Ta muốn dệt một vần thơ về Mẹ
Tiếng ru hời như gió nhẹ đầu non
Mãi hy sinh mà thân Mẹ hao mòn
Tình mẫu tưœ vết son hằn chân lý.
Ôi! Tình Mẹ thiêng liêng và cao quý
Muôn ngàn đời đạo lý vẫn còn đây
Dù thời gian có làm Mẹ hao gầy
Tình Mẹ vẫn tràn đầy như biển caœ.
Mẹ vì con mà một đời lăn xaœ
Biển hồng trần bao nhân quaœ đắng cay
Cũng vì con mà lòng Mẹ ai hoài
Mong con treœ ngày ngày mau thức giấc.
Con đâu biết trường đời là bi đát
Chỉ vì con Mẹ lên thác xuống đèo
Vì biết con không tiếp nhận cái nghèo
Nên Mẹ phaœi gắng chèo qua bể khổ.
Ôi! Cuộc đời là biết bao giông tố
Lại vì con mà Mẹ cố vượt qua
Con lỗi lầm nhưng Mẹ vẫn thiết tha
Đôi mắt ấy chan hòa dòng ngấn lệ.
Ôi! Tình Mẹ trắng trong như hoa huệ
Đức hy sinh Mẹ nào nệ con ơi
Sù sông kia biển nọ có đổi dời
Tình mẫu tưœ đời đời không phai nhạt.
Ôi! Lòng Mẹ là baœo châu anh anh lạc
Giúp cho con đôi cánh bạt trời Tây
Về quê xưa ao báu nơœ sen đầy
Dòng oan nghiệt từ rày thôi đã dứt.
Hương Quê – LTH
Vệ Đường
Nhánh cuœi khô,
cạnh ổ gà góc đường,
Nước mưa...! Ướt!
Lơœm chơœm... đá cuội!
Miếng voœ xe, bám rêu xanh.
nằm bên lề...! Nát...
lấm đất bùn!
Voœ chai, trang báo cũ.
Chiếc giầy rách, mất đế...
.....
Con búp bê, trần truồng...
gẫy hai cánh tay, còn một chân.
thoát hài...
đầu không tóc, trầy da...
mắt nhằm nghiền, môi nhạt
ngồi dựa miệng cống!
...........
Đêm qua...
Nước mưa cuốn,
vật tế nhuyễn tấp xuống..
vệ đường..
Nguœ...
qua đêm...
Việt Nhi
Tươœng Nhớ Chiều Đông
Tặng bạn Thế Nhân
Những buổi chiều đông gió lạnh về
Hàng cây run rẩy nhớ làng quê
Bày chim xao xác bay tìm tổ
Gợi nhớ trong ta đến não nề.
Tuyết ơœ ngoài trời rơi lất phất
Màn đêm buông xuống phuœ vùng quê
Dế, giun tấu khúc buồn muôn thuơœ
Gió lạnh lòng ta đến tái tê.
Tươœng nhớ em yêu ngồi đan áo
Nghe bà kể chuyện lũ cháu mê
Thằng cu chạy lại ôm vai mẹ
Mẹ ơi! Công chúa lấy chồng dê...
Giờ đây xa cách nơi quê mẹ
Tạm mượn nơi này dựng đất quê
Có những chiều đông ngồi tươœng nhớ
Nhớ từng khóm duối, nhớ con đê.
Ra đi boœ lại bao thương nhớ
Anh hẹn em yêu anh trơœ về
Đất nước tự do và dân chuœ
Anh về em đón thắm tình quê.
Triệu Nam
Đợi Chờ
Em ơœ nơi nào
ta ơœ đây
trăng sao vời vợi
nỗi chua cay
chao ơi nhung nhớ
ngàn ngây ngất
tám hướng mười phương
đã đổi thay
Em ơœ nơi nào
ta vẫn đây
chân trời góc biển
cuối chân mây
dung nhan kiều mÿ
chừ chưa thấy
người khắp năm châu
bốn bể đầy
Có phaœi em còn
tận xa xôi
bên trời lận đận
mãi chia phôi
hay là em hẹn
sang năm tới
đợi đến bao giờ
thương nhớ ơi!
Vân Lam
Trái Tim Côi
Caœm tác qua bài thơ “Đọa đày” cuœa nữ sĩ L.H.
Người từ tiên giới xuống đây chơi,
Sơn thuœy giao du lạc hướng đời,
Một sáng dừng chân trên bến nước,
Tâm sự chưa vơi hết nưœa lời.
Tâm sự chưa vơi hết nưœa lời,
Thuơœ xưa ta cũng ơœ trên trời,
Phạm phaœi lỗi lầm trời giáng chức,
Xuống trần làm thám tưœ khắp nơi.
Xuống trần làm thám tưœ khắp nơi,
Tình cờ bắt gặp trái tim côi,
Mới hay tim ấy: tim tiên nữ,
Rung động hồn ta, chợt mỉm cười...
Rung động hồn ta, chợt mỉm cười...
Nụ cười chưa nơœ trọn bờ môi,
Chợt nghe tiên nữ vô tâm đến,
Ta lấy tim yêu traœ lại người.
Ta lấy tim yêu traœ lại người
Giờ đây, người phỉ chí rong chơi,
Lưu Nguyễn lấy đời làm tiên caœnh,
Với trái tim côi... tự cõi trời...
T.T.Đ.Mai
Viết Cho Con
Tony yêu qúy! Con trai cuœa mẹ
Viết vài dòng nhắn gưœi cho con
Đạo làm người, kyœ vật ngoại trao
Bao thế hệ, kyœ vật gìn giữ
Trong phút cuối, ngoại luôn căn dặn
Là muốn trao thế hệ thứ ba
Ngoại muốn, khi các con khôn lớn
Lấy trọng tâm, đạo hiếu làm đầu
Tuổi thành nhân, công thành danh toại
Nhớ đến ông bà, đến mẹ cha
Nếu chữ hiếu làm đầu con giữ được
Mum tin rằng, con đã thành nhân.
Con yêu qúy, con trai cuœa mẹ
Viết cho con những điều nhắn gưœi
Lúc lâm chung, ngoại đã tặng trao
Vật vô giá, quý nhất trên đời
Là muốn con quyết tâm gìn giữ
Con có biết, lúc còn tại thế
Ngoại đã thương gìn giữ cho con
Gieo duyên lành, hạt giống cuœa người
Là muốn con, một lòng ngộ đạo
Khai ngộ đạo, mai sau con hiểu
Chánh minh trực tên gọi bây giờ.
Chơn Huyền Thanh
Tiền Thân Tôi Những Bến Bờ
Ngồi nghe từng tiếng chuông vang
Lòng đêm chợt sáng sương tan bên thềm
Mùa xuân còn đó thưa em
Nghe tha thiết quá tiếng chim rất gần
Tạ ơn Cha Mẹ bội phần
Tâm hương con thắp một lần thiên thu.
Bình minh ngồi xếp chân tu
Ô hay! Biển đã hoang vu bao giờ
Tiền thân tôi những bến bờ
Những thân lau sậy những tờ kinh xưa
Hồi chuông Bát Nhã Phật thừa
Đưa người boœ lại những mùa bão giông.
Lý Thừa Nghiệp
Tình Xuân
Sydney hoa nơœ rộn ràng
Mùa xuân xứ Úc ngỡ ngàng chân ai
Chiều nao pháo đốt vui tai
Hoa đào khoe sắc, hoa mai mỉm cười
Giao thừa hái cánh lộc tươi
Bốn người bạn cũ ruœ nhau đi chùa
Có tiền chẳng dễ gì mua
Bạn hiền thắm thiết không so đâu bằng
Lên chùa lòng hết băn khoăn
Thắp nhang ta vái xung quanh an lành
Cầu cho thế giới tiến nhanh
Người người thôi hết chiến tranh đau buồn
Nụ cười tươi thắm luôn luôn
Tấm lòng nhân ái tâm hồn thaœnh thơi
Caœnh chùa lân múa rồng bơi
Mỗi năm ngày tết đến nơi thanh bình
Ra về nắng đượm bình minh
Ngày xuân năm mới cho tình ấm êm.
Trần Hoàng Mai
Hứa hẹn
Lâu lâu mới có một ngày raœnh rỗi
Ngồi nhớ nhung giơœ ra đọc thơ tình
Thương nhiều lắm, bài nào nghe cũng tội
Em nhuœ lòng quyết giữ trọn tuyết trinh.
Anh dặn dò phaœi thuœy chung trong sạch
Em nghe rồi, em chẳng có quên đâu
Dẫu đời lạnh lùng núi sông ngăn cách
Mãi mãi khắc ghi ước nguyện buổi đầu.
Anh tập trung sức chu toàn mọi việc
Đừng bận tâm chuyện non nước gió mây
Phương này lúc nào cũng đầy tha thiết
AŒnh hình anh vẫn ẩn hiện đó đây.
Em dành cho anh ân tình trọn vẹn
Chỉ mình anh thôi, chỉ riêng anh thôi
Tất caœ đó là những lời ước hẹn
Trước sau chi em cũng cuœa anh rồi.
Phương nớ cố sống một đời thư thaœ
Số phần em trời định phaœi theo anh
Hiểu như thế đừng lo gì nữa nhá
Tất caœ vì anh, chết cũng cam đành.
Phạm Tình Thơ
Độc Bất Kiến
Bạch mã thùy gia tưœ
Hoàng Long biên tái nhi
Thiên Sơn tam trượng tuyết
Khơœi thị viễn hành thì"
Xuân huệ hốt thu thaœo
Sa kê minh khúc trì
Phong thôi hàn thoa hươœng
Nguyệt nhập sương khuê bi
Ức dưœ quân biệt niên
Chuœng đào tề nga mi
Đào kim bách dư xích
Hoa lạc thành khô chi
Chung nhiên độc bất kiến
Lưu lệ không tự tri
Lý Bạch
Phoœng dịch
Một Mình Chẳng Thấy
Chàng trai cưỡi ngựa ngoài kia
Hoàng Long quan aœi đi về neœo xa
Thiên Sơn tuyết phuœ bao la
Phaœi đây là lúc ta xa cách chàng"
Nỉ non tiếng dế kêu than
Huệ xuân nay hóa ra làn coœ thu
Phòng sương sầu đón trăng mờ
Gió thu đẩy chiếc thoi tơ lạnh lùng
Nhớ năm thiếp phaœi xa chàng
Cây đào mới lớn bằng ngang chân mày
Đào cao trăm thước giờ đây
Cành khô hoa rụng sàn đầy heo may
Nỗi mình, mình biết, ai hay"
Lệ tương tư mãi rơi đầy áo em.
Đan Phụng - phoœng dịch
Lục Bát Kính Thầy Cô
Thầy Hiền cô Loan
Thầy, chàng lãng tưœ Vĩnh Long
Về miền Rạch Giá phaœi lòng cô Loan
Vợ chồng đạo nghĩa vuông tròn
Vui mừng hạnh phúc đàn con trươœng thành.
Thầy Liên
Gặp thầy trên phố Sydney
Giờ đây phong độ xếp li để nhà
Hàng may rượt đuổi, rượt nà
Thầy đi mua chỉ về nhà tiếp cô.
Thầy Vinh đen
Thầy giờ thôi boœ đậu nành
Vừa đi dạy học vừa dành thời gian
Đấu tranh là chuyện gian nan
Một lòng thầy dựng cờ vàng trên quê.
Cô Đẹp
Cô thì vẫn ơœ Melbourne
Không đầy không ốm vẫn hình dáng xưa
Học trò vẫn dạ vẫn thưa
Giờ cô vẫn vậy sớm trưa một mình.
Các thầy, cô
Thầy Tiền, thầy Sưœ, thầy Hà
Em không gặp mặt nhưng mà nghe tin
Tường Vi, cô nhận chút tình
Cuœa người trò cũ làm tin xứ người.
Thầy Khaœi, cô Tuyết
Thầy tôi trước dạy Pháp văn
Giờ đi làm hãng nhăn răng cười trừ
Về nhà thân xác mệt đừ
Còn cô thì cũng moœi nhừ vì may.
Vĩnh Hòa Hiệp



