Hôm nay,  

Chuyện Con Hươu

28/02/200500:00:00(Xem: 5702)
Hươu là loài thú hiền lành, chỉ ăn cỏ xanh, lá cây để sống. Khi bị thú dữ đuổi thì chỉ chạy trốn. Khi bị thú dữ bắt ăn thịt, thì chỉ biết kêu những tiếng kêu tang thương... Vậy Khương Thái Công mới ví bách tính trong thiên hạ thiện lương như hươu; và những cuộc tranh đoạt thiên hạ là chuyện "Đuổi Hươu ở Trung Nguyên"....

*

(Tiếp theo...) Tuần qua, sau khi rời Tụ Nghĩa Sảnh trở ra phố Melbourne, Con Hươu hân hạnh được hầu chuyện với hai vị đại thi sĩ trời nam. Cả hai vị này đều thuộc loại khinh thế ngạo vật, mà tài thi phú thì phải nói hơn hẳn Tào Thực thời Tam Quốc bên Tàu, và có phần nghiêng ngửa với Cao Bá Quát của Việt Nam ta. Hai vị đã có tài nhả ngọc phun châu, mà lại có hùng tâm tráng khí, sẵn sàng vì đại nghĩa, quyết không hề từ nan bất cứ việc gì, dù là lớn hay nhỏ. Khác hẳn những nhà văn nhà thơ, tối ngày vỗ ngực xưng tên, chỉ lo trèo bảng vàng, lo chui trong tháp ngà, bàn chuyện lấp biển vá trời, nhưng thấy giang sơn nghiêng ngửa thì ngoảnh lưng, gặp chuyện khó khăn thì chau mặt nhăn mày, chỉ thích làm thơ phú theo lối bù khú, áo thụng vái nhau, đọc rõ nhạt thếch... Còn hai vị thi sĩ đất Melbourne này thì luôn luôn dùng tài thơ văn của mình để phụng sự đại nghĩa theo đúng tâm ý của cụ Đồ Chiểu: "Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm. Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà". Cũng vì mang trong lòng hùng tâm tráng khí, lại có tài nhả ngọc phun châu, nên ngay khi nghe Nguyễn Thuyên tiên sinh bị Lão Ngoan Đồng và Tivi Tuần San phỉ báng mạ lị, cả hai vị đã làm hơn một ngàn bài thơ trước là khuyên nhủ Lão Ngoan Đồng sớm quay về nẻo chánh, sau là xiển dương chánh nghĩa trong lòng những người cầm viết của làng báo hải ngoại. Sau đây, Con Hươu xin giới thiệu cùng chư vị anh hùng bài thơ thứ nhất nhan đề "Khuyên ông" của thi sĩ Việt Phong...

Ông này ý hẳn phải học cao
Ngất ngưởng, chênh chênh dám tự hào
"Cử Nhân" mai mỉa là "Bắt Chó"
Chuyển dịch ngôn từ, nghĩa tào lao

Tớ biết rằng ông khoái chơi ngông
Văn chương, chữ nghĩa khéo chẳng thông
Cưỡng từ đoạt lý, lời thô tục
"Cán sự", ai đời bảo "Đít Lông"

Kẻ sĩ thương dân, vạch mặt "Hồ"
Cũng vì Ái Quốc, mới sầu lo


Phơi bày tội ác cùng thiên hạ
"Đắc tội" cùng ai" để lắm trò

Xin hỏi ông là cái giống chi"
Tụïc tằn, phét lác có ra gì
Mồm loa, mép giải nên "sự cố"
Tội nghiệp văn chương, xú một thì

Khuyên ông, sáng trí để biết điều
Quay về làm bạn với nồi niêu
Đuổi gà cho vợ may nên việc
An phận thong dong buổi xế chiều.

Đang lúc say sưa "vỗ tay mà hát, nghiêng bầu mà hỏi, trời đất mang mang ai người tri kỷ, lại đây cùng ta cạn một hồ trường", bỗng Con Hươu thấy một đại hán, lưng hùm vai gấu, tướng mạo uy nghiêm, bước vô quán. Tất cả mọi người trong quán đang ồn ào như chợ vỡ, thấy đại hán bước vô, bỗng im bặt. Việt Phong thi sĩ đứng dậy hào sảng, cất tiếng chào:
- Võ Long tiền bối, đúng là hành tung vô định, suốt bao năm nay không biết vùng vẫy phương nào. Nay gặp ở đây thực là vạn hạnh, vạn hạnh...
Dứt lời, Việt Phong thi sĩ kéo ghế mời đại hán ngồi. Võ Long tiền bối, đưa cặp mắt thần quang lấp lánh như điện xẹt, nhìn Con Hươu. Con Hươu nghiêng mình kính cẩn:
- Thưa đây có phải là Võ Long Ẩn đại nhân, một người lúc nào cũng có lòng hành hiệp trượng nghĩa, thấy việc bất bình, quyết xả thân gánh vác" Mấy năm trước, khi thấy Nguyễn Thuyên tiên sinh giữa đường gặp chuyện oan ức, chính ngài đã phóng bút viết một bài biểu lý tuyệt hay, vạch rõ những chỗ cuồng ngôn lộng ngữ của Lão Ngoan Đồng, gửi cho Hồng Anh chủ bút. Chuyện này đã vang rền thiên hạ, khiến tại hạ khẩu phục, tâm phục bấy lâu nay...
Võ Long tiền bối gật đầu, cầm bầu rượu ngửa cổ uống một hơi, rồi trao cho Con Hươu một chiếc túi lụa, mà nói:"Trong đây có tất cả những bí kíp cùng bài vở ta đã viết. Ngươi cứ mở ra là thấy đủ các kế sách cứ theo đó mà làm, tiến lên gặp thời thì ngươi có thể dồn cộng sản vô tử địa của Hoa Dung lộ. Mà không gặp thời, lui lại, ngươi cũng có thế ỷ giốc, tha hồ tung hoành diệt trừ lũ tà ma ngoại đạo tại đất Úc. Ngoài ra, trong túi đó còn có kính chiếu yêu, chỉ nhìn qua, đủ biết ai chánh ai tà, ai quốc gia chân chánh, ai CS nằm vùng..."
Vui mừng như mở cờ trong bụng, Con Hươu vội vàng mở chiếc túi gấm thì thấy có một xấp vừa giấy vừa báo, trong đó có bài viết của Võ Long tiền bối, nguyên văn như sau.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cụ bà Ruth Kundsin ở Quincy chứng minh rằng người ta không bao giờ quá già. Dù đã 103, bà vẫn tập thể dục có thể khiến những người trẻ tuổi nhìn cũng cảm thấy… mệt!
Hiện nay, thành phố Lawrance- Kansas đang nhộn nhịp phát triển. Thành phố có Đại Học Kansas này đã lọt vào top 20 trong bảng xếp hạng Bloomberg Brain Concentration Index.
Sáu mươi ba phần trăm người Mỹ nói rằng họ ủng hộ tự do của người khác để thực hành tôn giáo tại nơi làm việc hoặc ở nơi khác trong cuộc sống "ngay cả khi điều đó tạo ra sự áp đặt hoặc bất tiện cho người khác"
Cựu nhân viên của Fox News, Shepard Smith cho biết ông đang quyên góp 500,000 đô la cho Ủy Ban Bảo Vệ Các Nhà báo, theo báo New York Times cho biết.
Theo quy định mới, kể từ ngày 1/1/2020, các hãng hàng không không được thuê máy bay đã xử dụng quá 10 năm, tính từ ngày xuất xưởng đến thời điểm nhập vào Việt Nam
Westminster (Bình Sa) Tại văn phòng tòa soạn Việt Báo vào Thứ Ba ngày 19 tháng 11 năm 2019, phái đoàn Ủy Ban Góp Ý với Ủy Ban Xây Dựng Đài Tưởng Niêm Hoàng Sa gồm có các cựu Sĩ Quan Hải Quân Nguyễn Mạnh Chí, HQ. Lê Bá Chư và HQ. Đặng Thành Long đã đến thăm tòa soạn Việt Báo, sau đó trình bày một vấn đề khá quan trọng để nhờ tòa soạn loan tin.
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Trộm kỹ thuật của Hoa Kỳ, Nhật Bản, Anh quốc, Pháp quốc… Lấn chiếm Biển Đông của VN, Philippines… Bây giờ TQ cũng chôm cả văn hóa VN, nói rằng áo dài VN là truyền thống thời trang Trung Hoa…
Mùa lễ đến gần, cũng là mùa mà nhiều người sẽ lên cân, và mất đến cả vài tháng sau để xuống trở lại. Đối với nhiều người Mỹ, “mùa lên cân” bắt đầu từ tháng 10, và đạt đến đỉnh điểm là Mùa Giáng Sinh. Thủ phạm không đâu xa, là đủ loại kẹo từ Halloween, đến gà tây Thanks Giving, tiếp nối đến chocolate Christmas.
Theo một nghiên cứu mới, việc bỏ thuốc sẽ gẫn đến một sự thay đổi lớn về hệ vi khuẩn trong ruột. Tuy nhiên, việc thay đổi này có tác dụng như thế nào thì cần phải có nghiên cứu thêm.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.