Hôm nay,  

Chim Trời Cá Nước

24/02/201100:00:00(Xem: 20336)

....Gõ sừng mục tử gọi cô thôn
Ngàn mai gió cuốn chim bay mỏi
Dặm liễu sương sa khách bước dồn ..
(Bà Huyện Thanh Quan)
Cứ mỗi buổi chiều về, từng đàn chim, cò, vạc, diệc .. vội vã bay về tổ, chúng đâu biết rằng con người đã giăng lên một tấm lưới để hòng bắt chúng!
Từ lúc ánh nắng chỉ còn thoi thóp trên các ngọn cây, tôi xăng xái đi theo mấy ông già đi lưới chim cho biết. Họ vác hai cây sào bằng cây trúc đá dài tới hơn 15 m, một cheo lưới đan bằng nylon

nhỏ như sợi nhợ câu mà trong vắt.
Ngày qua ngày chim thường bay theo lối cố định, và thường là giữa hai rặng cây cao. Hai cây sào được mắc lưới vô sẵn rồi mới dựng lên giống như cái lưới ở sân bóng chuyền, bề dài thì tuỳ

theo khoảng trống mà mình phải giăng ngang, còn bề cao chừng 3m mà thôi.
Ở cái dây dưới đáy cột vài ba ống lon sữa bò có đựng mấy hòn sỏi, để khi chim dính lưới thì bị giật kêu lên tiếng loong coong báo cho thợ săn biết.
Vì ỷ y "đường xưa lối cũ" nên bầy chim vẫn vươn cổ về phía trước mà mải miết bay cho mau về đến tổ, nên chim không để ý nhìn thấy lưới rập cho đến khi lao vào lưới. Vì đang đà đập cánh

nên con chim bị vướng vào mắt lưới còn khó thoát hơn là con cá muốn tự gỡ mình ra khỏi.
Tiếng ống lon khua lên kèm theo tiếng kêu thét hãi hùng, tiếng đập cánh của bầy chim, người ta vội nhổ sào hạ lưới để bắt chim bỏ vô lồng rồi giăng bẫy lên lại, vì chim chỉ bay về tổ lúc trời cập

quạng tối mà thôi.
Đêm càng khuya thì chim bay càng ít, chỉ thỉnh thoảng buông xuống màn đêm tiếng kêu rã rời của con vạc đi ăn đêm. Chim đêm ít khi dính, nhưng lại dính nhiều dơi lắm. Con dơi khi bị dính lưới

thì hét lên kêu cứu, và đàn dơi quay lại để cứu bạn, thế là cả đàn sa lưới hết.
Chim bán rất được giá, nhất là chim cu, chim gáy, chim ngói hay vịt nước chàng bè, mà dơi người ta cũng mua mắc lắm. Con dơi quạ lớn như chuột cống, cánh xải dài cả thước thì bán cho

tiệm nhậu, còn dơi muỗi thì họ lấy kim tiêm hút hết máu nó ra để pha rượu uống tiêu trừ bách bịnh !!!
Không thể nói là người VN vì nghèo đói mà ăn những loài thú hoang dã có khi rất nhỏ bé, bởi vì có nhiều người giàu có, cán bộ cấp cao sẵn sàng bỏ ra cả trăm đô la mà ăn tim uống máu, uống

mật một con rắn.
Bây giờ họ tin tưởng mù quáng vào những nấm linh chi, máu dơi, mật rắn .... Có người tin rằng uống mật gấu ngựa trị dứt được ung thư gan. Nhưng làm sao biết được đó là mật gấu ""
Có gì đâu, thì tới tận nơi coi người ta chích thuốc cho con gấu mê đi, dùng một kiếng soi có bóng điện luồn vào trong bụng của con gấu, họ hướng dẫn cho một người khác dùng kim tiêm dài

thọc vô mà hút mật gấu ra.
Như thế là chắc ăn như bắp, khỏi sợ mật giả.
Thế mà .. hỡi ơi ... Đêm hôm trước người ta đã "chôn" trong bụng con gấu một cái lọ, giống như lọ đựng thuốc Bi ngày xưa, trong đó có mật gà hay vịt (thứ này trong chỗ tiệm ăn họ vất đi thiếu

gì ).
Uống xong, nếu khỏi bịnh thì khen mật gấu hay, nếu lỡ có chết thì nói giá mà được uống sớm hơn thì không đến nỗi chết .

Viết đến đây tôi nhớ tới chuyện xảy ra sau 75:
-Có chàng Bộ Đọi đóng quân trên mạn ngược Tuyên Quang mua được một miếng cao Sơn Dương (cao nấu bằng xương dê núi) nhỏ bằng nửa cái hộp quẹt, anh gói lại cẩn thận rồi cất đi.


Hồi đó đồ phụ tùng xe đạp còn quá hiếm, Công Thương bán ra thì có anh mua được cái ghi đông, anh khác mua được vỏ ruột, mà có khi chính những anh này đang không có cái xe nào, anh ta

sẽ bán lại món đồ mới mua được.
Anh Bộ Đọi mua được cái má phanh (chong Lam chúng em kêu là cục gôm thắng)
Nó là cái cục cao su màu đen to bằng ngón tay, khi mình bóp thắng thì cục cao su này sẽ xiết vô vành xe cho hãm lại.
Vì không có xe, nên anh ta cũng gói lại cất trong balô để dành.
Khi có người về phép, anh gửi cục cao Sơn Dương về làm quà cho bố, nhưng mấy tháng sau, khi luc soạn balô anh lại thấy cục cao thì mới biết rằng mình gửi nhầm cục cao su rồi.
Ấy vậy mà có người quen ghé ngang nhà, ông bố lấy rượu ra đãi mà rằng:
-Thằng Hai nhà tôi ở mạn ngược có gửi về biếu một miếng cao Sơn dương tốt lắm, nó đen tuyền, càng ngâm rượu càng dẻo, mỗi khi ra ruộng về, tay chân gân cốt bải hoải, tôi chỉ uống một cốc

là đêm nằm ngủ khoẻ re

Đã nói chuyện chim trời rồi bây giờ nói chuyện cá dưới nước.
Không gì khoái bằng đi câu. Đã có câu đố dân gian về thú đi câu:
-Ở dưới nhấp nháy, ở trên sướng.
Ở trên giựt mạnh, ở dưới đau.
Ở dưới đau, ở trên sướng ...

Không chỉ đi câu mới sướng mà khi đi thả lưới, quăng chài, tát đìa, soi cá đêm đều sướng cả. Không chỉ vì mình bắt được cá ( Ở Mỹ nhiều khi ăn không hết, bán không ai mua phải năn nỉ đem

cho) mà khi dính cá thì trong lòng khoái tỉ gì đâu á.
Nhưng cũng có những cách bắt cá không nên chút nào, đó là thuốc cá.
Ngày xưa không biết ai là người biết được loại cây lá gì trên rừng có thể làm cá ngất ngư hoặc lờ đờ hoặc chết nổi lên ngay"
Lá ngón rất độc với cơ thể con người nhưng khi vò ra thả dưới nước thì cá tôm vẫn tỉnh bơ, nhưng hột thàn-đát đã già, mà mình giã ra chừng 100 hột, bao bằng miếng vải mùng, lên phía đầu

con suối hay con kinh nước đang chảy mà vo, bọt sẽ nổi trắng xoá như bọt xà bông, nó trôi đến đâu, cá tôm lươn rùa cóc nhái gì cũng nổi lên hết và trôi vào tấm lưới đã giăng sẵn phía cuối

giòng nước, bắt không sót một con kể cả cá rồng rồng.
Trong rừng phía Nam lại có loài giây thuốc cá, người ta cắt từng đoạn rồi phơi khô để dành, mỗi lần muốn đi thuốc cá thì ngâm nước cho mềm, giã dập ra rồi đưa lên ngọn suối mà vò.
Chắc các bạn đều biết củ sắn (người Bắc thì gọi là củ đậu) mà người ta hay thái nhỏ ra làm nhưn bánh xèo đó. Trái của nó coi ngon lành như đậu cô-ve nhưng to bản hơn, nó lại rất sai trái

nhưng hồi tôi lên Thủ Dầu Một và Phương Lâm thì không thấy ai ăn cả, hỏi ra mới biết nó có chất độc, ăn chết liền.
Lấy hột củ sắn này giã chung với tro lá kè và một ít phân gà rồi thả xuống giòng nước thì cá lóc cá trê lớn cũng đều nổi lên hết.
Những chất độc này khi ngấm vô con cá, người ta ăn cá vào có làm hư hao tạng phủ dần dần hay không thì không ai biết.
Từ khi thuốc trừ sâu du nhập vào VN, có người còn dùng ngay loại độc hại này mà đi thuốc cá, họ cũng cứ cho rằng bỏ vô làm mắm hay kho nấu chín lên là thuốc độc bốc hơi hết, ăn vẫn an

toàn.

Nếu một ngày nào đó bị ngã lăn ra mà chết thì hàng xóm sẽ chắc lưỡi:
-Trời ! Trúng cơn gió độc quá !

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ông Rudy Giuliani, luật sư riêng của TT Trump, được biết tiếng là thị trưởng New York khi al-Qaeda tấn công 2 tháp đôi ngày 11-9-2001 và được TT Trump mô tả là nhân vật huyền thoại, nay là đối tượng của nhiều cuộc điều tra.
hà làm phim tài liệu và bảo vệ môi trường Michael Moore xác nhận: không thường tán đồng các quan điểm của TT Trump, nhưng có thể đồng ý 1 điểm, là tố cáo lạm dụng chính trị có hệ thống.
tàu Ý đi ngang qua vớt thuyền nhân VN trong đó có Ái Liên. Lúc này cô bị sốt mê man và được đưa về nước Ý sau cả tháng hải trình. Khi bình phục thì Ái Liên được Đức Giáo Hoàng John Paul 2 tiếp kiến và có chụp bức hình kỷ niệm
Có thể cuộc bầu cử 2020 sẽ thành trận thư hùng giữa 2 tay đại tài phiệt của thành phố New York tức Donald Trump (Cộng Hòa) trong ngành địa ốc và Michael Bloomberg (Dân Chủ) trong lãnh vực tài chánh?
Mùa Lễ Tạ Ơn Hoa Kỳ 2019- Xin tạ ơn, xin bày tỏ lòng biết ơn, xin cám ơn những người Tây phương tốt bụng, những hội đoàn, những quốc gia đã mở rộng vòng tay cứu giúp thuyền nhân trong đó có người viết bài này
gần đây nhất theo yêu cầu của một số thính giả ở xa nên đài đã có quyết định mở thêm hai chi nhánh của đài đó là: một tại San Jose trên băng tần 16.10 và tại Houston TX trên băng tần 27.4, chương trình sẽ được bắt đầu phát hình 24/24 kể từ ngày 1 tháng 12 năm 2019 với 3 hệ thống cùng một lúc
Lãnh đạo của đặc khu Carrie Lam đã nhận biết qua kết quả bầu cử nghị viên cấp quận hôm 24/11: cư dân bất mãn vì cách hành xử quyền lực của hành pháp.
Nai hoang dã chết trong lâm viên quốc gia tại miền bắc Thái Lan với 7 kilogram rác trong bao tử. giới chức địa phương cho biết số rác này gồm bao nhựa plastic, bao cà-phê và cả quần áo lót phụ nữ.
Vào ngày 27/11, 8 người bị truy tố trong vụ tấn công Holey Artisan cafe năm 2016 tại thủ đô Bangladesh, khiến 22 người chết, đa số là ngoại kiều.
Ít nhất 6 người chết và 15 người bị thượng trong 3 vụ nổ khác nhau trong ngày Thứ Ba 26/11 tại thủ đô Iraq.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.