Hôm nay,  

Biển Đông Sóng Gió

21/06/201600:00:00(Xem: 8290)

Hãy suy nghĩ rằng, Hải quân Trung Quốc dám quậy Nhật Bản, Nam Hàn, Hoa Kỳ... thì cớ gì không quậy Việt Nam.

Không lẽ Hải quân TQ chỉ muốn quậy ngư dân Việt, mà không dám thọc gậy khều cho rớt các chiến đấu cơ Việt nam kiểu như SU30 hay phi cơ tìm kiếm CASA-212...

Hay phải chăng đã tới lúc quậy chán ngư dân rồi, thấy ngư dân tội nghiệp, nên quân lực TQ kiếm chuyện thử mở mặt trận điện tử để làm chệch hướng các phi cơ của VN?

Không ai biết chắc chuyện gì.

Dĩ nhiên, Bộ Quốc Phòng Hà Nội cũng suy tính, cũng nghi ngờ... rằng phi cơ rớt là do tin tặc TQ quậy, nếu không phải là do phi đạn từ tàu chiến TQ bắn ra... nhưng không thể nói rõ giả thuyết như thế.

Nói ra nghi ngờ, hẳn là mất lòng đàn anh Hoa Lục.

Nhưng không lẽ rớt 2 phi cơ SU-30 và CASA-212 chỉ vì Bob Kerrey bực dọc chuyện Đaị học Fulbright nên nhờ ngoại cảm phóng chưởng xuyên Biển Đông.

Có nhà ngoại cảm nào đang giúp nhà nước Ba Đình tìm kiếm các chuyến bay này chăng?

Than ôi, nói Đông, nói Tây... cũng nên nhớ rằng toàn dân Việt Nam trước tiên nghĩ rằng phải nghi ngờ bàn tay nhám nhúa của Hoa Lục.

Bởi vì, không lẽ Mỹ gây chuyện rắc rối với Việt Nam chăng?

Gây chuyện làm chi, vì tư bản đỏ và cac thái tử đảng VN đang ôm tiền sang Mỹ giấu cả rồi.

Từ con cháu nhà ông Nguyễn Tấn Dũng ôm tiền sang Los Angeles, tới con cháu ông Nguyễn Xuân Phúc ôm tiền sang Anaheim ở Quận Cam...

Không lẽ Mỹ kiếm chuyện làm cho VN rớt phi cơ?

Trong khi đó, bản tin RFI ghi nhận rằng trong khi VN nhũn nhặn, anh bạn hàng xóm Indonesia vẫn cứng rắn với Hoa Lục.

RFI viết:

“Bắc Kinh phản đối tuần duyên Indonesia nổ súng vào một đoàn tàu cá Trung Quốc và bắt một chiếc trong ngày 17/06/2016. Phía Indonesia cho biết sẽ tiếp tục dùng biện pháp mạnh để diệt trừ nạn ngư dân Trung Quốc xâm nhập lãnh hải.

Theo một bản tuyên bố do Tân Hoa Xã công bố ngày 19/06, phát ngôn viên bộ Ngoại Giao Trung Quốc Hoa Xuân Oánh, thứ Sáu ngày 17/06, cho biết, một đoàn tàu đánh cá của Trung Quốc đang hoạt động ở một vùng ngư trường có tranh chấp đã bị nhiều chiến hạm Indonesia bao vây, nổ súng gây thương tích cho một ngư dân. Hải quân Indonesia còn bắt một tàu cá với 7 thuyền viên. Theo luận điểm của Trung Quốc thì Indonesia « dùng vũ lực quá đáng, vi phạm luật quốc tế, đe dọa hoà bình khu vực ».

Hải quân Indonesia xác nhận với AFP đã chận bắt 12 tàu cá « nước ngoài » họat động bất hợp pháp. Phát ngôn viên Edi Sucipto cho biết có nổ súng bắn cảnh cáo các chiếc tàu bỏ chạy cho đến khi dừng lại cho khám xét và đã bắt một chiếc tàu treo cờ Trung Quốc « kéo về Ranai » cùng với 7 thuyền viên, không một ai bị thương.

Để đáp lại chỉ trích của Bắc Kinh, phát ngôn viên hải quân Indonesia khẳng định là «cho dù tàu cá treo cờ nước nào, một khi vi phạm luật Indonesia thì hải quân chúng tôi sẽ không ngần ngại ra tay».

Trong bối cảnh chính quyền Trung Quốc sử dụng ngư dân như một lực lượng bán quân sự để lấn chiếm Biển Đông, Indonesia kiên quyết bảo vệ chủ quyền và ngư trường của mình bằng quân sự. Hàng chục tàu cá nước ngoài từ Trung Quốc, Thái Lan, Việt Nam đã bị chận bắt và thiêu hủy. Đây là lần thứ ba trong năm nay xảy ra «đụng chạm» giữa Indonesia và Trung Quốc...”(ngưng trích)

Trong khi đó, bản tin VOA nhìn về tương lai u ám:

“Dư luận ở Mỹ lo ngại Bắc Kinh sẽ đơn phương thiết lập Vùng Nhận dạng Phòng không (ADIZ) ở biển Đông, nếu vấp phải phán quyết bất lợi từ vụ kiện của Philippines, trong khi Hoa Kỳ phô trương sức mạnh nhằm trấn an đồng minh.

Giả thuyết này được nêu ra hôm 20/6 trong cuộc thảo luận tại một trung tâm nghiên cứu có tiếng ở thủ đô Washington, nơi nhiều lãnh đạo của Việt Nam từng phát biểu, về các bước đi của mọi bên, nhất là Trung Quốc và Mỹ, sau quyết định sắp tới của Tòa Trọng tài Liên Hiệp Quốc.

Tòa đặt tại La Haye, Hà Lan, dự kiến sẽ ra phán quyết vào ngày 7/7 về vụ kiện “đường 9 đoạn” hay còn gọi là “đường lưỡi bò” của Trung Quốc ở biển Đông do Philippines khởi xướng.

Bà Amy Searight, Cố vấn cấp cao kiêm Giám đốc Chương trình Đông Nam Á của Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS) cho rằng bất luận phán quyết như thế nào, biển Đông sẽ “dậy sóng”.

Chuyên gia về an ninh châu Á này nói thêm: “Điều quan trọng cần phải nhấn mạnh rằng trong ngắn hạn, cho dù tòa án ra phán quyết như thế nào đi chăng nữa, nó sẽ làm gia tăng căng thẳng ở biển Đông, thay vì giúp hạ giảm. Trung Quốc đã nói rõ sẽ không chấp nhận và tuân thủ phán quyết này. Trung Quốc cũng đã khai mào cuộc chiến ngoại giao, thu hút sự ủng hộ của một số nước như Afghanistan, Gambia, Niger…”

Bà Searight nhận định tiếp rằng Hoa Kỳ nhiều khả năng sẽ lên tiếng nhấn mạnh về tính cưỡng hành về mặt pháp lý của phán quyết đó đối với cả Philippines lẫn Trung Quốc, đồng thời Washington sẽ phối hợp với các bên cùng quan điểm như Nhật Bản, Liên hiệp châu Âu hay Ấn Độ để củng cố tuyên bố đó....”(ngưng trích)

Thôi thì, hãy nín thở chờ xem.

Còn chuyện điều tra 2 chiếc phi cơ rơi, hẳn là lâu lắm... vì thực tế, không dễ tìm ra chứng cớ dù ở trên trời hay dưới biển.

Trình độ khoa học của VN để điều tra cũng là điều khả vấn.

Không chỉ nói chuyện điều tra, nơi đây là nỗi kinh hoàng mới: có vẻ như tự nhiên, 2 phi cơ rơi. Như thế, ra trận sẽ tự vệ làm sao? Chỉ mới nói tựu vệ thôi, chưa nói chuyện tấn công...

Ý kiến bạn đọc
30/06/201619:27:29
Khách
Nhất định Trung Cộng đã bắn rơi hai chiếc phi cơ của Việt Nam

Trung cộng đã dùng kỹ thuật mới của chiến tranh để bắn hạ
phi cơ của Việt Nam.
Kỹ thuật cũ để bắn hạ phi cơ của đối phương là dùng hoả tiễn
(Tên lửa) mang đầu đạn hạt nổ để làm nổ tung phi cơ địch.
Nhưng ngày hôm nay hạ phi cơ địch dễ dàng thì không cần
đầu đạn hạt nổ mà chỉ cần đầu đạn thường bắn trúng phi cơ là
phi cơ rơi.
Điển hình.
Bắn một con chim đâù đạn thường khi trúng nó bất cứ nơi đâu
nặng hay nhẹ chúng đều rơi vì vết thương.
Một phi cơ thương mại dù lớn cách nào khi đụng mạnh phải đàn
chim nhất định phi cơ rơi chưa kể là chỉ một con chim bị cuốn hút
vào động cơ.
Hai phi cơ va chạm trên bầu trời,nặng hay nhẹ có thể một hay cả
hai phi cơ đều bị rơi.
Bây giờ một hoả tiễn (Tên lửa) không cần đầu đạn hạt nổ bắn
trúng phi cơ dù bất cứ ở đâu nặng hay nhẹ đếu có thể làm phi cơ
rơi như thường.
Một hoả tiễn không trang bị đạn nổ,vừa ít tốn tiền mà lại tuyệt đối
chính xác vì nhẹ và bay nhanh hơn .
Vậy thì ngày nay bắn rơi phi cơ thì không cần trang bị hạt nổ cho
hoả tiễn.
Tin tức cho biết hai phi cơ VN rơi là do bị va chạm mạnh .
Câu hỏi là va chạm cái gì ở trên không khi không chiến không có?
Phi công cho biết vì tiếng nổ lớn trong buồng lài nên cả hai nhảy dù .
Câu hỏi là tiếng nổ đó là do va chạm vào vật gì trong khi độc
nhất vô nhị phi cơ trên bầu trời?
Còn phi cơ Casa bị rơi cho là vì thời tiết xấu vậy trước khi mất tích
Nhưng phi công không thông báo là phi cơ đang ở trong thời tiết xấu.
Khi vớt được xác phi hành đoàn 10 người thì xác vòn nguyên vẹn
chứng tỏ là máy bay rơi không phải là bị bắn rơi bằng hoả tiễn với
đầu nổ.
Kết luận.
Hoả tiễn không đầu nổ đã hạ hai phi cơ của Việt Nam.
Ai là thủ phạm.?
Thành thật tưởng niệm 10 tử sĩ của Việt Nam đã hy sinh cho công
cuộc giữ gìn biển đảo cho đất nước dân tộc mà đã bị nhà cầm quyền
cộng sản Việt Nam phản bội bằng cách che dấu thủ phạm hơn
nữa lại còn đón rước kẻ thù của dân tộc vào nhà mình để bàn thảo,
ký kết những hiệp ước văn kiện bán đất,bán thành phố quận hạt
cho kẻ thù Trung quốc .
Đau đớn thay.
21/06/201622:23:05
Khách
Sau khi đâng Tiên-tri Obama du lịch, du thuyết từ Việt-nam về Mỹ, hai chiếc phi cơ của CSVN SUO20 và CASA-212 tự nhiên mất tích. Cả hai đối thủ Biển Đông Mỹ-Hoa đồng tình "phớt lờ" còn CSVN thì "U mê". Một câu hỏi thât to được dư luận nêu lên " Thủ phạm là ai đây ?" . Người cho rằng có thể là "Chú Hoa". Một số lớn thì cho rằng có thể "Chú Mỹ" ??? Theo thiển ý cùa kẻ hèn này thi phần chắc có thể là "Chú Mỹ" vì trong quá khứ đã xảy ra chuyện chọc quê của tàu "Maddox" ở vịnh Bắc-Việt và gần đây tại Vinh Iran. Và còn lý do khác là "Chú Mỹ" đang muốn "Chú Việt""" mua phi cơ "Xịn" của "Chú Mỹ". Phỏng đóan vậy thôi. Hy vọng là không thật sự như thế để con dân Việt còn có cơ hội sống sót giữa hai gọng kìm "Hoaa-Mỹ". Buồn cho vận mạng VN, một nước nhược tiểu.!!!! Vubinh
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.



Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.