Hôm nay,  

Đừng Đùa Với Lửa

12/05/200000:00:00(Xem: 6938)
Canada đông lạnh bang giao với CSVN. Lý do: CSVN quốc tế chi phối sự bang giao. Hànội xử tử bà Nguyễn thị Hiệp một công dân Canada, gốc Việt bất chấp lời yêu cầu và sự trưng dẫn bằng cớ của Canada. Hànội bỏ tù chung thân người mẹ của Bà Hiệp, đã bảy mươi ngoài tuổi, cũng công dân Canada gốc Việt. Việc lên án hành vi vô luật, xâm phạm tập tục bang giao của Hànội, dành cho luật gia và giới ngoại giao. Việc của người Việt hải ngoại, nhứt là bà con định cư ở Mỹ cần làm là tránh vết xe đã lật, tránh các hậu quả do hành vi vô luật, hành vi xâm phạm tập tục bang giao của CSVN như Bà Nguyễn thị Hiệp và mẹ đã phải chịu chết và tù oan uổng.

Việc đầu tiên là CSVN xem tất cả người Việt hải ngoại - dù có quốc tịch nơi quốc gia cư trú hay chưa có, vẫn cứ là dân đen của CSVN. Luật quốc tịch của CSVN đòi hỏi phải được Chủ tịch nước CSVN “cho phép rời quốc tịch” rồi mới được vào quốc tịch mới. Do vậy, người Việt có vào quốc tịch Pháp, Mỹ, Canada V..V... rồi mà chưa có phép rời quốc tịch của Chủ tịch nước VNCS vẫn còn là con dân VNCS. Nói khác, người Việt hải ngoại dù có quốc tịch mới hay chưa vẫn do luật VNCS chi phối. Tức là Công An, Cảnh sát, Tòa Án Nhân dân, Trại giam CSVN bắt bớ, xét hỏi, điều tra, kêu án và bỏ tù như người Việt trong nước. Nên chi việc mong mỏi thi đậu quốc tịch Mỹ rồi về chơi Việt Nam, có gì Mỹ can thiệp, là ảo tưởng, là huyền thoại đối với pháp chế CSVN.

Thứ đến, theo quốc tế công pháp tất cả tội hình xảy ra ở đâu thì Tòa Án nơi đó thụ lý và xét xử. Mà hình sự hóa mọi tội phạm là bản chất luật pháp của CSVN.

Muốn diệt đối lập, diệt tư bản, CSVN hình sự hóa nó bằng cách gài vào các tội hình. Người Úc đầu tiên về làm ăn lớn ở Việt Nam bị đánh tư bản bằng tội trốn thuế. Anh Nguyễn Trung Trực từng mướn Phủ Tổng Thống cũ (khối chuyên viên) làm văn phòng, gặp Chủ tịch Ủy ban Thành phố Saigòn (nay CSVN gọi là Hồ Chí Minh) như đi chợ, đùng một cái, cả gia đình mấy anh chị em vô Chí Hòa, tội trốn thuế. Anh Trực bị giữ thông hành, chết cứng mình ở Saigòn tay trắng. Tòa Đại sứ Úc, Mã Lai (vì vợ Anh Trực là con một viên chức chánh phủ Mã lai) can thiệp. Vô ích. Về Luật: tội hình. Về thực chất: Đảng đánh tư bản mà không muốn nói ra.

Và cho đến bây giờ trên sáu năm rồi, Tòa Án CSVN vẫn không đăng đường xét xử. Và cho đến bây giờ, Anh Trực vẫn tay trắng, không thông hành và dài cổ ra để chờ.

Ông Lý Tống trong cuộc nói chuyện ở Garden Grove, khi mới thoát cảnh tù Cộng sản trả lời một câu hỏi rất rõ. Tòa Án xử Ông ở Saigòn nhứt định không cho luật sư Mỹ dự khán - xem mà còn cấm thì hẳn nhiên là cấm biện hộ - Lý do, Ông Lý Tống theo luật Việt Nam Cộng Sản còn là dân Việt Nam vì chưa được Chủ tịch nước VNCS cho từ bỏ quốc tịch. Luật sư Mỹ đi chỗ khác chơi, cấm xen vào nội bộ Việt Nam - bài ca con cá, khẩu hiệu của CSVN mỗi lần tự biện minh sai trái.

Trở lại vụ Bà Nguyễn thị Hiệp và mẹ, Cảnh sát Toronto thu thập bằng cớ rằng Bà Hiệp có thể bị lừa gạt mà không biết kẻ khác để ma túy trong sơn mài. Cơ quan cảnh sát của một quốc gia trưng dẫn một bắng cớ. Bằng cớ được chuyển đạt qua bộ ngoại giao. Danh dự cả một quốc gia đánh cuộc vào, Tòa địa phương CSVN vẫn tỉnh bơ, xem như không có, không cần bát khước đúng thủ tục tố tụng và ngoại giao. Hành vi đó vừa vô luật, vừa phi ngoại giao nếu không muốn nói là vô văn hóa hay dã man trên trường ngoại giao hiện thời. Nhưng CSVN vẫn “tỉnh bơ như người Hànội”, bình tỉnh tử hình, bỏ tù chung thân và làm một cách tự hào rằng ta đây “nắm luật nghiêm túc.”

Thế cho nên, mọi việc đi lại hay làm ăn với VNCS phải vô cùng thận trọng, nếu không sẽ rước họa vào thân, tiền mất tật mang, nhất là đối với người Việt hải ngoại. Về Việt Nam chơi ư" Nếu một thanh niên có dính một chút tiếng tăm trong các phong trào tranh đấu, mật vụ chỉ gài một cô tiếp viên tự phanh ngực áo, la lên là bị cưỡng bức ép dâm: tội hình. Một nhà báo nói sự thật về CSVN - đương nhiên là xấu - về thăm quê, họ chỉ cần xét túi xách, nhét vô mười gram bạch phiến: đại hình. Cãi với ai, khẩu chúng đồng tình, nạn nhân hữu tội. Nhân chứng là các cán bộ hải quan nơi cửa khẩu đứng sẵn. Quyền hạn trong tay CSVN mà. Tội hình xảy ra đâu, xử đó. Phương chi trên 2 triệu người Việt hải ngoại có mấy ai được giấy phép rời bỏ quốc tịch Việt Nam CS đâu.

Đành rằng tình tự quê hương, hương khói ông bà, máu mủ ruột thịt tại Việt Nam, ai cũng có, việc đi về là cần khi hữu sự. Nhưng phải hết sức cẩn trọng vì CSVN, bản chất, cái gì cũng dám làm, miển lợi cho họ trong đó có việc giải thích luật pháp, vận dụng luật pháp theo quyền lợi của họ. Cho nên, việc về chơi Việt Nam, như một ít người nói, xin can, “Đừng đùa với lửa.”

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tấm hình và phát biểu của Blogger Mẹ Nấm đã được lên tấm quảng cáo lớn dọc theo đường tại thành phố St. Louis thuộc tiểu bang Missouri do tổ chức Qũy Nạn nhân của Chủ nghĩa Cộng sản (VOC) phổ biến nhằm kể tội ác của cộng sản
Một người được cho là trùm buôn người đem ra ngoại quốc tại Hà Tĩnh là ông Phan Văn Lợi đã bị kết án 5 năm tù, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết hôm 31 tháng 10.
Casino Entertainment trân trọng giới thiệu cùng quý vị chương trình văn nghệ nhạc sống chủ đề Q2 Show Lệ Quyên sẽ ra mắt quý khán thính giả vào ngày Chủ Nhật 1 tháng 12 năm 2019 tới đây qua một xuất duy nhất lúc 6 giờ chiều tại Pechanga Summit.
Garden Grover (Bình Sa)- - Tại nhà hàng Diamond Seafood Place #2 số 12181 Brookhurst St., Garden Grove, CA 92840 vào lúc 5:30 chiều Chủ Nhật ngày 13 tháng 10 năm 2019 vừa qua Hội Education For The Poor đã tổ chức một buổi tiệc gây quỹ trợ giúp các em học sinh, sinh viên nghèo hiếu học tại quê nhà có cơ hội học Anh Văn để tìm công việc làm khả dĩ nuôi sống bản thân và gia đình
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Quốc hội cộng sản Việt Nam, cơ quan quyền lực cao nhất nước đã hiện nguyên hình là một tổ chức vô cảm, vô tâm và vô trách nhiệm đối với chủ quyền biển đảo của Việt Nam ở Biển Đông.
Sau mấy mươi năm cộng đồng cũng dần hình thành, bản sắc riêng của người Việt khá rõ nét. Nếu người Tàu thành công với thương maị và nhà hàng thì người Đaị Hàn mở tiệm giặt ủi, tiệm tóc giả (wigs).
Chuyện tình nam nữ là điều bình thường không có gì đáng nói, nhưng nếu có quan hệ tình dục với người vị thành niên mà nhất là với một ông thầy giáo thì là chuyện không thể chấp nhận được, như bản tin của báo Một Thế Giới cho biết hôm Thứ Tư như sau.
Điểm quan trọng cần đề cập ở đây là chính quyền Ý đứng ra tổ chức và họ mời người Việt tị nạn chúng ta tham gia hỗ trợ vì thế công tâm mà nói, một dự án hy hữu không phải Cộng đồng người Việt tị nạn nào cũng có được cơ hội may mắn như vậy!
Vào ngày 4/6/2018, nhà vẽ kiểu túi xách Kate Spade/ Kate Valentine thành công với tài sản ước lượng 200 triệu Mỹ Kim, bà đã treo cổ tự tử ở trong phòng riêng, để lại một tuyệt mệnh thư cho con gái, trong khi chồng ở một phòng khác.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.