Hôm nay,  

Lá Phiếu Và Đơ La

21/04/199900:00:00(Xem: 24180)
Bạn nghĩ rằng lá phiếu có sức mạnh quyết định tại Hoa Kỳ" Dĩ nhiên, bất kỳ nước dân chủ nào cũng lấy lá phiếu làm quyết định tối hậu. Nhưng tại Hoa Kỳ, nơi mà đồng tiền quyết định gần như hầu hết mọi vấn đề, có thực là đô la không chuyển hướng được lá phiếu" Thí dụ, tại sao lòng dân Mỹ đều hỗ trợ nhân quyền, nhưng các quyết định về mậu dịch đều cố ý bỏ lơ nỗi cảm xúc này" Đây chính là vấn đề mà cộng đồng Việt cần phải suy nghĩ cho cặn kẽ trước khi đề ra các chiến lược vận động cho nhân quyền và tự do tôn giáo tại Việt Nam. Cộng đồng chắc chắn là vận động nổi phiếu bầu, nhưng không thể quyên góp nổi tiền để xoay chuyển các quyền lợi lớn cho Hoa Kỳ.
Chúng ta có thể nhìn vấn đề cặn kẽ hơn tại tiểu bang California, nơi có nền kinh tế lớn thứ bảy thế giới. Bạn cứ thử suy nghĩ, chỉ cần một Hollywood ở Nam Cali và một thung lũng điện tử Bắc Cali cũng đủ tiền quậy khắp thế giới. Và do vậy, chính nơi đây mà cuộc chiến giành phiếu bầu, và cuộc chiến tung tiền vận động cũng là gay cấn nhất Hoa Kỳ.
Theo một bản phân tích của báo Los Angeles Times về các chi phí vận động chính trị trong năm 1998, cho thấy rằng 330 người, công ty và ủy ban hành động chính trị đã nộp 100,000 đô la hoặc nhiều hơn cho nền chính trị tiểu bang năm ngoái.
Dân Việt mình có thể góp tặng bao nhiêu" Chắc chắn là không thể bằng các con số sau. Trong nhóm 330 người và công ty trên, có 40 đã quyên tặng 1 triệu đô trở lên. Có 8 người/hãng tặng tới 8 hàng số, nghĩa là từ 10 triệu đô trở lên. Nhưng điều chúng ta lạc quan nơi đây: Những người/hãng quyên góp chính trị đó rất đa dạng, có đủ mặt cả Cộng Hòa với dân Chủ, bảo thủ với cấp tiến, doanh gia hạng gộc, tài tử Hollywood thứ dữ, tư bản truyền thông và cả các lãnh tụ công đoàn. Nghĩa là khá an tầm rằng không một nhóm đơn độc nào có thể lũng đoạn được chính trị Mỹ. Thí dụ, với lãnh tụ công đoàn John Hein của Hội Giáo Viên California đã bơm 21 triệu đô cho các đề luật và các ứng cử viên thân hữu, thì các nhà giáo phải an tâm rằng mình sẽ không bị đè ép quá đáng.

Nhưng họ cũng vươn dài cánh tay ra ngoài tiểu bang, nhiều tay gộc (của 2 đảng) đã giúp tuyển chọn các tổng thống và thống đốc trong nhiều thập niên.
Nếu cộng chung thì nhóm hào phóng này đã bơm khoảng 300 triệu đô cho hệ thống chính trị tiểu bang trong năm 1998. Nghĩa là 60% của con số 500 triệu đô chi phí cho các cuộc vận động năm ngoái. Những con số này càng lúc càng tăng. Bạn cứ so với hai năm trước, lúc đó chi phí vận động tranh cử tại Cali chỉ là 297 triệu đô, thế mà năm ngoái đã 500 triệu.
Bạn sẽ thấy rằng giữa nước Việt Nam Cộng sản và nước Hoa Kỳ tự do khác nhau điểm nào" Đó là, khi một người gia nhập Đảng CSVN thì hy vọng kiếm thêm tiền, trong khi một người Mỹ vào Đảng Dân Chủ hay Cộng Hòa đều sẽ phải chi tiền. Phải chăng đó là cái giá của tự do"
Dĩ nhiên, cũng có một mặt tiêu cực nơi đây, những người không có tiền sẽ có tiếng nói yếu hơn, trừ phi bạn vận động nổi một khối lượng phiếu bầu để trấn áp các thế lực đen tối, thí dụ như chuyện hãng thuốc lá Philip Morris đã bơm 21.9 triệu đô riêng tại California để chống lại Đề Luật 10 (đề luật tăng thế 50 xu mỗi gói thuốc). Bây giờ thì phiếu bầu đã đè bẹp rừng tiền bể bạc của hãng thuốc lá này rồi: Đề Luật 10 được đa số dân chấp thuận.
Bài học của những con số này cho cử tri Việt chính là: chúng ta phải ghi danh đi bầu, phải sử dụng lá phiếu, làm ơn đừng có nghĩ là lá phiếu mình không làm nên gì cả. Và đồng thời, cũng tập thói quen quyên góp chính trị; đừng nghĩ rằng nộp 100 đô cho một vị dân biểu hay thượng nghị sĩ là hoang phí. Cứ nhớ tới nhà tỉ phú gốc Mễ A. Jerrold Perenchio, chủ hãng Univision, hệ thống truyền hình tiếng Tây Ban Nha lớn nhất Hoa Kỳ, đã tặng 3.06 triệu đô hồi năm ngoái để nhằm đánh bại Đề Luật 227, một đề luật hạn chế song ngữ gây nhiều khó khăn cho các học trò nhỏ gốc Mễ. Mặc dù Đề Luật 227 được cử tri thông qua, nhưng chúng ta học nơi đây rằng vẫn có những cá nhân sẵn sàng bơm hàng chục triệu vì quyền lợi của các thế hệ sau.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Fountain (Bình sa)- - Vào lúc 10 giờ sáng Thứ Bảy ngày 19 tháng 10 năm 2019 tại Mile Square Park 16801Euclid St, Fountain Valley (Góc đường Euclid/Edinger) New Horizon –KD do Cô Kelly Daniels (Kiều Quan) làm Giám Đốc đã tổ chức buổi họp mặt Picnic hằng năm để cảm ơn các thiện nguyện viên, các mạnh thường quân, thân hữu cùng các học viên đã tham dự các khóa học tại New Horizon-KD.
SIOUX CITY, Iowa – Một người đàn ông ở California âm mưu phân phối methamphetamine và sở hữu súng bất hợp pháp đã bị kết án tại tòa án liên bang vào ngày 18 tháng 10 tại Sioux City.
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Xứ Bắc Chiêm dạo này vui đáo để, mới hôm rồi tiến sĩ lu, bà bộ lon… làm cho dân chúng cười sập mặt luôn.
Một phiên Tòa án nhân dân tại Hà nội năm 1960 xét xử «bọn gián điệp, phản cách mạng phá hoại hiện hành: Nguyễn Hữu Đang và Thụy An», …
Hạng mấy về môi trường kinh doanh? Việt Nam không vào nổi top-50, nghĩa là nhóm 50 quốc gia có môi trường kinh doanh tốt nhất.
Một hồ sơ của Cục Trung Ương Tình Báo CIA mang mã số 80T01357A được giải mật và nhập vào Văn khố Quốc gia (NARA danh số 104-10214-10035) đã đưa ra một số chi tiết về những ngày sau khi chính phủ ông Ngô Đình Diệm tấn công các chùa VN, cho tới khi hoàn tất cuộc cách mạng của quân lực VNCH để lật đổ chế độ này.
Tính đến mùa Thu năm ngoái – 2018, con/chúng tôi tròn 40 năm xuất gia tu học. Trong dịp này đã có nhiều ý kiến của Chư tôn đức, các bạn đồng tu, các học trò, Phật tử chùa Hương Sen và ở nhiều nơi trong và ngoài nước đề nghị con/chúng tôi nên thực hiện một Tuyển tập “40 Năm Tu Học Và Hoằng Pháp của Ni Sư Giới Hương” bằng tiếng Anh và Việt.
Đây không phải là lần đầu tiên tôi được tham dự sinh hoạt của “mấy ông nhà binh”; nhưng, kỳ Hội Ngộ của khóa 6/68 Cựu SQ/TB Thủ Đức vừa qua, tại Nam California, lại là một Hội Ngộ khiến tôi xúc động nhiều nhất.
Hôm 13/10/2019, Chủ Tịch Tập Cận Bình của chế độ TC đang công du Nepal, lại lên tiếng đe dọa "nghiền nát"mọi âm mưu đòi ly khai.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.