Hôm nay,  

Văn Hóa Gì Vậy

06/12/201500:00:00(Xem: 5585)
Việt Nam là đất nước có nhiều văn hóa nhất? Đó là theo định nghĩa của nhà nước.

Tại sao các nước khác không đặt vấn đề phong danh hiệu văn hóa cho nhau? Tại sao chỉ tại Việt Nam thôi? Nghĩa là, bạn đi xóm nào, cũng thấy có bảng hiệu “văn hóa”...

Báo Tuổi Trẻ cho biết người Việt được danh hiệu này nhiều tới mệt nghỉ.

Bản tin nói, có “hơn 85% gia đình VN hiện nay là gia đình văn hóa. Song Phó thủ tướng Vũ Đức Đam cho rằng đời sống văn hóa còn rất nhiều vấn đề, đạo đức xã hội, nếp sống văn minh còn nhiều chuyện nhức nhối... “

Ông Đam lấy quyền gì chỉ trích dân Việt Nam kém văn hóa? Và nếu đúng thế, có phải ông Đam nói rằng tiêu chuẩn văn hóa VN cấp ra thấp tới mức bi thảm, trong khi cả nước đang tiến lên thiên đường xã hội chủ nghĩa không cần kinh qua chủ nghĩa tư bản?

Bản tin báo TT ghi lời một tổ trưởng tổ dân phố ở TP.SG cho biết tổ dân phố của mình có 100% gia đình văn hóa. Tuy nhiên vị tổ trưởng này cũng công nhận có một vài gia đình không phù hợp nhưng vẫn được xét là gia đình văn hóa bởi các tiêu chí quá chung chung.

Bản tin khác của báo Tuổi Trẻ ngày 3-12-2015 ghi rằng “Gia đình văn hóa càng nhiều, văn hóa... càng xuống cấp?”

Bản tin Tuổi Trẻ viết:

“Năm 2015, cả nước có gần 19 triệu gia đình trong tổng số hơn 22 triệu gia đình đạt chuẩn danh hiệu gia đình văn hóa, trong khi đó, tình trạng bạo lực gia đình và các tệ nạn xã hội ngày càng gia tăng, xuống cấp về đạo đức gia đình, xã hội và các giá trị văn hóa gia đình truyền thống có nguy cơ mai một…

...Bạn Toàn (Gò Vấp) cũng tán thành: “Tất cả chỉ là hình thức và giờ đọc lên nghe "quê" lắm. Gia đình tôi không có danh hiệu "gia đình văn hóa" nhưng là trí thức, trình độ thấp nhất là thạc sĩ, cao nhất là tiến sĩ; luôn chấp hành tốt pháp luật, không tệ nạn hay điều tiếng gì với hàng xóm.

Cách nhà tôi một căn là gia đình đạt chuẩn văn hóa. Chủ hộ học chưa hết cấp hai. Hai vợ chồng có tật xấu là hay trộm cắp vặt trong xóm ai cũng biết và họ hay chửi thề miết.

Bởi vậy nói thật, có xét duyệt danh hiệu gia đình văn hóa cho gia đình tôi thì tôi xin miễn, không dám nhận đâu. Có thực mới vực được đạo. Người ta chỉ cần nhìn vào năng lực, tư cách, đạo đức là đủ hiểu văn hóa hay không rồi”....”(ngưng trích)

Tại sao bỗng dưng cả nước bàn về văn hóa?

Có phải trước 1975 không có gia đình nào mang danh hiệu văn hóa thì phải...

Mây hôm trước, thắc mắc về văn hóa bùng khởi là khi các cánh đồng hoa bỗng dưng bị các thanh niên, thiếu nữ, “sản phẩm cháu ngoan Bác Hồ” nhào ra đồng hoa đê chụp hình, giẫm đạp tưng bừng.

Bản tin VnExpress ghi bản tin “Hoa tam giác mạch gẫy nát vì bị giẫm đạp” nguyên do:

“Nhiều bạn trẻ muốn tạo dáng chụp ảnh với hoa tam giác mạch đã giẫm đạp lên hoa, làm gẫy nát mất đi vẻ tự nhiên của luống hoa, ảnh hưởng đến mùa màng địa phương...

...Ngày 12/11 mới khai mạc lễ hội Hoa tam giác mạch lần đầu tiên ở Hà Giang, nhưng ngay từ cuối tháng 10, du khách đã đến đây rất đông. Rất nhiều luống hoa đã bị giẫm đạp, nhiều diện tích trồng hoa được trồng theo các hình khác nhau để phục vụ lễ hội cũng bị tàn phá dưới bàn chân của con người. Khách du lịch nhảy, giẫm nát, lăn lộn trên những ruộng hoa để tạo dáng chụp ảnh....”

Sao nỡ vùi hoa dập liễu như thế? Các chuyện này nghe như dường chỉ xảy ra ở miền Bắc thôi, và hình như chưa nghe chuyện tương tự ở Sài Gòn? Hay chỉ phần nào ở Sài Gòn thôi?

Bài viết của tác giả Nguyễn Quang Thân, tựa đề “Người Việt đang thể hiện cái văn hóa gì vậy?” đăng ở báo Một Thế Giới đặt vấn đề:

“...Nhưng chúng ta hãy nghiêm chỉnh nhìn lại mình ngày hôm nay. Thứ văn hóa phản văn hóa giẫm lên hoa chỉ giúp chúng ta dễ nhìn bản thân mình, dễ so sánh mình với các dân tộc khác trong gia đình nhân loại mà thôi.

Nam thanh nữ tú của chúng ta, ngay ở Hà Nội hay Sài Gòn đã cư xử như thế nào trong nhà, ngoài đường phố? Hàng ngàn người đã đổ dồn về một đường phố hẹp, chen chúc giẫm đạp nhau để mong nhận một cái bánh sushi miễn phí. Sau hàng chục năm sống trong cảnh bao cấp, thiếu thốn, mãi đến nay người ta vẫn chưa học được thói quen xếp hàng. Người ta chen lấn khắp nơi, thậm chí lúc chỉ có hai ba người. Hình như nỗi ám ảnh “mất phần” vẫn dai dẳng sống trong tâm trí nhiều người, hễ có chút danh lợi là nghĩ ngay đến “cướp”!”...

Cướp? Ai dạy cho dân mình văn hóa cướp như thế?

Có phải chính Đảng CSVN sử dụng chữ “cướp chính quyền” trong mục từ Cách mạng tháng Tám trên Wikipedia tiếng Việt:

“Sau khi Việt Minh cướp chính quyền tại Hà Nội và nhiều nơi khác, Thủ tướng Đế quốc Việt Nam Trần Trọng Kim ở Huế nộp đơn xin từ chức...”

Không chỉ đơn giản thế đâu. Hãỹ nhớ xem chuyện mấy lần đổi tiến, mấy đợt đánh tư sản... có phải là cướp hay không?

Và nhiêu nữa... Đó cũng là văn hóa xã hội chủ nghĩa vậy.

Ý kiến bạn đọc
07/12/201504:22:40
Khách
Có nhiều sự nhầm lẫn cố tình hay vô ý rất đáng tiếc đang diễn ra ở VN.

Sự "nhầm lẫn" giữa khẩu hiệu rổng tuếch và phẩm chất thực là điều khôi hài nhất. Đeo tấm bảng " Người có văn hoá" trước ngực ưỡn ra hay treo bảng "Làng Vũ Đại có văn hoá" to đùng trước cổng làng mà hành động như Chí Phèo và Bá Kiến đỏ thời đại búa liềm đập móc Hồ Chí Minh thì cũng chỉ là một màn bi hài kịch. Các bác búa liềm cứ giữ văn hóa đập móc làm của hồi môn cho con cháu trong nhà, đừng xuất khẩu ra ngoài nhé kẻo UNICEF lại thương hại mà "tặng" cho tấm biển trinh tiết "Việt Nam là nơi có văn hóa" thì có nước mà ngã ngửa cả đám.
06/12/201519:09:27
Khách
Chúng nó, từ HCM cho tới bây giờ là năm 2015, có những thành tích về "Văn Hóa" thật đáng kể như sau:

Văn Hóa Ăn Cướp - tuần lễ vàng, đổi tiền, đánh tư sản mại bản

Văn Hóa Sát Nhân - đấu tố đồng bào miền Bắc, pháo kích vào nhà của đồng bào và trường học miền Nam, chôn sống đồng bào miền Trung năm Mậu Thân

Văn Hóa Cải Tạo - bao nhiêu là nhân chứng và tài liệu về vấn đề này rồi khỏi cần kê ra

Văn Hóa Vượt Biên - bao nhiêu đồng bào đã hy sinh mạng sống, nhân phẩm để đến được bờ Tự Do

Văn Hóa Tham Nhũng - con cái, họ hàng chúng nó nắm giữ hết những chức vụ quan trọng để đục khoét quỹ công và ăn chận cơm chim của đồng bào

Văn Hóa Con Người - mặt mũi thằng nào, thằng nấy từ HCM cho đến Nguyễn Tấn Dũng trông giống như Văn Hóa Cầu Ông Lãnh vậy. Đã vậy, con gái nó là Nguyễn thanh Phượng, Giám Đốc Ngân Hàng Tham Nhũng gì gì đó, viết bài đề cao thành tích những cơn đau mà bố nó phải chịu khi bị Quân Đội VNCH đuổi bắn và bị thương vì pháo kích vào nhà dân và trường học. Còn thằng con rể Henry Nguyễn, cặp mắt láo liên, đục khoét quỹ công lấy tiền mở 5 chi nhánh McDonald ở VN. Hãnh diện cười toe lúc được TV Mỹ phỏng vấn

Đây là những thành tích "VH" của chúng nó đấy. Chúng nó sở dĩ ăn cướp được miền Nam là vì chúng nó Dã Man với đồng loại được. Trong khi VNCH vì tình máu mủ đồng bào làm không được nên thua.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Câu Lạc Bộ Nhiếp Ảnh Việt Nam/VN Photography Club sẽ tổ chức một cuộc triển lãm ảnh nghệ thuật "Ánh sáng và sắc màu" tại Little Saigon, Nam Cali. Buổi triển lãm sẽ diễn ra hai ngày, Thứ Bảy và Chủ Nhật, 7 và 8 tháng 12 năm 2019 từ 10 giờ sáng đến 5 giờ chiều, tại Hội trường nhật báo Người Việt
Bộ trưởng quốc phòng Nam Han, Jeong Kyeong-doo và đồng nhiệm Trung Quốc, Ngụy Phượng Hòa đã đồng ý thiết lập thêm những đường dây nóng quân sự giữa hai nước và chuẩn bị cho chuyến công du của bộ trưởng Jeong đến Trung Quốc vào năm 2020.
Ánh nắng chiều đã tắt nhưng tôi vẫn như cảm nhận được cái nóng hừng hực qua cung cách vén ống tay áo để lau mồ hôi trán của người tưới cỏ.
Công Ty Disneyland sẽ chính thức tham dự cuộc Diễn Hành Tết tại Westminster với sự góp mặt của nhiều nhân vật trong đó có Mickey và Mini Mouse.
Thương vụ bán hàng trên mạng tại Hoa Kỳ Ngày Lễ Tạ Ơn đã tăng vọt 17$ tới 4.1 tỉ đôla, theo Salesforce cho biết. Doanh thu bán hàng mạng trên toàn cầu đã tăng còn nhanh hơn.
2 du khách của chiếc du thuyền Carnival Cruise Line đã chdết trong một xe buýt trong thời gian một tua độc lập tại Belize hôm Thứ Tư.
Thủ Tướng Iraq Adel Abdul-Mahdi cho biết hôm Thứ Sáu rằng ông sẽ từ chức theo sau nhiều tuần lễ biểu tình bạo động và lời kêu gọi ông ra đi bởi nhà lãnh đạo tôn giáo hàng đầu quốc gia của phái Hồi Giáo Shia.
2 phi đạn được Bắc Hàn phóng đi hôm Thứ Năm “được cho là bắn từ một bệ phóng phi đạn nòng siêu lớn,” theo các viên chức quân sự Nam Hàn cho biết.
Cảnh sát Anh đã bắn chết một người tấn công khủng bố hôm Thứ Sáu tại Cầu London -- một sự kiện đau lòng đã khiến ít nhất một người vô tội thiệt mạng và một số người khác bị thương xung quanh con đường trọng yếu là nơi xảy ra vụ tấn công Hồi Giáo chết người chỉ hơn hai năm trước.
Trấn Cảnh Đồng nằm bên bờ sông Liễu Hạ, xinh đẹp như cảnh thiên thai ở chốn trần gian. Khách thương hồ đến đi mua bán quanh năm. Khách du thanh tú lịch lãm cũng dập dìu trẩy hội…


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.