Hôm nay,  

Thơ Thẩn Mà Chơi

4/28/200100:00:00(View: 5858)
Thơ thẩn chi giao

Trong mục "Thơ thẩn mà chơi" trên Sàigòn Times số 207, Trường Xuân Lão đại gia
có bài "Mừng bác Cô Gia" với nội dung tỏ ý vui mừng vì "khu vườn Thơ thẩn mà
chơi" có 'sắc thái' riêng, và có nhiều 'kỳ hoa dị thảo' của quý ngài thơ thẩn
đại gia bốn phương, gần cũng như xa gởi đến. Để tỏ tình huynh đệ "thơ thẩn chi
giao" với Trường Xuân Lão đại gia và quý huynh đệ thơ thẩn đại gia, Cô Gia
viết bài "Thơ thẩn chi giao" họa vận bài "Mừng bác Cô Gia" (bộ vần: qua, ra,
hoa, xa, gia) của Trường Xuân lão.

Khu vườn "thơ thẩn" thời gian qua,
Nhờ có đệ huynh bỏ sức ra.
Kẻ đã vun phân nên nảy lộc,
Người thì tưới nước mới đơm hoa.
Ra công vun quén không nề khó,
Góp sức đắp bồi chẳng ngại xa.
Kính gởi chư huynh lời mến mộ,
Của toàn độc giả lẫn Cô Gia.

Cô Gia

1.Chuyện "quần vợt"

(Kính họa vận bài "Lại thăm hỏi Trường Xuân Lão" của Đao Cùn đại gia trên SGT
số 206, viết về việc múa vợt trên sân banh)

Mê mấy trái banh bất kể xuân,
Nhiều cha miệng lỗ đã kề gần.
Phải nhờ sâm quý làm tăng sức,
Cần uống thuốc thần cho cứng chân.
Buổi sáng vờn banh trên thảm cỏ,
Ban đêm múa vợt giữa lòng sân.
"Lốp" lên, đập xuống banh mòn lẳng,
Vợt quý có ngày cũng đứt gân.

2.Kẻ học nghề

(Qua thơ thẩn, được biết Nam Man đại gia có thêm một nghề tay trái: "Nghề cờ
bạc". TXL xin mạn phép giới thiệu đến đại gia một đệ tử hết xẩy, hắn đang tìm
sư học... đánh)

Giới thiệu đến ông kẻ học nghề,
Tay này ông gặp, khó mà chê.
Nhiều đêm thức trắng, đầu không nhức,
Lắm bữa ngồi lì, đít chẳng tê.
Chiêu đãi bậc thầy, thầy sẽ khoái,
Lo cho bè bạn, bạn còn mê.
Cặp "càng" của gã to và cứng,
Đụng trận trăm lần cũng chẳng ê.

Trường Xuân Lão

*
Xin trình diện Đại Cô Gia!

(Mấy tuần qua, Đao Cùn xâm mình múa may trên mục "Thơ thẩn mà chơi" của Cô Gia
mấy đường đao hầu độc giả nhưng chưa chính thức mang lễ lộc, rượu chè, thịt
thà, heo quéo gì trình diện trước Cô Gia nên kẻ hèn này lấy làm áy náy! Nay
xin có vài đường đao cùn gọi là ra mắt Đại Cô Gia để tạ lỗi)

Tớ xin trình diện Đại Cô Gia
Làm lính tò te để "quậy" mà!
Trà rượu chưa mang vì ly cách
Heo gà tạm hoãn bởi đường xa
"Thơ thẩn mà chơi" nơi "đất" khách
"Cù cưa thi đấu" ở "sân" nhà
Vài đường đao ngọt xin ra mắt
Mong ngài cho nhập bọn làng ta!

*
Lỡm ngài Bob Tucker!

(Nhân vụ ngài Bob Tucker - tay dược sĩ triệu phú và cũng là đảng viên đảng Tự
Do bị thua đau trước bà Leonie Short ở chiếc ghế liên bang an toàn Ryan kỳ rồi
chỉ cách nhau hơn hai trăm phiếu khiến hạt kim cương trên cái vương miện của
đảng Tự Do bất thần bay về tay đảng Lao Động)

Ngài Tất Cơ ơi quả cù lần!
Ra chi nhằm cái ghế Rai-ân"
Tỉ đấu sao hơn cùng mỹ nữ
So kè chỉ lỗ với giai nhân
Xả ga có giỏi vài trăm phiếu
Dài vòi cũng hụt mấy mươi phân
Ghế gọng an toàn bay tuốt luốt
Ngài còn khoái "bám" lão già gân!"

Đao Cùn - QLD

*
Kỷ niệm

Nhân ngày 30 tháng Tư, để sưởi ấm lại tình huynh đệ, xin kính tặng hia Lẽn,
Khung (VIC) thuộc TĐ 3 Sói Biển TQLC:

Buổi nọ tình cờ gặp lại anh
Bắt tay nhau chúc được an lành
Nhắc nhau nghe với bao kỷ niệm
Nói thương đau những chuyện bất thành.

Nỗi ưu tư của mỗi con người
Tâm hồn uất nghẹn tuổi đôi mươi
Trong chiến tranh bao người mơ ước
Mong thanh bình cùng với tiếng cười.

Rồi từ đó: Giã từ áo trận
Góp sức mình xây lại nước non
Áo lính chiến để lại dấu son
Bao gian nan, lòng vẫn không mòn.

Chang Son

*
Đấu tranh

Trong mục "Thơ thẩn mà chơi" trên SGT số 206 , Việt Lão (VIC) có bài "Đứng
dậy" làm cho Chang Son cảm hứng viết bài này:

Bất lương cướp lấy của dân buôn
Thì ra đảng Cộng lại quá cuồng
Cao nguyên đất đỏ từ muôn thuở
Sườn vách nước Nam chở một xuồng
(Chế độ hung tàn: loài ác thú)
Đảng trị gian manh vẫn một khuôn
Lấn đất dân canh đành thua thiệt
Hy sinh tranh đấu giữ cội nguồn.

Chang Son

*
Luận chữ "Phu"

Nhất vợ nhì trời cứ tưởng chơi
Ai dè lắm trự cuống theo thời
Học đòi đạt bệ "bà" xưng tụng
Lạy riết thành tinh có mấy hồi
Chẳng biết chữ "thiên" thêm một vạch
Không hay dẫu "đại" cũng nhường ngôi
Kinh bang tế thế - đời đà định
Chồng gọi, vợ thưa đủ sướng rồi!

Ngù Đèn - Tampa

*
Em 16

(Kính tặng đại huynh Lưỡng, Khung Melbourne)

Đời trai trôi nổi kiếp phong sương
Xin xếp bút nghiên dưới mái trường
Hiên ngang gánh vác thời binh biến
Vai vác ba lô tới đoạn đường
Bỗng gặp em vừa tròn đôi tám
Buổi ban đầu bỡ ngỡ yêu đương
Tay nâng em trông dáng lạ thường
Em thỏ thẻ: Cùng với quê hương
Cố yên lặng: nhìn nhau thầm lặng
Em nói đi: dù nói bình thường
Anh không trách, bởi em mười sáu
Tuổi yêu đương đắm đuối dễ thương
Em mặc cả, đời trong sương gió
Anh trầm buồn ôm em lạ thường
Tiếc chi... rồi em cười vang dội
Quân giặc thù phơi xác trong sương.

Tha Phương

* * *

Thơ Cù Nèo

Tác giả: Nam Man

*
Nhắc nhở ông Nguyễn Thế Phong

Chủ Nhật tuần rồi, có một vị tuổi cao đức trọng, nhưng tâm hồn phóng khoáng,
coi đứa Nam Man như em, đã từ Melbourne gửi thư than thở chuyện ông chủ tịch
cộng đồng "miệt dưới" tên Nguyễn Thế Phong, đã ban lệnh những ai đi biểu tình
30-4 phải đóng lệ phí $30 một người. Trong thư, đàn anh than phiền là việc
đóng lệ phí này gây trở ngại cho một số đồng hương có lòng, có tinh thần dấn
thân vì cộng đồng, nhưng nghèo, nhất là những người lớn tuổi, sống nhờ tiền
hưu. Nghe chuyện, Nam Man vừa ngạc nhiên, vừa buồn lại vừa bực. Vì vậy, đứa
Nam Man làm bài này để nhắc nhở ông Nguyễn Thế Phong:

Bà con miệt dưới họ than phiền,
Trách bác sao mà cứ tự chuyên.
Tạo khó khăn cho người luống tuổi,
Gây phiền phức đến bậc cao niên.
Thay vì bác "có" đêm gây quỹ,
Trái lại ông "thêm" mục đóng tiền.
Khiến họ biên thư lên... "tả oán",
Mần em cũng... "nộ khí xung thiên".

Mần em cũng... "nộ khí xung thiên",
Cảm thấy ông hơi quá lộng quyền.
Chẳng chịu nghe lời "ban cố vấn",
Không màng hội ý "nhóm điều nghiên".
Bày nhiều việc thấy đà hơi chướng,
Dựng lắm trò coi cũng khá phiền.
Bác nhớ: bác đang mần chủ tịch...
Đừng nên có thái độ tư riêng!

Đừng nên có thái độ tư riêng,
Chính việc "ghi danh" mí "đóng tiền".
Khiến tớ ngờ ông người thủ đoạn,
Làm em nghĩ bác đứa quàng xiên.
Ông đâu thiệt bụng mà kêu gọi,
Bác chả thành tâm để động viên(")
Tớ có vài hàng xin nhắc nhở...
Bà con miệt dưới họ than phiền.

Nam Man

*
Vị quốc vong thân

Nguyễn Khoa Nam - Lê Văn Hưng

Thấy mình đứng giữa Tây Đô
Thấy hai ông tướng còn hô quân tình


Một lòng vì nước quên mình
Giữ tròn đạo nghĩa bình sinh con người
Hai ông chín suối ngậm cười
Hồn thiêng sông núi, sáng ngời tấm thân
Sinh vi tướng, tử vi thần
Dân Nam vẫn nhớ ngàn lần tiếc thương
Cho người ngã xuống quê hương.

Hồ Ngọc Cẩn

Tháng Tư giọt lệ mưa thưa
Nhớ Hồ Ngọc Cẩn ngày xưa anh hùng
Một lòng tận nước hiếu trung
Pháp trường xử bắn, ung dung về trời
Dân Nam ghi nhớ muôn đời
Thương người tuổi trẻ một thời cầm quân.

Trần Văn Hai

Nhớ về sư bảy, Tiền Giang
Thương cho ông tướng hiên ngang hủy mình
Một đời trọn đạo nghĩa binh
Với dân, với lính với tình quê hương
Tháng Tư xin thắp nén nhang
Cho người vì nước, lên hàng danh nhân.

Vĩnh Hòa Hiệp

*
Nghe mưa nhớ nhà

Em đi đặt lợp cùng tôi,
Kiếm con cá lóc nấu nồi canh chua
Cỏ rau hoa lá bốn mùa,
Ngò ôm, bông súng, bần chua ngoài vườn.
Cơm chiều thoang thoảng mùi hương,
Chờ cha xong việc ruộng nương quay về.
Nhổ rau đắng đất một dề,
Nấu canh tép giã, cà kê cơm chiều.
Nhìn đồng ruộng lúa phì nhiêu,
Thương thời trẻ dại chơi diều đồng xanh.
Đốt đồng khói quyện mái tranh,
Chuột đồng chiên tỏi, chiên hành thơm ngon.
Uống ly rượu đế kêu dòn,
Sương sương vài xị, cha còn đào mương.
Hết ruộng thì tới làm vườn
Bón phân cho nọc trầu vươn lá vàng.
Vườn cau, vườn ổi thẳng hàng,
Kia vườn khóm ngọt mênh mang chiều tà.
Quê người ngồi nhớ quê xa,
Mưa ngoài song cửa, nhạt nhòa lệ rơi.
Nhớ một đời, nhớ một đời...

Vĩnh Hòa Hiệp

*
Thu nhớ cố nhân

(Nỗi niềm dâng lên hương hồn cố phu quân Tú Phan)

Nhìn lá thu vàng tơi tả bay
Đọc trang lưu giản chạnh niềm tây
Thư phòng quạnh quẽ sầu riêng bóng
Nghiên bút buồn tênh nhớ những ngày
Dệt thắm tơ tình nồng nghĩa bạn
Xướng hòa phu phụ đẹp trời mây
Mà nay hai ngả đường ly biệt
Mòn mỏi thương ai vóc liễu gầy.

Mòn mỏi thương ai vóc liễu gầy
Kêu đàn tiếng nhạn lẻ chân mây
Hơi may hiu hắt lùa song cửa
Hoa cỏ vương sầu lạnh mái tây
Tâm sự mênh mang dòng kỷ niệm
Sầu tư se thắt mảnh tim này
Câu thơ tiếng nhạc còn văng vẳng
Thao thức thâu canh mối cảm hoài...!

Đan Phụng - Một mùa thu lạnh tại Sydney 4/2001

*
Ký thác

(Gởi MH.Cabramatta)

Thắp tia nhìn bạch lạp
Soi cho thấu đêm trường
Qua một đời chưa gặp
Đôi mắt người tôi thương

Ươm hạt lành với đất
Mơ hy vọng nảy mầm
Bên kia vùng mây xanh
Trái tim đau ửng chín.

Ngày riêng men chếnh choáng
Ta mãi nếm giọt sầu
Xin gởi cùng năm tháng
Hạnh phúc bén như dao.

Hà Huy Thanh

*
Trầm tư

Xa quê thầm tính, mấy thu qua,
Nặng trĩu hoài mong, dạ xót xa.
Ảo ảnh, tương lai như cánh quốc,
Hình mờ, quá khứ tượng oan gia.
Phong sương, an phận tan tan biến,
Gió bụi, tung bay mù mù xa,
Nẻo cuối dương trần, còn mấy bước"
Trầm tư, lặng ngắm ánh dương tà!

Từ Nguyên

*
Cát bụi

1
Dưới nôi từng nấm mộ chờ,
Ngựa hồng nào chết bên bờ tử sinh"
Trong đời làm sóng linh đinh,
Chừ về bên núi, xin bình yên thôi!

2
Rong chơi một kiếp đã đành,
Cát bụi mệt mỏi cũng thành Hư vô!
Từng là sỏi đá ngây ngô,
Sá gì những đợt sóng xô nơi này"

3
Mỗi lần uống chén rượu say,
Chỉ vì thương quá đời này đó thôi!
Rượu quên hết thế nhân rồi,
Ung dung ngồi hát những lời thương đau...

4
Tiền thân chào tiếng lạ rồi,
Mới nghe thương nhớ cuộc đời, phải không"
Ra đi có tiếc mưa hồng,
Nuối người tình lỡ bên dòng sông xưa"""

5
Ép mình trong hố huyệt sâu,
Trả vầng nhật nguyệt cho bầu trời xanh...
Dế giun trỗi nhạc thâu canh,
Đất chừ chào đón mừng anh trở về...

6
Chết sáu hai, còn trẻ mà!""
Nhưng sống thì cũng hơi già, bạn ơi!
Cơm áo anh trả nợ đời,
Năm trăm ca khúc, họ lời chán chê!"

7
Hãy làm loài hoa Vô ưu,
Nở trên thù hận, oan cừu thế gian!
Lúc sống chỉ có cây đàn,
Đến khi chết xuống, còn bàn tay không!"

8
Anh nằm bên Mẹ là vui!
Tôi thân đất khách, hẳn vùi nơi đây!
Nhìn quanh chỉ thấy mộ Tây,
Chắc bị kỳ thị hỏi: "Mày vàng da""!!

9
"Chết trẻ, khỏe ma" ấy mà,
"Tài tình yểu mệnh" vốn là cuộc chơi!
Những tên "vô tướng" sống đời,
Không chịu "đi" sớm, còn lời thị phi!

10
"Yên nghỉ ngàn Thu", bạn nha!
Bây giờ mới thực là "nhà" đó nghe"
Đã có "một cõi đi về",
Hết còn "ở đậu" trên Quê hương mình!"

Nguyễn Tư

*
Tết Lào

Tết anh thì gói bánh chưng,
Cùng đào, mai nở đón xuân mới về.
.....
Tết nàng thì thật lạ kỳ
Giữa hè nắng cháy tết về với em
Đua nhau té nước "Au Bun"(*)
Cho người ướt át để thêm phúc nhiều
Hân hoan anh đón tết theo
Dập dình nhịp trống, dự nhiều cuộc vui
Rượu cần lúm má lứa đôi
Chỉ tơ "Ba xỉ"(*) trao tay chúc mừng
Lăm vông(*) nhộn nhịp tưng bừng
Hồn tràn men rượu đưa lòng vui thay,
Một lần té nước cầm tay,
Mặc dầu ướt át, nhưng đầy ý thơ.

Tâm Nguyên

(*)Au Bun: lấy phúc, Ba Xỉ: lễ giao hảo, lăm vông: múa vòng

*
Hỏi núi Tasmania

Núi hỡi nhô lên... tự thuở nào"
Trong sương chiều lạnh giữa trăng sao
Bao năm rồi đứng chờ ai đó"
Như lập cho người một thi ca.
Thân non vươn lên khỏi núi đồi
Để làm chi vậy hỡi non ơi"
Phải chăng non đã vì chim chóc.
Hay để cản ngăn những bão trời"

Thanh Tương

*
Tháng Tư

Tháng Tư ngày ngắn đêm dài
Sóng lên nội địa, gió ngoài biển Đông
Tháng Tư nước ngập dòng sông
Chim ngưng tiếng hót, người không tiếng cười
Tháng Tư vật đổi sao dời,
Mưa tuôn thành lệ, ngập trời Việt Nam!
Tháng Tư quốc phá gia vong,
Thị thành dã thú đi hoang tìm về.
Tháng Tư bão nổi tứ bề.
Bàng hoàng thế giới! Cơn mê hãi hùng!
Lê thê bóng tối mịt mùng.
Một trời khói lửa, bập bùng đạn bom,
Bên rừng tiếng khóc nỉ non.
Hắt hiu đóm lửa trong khoang tàu buồm.
Tháng Tư ba - mốt đêm trường,
Sặc mùi vô sản, phố phường còn ai"
Tháng ngày há dễ phôi phai!
Là con dân Việt nhớ hoài tháng Tư...

Việt Nhi

*
Về Gành

(Riêng tặng P.X.Sinh, tuổi thơ đất Quảng)

Sóng nước sông Thu ra cửa Đại
Mang cả tuổi thơ tôi về Gành
Một thời bóng mát còn lưu lại
Tàn lá dừa che buổi thanh bình

Nẻo quê vẫn sáng sáng mù sương
Trong tiếng gầm vang của biển ngàn
Xóm chài như nếp mình im vắng
Cá muối - tấm lòng, vốn hiền lương

Nghề biển, nắng mưa nhiều vất vả
Lưới mành trở giấc lúc bình minh
Phụ, bạn gọi nhau như vào hội
Hỏi han, nhắc nhở, chúc an lành

Từng chiếc kình ngư nối thanh đàn
Cột buồm căng gió lướt phăng phăng
Cửa lớn trăng treo, sao còn đọng
Lô nhô lưới bủa buổi hừng đông

Tuổi trẻ của tôi quanh bến sông
Dưới tàn dừa mát với hang còng
Chạy gở lông chông băng nổng cát
Ru mình nhịp chắp bả hò trong

Một ngày cào, dả lắm mồ hôi
Chiếu trải ra sân - ai nệ mời
Ghẹ, mực, ốc nghêu tươi của biển
Bên giàn lưới cá ánh trăng lơi.

Lê Văn Bá

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Tháng 12 sắp đến năm nay 2019, là tháng cuối cùng trước khi Hiệp Ước Thành Đô được áp dụng. Năm tới, 2020, Việt Nam sẽ chánh thức do Nhà cầm quyền Tàu Cộng kiểm soát …... Con đường đấu tranh để Việt Nam thoát khỏi quỷ đạo Cộng Sản Tàu e rằng bế tắc!
Lời Tòa Soạn: Họa sĩ Duy Thanh vừa từ trần vào giờ 9:30 PM, đêm Chủ Nhật 24/11/2019 tại bệnh viện General Hospital San Francisco, tại thành phố San Francisco, California.
Trong khi nhiều người Trung Quốc nhờ công dân Việt Nam đứng tên lập công ty, bơm tiền mua nhà đất ào ạt tại các thành phố du lịch ven biển, xem như đầu tư bất động sản và xây khu nghỉ dưỡng… một số công ty khác lặng lẽ thâu tóm, mua lại nhiều công ty Việt Nam để nắm chặt cổ họng nền kinh tế Việt…
Tội phạm Trung Quốc đóng giả cảnh sát, công tố viên để lừa đảo trực tuyến chuyển hướng sang Đông Nam Á khi bị trấn áp tại quê nhà.
COPENHAGEN - Đan Mạch nhận trọng trách dẫn đầu kế hoạch huấn luyện không tác chiến tại Iraq từ cuối năm 2020.
Theo báo cáo mới nhất của Cục điều tra liên bang Mỹ (FBI), các hãng sản xuất xe hơi Mỹ trở thành mục tiêu tấn công hàng đầu của tin tặc trong năm 2018.
Tăng sĩ Phật Giáo Thiền Tông Gregory Filson đang đạp xe xuyên qua nước Mỹ trong một nỗ lực nối kết với đất mẹ và nâng cao ý thức về bệnh Alzheimer’s.
Cảnh Sát Tiểu Bang Massachussetts trở thành đơn vị đầu tiên thử nghiệm Spot, một loại robot chó, được chế tạo bởi Boston Dynamics, để tham gia các đơn vị tháo dỡ bom.
Giá nhà tại 20 thành phố Hoa Kỳ đã tăng cao hơn dự kiến trong tháng 9, cho thấy tín hiệu rằng giá trị nhà đang ổn định ở mức cao, và nhu cầu nhà ở vẫn cao. Đây là đợt tăng giá đầu tiên kể từ năm 2018.
Ronna McDaniel – Chủ Tịch Uy Ban Quốc Gia Đảng Cộng Hòa (RNC)- đã tuyên bố hôm 26/11 rằng: hành động đầu tiên của tỉ phú Michael Bloomberg khi chính thức tuyên bố tranh cử ửng viên tổng thống đảng Dân Chủ không khác nào cộng sản.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.