Hôm nay,  

Tài Liệu Về ‘vụ Gián Điệp Quan Trọng Trương Thị Lý’

6/2/200400:00:00(View: 9816)
Kỷ Niệm Ngày Đức TGM Nguyễn Kim Điền Bị Đầu Độc (08-06-1988 / 08-06-2004):
LTS: Trong tuần lễ này, vừa đúng 16 năm ngày Đức Tổng Giám Mục Nguyễn Kim Điền bị CSVN đầu độc, Giáo Sư Nguyễn Lý Tưởng công bố một số tài liệu về hồ sơ mà nhà nước Hà Nội gọi là “Vụ Gián Điệp Quan Trọng Trương Thị Lý,” trong đó nêu lên các thủ đoạn công an đã truy bức ra sao. Bài viết của Giáo Sư như sau.
Tháng 7 năm 1985, Đức TGM Philippe Nguyễn Kim Điền đã gởi thư trình bày thực trạng Giáo Phận Huế cho Đức Thánh Cha Gioan Phaolô đệ II. Bức thư viết bằng tiếng La Tinh và Ngài đã nhờ hai Nữ Tu Trương Thị Nông và Trương Thị Lý (Bề Trên Dòng Mến Thánh Giá, Huế) mang thư vào Sài Gòn, nhờ Tổng Lãnh Sự Pháp chuyển qua Roma.
Công An đã theo dõi và đã bắt hai Nữ Tu nói trên; đồng thời chúng cũng bắt Linh Mục Trần Văn Quý là Bí Thư của Đức TGM Huế, tra khảo bắt buộc phải khai rõ về điều mà chúng gọi là “Vụ Gián Điệp Quan Trọng Trương Thị Lý”ạ. Trước sự đàn áp, bắt bớ các người thừa hành của Tòa Giám Mục, ngày 3 tháng 7 năm 1986, Đức TGM Philippe Nguyễn Kim Điền đã gởi một thư cho Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Thừa Thiên, Công An tỉnh và cho Thủ Tướng Chính Phủ CSVN, Chủ Tịch Quốc Hội CSVN, đồng thời cũng thông báo cho Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, các Tu Sĩ trong Giáo Phận Huế và Tòa Thánh Roma.
Nội dung bức thư như sau:

Thơ gửi:
- Ủy Ban Nhân Dân, Công An tỉnh Thừa Thiên
- Thủ Tướng Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa
- Chủ Tịch Quốc Hội VNXHCN
Tôi, Nguyễn Kim Điền, Tổng Giám Mục trong bản văn này mang chữ ký của tôi, tôi xác nhận hôm nay những điều sau đây:

1. Những thơ từ và những bản văn các nhà chức trách bắt giữ từ túi dì phước Trương Thị Nông đều nằm trong các hoạt động của Giáo Phận Huế. Nội dung những tài liệu đó hoàn toàn thuộc phạm vi tôn giáo. Những tài liệu có tính cách thông tin, khách quan và hoàn toàn hợp với sự thực. Đó là thư từ trao đổi giữa những người bạn, không chỉ trích ai mà cũng không chống đối ai.

2. Tôi đòi cho chính tôi tất cả trách nhiệm trong việc này. Bí thơ của tôi là cha Trần Văn Quý, hai dì phước Trương Thị Lý và Trương Thị Nông chỉ là những người chấp hành: dì phước chỉ là người mang thơ mà chính dì không biết gì về nội dung.

3. Tôi biết rõ điều 74 hình luật. Điều ngang với luật hình năm 1986 thì tôi không biết. Tôi cũng chỉ biết Hiến Pháp Cộng Hòa Xã Hội VN năm 1980 những khoản 71, 67, 69 và 70 liên hệ tới quyền công dân.

4. Tôi biết Cộng Hòa Xã Hội VN là thành phần tổ chức Liên Hiệp Quốc, mà bản Tuyên Ngôn Nhân Quyền xác nhận trong điều 19:
“Tất cả mọi cá nhân có quyền tự do phát biểu và cho ý kiến, điều đó gồm quyền không phải lo sợ vì những ý kiến mình nói ra và quyền tìm, nhận và phổ biến không kể ranh giới, những tin tức, những ý nghĩ, bằng bất cứ phương tiện phát biểu nào...”

5. Tôi là Tổng Giám Mục Giáo Hội Công Giáo, một Tôn Giáo được chấp nhận ở VN, và tôi biết theo sắc lệnh của Chủ Tịch Hồ Chí Minh và theo những bản văn lập pháp được áp dụng hiện nay, những mối liên lạc giữa Giáo Hội VN và Tòa Thánh Roma là việc nội bộ (Sắc Lệnh số 234, ngày 14/6/1955, điều 13).
Là con của Giáo Hội Công Giáo, nên tôi có quyền gởi về Giáo Hội Mẹ tôi những tin tức của tôi cùng những tin tức của anh chị em gần xa của tôi.
Là Tổng Giám Mục của Giáo Hội nói trên, tôi có nghĩa vụ thông tin cho Cha tôi là Đức Thánh Cha, về tình trạng tôn giáo thuộc Giáo Phận và Giáo Tỉnh tôi có trách nhiệm.

6. Tôi cũng biết điều này: Không có luật nào cấm tôi biên thơ và xin một số người tôi chọn để mang thơ đó đi gởi mà không cần họ phải biết nội dung những thơ từ đó.
Và đây là lời kết cấu của tôi:
Khi viết thơ và thông tin, tôi chỉ dùng nhân quyền tôi có thôi. Khi liên lạc với Ðức Giáo Hoàng và thông tin cho Ngài những tin tức trong phạm vi nghĩa vụ của tôi, tôi chỉ muốn làm tròn bổn phận tôn giáo của một Giám Mục.
Vậy nếu việc thông tin này có hậu quả dẫn tôi tới tình trạng lỗi lầm theo con mắt của nhà chức trách và tòa án nước Cộng Hòa Xã Hội VN, xứ sở của tôi, thì tôi xin kể như người bị bách hại vì lý do tôn giáo, một nạn nhân nhân danh nhân quyền. Ðó là một vinh dự lớn lao cho tôi được là mục tiêu cho mọi đường lối đối phó mà tôi sẽ phải chịu vì lý do tôn giáo và nhân quyền.


Đức Tổng Giám Mục Nguyễn Kim Điền
(Ngày 3 tháng 7 năm 1986)
Tiểu sử Đức TGM Philippe Nguyễn Kim Điền (1921- 1988)

Đức TGM Philippe Nguyễn Kim Điền, sinh ngày 13 tháng 3 năm 1921 tại Long Duệ, Giáo Phận Vĩnh Long. Chịu chức Linh Mục ngày 21 tháng 5 năm 1947, làm Giáo Sư rồi Giám Đốc Chủng Viện.
Năm 1955, gia nhập Dòng Tiểu Đệ của Thánh Charles de Foucault, sinh hoạt mục vụ với người nghèo trong các xóm lao động, đạp xích lô để sống tự túc. Ngài cũng đã qua Bắc Phi, sống tập thể trong sa mạc Sahara với các tu sĩ Dòng Tiểu Đệ theo truyền thống của Dòng này. Năm 1957 trở về Việt Nam, Ngài đã từng sống ở Sài Gòn, Lâm Đồng, Cần Thơ.
Ngày 8 tháng 12 năm 1960, Ngài được Tòa Thánh Vatican chính thức bổ nhiệm làm Giám Mục Giáo Phận Cần Thơ (lúc 39 tuổi), lễ tấn phong được tổ chức tại Sài Gòn ngày 22 tháng 01 năm 1961.
Ngày 30 tháng 9 năm 1964, Ngài được Tòa Thánh cử làm Giám Quản Tổng Giáo Phận Huế thay thế Đức Tổng Giám Mục Ngô Đình Thục đi họp ở Roma và không trở về sau biến cố 01 tháng 11 năm 1963. Ngày 11 tháng 3 năm 1968, Ngài được chính thức làm Tổng Giám Mục Huế.
Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, Ngài tuyệt đối trung thành với Giáo Hội Roma, lên tiếng phản đối chính sách tiêu diệt tôn giáo nhất là đối với Công Giáo của CSVN. Năm 1977, trong cuộc họp của Ủy Ban Mặt Trận Tổ Quốc VN tổ chức tại Huế, Ngài đã lên tiếng đòi “Tự Do Tôn Giáo tại Việt Nam”. Ngài cấm các Linh Mục và Tu Sĩ Nam Nữ không được tham gia Ủy Ban Đoàn Kết Công Giáo Yêu Nước là một tổ chức tay sai của CSVN nhằm lũng đoạn hàng ngũ Giáo Hội. Năm 1980, trong dịp tiếp kiến các Giám Mục Việt Nam tại Roma, Đức Thánh Cha Gioan Phaolô đệ II đã ca tụng Đức TGM Philippe Nguyễn Kim Điền là “một người anh hùng”. Ngày 19 tháng 10 năm 1983, Ngài gởi thư cho Linh Mục Nguyễn Thế Vịnh (34 Ngô Quyền, Hà Nội) là “Chủ Tịch Ủy Ban Liên Lạc Công Giáo Yêu Nước” nói lên lập trường “hiệp nhất” với Giáo Hội Hoàn Vũ và cảnh giác trước âm mưu lập Giáo Hội Việt Nam “ly khai” với Vatican. Ngày 11 tháng 8 năm 1984, Ngài gởi thư cho ông Nguyễn Hữu Thọ, Chủ Tịch Quốc Hội CSVN phản đối việc Công An tỉnh Bình Trị Thiên đối xử với Linh Mục Nguyễn Văn Lý là vi phạm điều 10 khoản 7 của Hiến Pháp CSVN.
Kể từ ngày 5 tháng 4 năm 1984, trong suốt 120 ngày, Ngài bị Công An tỉnh Bình Trị Thiên mời đi “làm việc” (thẩm vấn)... và ra lệnh quản chế, cấm không được đi ra khỏi chu vi TP Huế. Trước tình thế đó, ngày 19 tháng 10 năm 1985, Ngài đã viết thư gởi cho giáo dân: “Mai ngày khi tôi bị bắt, tôi xin anh chị em đừng tin một điều tuyên bố nào, dù lời tuyên bố đó mang chữ ký mà người ta gán cho tôi”.
Ngày 8 tháng 11 năm 1985, cảm thấy cái chết có thể đến với Ngài bất cứ lúc nào nên Ngài đã viết di chúc ngắn để lại cho các Linh Mục “khuyên các cha hãy trung thành với Hội Thánh và đoàn kết với nhau, sống trọn vẹn bổn phận của chủ chăn nhân hiền”...
Ngày 25 tháng 3 năm 1988, Ngài viết một bức thư gởi cho ông Nguyễn Văn Linh, sau khi ông được bầu làm Tổng Bí Thư đảng CSVN và tuyên bố chính sách “đổi mới”... Nội dung bức thư đòi xóa bỏ lệnh quản chế đối với Ngài, được phục hồi quyền công dân, được tự do đi lại để thi hành nhiệm vụ Tổng Giám Mục đối với giáo dân Huế và thăm viếng các Giáo Phận khác thuộc Tổng Giáo Phận Huế.
Cuối tháng 5 năm 1988, Ngài bị đau nặng phải đưa vào bệnh viện Nguyễn Trãi, Chợ Lớn. Tòa Thánh Vatican can thiệp xin cho Ngài đi Roma chữa bệnh nên sau đó, Ngài xin chuyển qua bệnh viện Chợ Rẫy để được xét nghiệm, làm thủ tục xuất ngoại. Lợi dụng cơ hội này, CSVN đã đầu độc Ngài tại bệnh viện.
Ngài qua đời lúc 13 giờ 30 ngày 8 tháng năm 1988 tại bệnh viện Chợ Rẫy (Sài Gòn), hưởng thọ 67 tuổi. Thi hài của Ngài được đưa về an táng tại nhà thờ Chánh Tòa Phủ Cam, Huế.
(Trích Thuyền Ai Đợi Bến Văn Lâu của Nguyễn Lý-Tưởng, xuất bản năm 2001, tr.331-335)

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Nước Mỹ đang có vấn đề về chủ nghĩa dân tộc. Hoa Kỳ từ lâu được mô tả là một cái nồi súp thập cẩm đa dạng phong phú, một quốc gia của những di dân và Miền Đất Hứa.
Theo dữ liệu mới nhất Cục Thống Kê Dân Số được phân tích bởi Trung Tâm Nghiên Cứu Pew cho thấy số quận hạt (county) tại Hoa Kỳ có đa số cư dân là người gốc Hispanic đã tăng từ 34 lên 69 kể từ năm 2000 đến năm 2018.
Một nhóm 17 nhân viên của McDonald tại 13 nhà hàng ở Chicago đã nộp đơn kiện công ty, viện dẫn công ty đã vì lợi nhuận mà đặt nhân viên vào những tình huống nguy hiểm thường ngày, có khả năng bị tấn công bởi những khách hàng nguy hiểm.
Theo tin tức từ The Hill: Uy Ban Quốc Gia Đảng Dân Chủ (DNC) đã gây quĩ được $9 triệu trong tháng 10, ít hơn $16 triệu so với Uy Ban Quốc Gia Đảng Cộng Hòa. Tuy nhiên, đó vẫn là tháng gây quĩ tốt nhất trong năm của Dân Chủ.
Mặc dù người lớn tuổi thường có mức quan hệ xã hội không rộng rãi như người trẻ, nhưng họ vẫn có được những người bạn thân, và có một đời sống tinh thần lành mạnh không thua những người nhỏ tuổi đang đi làm.
Những nhà kinh tế học thuộc Societe Generale SA vẫn giữ quan điểm của mình, cho rằng nước Mỹ sẽ bước vào suy thoái vào giữa năm 2020.
Một nghiên cứu mới công bố cho thấy đa số người Mỹ ủng hộ mạnh mẽ quyền tự do tôn giáo, và chống đối việc chính quyền can thiệp vào tôn giáo.
Hội Đồng Dân Chủ Gốc Do Thái Hoa Kỳ vừa mới phát hình một quảng cáo ở Florida, tuyên bố rằng tổng thống Donald Trump là mối đe dọa an ninh của người Mỹ gốc Do Thái- theo tin từ South Florida Sun-Sentinel.
Ba thượng nghị sĩ – một Cộng Hòa, hai Dân Chủ- đang sửa đổi những nỗ lực để tăng cường việc kiểm tra lý lịch người mua súng.
Chỉ một ngày sau California, tiểu bang New York vào ngày Thứ Ba 19/11 đã khởi kiện Juul Labs Inc. Theo Bộ trưởng Tư Pháp tiểu bang New York Letitia James, Juul đã vi phạm luật quảng cáo tiểu bang khi nhắm vào tuổi teen cho thuốc lá điện tử, và đưa thông tin sai lạc về nicotine trong sản phẩm này.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.