Hôm nay,  

Văn Hóa Gì Vậy

06/12/201500:00:00(Xem: 5696)
Việt Nam là đất nước có nhiều văn hóa nhất? Đó là theo định nghĩa của nhà nước.

Tại sao các nước khác không đặt vấn đề phong danh hiệu văn hóa cho nhau? Tại sao chỉ tại Việt Nam thôi? Nghĩa là, bạn đi xóm nào, cũng thấy có bảng hiệu “văn hóa”...

Báo Tuổi Trẻ cho biết người Việt được danh hiệu này nhiều tới mệt nghỉ.

Bản tin nói, có “hơn 85% gia đình VN hiện nay là gia đình văn hóa. Song Phó thủ tướng Vũ Đức Đam cho rằng đời sống văn hóa còn rất nhiều vấn đề, đạo đức xã hội, nếp sống văn minh còn nhiều chuyện nhức nhối... “

Ông Đam lấy quyền gì chỉ trích dân Việt Nam kém văn hóa? Và nếu đúng thế, có phải ông Đam nói rằng tiêu chuẩn văn hóa VN cấp ra thấp tới mức bi thảm, trong khi cả nước đang tiến lên thiên đường xã hội chủ nghĩa không cần kinh qua chủ nghĩa tư bản?

Bản tin báo TT ghi lời một tổ trưởng tổ dân phố ở TP.SG cho biết tổ dân phố của mình có 100% gia đình văn hóa. Tuy nhiên vị tổ trưởng này cũng công nhận có một vài gia đình không phù hợp nhưng vẫn được xét là gia đình văn hóa bởi các tiêu chí quá chung chung.

Bản tin khác của báo Tuổi Trẻ ngày 3-12-2015 ghi rằng “Gia đình văn hóa càng nhiều, văn hóa... càng xuống cấp?”

Bản tin Tuổi Trẻ viết:

“Năm 2015, cả nước có gần 19 triệu gia đình trong tổng số hơn 22 triệu gia đình đạt chuẩn danh hiệu gia đình văn hóa, trong khi đó, tình trạng bạo lực gia đình và các tệ nạn xã hội ngày càng gia tăng, xuống cấp về đạo đức gia đình, xã hội và các giá trị văn hóa gia đình truyền thống có nguy cơ mai một…

...Bạn Toàn (Gò Vấp) cũng tán thành: “Tất cả chỉ là hình thức và giờ đọc lên nghe "quê" lắm. Gia đình tôi không có danh hiệu "gia đình văn hóa" nhưng là trí thức, trình độ thấp nhất là thạc sĩ, cao nhất là tiến sĩ; luôn chấp hành tốt pháp luật, không tệ nạn hay điều tiếng gì với hàng xóm.

Cách nhà tôi một căn là gia đình đạt chuẩn văn hóa. Chủ hộ học chưa hết cấp hai. Hai vợ chồng có tật xấu là hay trộm cắp vặt trong xóm ai cũng biết và họ hay chửi thề miết.

Bởi vậy nói thật, có xét duyệt danh hiệu gia đình văn hóa cho gia đình tôi thì tôi xin miễn, không dám nhận đâu. Có thực mới vực được đạo. Người ta chỉ cần nhìn vào năng lực, tư cách, đạo đức là đủ hiểu văn hóa hay không rồi”....”(ngưng trích)

Tại sao bỗng dưng cả nước bàn về văn hóa?

Có phải trước 1975 không có gia đình nào mang danh hiệu văn hóa thì phải...

Mây hôm trước, thắc mắc về văn hóa bùng khởi là khi các cánh đồng hoa bỗng dưng bị các thanh niên, thiếu nữ, “sản phẩm cháu ngoan Bác Hồ” nhào ra đồng hoa đê chụp hình, giẫm đạp tưng bừng.

Bản tin VnExpress ghi bản tin “Hoa tam giác mạch gẫy nát vì bị giẫm đạp” nguyên do:

“Nhiều bạn trẻ muốn tạo dáng chụp ảnh với hoa tam giác mạch đã giẫm đạp lên hoa, làm gẫy nát mất đi vẻ tự nhiên của luống hoa, ảnh hưởng đến mùa màng địa phương...

...Ngày 12/11 mới khai mạc lễ hội Hoa tam giác mạch lần đầu tiên ở Hà Giang, nhưng ngay từ cuối tháng 10, du khách đã đến đây rất đông. Rất nhiều luống hoa đã bị giẫm đạp, nhiều diện tích trồng hoa được trồng theo các hình khác nhau để phục vụ lễ hội cũng bị tàn phá dưới bàn chân của con người. Khách du lịch nhảy, giẫm nát, lăn lộn trên những ruộng hoa để tạo dáng chụp ảnh....”

Sao nỡ vùi hoa dập liễu như thế? Các chuyện này nghe như dường chỉ xảy ra ở miền Bắc thôi, và hình như chưa nghe chuyện tương tự ở Sài Gòn? Hay chỉ phần nào ở Sài Gòn thôi?

Bài viết của tác giả Nguyễn Quang Thân, tựa đề “Người Việt đang thể hiện cái văn hóa gì vậy?” đăng ở báo Một Thế Giới đặt vấn đề:

“...Nhưng chúng ta hãy nghiêm chỉnh nhìn lại mình ngày hôm nay. Thứ văn hóa phản văn hóa giẫm lên hoa chỉ giúp chúng ta dễ nhìn bản thân mình, dễ so sánh mình với các dân tộc khác trong gia đình nhân loại mà thôi.

Nam thanh nữ tú của chúng ta, ngay ở Hà Nội hay Sài Gòn đã cư xử như thế nào trong nhà, ngoài đường phố? Hàng ngàn người đã đổ dồn về một đường phố hẹp, chen chúc giẫm đạp nhau để mong nhận một cái bánh sushi miễn phí. Sau hàng chục năm sống trong cảnh bao cấp, thiếu thốn, mãi đến nay người ta vẫn chưa học được thói quen xếp hàng. Người ta chen lấn khắp nơi, thậm chí lúc chỉ có hai ba người. Hình như nỗi ám ảnh “mất phần” vẫn dai dẳng sống trong tâm trí nhiều người, hễ có chút danh lợi là nghĩ ngay đến “cướp”!”...

Cướp? Ai dạy cho dân mình văn hóa cướp như thế?

Có phải chính Đảng CSVN sử dụng chữ “cướp chính quyền” trong mục từ Cách mạng tháng Tám trên Wikipedia tiếng Việt:

“Sau khi Việt Minh cướp chính quyền tại Hà Nội và nhiều nơi khác, Thủ tướng Đế quốc Việt Nam Trần Trọng Kim ở Huế nộp đơn xin từ chức...”

Không chỉ đơn giản thế đâu. Hãỹ nhớ xem chuyện mấy lần đổi tiến, mấy đợt đánh tư sản... có phải là cướp hay không?

Và nhiêu nữa... Đó cũng là văn hóa xã hội chủ nghĩa vậy.

Ý kiến bạn đọc
07/12/201504:22:40
Khách
Có nhiều sự nhầm lẫn cố tình hay vô ý rất đáng tiếc đang diễn ra ở VN.

Sự "nhầm lẫn" giữa khẩu hiệu rổng tuếch và phẩm chất thực là điều khôi hài nhất. Đeo tấm bảng " Người có văn hoá" trước ngực ưỡn ra hay treo bảng "Làng Vũ Đại có văn hoá" to đùng trước cổng làng mà hành động như Chí Phèo và Bá Kiến đỏ thời đại búa liềm đập móc Hồ Chí Minh thì cũng chỉ là một màn bi hài kịch. Các bác búa liềm cứ giữ văn hóa đập móc làm của hồi môn cho con cháu trong nhà, đừng xuất khẩu ra ngoài nhé kẻo UNICEF lại thương hại mà "tặng" cho tấm biển trinh tiết "Việt Nam là nơi có văn hóa" thì có nước mà ngã ngửa cả đám.
06/12/201519:09:27
Khách
Chúng nó, từ HCM cho tới bây giờ là năm 2015, có những thành tích về "Văn Hóa" thật đáng kể như sau:

Văn Hóa Ăn Cướp - tuần lễ vàng, đổi tiền, đánh tư sản mại bản

Văn Hóa Sát Nhân - đấu tố đồng bào miền Bắc, pháo kích vào nhà của đồng bào và trường học miền Nam, chôn sống đồng bào miền Trung năm Mậu Thân

Văn Hóa Cải Tạo - bao nhiêu là nhân chứng và tài liệu về vấn đề này rồi khỏi cần kê ra

Văn Hóa Vượt Biên - bao nhiêu đồng bào đã hy sinh mạng sống, nhân phẩm để đến được bờ Tự Do

Văn Hóa Tham Nhũng - con cái, họ hàng chúng nó nắm giữ hết những chức vụ quan trọng để đục khoét quỹ công và ăn chận cơm chim của đồng bào

Văn Hóa Con Người - mặt mũi thằng nào, thằng nấy từ HCM cho đến Nguyễn Tấn Dũng trông giống như Văn Hóa Cầu Ông Lãnh vậy. Đã vậy, con gái nó là Nguyễn thanh Phượng, Giám Đốc Ngân Hàng Tham Nhũng gì gì đó, viết bài đề cao thành tích những cơn đau mà bố nó phải chịu khi bị Quân Đội VNCH đuổi bắn và bị thương vì pháo kích vào nhà dân và trường học. Còn thằng con rể Henry Nguyễn, cặp mắt láo liên, đục khoét quỹ công lấy tiền mở 5 chi nhánh McDonald ở VN. Hãnh diện cười toe lúc được TV Mỹ phỏng vấn

Đây là những thành tích "VH" của chúng nó đấy. Chúng nó sở dĩ ăn cướp được miền Nam là vì chúng nó Dã Man với đồng loại được. Trong khi VNCH vì tình máu mủ đồng bào làm không được nên thua.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
ANKARA - Sau khi dọa nghiền nát dân quân Kurd-Syria (mới đây là đồng minh của TT Trump) mà Thổ Nhĩ Kỳ gọi là khủng bố và là mục tiêu trong chiến dịch biên giới, TT Erdogan đến Moscow hội đàm với TT Putin.
PHILADELPHIA - Hoạt động của các ngành chế xuất tại số tiểu bang gọi là chao đảo đang sút giảm, có thể báo trước suy thoái.
Chính quyền CSVN đã đặt mua 24 chiếc xuồng tuần duyên của Mỹ nói là để tăng cường khả năng bảo vệ chủ quyền lãnh hải, theo bản tin hôm 22 tháng 10 của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết.
Xe đạp TQ đem vào VN lắp ráp rồi dán nhãn “Made in Vietnam” để bán sang Mỹ đã bị bắt, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết hôm 22 tháng 10.
Đầu Tiên Và Duy Nhất Tại Hoa Kỳ, Đánh Dấu Một Đêm Vinh Danh Các Nhà Làm Phim Việt Nam Thành Công Và Với Mục Đích Gia Tăng Sự Chú Y Đến Ngành Điện Anh Việt Nam Trên Toàn Cầu.
HOA THỊNH ĐỐN (ngày 22 tháng 10, năm 2019) – Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal (CA-47) ngày hôm nay đã có lời phát biểu như sau về trường hợp nhà hoạt động Hà Văn Thành, người có nguy cơ bị cầm tù bởi chính quyền Cộng sản Việt Nam, dẫn đến việc anh đến xin tị nạn chính trị tại Hoa Kỳ từ cuối năm ngoái.
Westminster (Bình Sa)- - Tại hội trường tòa soạn Báo Việt Mỹ (Viet My Media Center), 14190 Beach Blvd, Thành phố Westminster, CA 92683, vào lúc 6 giờ chiều Thứ Bảy ngày 19 tháng 10 năm 2019 Hội Ái Hữu cựu SVSQ Trừ Bị Thủ Đức Khóa 6/68 "Tự Quyết" đã tổ chức đêm họp mặt thường niên 2019.
Sang vừa ăn vừa kiểm tra tin nhắn thì thấy: - Anh Ba, mẹ bệnh trở laị, hai chân đau lắm đi không được.
Trời hành cơn lụt mỗi năm… bây giờ mưa lụt kéo tới hoài, mới lạ…
Trong thời gian gần đây, càng ngày càng có nhiều thông tin và hình ảnh cho thấy cuộc sống khó khăn của nông dân và ngư dân ở các tỉnh ĐBSCL, vì giữa mùa lũ mà đồng ruộng khô cạn và nhiều nơi đã bị nước biển xâm nhập.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.