cả Anh quốc, tăng cường quân đội NATO ở Afghanistan. Riêng Mỹ sẽ tăng quân ở Afghanistan từ số 55,000 đến lên đến 68,000 quân vào cuối năm 2009. Số lượng này chỉ bằng khoảng nửa số 140,000 quân Mỹ hiện đang có mặt ở Iraq. Quân đội NATO phải tăng thêm ở Afghanistan là đúng với cái nhìn của các nhà quan sát thời cuộc.
Vậy quân Mỹ và NATO có tiến qua qua Pakistan không" Theo "luật chơi" mới như đã trình bày ở trên, chúng tôi nghĩ Mỹ và NATO không chơi dại như thời đã qua. Hãy để cho người Pakistan tự quyết định thế sống còn của họ. Ở Pakistan từ mấy tuần nay quân đội chính quy tấn công liên tiếp vào vùng có quân Taliban hoạt động gần như công khai. Giới chức chính quyền địa phương ở thành phố Peshawar phía Tây Bắc cho biết quân chính phủ đã nã đại bác và phi đạn vào vùng này. Từ tháng 4 quân đội Pakistan đã mở nhiều cuộc tấn công bọn dân quân Taliban để chiếm lại thung lũng thắng cảnh Swat, cho đến nay đã đạt được nhiều thành quả, nhưng khó khăn vẫn còn nhiều. Chiều thứ ba tuần này, 3 tên đánh bom tự sát đã lái xe chở bom tấn công khách sạn lộng lẫy nhất ở Peshawar, khiến 11 người chết, 70 người bị thương. Một tuần trước đây các tay lãnh tụ Taliban đã cảnh cáo chúng sẽ đánh lớn để trả thù quân đội Pakistan chiếm lại Swat.
Các bộ tộc sống ở vùng núi biên giới đang bị Taliban chia rẽ. Có những phần tử bộ tộc theo chúng vì bị chúng cám dỗ, mê hoặc đức tin tôn giáo. Nhưng cũng có những phần tử bị hăm dọa, sợ hãi nên phải theo chúng. Hành động truyền giáo bằng bạo lực của Taliban hiển nhiên đã gây bất mãn trong các bộ tộc thiểu số ở biên giới.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bạn cứ thử tưởng tượng đi: Tác giả qua Mỹ lúc mới 11 tuổi, đã lớn lên và thành đạt trong ngành y khoa ở quê người, nhưng có lẽ vì ‘đam mê thơ văn từ nhỏ’ như tác giả tâm tình, nên năm 1986 cũng đã xuất bản tập thơ ’Khi Bóng Chiều Rơi’, và bây giờ là một Tuyển Tập Truyện Ngắn & Thơ đầy tính tự sự và cảm xúc bằng ngôn ngữ của lời ca dao Mẹ.
The Guardian trong này 21/10 đã đưa ra những hình ảnh đáng buồn cho quân đội Mỹ tại bắc Syria. Họ đã phải rút quân trong sự la ó phản đối, và người dân còn ném thức ăn vào đoàn quân xa khoảng 100 chiếc của Hoa Kỳ.
Thời gian gần đây, “văn hóa đọc” dường như đã trở thành một mỹ từ thường xuyên được nhắc đến với nhiều bài viết rất tha thiết, rất nhiệt tình cổ xúy chuyện đọc sách giấy, nhất là đối với thế hệ trẻ hiện nay.
WESTMMISTER (VB) – Nhà văn Nhã Ca, chủ nhiệm sáng lập của nhật báo Việt Báo đã được đại gia đình Việt Báo và bạn hữu xa gần chúc mừng đại thọ 80 và tái bản phát hành Nhã Ca Hồi Ký và truyện dài Phượng Hoàng trong đêm Thơ Nhạc và Bạn Hữu rộn ràng tiếng cười và đầy ắp tình thân tại hội trường Việt Báo
Dưới cái nhìn của nhà nước Bắc Kinh, Hồng Kông kể như món đồ nằm sẵn trong túi, dù có biểu tình cỡ nào cũng khó tách rời.
Khoảng giữa tháng 10/2019, Samsung Display công bố kế hoạch đầu tư hơn 11 tỷ USD (13,100 tỷ won) vào hoạt động nghiên cứu phát triển và sản xuất tấm nền QD-OLED dành cho TV.
SEOUL - Đối thoại quốc phòng hàng năm giữa Trungh Cộng và Nam Hàn sắp tái tục sau 5 năm gián đoạn.
TAIPEI - Vào ngày 20/10, Đảo quốc Taiwan tuyên bố không chấp nhận kẻ giết người Chang Tong-kai nộp mình tại Đài Loan, và khẳng định thẩm quyền Hong Kong phải giải quyết mọi thủ tục pháp lý cần thiết trước khi.
BEIJING - Phát biểu tại hội thảo an ninh hàng năm gọi là Xiangshan Forum ngày 20/10, bộ trưởng quốc phòng Wei Fenghe đả kích Hoa Kỳ kích động cách mạng màu tại các nước bằng chiến lược tầm xa, để gây ảnh hưởng nội bộ các nước này, trong đó có Trung Cộng.
Thủ  Tướng Do Thái Benjamin Netanyahu hôm Thứ Hai tuyên bố rằng ông không có thể thành lập chính quyền Do Thái mới, và rằng ông đang trả lại nhiệm vụ thành lập liên minh cho Tổng Thống euven Rivlin, đắp đường cho ứng viên khác để cố tắng thành lập chính quyền là lần đầu tiên trong hơn một thập niên.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.