Hôm nay,  

Tin Lạ

06/02/200600:00:00(Xem: 6634)
NAM SINH VIÊN ĐƯỢC QUYỀN MẶC ÁO ĐẦM!

Một nam sinh Hoa Kỳ được quyền mặc áo đầm đến lớp học. Michael Coviello, 17 tuổi, lần đầu tiên đã mặc một chiếc váy ngắn để phản đối lệnh cấm mặc quần đùi của trường học New Jersey School. Theo bản tin của Sky News, anh ta đã mặc một chiếc áo đầm nhưng bị buộc phải về nhà thay quần áo. Vị thanh tra giáo dục của khu vực đã khuyên Coviello mua các chiếc váy ngắn tại một cửa tiệm địa phương.
Nhưng vài ngày sau, vị hiệu trưởng của trường học đã gửi cho Coviello một lá thư nói rằng nếu mặc áo đầm, váy ngắn hoặc váy Scốt-len (kilt), anh ta không được phép đến trường. Tuy nhiên giờ đây một sự thỏa thuận đã đạt được giữa Tổ chức bảo vệ quyền tự do công dân và các viên chức nhà trường.
Các học sinh không thể mặc quần đùi trong thời gian từ ngày 1 tháng Mười đến ngày 15 tháng Tư nhưng được phép mặc các váy ngắn, một chính sách mà Coviello cảm thấy là đối xử phân biệt. Anh ta nói rằng: “Tôi rất vui để mặc các chiếc váy ngắn lần nữa để lưu ý mọi người rằng lệnh cấm này chẳng hợp lý chút nào.”

TÃ LÓT DÀNH CHO NGƯỜI LỚN KHAN HIẾM TRONG DỊP TẾT!

Mức bán của tã lót dành cho người lớn đang tăng vọt ở Trung Hoa khi hàng triệu người chuẩn bị các chuyến du hành bằng xe lửa để trở về xum họp với gia đình trong ngày tết. Việc tìm được một phòng vệ sinh còn trống trên các chuyến xe lửa dài 30 tiếng đông nghẹt người là điều không thể xảy ra. Rất nhiều siêu thị báo cáo mức bán tã lót gia tăng 50% kể từ khi mùa trở về nhà ăn tết bắt đầu từ ngày 14 tháng Giêng.
Mỗi ngày có tới 4 triệu hành khách sử dụng các đoàn xe lửa ở Trung Hoa. Chúng di chuyển rất chậm qua các thành phố. Nhiều trạm bán số vé nhiều gấp đôi số ghế ngồi. Nhiều hành khách phải ngồi trên sàn xe, ngủ trên khoang hành lý và ngồi hàng nhiều tiếng đồng hồ trong phòng vệ sinh. Bà Li Tingtin, 30 tuổi, đã đi chuyến xe lửa dài 19 tiếng từ Bắc Kinh tới tỉnh nhà ở Hunan, và chỉ nhảy xuống xe lửa có một lần để chạy vội tới nhà vệ sinh công cộng. Bà kể rằng: “Tôi đã leo lên mình mẩy của rất nhiều người, nhưng mọi khoảng trống đều đầy ắp người. Tôi đã kiểm tra tất cả các phòng vệ sinh. Năm tới tôi sẽ phải mua các tấm tã dành cho người lớn.”

TÌNH DỤC GIảM BỚT CĂNG THẲNG KHI NÓI CHUYỆN

Theo một cuộc nghiên cứu mới, những người cảm thấy sợ hãi khi nói chuyện trước công chúng nên làm tình trước để giảm bớt sự căng thẳng. Tuy nhiên, các nhà nghiên cứu nói rằng nó phải là hành động làm tình thật sự, bởi vì hành động thủ dâm không có tác động như nhau. Ông Stuart Brody, một chuyên gia tâm lý tại trường đại học Paisley ở Anh, đã so sánh tác động của những hoạt động tình dục khác nhau đối với áp huyết khi một người trải qua một kinh nghiệm căng thẳng.
Cuộc nghiên cứu, được công bố trong tạp chí New Scientist, cho thấy những người có cuộc làm tình trong tuần lễ trước khi trải qua một thử thách căng thẳng, chẳng hạn đứng nói chuyện trước công chúng, có ít căng thẳng hơn và áp huyết của họ trở lại tình trạng bình thường mau lẹ hơn. Đối với những người kiêng cữ tình dục hoàn toàn thường có mức căng thẳng và áp huyết cao nhất. Ông Brody tin tưởng rằng hoạt động tình dục tạo ra một chất hóc-môn đặc biệt có tên gọi là oxytocin, chất tạo ra cảm giác bình thản.

TÌM ĐƯỢC XÁC CHẾT MỘT PHỤ NỮ BỊ GIẾT CÁCH ĐÂY 500 NĂM!

Cảnh sát Pháp vừa khám phá lý do tại sao họ đã không thể nhận diện được một nạn nhân bị giết chết - hóa ra bà ta đã bị giết chết bởi những tên cướp biển cách đây 500 năm. Trong suốt hai năm, các thám tử cố gắng nhận diện một phụ nữ, được nghĩ trong tuổi 30, nhưng đã không thành công. Bộ xương của bà ta được tìm thấy trong tháng Mười Hai, 2003, trong một vùng đất với mực thủy triều cực thấp, gần bờ biển Brittany của tỉnh Plouezoch.
Cảnh sát cho là một vết cắt khoảng 14 cm ở sọ cho thấy bà ta đã bị đánh tới chết bằng một cái rìu hoặc một vật bén. Hồ sơ những người bị mất tích đã được xem xét tỉ mỉ và các cuộc thử nghiệm DNA được thực hiện để xem bộ xương này có phải là của một bác sĩ ở Normandy, người biến mất trong năm 1999. Tất cả đều không thành công. Cuối cùng điều bí ẩn này đã được giải quyết sau khi cuộc thử nghiệm bộ xương bằng chất phóng xạ các-bon (radio carbon) cho thấy phụ nữ này đã chết trong khoảng thời gian từ năm 1401 và 1453.

BÀ VỢ PHẢI LÀM ĐIẾM VÌ ÔNG CHỒNG CHÁN SEX!

Một bà vợ Đức đã buộc phải làm việc trong một động điếm kể từ khi ông chồng không còn hứng thú trong việc chăn gối. Bà Adelheid Kran, 58 tuổi, ở Bá Linh nói rằng: “Tôi rất ham muốn tình dục, nhưng chồng tôi không còn hứng thú làm tình nữa và chỉ làm một lần một năm mà thôi. Để giảm bớt tình trạng căng thẳng gây ra bởi sự không thỏa mãn tình dục bà ta đã bắt đầu làm việc trong một nhà chứa được phục vụ bởi “các phụ nữ trưởng thành”.
Bà Adelheid kể rằng: “Một hôm tôi đọc một quảng cáo cần các phụ nữ trưởng thành và tôi quyết định làm thử. Đây không phải là công việc tôi làm toàn thời gian, và tôi chỉ làm tình với những người đàn ông tôi thích mà thôi. Trong một công việc như thế này, bạn phải giữ một số tiêu chuẩn nào đó.”

SUÝT CHẾT VÌ BỊ MẮC KẸT TRONG TOILET!

Một người đàn ông bị mắc kẹt trong cái toilet lưu động gần một tiếng đồng hồ sau khi cánh cửa bị băng đá làm kẹt cứng khi nhiệt độ ở Đức xuống dưới 20 độ C. Tài xế vận tải người Ba Lan, Petz Zeman, đã ngừng xe để nghỉ ngơi tại một trạm xăng trên chuyến đi tới tỉnh Lichtenau ở Đức. Nhưng sau khi đóng cánh cửa của cái toilet lưu động, ông ta đã không thể mở nó ra. Người tài xế 58 tuổi này nói rằng: “Tôi nghĩ mình sẽ chết ở đó bởi vì quá lạnh. Tôi liên tục kêu cứu nhưng chẳng ai nghe thấy.” Cuối cùng một người đàn ông nghe tiếng kêu cứu khi ông ta sử dụng cái toilet này, và đã cùng với một số người khác cậy bung cánh cửa bị mắc kẹt.

CÔ DÂU 93 LÀM LỄ THÀNH HÔN VỚI THANH NIÊN MỚI 24 TUỔI!

Trong một cuộc hôn nhân kỳ lạ nhất thế kỷ, bà Margherita Bazzani đã lên xe hoa về nhà chồng, trao thân gửi phận cho một chú rể mới có 24 xuân xanh! Theo cuốn sách liệt kê các kỷ lục thế giới là The Guinness Book of Records, thì khoảng cách tuổi tác đến 69 năm giữa cô dâu và chú rể kể trên là khoảng cách kỷ lục nhất từ xưa đến nay.
Cô dâu tươi cười rạng rỡ nói: "Chồng tôi rất khác với các cậu trai cùng lứa tuổi. Chàng tính tình rất tốt và nhạy cảm, lại có lòng quảng đại, vị tha. Chàng là một cậu bé dễ yêu nhất trần đời!" Theo Margherita, đây đúng là mối lương duyên tiền định, nhưng vị trạng sư công tố địa phương thì không dễ tin như thế! Thật sự, ông nghi ngờ thiện chí của chú rể trẻ đến nỗi, ông đã cho mở cuộc điều tra xem chú rể trẻ có ý đồ bất chánh gì không! Chỉ sau khi cuộc điều tra kết thúc với kết quả tốt đẹp, vị trạng sư đa nghi mới cho phép hai người lấy nhau!
Chú rể Andrea Pezzoni mừng rỡ tuyên bố: "Margherita là một người phụ nữ đáng yêu nhất trần đời! Tôi hy vọng thượng đế sẽ ban cho nàng nhiều năm tuổi thọ, để nàng có thể sống đến lưỡng bách niên giai lão, vì nếu mất nàng, chắc là tôi sẽ không còn thiết sống trên cõi đời này nữa!" Đám cưới hy hữu kể trên xảy ra tại làng Vardineto, nước Ý Đại Lợi. Hai người mới gặp nhau lần đầu vào hai năm trước. Margherita kể lại: "Mẹ của Andrea lúc ấy là người quản gia của tôi. Và Andrea thường đến chở mẹ về nhà". Margherita thú nhận, lúc đầu bà rất ghét anh chàng thanh niên tính tình hơi cẩu thả ấy: "Chàng thường hay hút thuốc và búng tro thuốc đầy thảm. Tức quá tôi xách gậy đuổi chàng ra. Nhưng sau đó chàng quay trở lại ngỏ lời xin lỗi, và yêu cầu được làm tài xế cho tôi trong những giờ rảnh rỗi. Càng lúc, chúng tôi càng thấy kính mến nhau hơn. Chàng tâm sự là rất thất vọng với các cô gái trẻ, vì đã trải qua nhiều kinh nghiệm cay đắng não nề. Cho đến một ngày nọ, chúng tôi hôn nhau và thì thầm vào tai nhau câu: I Love You! Khi Andrea hỏi cưới tôi, không kịp suy nghĩ, tôi trả lời ngay, vâng! Chàng làm tôi tràn ngập cả hạnh phúc, quên hẳn tuổi già bóng xế. Có thể nói, sống bên chàng như được uống thuốc cải lão hoàn đồng, tôi cảm thấy mình trẻ lại như thời con gái, trong lòng chứa đầy xúc cảm, nôn nao làm sao ấy!"
Nhưng chẳng bao lâu sau, những người hàng xóm mgồi lê đôi mách, miệng rắn, lưỡi mối, đã tung tin đồn rằng, anh chàng chủ tiệm bánh ngọt trẻ tuổi muốn lấy bà già chỉ vì tham tiền hưu trí của bà. Lời đồn lan truyền rộng đến nỗi, cuối cùng vị trạng sư công tố địa phương phải tạm ngừng việc chuẩn bị cử hành hôn lễ, để điều tra cho rõ ngọn ngành trắng đen. Trạng sư Alexandro Prunas tiết lộ: "Tôi thẩm vấn hai người thật tỉ mỉ, chi tiết. Cuối cùng tôi nhận chân được rằng, họ là một cặp tình nhân đang yêu nhau say đắm như bao tình nhân khác. Tôi không tìm thấy một ý đồ ám muội gì trong ước vọng được chung sống với nhau như vợ chồng của họ".
Điều đáng ngạc nhiên là, chính gia đình của chú rể cũng rất vui mừng và nhất mực tán thành mối lương duyên ngàn năm có một ấy. Mẹ của Andrea, một người phụ nữ trẻ hơn đứa con dâu của mình đến 43 tuổi, khóc vì mừng vui, cảm động: "Tôi cảm thấy vui mừng cho con tôi quá! Mới đầu tôi tưởng bà già ấy muốn cướp thằng con khờ dại của tôi. Nhưng sau khi nói chuyện với Margherita và con mình, tôi nhận ra rằng đây thật sự là một mối tình chân chánh và thật lãng mạn làm sao!"
Cuộc tình mới nhất của Marghetita không phải là một cuộc tình duy nhất trong đời bà. Khi còn trẻ, cuộc hôn nhân đầu tiên của Margherita là do cha mẹ sắp đặt trước từ thời thơ ấu. Vì khi ấy đang thời đệ nhị thế chiến, chồng tương lai của nàng lại đang chiến đấu chống quân thù tận tận Phi Châu, gia đình hai họ đã quyết định cho hai trẻ thành hôn trước, với chú rể khiếm diện! Nhưng hỡi ơi, trước khi hai vợ chồng mới cưới được gặp mặt nhau, chàng đã bỏ thây ngoài trận tuyến, nắm xương tàn phải chôn lại ở xứ lạ, quê người! Trong suốt cuộc chiến, Margherita hoạt động như một du kích quân chống Phát Xít, và từng được chính phủ Ý trao tặng nhiều huy chương để tuyên dương công trạng bà. Sau này, bà là một trong những lãnh tụ công đoàn có ảnh hưởng và vai vế khá lớn, trước khi hồi hưu vì tuổi già, sức yếu.
Nhưng cuộc tình lãng mạn của bà làm nhiều người thân bên đàng gái bất bình nổi giận. Margherita đau khổ nói: "Tôi có hai đứa cháu gái. Chúng đã hơn 40 tuổi đầu mà vẫn còn độc thân. Hai đứa cháu dùng những giọng điệu độc địa nhất khi phê bình, chỉ trích cuộc tình của tôi. Chúng không thể hiểu được tại sao tôi có thể tìm ra một tấm chồng trẻ, khỏe, đẹp trai và thương yêu tôi hết mức, trong khi chúng không thể đào ra ma nào chịu mời chúng đi ăn pizza nữa chứ đừng nói đến chuyện cưới với hỏi!"

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tháng 12 sắp đến năm nay 2019, là tháng cuối cùng trước khi Hiệp Ước Thành Đô được áp dụng. Năm tới, 2020, Việt Nam sẽ chánh thức do Nhà cầm quyền Tàu Cộng kiểm soát …... Con đường đấu tranh để Việt Nam thoát khỏi quỷ đạo Cộng Sản Tàu e rằng bế tắc!
Lời Tòa Soạn: Họa sĩ Duy Thanh vừa từ trần vào giờ 9:30 PM, đêm Chủ Nhật 24/11/2019 tại bệnh viện General Hospital San Francisco, tại thành phố San Francisco, California.
Trong khi nhiều người Trung Quốc nhờ công dân Việt Nam đứng tên lập công ty, bơm tiền mua nhà đất ào ạt tại các thành phố du lịch ven biển, xem như đầu tư bất động sản và xây khu nghỉ dưỡng… một số công ty khác lặng lẽ thâu tóm, mua lại nhiều công ty Việt Nam để nắm chặt cổ họng nền kinh tế Việt…
Tội phạm Trung Quốc đóng giả cảnh sát, công tố viên để lừa đảo trực tuyến chuyển hướng sang Đông Nam Á khi bị trấn áp tại quê nhà.
COPENHAGEN - Đan Mạch nhận trọng trách dẫn đầu kế hoạch huấn luyện không tác chiến tại Iraq từ cuối năm 2020.
Theo báo cáo mới nhất của Cục điều tra liên bang Mỹ (FBI), các hãng sản xuất xe hơi Mỹ trở thành mục tiêu tấn công hàng đầu của tin tặc trong năm 2018.
Tăng sĩ Phật Giáo Thiền Tông Gregory Filson đang đạp xe xuyên qua nước Mỹ trong một nỗ lực nối kết với đất mẹ và nâng cao ý thức về bệnh Alzheimer’s.
Cảnh Sát Tiểu Bang Massachussetts trở thành đơn vị đầu tiên thử nghiệm Spot, một loại robot chó, được chế tạo bởi Boston Dynamics, để tham gia các đơn vị tháo dỡ bom.
Giá nhà tại 20 thành phố Hoa Kỳ đã tăng cao hơn dự kiến trong tháng 9, cho thấy tín hiệu rằng giá trị nhà đang ổn định ở mức cao, và nhu cầu nhà ở vẫn cao. Đây là đợt tăng giá đầu tiên kể từ năm 2018.
Ronna McDaniel – Chủ Tịch Uy Ban Quốc Gia Đảng Cộng Hòa (RNC)- đã tuyên bố hôm 26/11 rằng: hành động đầu tiên của tỉ phú Michael Bloomberg khi chính thức tuyên bố tranh cử ửng viên tổng thống đảng Dân Chủ không khác nào cộng sản.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.