Hôm nay,  

Gúc Hay Gục?

22/02/200000:00:00(Xem: 7021)
Gook là gúc hay gục" Một tiếng lóng đầy vẻ miệt thị đã nẩy ra thành vấn đề trong cuộc đấu tranh cử sơ bộ Tổng Thống... ít ra cũng ở trong nội bộ đảng Cộng Hòa cho đến nay. Tuần trước Thượng nghị sĩ John McCain đã quả quyết ông dùng chữ “gook” là để chỉ bọn Việt Cộng đã bắt giam ông và hành hạ ông trong tù chớ không hề có ý dùng chữ đó để chỉ mọi người Việt Nam.

Sau cuộc đắc thắng “ngựa về ngược” trong cuộc sơ cử ở New Hampshire, McCain đã nổi bật lên như một địch thủ đáng sợ có khả năng lấn át ông George Bush, Thống đốc Texas, để lãnh ấn tiên phong của đảng Cộng Hòa ra tranh cử Tổng Thống với ứng viên đảng Dân Chủ. Trong thế sát phạt đó, đột nhiên vấn đề “gook” được đặt ra khi Hiệp hội Ký giả Á-Mỹ cho lên lưới một e-mail tố cáo McCain đã dùng “một từ ngữ miệt thị, kỳ thị chủng tộc về dân tộc Việt Nam”. Kèm theo e-mail này là một bài báo của tạp chí Nation chỉ trích giới truyền thông tại sao không đối chất với McCain về việc ông sử dụng một từ ngữ “miệt thị và kỳ thị mầu da” như vậy.

Bài báo nói McCain đã dùng từ đó từ năm 1973 khi ông viết một bài báo về Việt Nam cho tờ U.S. News & World Reports, và hồi tháng 10 năm 1999 ông lại dùng chữ đó khi bắt đầu cuộc vận động tranh cử. McCain gọi VC (vi-xi) là “gook” và nhất định giữ nguyên từ đó. Ông nói “Tôi ghét bọn gook. Và tôi sẽ ghét chúng ngày nào tôi còn sống”. Chữ gook đâu có xa lạ gì trong thành ngữ bình dân của người Mỹ, nhưng nay nó được đánh bóng lên vì nhu cầu tranh phiếu. Thật khó biết chữ lóng này xuất phát từ chữ gì, nhưng theo cuốn từ điển Anh ngữ Oxford và một từ điển tiếng lóng, vào cuối thế kỷ 19 trong dân gian đã có chữ này để dè bỉu những loại phụ nữ không đứng đắn hay loại điếm. Đến đầu thập niên 1920 chữ “gook” trở thành một từ ngữ miệt thị để chỉ những người ngoại quốc da xám hay da vàng, nhất là chỉ dân gốc Phi Luật Tân, dân ở vùng Tây Nam Thái Bình Dương (tức Đông Nam Á), Trung Mỹ, Nhật Bản, Bắc Phi, Nam Âu Châu, Đông Địa Trung Hải, Cao Ly hay Đông Dương.

Báo chí Mỹ phổ biến chữ này đầu tiên vào năm 1920 khi Thủy Quân Lục Chiến đóng ở dảo Haiti gọi những nguời dân Haiti là “bọn gooks”. Kế đến cuộc đệ nhị thế chiến ở Thái Bình Dương, Mỹ đánh quân Nhật Bản, rồi cuộc chiến Triều Tiên và chiến tranh Việt Nam, lính Mỹ gọi kẻ thù khác mầu da của họ đều là “gooks”. Nếu các ông cán bộ Cộng sản cai tù khoái lên gối với tù binh Mỹ nên bị gọi là “gúc hay gục” gì đó cũng không phải là điều đáng ngạc nhiên. Chỉ phiền nỗi ông McCain lại quen dùng một chữ có cái gốc kỳ thị mầu da để chỉ kẻ thù. Bình thường không ai để ý, chẳng hạn từ năm 1973 chẳng có ai tốt bụng mà nhân danh các dân da mầu lên tiếng vặn hỏi về chữ “gook”. Nhưng bây giờ McCain ra tranh cử, và mùa tranh cử ở Mỹ là mùa móc và tố nhau vô tội vạ về mọi thứ. Những thành ngữ miệt thị mầu da đã giảm nhiều trong dân gian người Mỹ da trắng, nhưng nếu nó vẫn còn có dịp “buột miệng lỡ lời”, đó cũng không phải chuyện lạ. Đất nước này vẫn còn có nạn đó tiềm ẩn, mặc dù luật pháp bất dung. Tôi đã từng viết cái tâm của người Mỹ mù về mầu sắc, nhưng con mắt của họ kỳ lạ thay vẫn sáng như sao, hơn cả cái tâm rất nhiều.

Chỉ có ở nước Mỹ đa dạng chủng tộc, mầu da, văn hóa và phong tục tập quán này mới có từ “gúc, gục” úy kị đó chăng" Tôi nghĩ ở nước nào cũng có chuyện này, nước càng lâu đời càng có nhiều chuyện không ưa người ngoại quốc. Cứ xem từ điển tiếng lóng của dân Pháp thì rõ. Và chẳng cần nhìn đâu xa, hãy nhìn chính người dân Việt Nam chúng ta. Từ thời xưa, chúng ta đã gọi người Hoa là gì" Sau năm 1945, dân miền Bắc tạo thêm cho mấy ông Tầu một chữ nữa gọi là “Tầu Phù”, vì trong đoàn quân Lư Hán kéo sang giải giới quân đội Nhật có nhiều binh sĩ mắc bệnh phù thũng chân kéo lê khi đi bộ. Ở miền Nam người ta gọi là “Chú Ba”, ý nói Ba Tầu, còn mấy ông Ấn Độ được gọi là anh Bẩy, lẫn lộn với mấy anh Chà Và. Dân Tây phương khổ hơn, Pháp bị gọi là “Mũi Lõ”, trong thời chiến tranh Việt Nam, Mỹ bị gọi là Mẽo. Và dưới thời cộng sản, dân Nga vẫn bị người dân gọi là thằng Tây chớ không có đồng chí đồng chiếc gì hết.

Dù sao những từ ngữ kỳ thị, miệt thị hay chọc quê dân người nước ngoài, bất cứ của dân tộc nào, chắc chắn sẽ bị tàn lụi dần với thời gian trong thế kỷ 21. Vậy phải chăng McCain đã thua trong cuộc sơ cử ở South Carolina cuối tuần qua chỉ vì chữ “gook” đó" Chúng tôi không nghĩ như vậy. Tiểu bang South Carolina là một sân chơi bất lợi cho McCain, vì đây có đa số phần tử Cộng Hòa bảo thủ truyền thống, Bush chiếm 53% số phiếu còn McCain 42%. Bush thắng vì ông được sự ủng hộ rất mạnh của những nguời Cộng hòa, những người bảo thủ, bảo thủ Thiên chúa giáo, chống phá thai, và đa số tin là ông Bush có khả năng thắng trong cuộc tranh cử vào Bạch Cung. Còn ông McCain được sự ủng hộ của số cử tri già, những người độc lập, những cựu chiến binh, những người có học vị cao trong phe bảo thủ ôn hòa, nhất là những người nói họ làm ăn khá hơn so với 4 năm trước và một số nhỏ ghi danh đảng Dân Chủ. Tóm lại chữ “gúc gay gục” không thành vấn đề trong cuộc đấu trên sân chơi Cộng hòa bảo thủ, nơi đã được các lãnh tụ đảng gửi gấm ông Bush.

Thế nhưng chúng tôi vẫn nghĩ ông McCain cần phải rút lại chữ “gook” khốn khổ đó một cách trịnh trọng bằng cách xin lỗi đã gây ra một ấn tượng không tốt đối với những chủng tộc khác hiện đang trở thành một thành phần ngày một lớn trong toàn bộ cử tri của nước này. Các cuộc sơ cử của đảng Cộng Hòa sẽ tiếp diễn trong 9 tiểu bang nữa từ nay cho đến hết tháng 2. Chưa thể xác quyết thắng bại trong cuộc đấu Bush-McCain, nhưng từ nay đến đại hội đảng dù McCain thua nhưng nếu vẫn có đa số theo sát nút Bush, điều đó chỉ có bất lợi cho Cộng Hòa khi chạy đua với Dân Chủ. Lúc đó chưa biết ai “gúc” ai “gục” đây.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạp chí Văn Học Mới số 5 dày 336 trang, in trên giấy vàng ngà, bìa tranh nghệ thuật của Nguyễn Đình Thuần, sáng tác từ hơn 50 nhà văn, nhà thơ, nhà biên khảo và phê bình nghệ thuật.- Văn Học Mới số 6 sẽ ấn hành vào tháng 3/2020, có chủ đề về nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn
Một tuyệt phẩm thi ca gồm những bài thơ dị thường chưa bao giờ xuất hiện bất cứ đâu, viết bởi một thi sĩ dị thường. Tựa: Tuệ Sỹ Ba ngôn ngữ: Việt - Anh - Nhật Dịch sang tiếng Anh: Nguyễn Phước Nguyên Dịch sang tiếng Nhật: G/s Bùi Chí Trung Biên tập: Đào Nguyên Dạ Thảo
Mùa thu là cơ hội bước sang trang mới khi nhiệt độ bắt đầu dịu lại. Trong mùa này, người dân California không cần mở điều hòa không khí lớn hết cỡ và cũng còn quá sớm để lo chạy máy sưởi.
Garden Grove xin mời cộng đồng tham gia chương trình đóng góp tặng quà cuối năm nhằm mang lại niềm vui, hy vọng và giúp đỡ cho những trẻ em địa phương không có quà trong mùa lễ Noel.
Ngồi niệm Phật miên man, dù cố tâm vào Phật hiệu nhưng hôm nay vẫn không sao “ nhập” được, đầu óc nó cứ văng vẳng lời anh nó lúc sáng: - Tu hú chứ tu gì mầy!
Một đường dây buôn người bán qua TQ do một phụ nữ Việt là nạn nhân buôn người trước đây tổ chức vừa bị phát hiện và bắt 2 người tại tỉnh Nghệ An, miền Trung Việt Nam, theo bản tin hôm 5 tháng 12 của Báo Dân Trí cho biết.
Điều trần luận tội đầu tiên của Ủy Ban Tư Pháp Hạ Viện đã nhanh chóng nổ ra cuộc đấu đá nội bộ đảng phái hôm Thứ Tư, 4 tháng 12 năm 2019, khi các nhà Dân Chủ cáo buộc rằng Tổng Thống Donald Trump phải bị truất phế khỏi chức vụ vì tranh thủ sự can thiệp của nước ngoài vào cuộc bầu cử ở Hoa Kỳ và đảng Cộng Hòa giận dữ vặn lại không có căn cứ cho hành động quyết liệt như vậy.
Đó là cuộc khảo sát của công ty tài chánh WalletHub đối với 182 thành phố khắp Hoa Kỳ, để xếp thứ tự an toàn nhất cho tới bất an nhất. Cuộc nghiên cứu dựa trên 41 thước đo liên hệ tới an toàn
Cảnh sát đã bắn chết một người đàn ông cầm dao tại El Monte, Nam California hôm Thứ Hai.
Một phần thưởng 50,000 đô la được đưa ra để bắt một người đàn ông của thành phố Burnaby đã bị truy nã trước đây vì tội rửa tiền như một phần của nhóm tội phạm có tổ chức người Việt Nam hoạt động tại Canada và Hoa Kỳ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.