Hôm nay,  

Phi Long Quá Hải

23/10/201200:00:00(Xem: 10156)
Những móng vuốt đang được Trung Quốc mài giũa, cho thấy cơ nguy chiến tranh có thể sẽ bùng nổ. Gần như ai cũng thấy như thế, và cơ nguy giữ gìn hòa bình thật là khó.

Trang tin The Voice of Russia hôm 22-10-2012 cho biết rằng TQ đang tăng tốc chương trình Dragons Flight (Phi Long). Đây sẽ là một sức mạnh cực kỳ nguy hiểm cho dàn phòng thủ của Việt Nam, nếu không có dàn radar đủ mạnh: chương trình này là thiết lập dàn phi cơ không người lái, tức là những phi cơ robot.

Nhà phân tích Natalya Kasho nói rằng TQ sẽ lập 2 căn cứ quân sự đầu tiên cho phi cơ robot ở tỉnh Liaoning, nhằm giám sát tình hình các vùng ven biển.

Một điều có thể thấy rằng, một hàng không mẫu hạm chạy ra biển sẽ rất là tốn kém, và tốc độ không dễ ứng phó kịp các điểm nóng khi hữu sự, thì phi cơ robot quá rẻ so với mẫu hạm và có thể nhanh nhẹn ứng phó bất kỳ nơi nào trong mọi thời tiết khả dụng.

Các phi cơ robot này sẽ mang bom hay vũ khí hay không? Báo Nga tự đặt câu hỏi, và nói chưa thể có thông tin chính xác, nhưng nhiều phần là phi cơ robot sẽ được dùng làm thu thập tin tình báo, và cũng để hướng dẫn đường bay cho các phi đạn đạn đạo chống tàu chiến. Truyền thông TQ gọi đó là “sát thủ diệt mẫu hạm.” Đó là phi đạn DF-21D. Như thế, phi cơ robot có thể dùng để hướng dẫn các loaị phi đạn khác bắn vào một số thành phố lớn của Việt Nam, khi chiến tranh bùng nổ.

Quả nhiên là hung hiểm.

Không phải chỉ báo Nga thấy hung hiểm, báo Việt Nam cũng thấy thái độ hung hăng của Bắc Kinh.

Tờ Lao Động từ Hà Nội hôm Thứ Ba 23-10-2012 đăng bài viết tựa đề “Thời báo Hoàn Cầu lại lên giọng kích động” để chỉ rõ kiểu hung hăng của Bắc Kinh.

Báo LĐ viết:

“Tận dụng mọi cơ hội để phô trương sức mạnh hải quân nhằm hù dọa, uy hiếp các quốc gia láng giềng trong tranh chấp chủ quyền biển đảo, báo chí Trung Quốc (TQ) đang lao vào tung hô cuộc tập trận chung của 11 tàu hải quân, hải giám và ngư chính nước này diễn ra cuối tuần qua trên biển Hoa Đông, với những giọng điệu đầy hiếu chiến, kích động.

Thời báo Hoàn Cầu với giọng điệu hiếu chiến quen thuộc, tuyên bố: “Cuộc tập trận này gửi thông điệp rõ ràng tới thế giới bên ngoài rằng, TQ sẵn sàng dùng hải quân để giải quyết tranh chấp biển!”. Chưa dừng ở đó, Thời báo Hoàn Cầu còn kích động chủ nghĩa dân tộc cực đoan bằng nhận định:

“Người dân trong nước bắt đầu nghĩ rằng, vài quốc gia đang đánh giá thấp hậu quả hành động chọc giận TQ, nên TQ cần dạy cho họ bài học”. Thậm chí, tờ báo này còn ngang ngược tuyên bố: “Nhật Bản, Việt Nam và Philippines ngày càng gây chuyện”...”(hết trích)

Cần dạy cho láng giềng một bài học? Bắc Kinh nói với ai vậy? Dĩ nhiên, toàn khối ASEAN đã nghe rõ.

Do vậy, Singapore mới lên tiếng. Bản tin VOA hôm 22-10-2012 ghi nhận:


“Đông Nam Á cần xúc tiến làm việc hướng tới một bộ quy tắc ứng xử Biển Đông. Đó là tuyên bố của Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long sau cuộc gặp với Thủ tướng Campuchia Hun Sen ngày 21/10.

Báo Today Online trích phát biểu của Thủ tướng Singapore với báo giới bày tỏ hy vọng rằng các cuộc thảo luận không chính thức về vấn đề này sẽ diễn ra tại cuộc họp thượng đỉnh ASEAN vào tháng sau ở thủ đô Phnom Penh của Campuchia.

Ông Lý nói ASEAN cần nỗ lực hướng tới việc dàn xếp các cuộc tranh chấp nan giải ở Biển Đông, nhưng đồng thời cũng đừng để cho vấn đề tranh chấp làm cản trở sự hợp tác và các công việc khác của khu vực tại thượng đỉnh sắp tới.

Đáp câu hỏi có thấy tiến bộ nào trong vấn đề Biển Đông hay không, Thủ tướng Singapore nhìn nhận rằng việc này cần phải có thời gian, đặc biệt khi liên hệ tới vấn đề chủ quyền quốc gia....

Lãnh đạo các nước Đông Nam Á bao gồm Việt Nam sẽ tề tựu về Phnom Penh từ ngày 17 tới ngày 20 tháng 11 tới đây để tham dự cuộc họp thượng đỉnh khu vực.

Trong thời gian này cũng sẽ diễn ra các cuộc thảo luận giữa ASEAN với các nước Đông Á như Trung Quốc, Nhật, và Nam Triều Tiên.”(hết trích)

Một bản tin VOA cũng hôm 22-10-2012 ghi nhận:

“Hàng không mẫu hạm Mỹ hôm 20/10 đi xuyên qua Biển Đông phô diễn sức mạnh Hoa Kỳ trên vùng biển nhanh chóng trở thành một trọng điểm trong chính sách đối thủ chiến lược của Washington đối với Bắc Kinh.

Tin AP cho biết các giới chức chính phủ và an ninh của Việt Nam được đưa ra chiếc tàu sân bay chạy bằng năng lượng hạt nhân USS George Washington trong một hành động nhằm nêu bật và phát huy mối quan hệ quân sự giữa hai nước cựu thù.

Các giới chức Việt Nam đã gặp gỡ thuyền trưởng tàu sân bay của Mỹ và tham quan chiếc hàng không mẫu hạm với hơn 5.000 thủy thủ.

Chuyến đi có phần chắc là thông điệp đảm bảo sự ủng hộ của Hoa Kỳ dành cho Việt Nam và Philippines trong tranh chấp Biển Đông, nhưng có thể khiến Trung Quốc bực bội.

Thuyền trưởng tàu USS George Washington Gregory J. Fenton nói sứ mạng này một phần nhằm cải thiện quan hệ với Việt Nam và đảm bảo rằng Hoa Kỳ được lưu thông tự do trên Biển Đông...”(hết trích)

Chính sách lăng ba vi bộ của Hà Nội có thể giữ nổi hòa bình hay không?

Toàn khối ASEAN với mời gọi về một bộ quy tắc ứng xử có thể giúp VN gì hay không?

Và lên mẫu hạm của Mỹ hóng gió biển có thể cứu nguy Hà Nô hay không?

Hay phảỉ chăng, một chuyển biến dân chủ hóa toàn triệt kiểu như Miến Điện mơi cứu được VN trên mọi phương diện, từ kinh tế cho tới an ninh quốc phòng.

Hãy nhớ, phi cơ robot TQ sẽ có thể bắn tỉa ngay trên đường phố Hà Nội, y hệt như phi cơ robot của Mỹ đang xài ở biên giới Pakistan-Afghanistan. Đó sẽ là độc chiêu Phi Long Quá Hải.

Ý kiến bạn đọc
26/10/201202:28:42
Khách
Vỏ quýt dầy móng tay nhọn. Sự kiên Việt Nam tăng cường và hiện đại vũ khí phòng thủ Biển Đông rất có hiệu quả , làm cho TQ e dè không thể dùng hàng không mẫu hạm hay tàu chiến để đe dọa Biển Đông. Cách đối phó của TQ chính là dùng UAV các loại để hăm dọa Việt Nam về vũ lực. Việt Nam phải đối phó bằng cách nào?
Chỉ có cách vững bền và có hiệu quả nhât : cải cách dân chủ theo Lộ Trình Dân Chủ 2 Giai Đoạn . Đó chính là dùng vũ khí dân chủ để tác động vào chính nội bộ của TQ.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Thế là chớm thu, lá lác đác vàng. Thời gian đi rồi đến nhưng thật có đến đi chăng? Năm xưa thi sĩ Bùi Giáng từng bảo:” Đếm là diệu tưởng đo là nghi tâm” kia mà! Làm gì có đến đi, đến đi là vọng tâm sanh ra.
Adem yoq – người Uyghur - nói: “Tất cả người chúng tôi bị đưa đi.”
Năm 1979, hai Phật tử Hồng Kông cúng dường đất và tịnh tài để xây một ngôi chùa Phật giáo Trung Quốc ở Bắc Mỹ. Năm 1981 Hòa thượng Cheng và năm vị hộ pháp thành lập hội Phật giáo quốc tế.
Bình thường có thể ai cũng hiểu sinh lão bệnh tử là điều không thể tránh, nhưng khi nó đến bất ngờ thì ai cũng sợ, giống như trường hợp 2 người tại Hà Nội đã chết do “vi khuẩn lạ” làm viêm cơ tim khiến cho nhiều người dân lo lắng.
Các báo quốc tế mấy ngày qua đăng tin 39 người vượt biên lậu bị chết ngạt và cóng trong thùng xe tải tại nước Anh gây xôn xao khắp nơi. Đặc biệt các tin nhắn của cô gái Phạm Thị Trà My gởi cho ba mẹ sống ở Hà Tĩnh càng gây xúc động nhiều người Việt Nam.
Khi còn ở nhà với mẹ, tôi hay bị bà cụ mắng: “Mày có cái tật cứ vung tay quá trán con ạ.” Lúc ra ở riêng, vợ mắng tiếp: “Sao anh cứ có đồng nào là xào liền đồng đó vậy!”
Việt Nam Cộng Hòa thành lập ngày 26/10/1955, đang lúc chiến tranh nên quốc sách bảo vệ tự do được ưu tiên, nhưng không phải vì thế mà quên lãng mục đích xây dựng một xã hội dựa trên triết lý nhân bản, khai phóng và dân tộc.
Thực vậy trong thời gian qua dư luận thế giới đã thấy rõ ràng cả 2 chính đảng Cộng Hoà và Dân Chủ của Mỹ đều có chung quan điểm ủng hộ Phong trào Dân chủ Hồng Kông (Phong trào DCHK).
Ngày 23-10-2019 vừa qua, cảnh sát Anh đã chận bắt một xe tải tại vùng Essex, trong đó phát hiện 39 thi thể nạn nhân bị chết cóng trong thùng xe, vì nhiệt độ xe đông lạnh xuống đến âm 25 độ C (tức âm 13 độ F), gồm 31 đàn ông và 8 phụ nữ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.