Hôm nay,  

Trang Thơ Thơ

25/11/200100:00:00(Xem: 4983)
Khát Vọng Thuyền Nhân

Thân ái tặng các bạn trẻ ở Sydney; những người đã nối Vòng Tay Hy Vọng)

Con ra đi, vì sao Mẹ đã biết
Con trở về, Mẹ cũng biết vì sao"
Mẹ đã khóc, vì bao nỗi ly sầu!
Con trở về, Mẹ lại khóc vì thương đau;
Khóc cho con... trên Quê hương không nơi gối đầu!
Con không bằng chồn cáo hoang và dã thú;
Bởi vì chúng có tổ, có hang,
Còn phận con, lưu đày dài năm, tháng...!

Lìa Quê hương, con đi không vì phồn hoa ánh sáng,
Nhưng tim con, một trái tim đầy khát vọng;
Tìm tự do cho đồng bào khốn khó
Con mong sao; Quê hương sớm hết tháng, năm dài sầu khổ.
Dân vui mừng, vì cõi Việt bừng nở hoa xuân...!!

Con đã đi và trở về biết bao lần,
Lần cuối cùng, con lê lết bước chân...
Bến tự do...!" Con ngỡ hết kiếp phong trần.
Nào ngờ đâu..."! Nhân gian đã phũ phàng ngoảnh mặt!
Trong tim con, một trái tim quặn đau và se thắt.
Vì nào ai cho con được nói tiếng lòng con!"

Nơi quê nhà, con biết Mẹ ngóng tin con mỏi mòn,
Nhưng Mẹ ơi! Người ta chỉ nói tình yêu trên đôi môi;
Rồi giết đời nhau trong tù đầy tủi nhục!
Kiếp thuyền nhân...Ngày đêm gục đầu khóc thầm trong cô quạnh!
Bởi những vòng gai, quấn chặt một đời trai,
Lòng quặn đau...! Mẹ ơi, thật quặn đau và tê tái...!

Con nhớ lại; nhớ làm sao... những hình ảnh khó phai,
Thuyền lênh đênh trong bão tố, rồi hải tặc... tháng ngày dài,
Với ước mơ... Một khung trời tự do, đời êm ái.
Nào ngờ đâu chẳng ai người đoái hoài.
Đời vô vọng, con gục đầu... Chôn tương lai trong ngục tối chua cay!

Joseph Duy Tâm
*
Tuổi Già Chiếc Bóng Nàng Thơ

Cảm ơn thi sĩ Lý Thừa Nghiệp và Anh Hạ đã gửi tặng tập thơ Như Mây Cỏ Reo

Một mình đối bóng giữa đêm thâu
Ngắm ánh trăng thanh thật nhiệm mầu
Trải rộng hồn thơ trên trang giấy
Cho thơ nức nở quyện giòng châu!

Một mảnh hồn trong sáng tuyết bay
Thế nhân ai hiểu cõi lòng này
Nhớ quê vời vợi, đêm không ngủ
Để bận lòng đau... nửa tỉnh say!

Nhìn sao lấp lánh giữa trời trong
Đẹp lắm chị Hằng, có biết không"
Ánh sáng trăng thanh: soi vạn nẻo...
Tơ vương mạch sống: ngấm tim hồng!

Yêu mảnh trăng thanh: mãi đợi chờ.
Khối tình gian díu với nàng thơ.
Mong sao cánh gió về thay giấc...
Thức tỉnh hồn ta đến bến mơ!

Mừng vui gặp được: bạn vườn thơ
Ghi ở lòng tôi bao vấn vương
Bốn bể chung lời thân mặc khách...
Năm châu còn góp hội thơ Đường!
- Mơ trăng bàng bạc: gieo tơ ngọc,
Đợi nắng xôn xao mãi ửng hồng.
Tuổi hạc về đây lòng hội ngộ
Bạn hiền châu Úc: lắng tơ vương.

Thanh Tương

*
Ngỡ Ngàng Đời Tui

Gửi QH và... vĩnh biệt!

Q.H. ơi tui thương chị lắm
Nói ra chắc chị hổng tin đâu
Nhưng mà hông nói tui thấp thỏm
Sợ để lâu tình tui lợt màu.

Đời chị cũng đã qua đò ngang
Đời tui cũng đã nhiều ngỡ ngàng
Hai kẻ cùng bên trời lận đận
Nhìn nhau cũng có vẻ rộn ràng.

Tui nhớ bữa nọ giờ tea time
Chị đưa tui cục kẹo giàng giàng
Tay tui khẽ chạm vào tay chị


Đủ làm tui xấc bấc xang bang

Tui nhớ hôm kia giờ lunch break
Tui ngồi gần chị vui hết biết
Ăn cơm mà bụng oánh lô tô
Sợ chị nhìn tui run muốn chết

Tính tui nghĩ thiệt kỳ thấy mồ
Thương ai hổng chịu nói bao giờ
Đến khi thuyền tách sang bến khác
Còn mình tui với trời bơ vơ.

Người đó là ai hổng cần thiết
Bến đó bến nào hông cần hay
Chỉ biết từ nay thôi vĩnh biệt
Chỉ biết từ nay thôi chia tay.

Thôi nhé chị về vui duyên mới
Để tui ngồi lại nhìn mây bay
Ví dầu mây có bay đi mãi
Cũng còn tui với trời cay cay.

Ầu ơ!
Tưởng giếng trong tui cúi xuống rộn ràng
Dè đâu giếng đục ngỡ ngàng đời tui.

Thơ Tàm Tạm (Sydney mùa lá đổ 2001)

*
Thu Đông

Sen hồng tàn buổi Thu đông
Người đi tuổi hạc bạc dòng tử sinh
Gối đầu tôi những trang kinh
Sáng trưng tâm tánh, nhạt tình cỏ hoa
Mùa này bặt tiếng chim ca
Bất thần nghe trận mưa sa đầu nguồn.

Lý Thừa Nghiệp

*
Sen Hồng Mùa Hạ

Sen hồng mùa hạ đơm bông
Em, ta chúng bạn ra đồng mênh mông
Chèo xuồng qua những vàm sông
Sen hồng mùa hạ thơm nồng tuổi thơ
Em, ta dệt mộng thêu mơ
Những ngày mùa hạ, bên bờ ruộng xanh
Quê hương một thuở yên lành
Làng ta những mái nhà tranh thẳng hàng
Đêm khuya dưới ánh trăng vàng
Tiếng chày giã gạo nhịp nhàng thoi đưa
Sen hồng mùa hạ trong mưa
Ngó sen mẹ ướp làm dưa qua ngày
Lá sen che mặt che mày
Chèo xuồng ba lá miệt mài hái bông
Ngày rằm lựa đóa sen hồng
Bông nào đẹp nhất mẹ dâng lên chùa
Em ta mặc sức nô đùa
Thời gian thấp thoáng qua mùa sen xưa
Lời thương ta nói bằng thừa
Em ta đã bỏ giậu thưa đi rồi
Sen hồng một cánh nổi trôi
Về nơi xứ lạ biết đời ra sao
Nhớ thương tuổi nhỏ hôm nào
Sen hồng mùa hạ, nghẹn ngào nhớ em.

Vĩnh Hòa Hiệp

*
Nhớ Xuân

Xuân Xuân nữa, ôi cuộc lưu lạc
Kiếp tha hương thân vạc trong sương
Quê hương tủi nhục đầy cay đắng
Gắng thắp giùm ta một nén hương.

Xuân Xuân nữa, đây lòng người cô phụ
Quê hương ơi! Ta gọi nhớ muôn trùng
Thuở hào hùng xưa cũ buổi quang vinh
Say chiến thắng, quê hương mình rực rỡ
Giờ lỡ vận anh hùng ơi! Khóc hận
Chút tàn hơi xin dâng tặng quê người.

Ta nhớ lắm những hoàng hôn mong đợi
Phút linh thiêng trang trọng đón giao thừa
Thương ngút ngàn những buổi sớm đầu năm
Đàn em nhỏ tung tăng quần áo mới.

Quê hương hỡi! Giờ đây ngàn phương cách
Xa quá rồi, ôi từ buổi chiến chinh
Bao điêu linh người dân Việt oán hờn
Loài quỷ đỏ vẫn man di tàn bạo.

CPM

*
Nỗi Niềm

"Đêm nay đón ánh trăng về",
"Mừng vui hội ngộ... bạn bè gần xa..."

(Thân tặng anh Phan Lạc Phúc để mừng buổi ra mắt tác phẩm "Bè bạn gần xa" của anh... Và cũng để nhớ lại những năm tháng lưu đầy trên đất Bắc)

Vui thú văn chương với tuổi già,
Bồi hồi tưởng nhớ tháng ngày qua,
Trong đêm trừ tịch lòng chua xót,
Giữa chốn tha phương trí nhạt nhòa,
Mấy độ thu tàn miền Nghĩa Lô"
Mấy mùa đông lạnh đất Sơn La"
Dẫu cho con tạo tuồng dâu bể.
Sông núi đôi bờ, ta vẫn ta...

Việt Nhi

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.