Hôm nay,  

Tin Lạ

22/11/200900:00:00(Xem: 3592)

Tin lạ

HẦU VƯƠNG CAO THỦ THÁI CỰC ĐẠO

Một chú khỉ thuộc vườn thú Samsung Everland Safari Park ở Nam Hàn là một cao thủ Thái Cực Đạo sau khi được huấn luyện trong hai năm trời và xuất hiện trong những cuộc biểu diễn của vườn. Đầu năm nay, chú đã lên đai đen.

THỜI TRANG CHOCOLATE

Tháng 10/09 vừa qua sân khấu thời trang Ba Lê bỗng ngát nống hương thơm... chocolate vì màn trình diễn thời trang độc đáo mệnh danh “Salon Du Chocolat”. Buổi biểu diễn thu hút được vô số minh tinh diện ảnh, người mẫu và ca sĩ tham dự trong những bộ y phục làm hoàn toàn bằng chocolate, hoặc được trang hoàng với chocolate đủ loại.

NGƯỜI MỌC DA HEO

Một bé gái người Hoa Hạ, 6 tuổi đã làm các chuyên gia y học kinh ngạc vì làn da màu sắc khác thường và đầy lông, chẳng khác da heo rừng. Em Li Xiaoyuan, 6 tuổi ở Fengkai, miền nam Hoa Hạ, rất lo lắng khi cơ thể xuất hiện nhiều vết đen và nhiều khoảng lông lá tùm lum. Những vùng da màu xanh đen phủ đầy lông đang lan rộng ra khắp cơ thể em. Chỉ trong vòng vài tháng mà một đốm nhỏ như nốt ruồi không ngừng phát triển ra khắp cơ thể, lên tay và cả mặt nữa. Mẹ em nói: “Tội nghiệp cho con gái của tôi. Chúng tôi rất đau khổ khi phải thấy con bé bị như thế này".

CÁCH QUẬY NGÔNG CUỒNG

Cô thu ngân viên trẻ tuổi của một cây xăng ở Devon, Anh Quốc đã phải đỏ bừng mặt e thẹn và các nhân viên khác đứng sững như trời trồng vì ngạc nhiên trước trò chơi thật ngông cuồng của 6 chàng thanh niên: hoàn toàn trần truồng chạy ùa vào cửa tiệm rồi bình thản giở tạp chí kích dâm để xem, rồi sau đó nhảy lên xe vụt phóng đi sau khi dùng điện thoại di động để thâu lại toàn bộ sự việc. Cảnh sát nghĩ họ đã cá độ thách thức trước đó. Hiện cảnh sát đang cố truy lùng tung tích của họ qua đoạn phim được máy quay phim an ninh thu lại.

ĂN VẠ VÌ BƠM NGỰC KHÔNG CĂNG

Một sự việc hi hữu đã xảy ra ở phố Phật sơn tỉnh Quảng đông, Hoa Hạ gần đây: một thiếu phụ đã làm tắc nghẽn đường phố, và cúp điện cả một vùng rộng lớn suốt 4 giờ đồng hồ vì... ngực không được sửa như ý muốn. Cô leo lên đỉnh cột điện cao thế gào thét nêu tên một thẩm mỹ viện đòi bồi thường, rồi sau đó rải truyền đơn khắp nơi tố khổ thẩm mỹ viện. Số là cô có hai quả chanh nho nhỏ, muốn nâng cấp thành bưởi, nào ngờ, bác sĩ thiếu chuyên môn nên hóa ra một quýt một cam khiến cho người yêu sỗ sàng giũ áo ra đi, rồi cô cũng mất việc vì mải lo âu sầu não. Gom góp tiền bạc, cô lại đến một nơi khác nhờ điều chỉnh hộ. Tội nghiệp thay, lần này lại tệ hơn lần trước, đôi gò bồng đảo của cô trở nên hai thứ dị hình dị dạng coi chẳng ra thể thống gì. Cô đến trước bệnh viện giải phẫu phanh ngực đòi bồi thường nhưng chẳng ai đoái hoài. Thế là một thời gian sau đó, cô bèn... ăn vạ. Bây giờ, cô có nguy cơ phải... bồi thường cho cả thành phố! Nếu ở Úc hoặc Hoa Kỳ thì cô đã trở thành một thứ minh tinh truyền hình và được trả bộn bạc để lên truyền hình rồi.

LA VIE EN ROSE

Thông thường thì chỉ có các cô gái nhỏ hoặc ở tuổi đôi tám mới ưa chuộng đồ vật mầu hồng, mầu của nồng nàn ước mơ, màu của ngây thơ mơ mộng và thoáng chút hư ảo. Thế nhưng, gần đây, người ta phát giác có một phụ nữ đã 46 tuổi mà vẫn còn mê mầu hồng. Kitten Kay Sera, một phụ nữ xuất hiện trong cuốn phim tài liệu về tầm ảnh hưởng của nữ ca sĩ diễn viên Doris Day, tuy đã 46 tuổi nhưng vẫn chỉ nhìn đời qua lăng kính mầu hồng và chỉ mặc đồ mầu hồng. Bà cũng chỉ sử dụng mọi thứ đồ vật mầu hồng mà thôi. Bà mê mầu hồng từ hơn 25 năm qua, thậm chí, còn có cả một con chó mầu hồng nữa. Kay nói rằng bà không thấy có điều gì kỳ lạ với sở thích như thế. Bà chỉ yêu thích tự nhiên với màu hồng, cái màu khiến cô cảm thấy lộng lẫy, đáng yêu và hạnh phúc.

HỮU THỌ, HỮU PHƯỚC

Một ông cụ già ở Giang Tây, Hoa Hạ, có lẽ là người có phước nhiều nhất thế giới: ông vừa ăn mừng sinh nhật thứ 110 với 240 con, cháu, chắt, chút, chít hiện diện để chúc thọ cho ông.

TRUYỀN THỐNG ĐẶC SẮC

Năm 1995, tại Fremont, thuộc thành phố Seattle tiểu bang Washington, Hoa Kỳ, người đi đường “ồ” lên đầy ngạc nhiên và thú vị khi chứng kiến cảnh tượng một vài anh chàng, cô nàng thoải mái điềm nhiên trong bộ đồ da nguyên thủy đạp xe rong chơi trên phố và cảnh sát lập tức đã chặn đoàn người và cảnh cáo họ đã công xúc tu sỉ. Thế nhưng, vài năm sau, số lượng người tham gia cuộc biểu dương khoe hàng ngày càng đông đảo , thì chuyện khoả thân đạp xe lại được cảnh sát chặn xe cho họ thoải mái phô trương vì chuyện này đã trở thành một lễ hội độc đáo của địa phương. Bất cứ ai cũng có thể đến Fremont để tham gia lễ hội đặc sắc này, với điều kiện là họ không được... dùng vải che thân, nhưng có quyền dùng sơn toàn thân với nhiều hình dáng phong phú đa dạng.

DÙNG SỮA TƯỚI RUỘNG

Nông dân Tiệp đã mở chiến dịch đồng loạt dùng sữa tưới lên những cánh đồng của họ để phản đối việc giá sữa bị ép xuống quá thấp. Mỗi lít sữa được bán ra với giá rẻ bằng nửa giá vốn của nông dân để sản xuất được nó.

CON CHỒNG LÀM DÌ GHẺ CÓ BẦU

Sau 16 năm thất lạc thì anh thanh niên Ben Smith, 18 tuổi, tìm được cha ruột của mình và dọn về chung sống với ông, rồi chẳng bao lâu sau thì anh bồng bà dì ghẻ, hơn anh 16 tuổi bỏ nhà ra đi vì bà ta.. có bầu với anh! Khi Ben lên 2 tuổi thì cha anh bỏ mẹ con anh để cưới người tình trẻ tuổi và có với bà ta 3 mặt con. Anh chỉ tìm được cha sau khi đứa em gái cùng cha khác mẹ lên mạng rao kiếm anh. Hội ngộ với cha, tình phụ tử trào dâng, anh dọn về sống cùng cha và dì ghẻ cùng các em. Và chuyện gì phải đến đã đến. Bây giờ anh là cha ghẻ của các cô em của anh. Còn con anh sẽ thành con ghẻ của ông nội nó!!!

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Garden Grove, Nam California (Bình Sa)- - Tại hội trường Thư Viện Việt Nam vào lúc 10 giờ sáng Thứ Bảy này 2 tháng 11 năm 2019, Ủy Ban Vận Động Việt Nam Cộng Hòa Trở Lại do ông Hồ Văn Sinh, Chủ Tịch Ủy Ban Vận Động Việt Nam Cộng Hòa Trở Lại đã tổ chức buổi họp báo nhằm mục đích tường trình lại cuộc hội thảo lịch sử đã diễn ra vào ngày 25 Tháng Mười, 2019
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
“Giang hồ hiểm ác!” là châm ngôn thường được nhắc tới trong các truyện kiếm hiệp của nhà văn Kim Dung. Thực tế giang hồ trong tiểu thuyết và giang hồ ở ngoài đời có lẽ chẳng khác nhau bao nhiêu, như chuyện các tay giang hồ đâm chém nhau tại Sài Gòn, Bình Dương trong mấy ngày qua mà báo mạng VNExpress cho biết dưới đây.
Một nghiên cứu mới của Kaiser Permantente đã đưa ra thông tin đáng lo ngại về tỉ lệ tử vong cao do chứng suy tim. Nhưng có một tin vui: theo một bác sĩ tim mạch, một số loại thuốc tiểu đường có thể cứu nhiều mạng sống, do cũng làm giảm nguy cơ mắc chứng bệnh này.
Những loại thuốc ghi toa là để chữa bệnh, nhưng cũng có thể gây bệnh năng hơn hay tử vong. Hàng năm có khoảng 1.5 triệu người Mỹ chết vì dùng thuốc sai. Nhiều người trong số họ là người cao niên.
Những ai thích ăn nhiều cheese trên pizza nay phải dè chừng: theo Hiệp Hội Xương Hoa Kỳ, ăn quá nhiều cheese và những sản phẩm từ sữa sẽ làm tăng nguy cơ bị ung thư tuyến tiền liệt.
Việc trẻ sơ sinh, trẻ tập bò, trẻ ở tuổi pre-school xem những màn hình (screen) tăng vọt trong thập kỷ qua. Tuy nhiên, giới chuyên gia đang lo ngại việc quan sát màn ảnh tivi, máy tính bảng, điện thoại thông minh đối với trẻ em ở trong độ tuổi quan trọng này có thể làm ảnh hưởng đến sự phát triển não.
Một nghiên cứu mới vừa cho thấy bằng việc chạy bộ- ở bất cứ mức độ nhanh chậm, nhiều ít khác nhau- đều đem lại lợi ích cho sức khỏe, và làm giảm nguy cơ đột tử cá nhân.
Từ Halloween đến Tết Tây là mùa lễ hội, tiệc tùng. Điều này đồng nghĩa với việc ăn nhậu nhiều và… lên cân.
Một chuyên gia khẳng định: rửa tay đúng cách với xà phòng và nước là một trong những cách tốt nhất để phòng ngừa cảm cúm trong mùa cúm hằng năm.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.