Hôm nay,  

Ba Cuộc Chiêu Hồn

16/03/200000:00:00(Xem: 5882)
Có hai cuộc chiêu hồn đã được tổ chức, thứ nhất là chiêu hồn hình ảnh và thứ hai, chiêu hồn quá khứ.

Cuộc triển lãm 275 tấm hình chiến tranh ở Hà Nội sở dĩ có được là nhờ một cuốn sách ảnh có tựa đề “Chiêu hồn - Tuyển tập Việt Nam”, in lại những hình ảnh do 135 phóng viên chiến trường từ 11 nước chụp được và đã chết hay mất tích trong cuộc chiến tranh Việt Nam. Tuyển tập thành hình là nhờ công thu thập của hai phóng viên, một người Anh và một người Đức đã bị thương nhưng sống sót sau cuộc chiến. Những hình ảnh đó đã được đem triển lãm ở Mỹ, Âu châu và Nhật Bản, sau đó được hội Cựu chiến binh Mỹ ở Kentucky gửi tặng Việt Nam.

Ở Hà Nội người ta đã chờ đúng lúc đang cần nhiều thứ “chiêu” khi kỷ niệm rầm rộ 25 năm kết thúc chiến tranh với chiến thắng của họ để tổ chức cuộc triển lãm hình ảnh “Chiêu hồn”. Tôi không biết hình ảnh có hồn hay không để mà chiêu, nhưng mục tiêu tập ảnh được thu thập góp nhặt công phu trong 4 năm trời là để nói lên một lời cầu nguyện cho các phóng viên nhiếp ảnh đã chết vì nhiệm vụ. Ở Việt Nam không có tự do báo chí và nghệ thuật cũng phải định hướng, có lẽ người ta không thích cầu hồn các ký giả ngoại quốc, vì không có mấy thiện cảm. Nhưng không lẽ chiêu hồn chiến tranh"

Ông Lê Phúc, một trong những cán bộ nhiếp ảnh quân đội cộng sản đã từng bị thương và hiện là chủ tịch Hiệp hội Nhiếp ảnh Nghệ thuật Việt Nam đã được đứng ra tổ chức. Ông ta nói triển lãm Chiêu hồn không phải để nhớ lại mà để hàn gắn các vết thương chiến tranh: “Việc này đi đúng hướng chính sách của Việt Nam là bỏ quá khứ sang một bên để nhìn về tương lai”. Hàn gắn các vết thương chiến tranh là chuyện đúng, chỉ có vấn đề là hàn gắn theo cách nào thôi.
Hãy nhìn đến cuộc chiêu hồn thứ hai. Ngày thứ sáu 10-3, chế độ Hà Nội cho tổ chức một cuộc diễn hành quân đội với nhung phục tề chỉnh và vũ trang đầy đủ hiếm có ở Ban Mê Thuột. Ý nghĩa cuộc diễn binh này là để nhắc nhở ngày này 25 năm trước họ đã chiếm được thành phố, để rồi từ đó tiến quân nào ạt qua Pleiku, Khánh Hòa, Huế, Đà Nẵng, cuối cùng là Saigon, giữa lúc Mỹ đã phủi sạch tay đứng ngoài cuộc chiến. Và cũng vào dịp khởi đầu kỷ niệm chiến thắng Mùa Xuân này, Hà Nội có nhã ý mời ông bộ trưởng quốc phòng Mỹ William Cohen đến quan sát.

Cuộc diễn binh ở Ban Mê Thuột cũng là một cuộc chiêu hồn... Chiêu hồn quá khứ. Người ta cần nhắc nhở đến những hào quang của quá khứ, mặc dù vẫn nói “hãy bỏ qua khứ sang một bên”. Người ta cần làm nổi bật một đại thắng trong chiến tranh 25 năm trước, để khỏi phải nói đến một đại bại trong hòa bình hiện nay về phát triển đất nước. Thế cái hào quang của quá khứ có hồn hay không mà dễ gọi dễ cầu như vậy" Người ta chỉ cần vẽ nó ra rồi chụp lên đầu những anh lính bộ đội mới chưa đến 20, mặt còn non choẹt nhưng chân đã phải học bước theo kiểu quân hành của bóng ma Hồng quân Sô Viết. Người ta muốn thổi một bầu nhiệt khí cho giới trẻ Việt Nam hiện nay chiếm một nửa dân số và chẳng có liên hệ gì đến cuộc chiến năm xưa, nhất là nhắc nhở với con em các cán bộ đảng viên rằng cha ông họ đã tạo chiến thắng vì trung với đảng như thế nào.

Nhưng giờ đây những ai đã phải chịu nỗi đau thương vì cuộc chiến thắng này" Tôi muốn nói đến một cuộc chiêu hồn thứ ba đã KHÔNG được tổ chức. Tôi muốn nói đến những oan hồn của những người dân đã chết trong các mồ chôn tập thể vì cuộc tổng tấn công Tết Mậu Thân năm 1948 ở Huế và nhiều nơi khác. Tôi muốn nói đến sau 1975 những nguời dân thường và quân cán chính đã chết trong các trại cải tạo vì tra tấn hay bị cài cho bất cứ cớ gì để đem bắn bỏ không chút sờn tay. Tôi muốn nói cả những người bên ngoài, những người vợ hiền đem thực phẩm đến thăm nuôi chồng để rồi chết tức tưởi giữa đường trước khi được nhìn mặt chồng lần cuối.

Nhất là kể từ ngày “cây cột điện nếu biết đi nó cũng ra đi”, biết bao người đã chết khi vượt biên để bỏ nước ra đi. Biết bao bộ xương đang nằm dưới đáy biển trong quên lãng, xương của những người đi trốn chạy trên những con thuyền mỏng manh, xương của những người vợ đi tìm chồng hay chồng đi tìm vợ hay những đứa trẻ chỉ vì cha mẹ chúng muốn đưa chúng đến một phương trời tự do, tìm đến một tương lai tuơi sáng hơn cho chúng. Và còn biết bao nhiêu bộ xương của những người vượt biên bằng đường bộ bị giết vùi dập ở Cam Bốt ở biên giới Lào hay Thái Lan, nay đã rữa nát trong đất lạnh không ai biết đến.

Chế độ cộng sản ở Việt Nam không muốn “chiêu hồn” những người này, đó cũng là điều dễ hiểu. Nhưng kỳ lạ thay, ở những vùng đất tự do trong các cộng đồng người Việt hải ngoại cũng không có một buổi lễ chung nào hay một ngày Chiêu hồn hàng năm cho tất cả những người đã chết trong khi vượt biên hay bị tàn sát trong cuộc chiến. Có lẽ họ chỉ là những người dân thường, không ở trong một tập thể một tổ chức nào chăng" Nhưng thậm chí vẫn không có một nỗ lực nào để tìm ra có bao nhiêu người và kiếm cho đủ danh sách những người đã chết như vậy, thật cũng lạ. Có lẽ hơn hai chục năm đã trôi qua, niềm đau đã phai lạt dần trong lòng những người còn sống. Và vì cuộc sống, kể cả những người vợ người chồng còn sống sót cũng đã tìm được bạn mới từ lâu, thảng hoặc có lúc chạnh lòng thì cũng chỉ một tiếng thở dài nho nhỏ... Thật đau lòng.

Xin hãy để cho tôi, một kẻ tha hương giờ phút này nhỏ vài giọt lệ, họa chăng có an ủi chút nào cho những oan hồn đó được không.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Câu Lạc Bộ Nhiếp Ảnh Việt Nam/VN Photography Club sẽ tổ chức một cuộc triển lãm ảnh nghệ thuật "Ánh sáng và sắc màu" tại Little Saigon, Nam Cali. Buổi triển lãm sẽ diễn ra hai ngày, Thứ Bảy và Chủ Nhật, 7 và 8 tháng 12 năm 2019 từ 10 giờ sáng đến 5 giờ chiều, tại Hội trường nhật báo Người Việt
Bộ trưởng quốc phòng Nam Han, Jeong Kyeong-doo và đồng nhiệm Trung Quốc, Ngụy Phượng Hòa đã đồng ý thiết lập thêm những đường dây nóng quân sự giữa hai nước và chuẩn bị cho chuyến công du của bộ trưởng Jeong đến Trung Quốc vào năm 2020.
Ánh nắng chiều đã tắt nhưng tôi vẫn như cảm nhận được cái nóng hừng hực qua cung cách vén ống tay áo để lau mồ hôi trán của người tưới cỏ.
Công Ty Disneyland sẽ chính thức tham dự cuộc Diễn Hành Tết tại Westminster với sự góp mặt của nhiều nhân vật trong đó có Mickey và Mini Mouse.
Thương vụ bán hàng trên mạng tại Hoa Kỳ Ngày Lễ Tạ Ơn đã tăng vọt 17$ tới 4.1 tỉ đôla, theo Salesforce cho biết. Doanh thu bán hàng mạng trên toàn cầu đã tăng còn nhanh hơn.
2 du khách của chiếc du thuyền Carnival Cruise Line đã chdết trong một xe buýt trong thời gian một tua độc lập tại Belize hôm Thứ Tư.
Thủ Tướng Iraq Adel Abdul-Mahdi cho biết hôm Thứ Sáu rằng ông sẽ từ chức theo sau nhiều tuần lễ biểu tình bạo động và lời kêu gọi ông ra đi bởi nhà lãnh đạo tôn giáo hàng đầu quốc gia của phái Hồi Giáo Shia.
2 phi đạn được Bắc Hàn phóng đi hôm Thứ Năm “được cho là bắn từ một bệ phóng phi đạn nòng siêu lớn,” theo các viên chức quân sự Nam Hàn cho biết.
Cảnh sát Anh đã bắn chết một người tấn công khủng bố hôm Thứ Sáu tại Cầu London -- một sự kiện đau lòng đã khiến ít nhất một người vô tội thiệt mạng và một số người khác bị thương xung quanh con đường trọng yếu là nơi xảy ra vụ tấn công Hồi Giáo chết người chỉ hơn hai năm trước.
Trấn Cảnh Đồng nằm bên bờ sông Liễu Hạ, xinh đẹp như cảnh thiên thai ở chốn trần gian. Khách thương hồ đến đi mua bán quanh năm. Khách du thanh tú lịch lãm cũng dập dìu trẩy hội…


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.