Hôm nay,  

Khoa Học: Einstein & Black Hole

06/12/200500:00:00(Xem: 6971)
Nói tới Einstein là nói tới Black Hole, và đã nói tới Blake Hole là phải nói tới Einstein. Vậy Black Hole là gì" Tại sao hai chữ Black Hole lại có một ma lực đầy huyền bí, đối với các khoa học gia, cũng như những người "trần mắt thịt" như chúng ta" Sự thực, trong thời gian trên dưới một thế kỷ qua, và nhất là trong những thập niên gần đây, các khoa học gia danh tiếng trên thế giới đã tranh luận một cách sôi nổi chung quanh những học thuyết liên quan đến sự hiện hữu của Black Hole trong vũ trụ. Nhiều khoa học gia nhìn nhận những Black Hole trong vũ trụ là những tụ điểm với một sức hút khổng lồ khiến cho tất cả các vật chất một khi rơi vào Black Hole đều bị nghiền nát và mật độ của vật chất dưới áp suất khổng lồ của Black Hole sẽ bị dồn nén đến mức chỉ cần một khối lượng vật chất nhỏ bằng giọt nước cũng có thể có trọng lượng hàng triệu tấn. Vì có một sức hút khổng lồ vượt xa tất cả các dạng sức hút khổng lồ trong vũ trụ, Black Hole có khả năng đưa tất cả các vật chất bay đi với tốc độ nhanh khủng khiếp khiến cho tất cả những khái niệm từng được coi là nền tảng về không gian và thời gian của con người đều bị đảo lộn.
Trong khi nhiều nhà thiên văn học, nhiều nhà vật lý không gian cho rằng sự hiện hữu của Black Hole là sự hiện hữu của một cái gì tận cùng của vũ trụ thì trái lại, có nhiều khoa học gia lại cho rằng, Black Hole chính là một cửa ngõ, một hành lang bí mật nối liền vũ trụ nơi con người đang sinh sống với những vũ trụ khác con người chưa khám phá.
Cũng trong chiều hướng tranh luận về sự hiện hữu cùng những đặc tính khoa học của Black Hole trong những thập niên gần đây, các khoa học gia đột nhiên nhận thấy, những câu chuyện hoang đường, những huyền thoại, những tiểu thuyết khoa học giả tưởng về Black Hole từng được nhân loại thêu dệt qua không biết bao nhiêu thế hệ đã không còn là những đường nét ly kỳ thuần túy của trí tưởng tượng mà đã phần nào trở thành chân diện đích thực của Black Hole.
Vậy thực sự Black Hole là gì" Căn cứ vào sự trình bầy của một số khoa học gia chuyên nghiên cứu về Black Hole trong thời gian nhiều thập niên qua, thì nếu sự hiện hữu của vũ trụ được nhìn nhận như là một tấm thảm khổng lồ trong không gian, Black Hole chính là một lỗ hổng trên tấm thảm khổng lồ đó. Nguyên nhân chính yếu tạo nên một Black Hole trong vũ trụ là sự cáo chung của một vì sao trong vũ trụ, và tại vùng có Black Hole, tất cả mọi dạng vật chất, thậm chí ngay cả ánh sáng, đều bị cuốn hút với một sức mạnh mãnh liệt vô phương kháng cự. Một khi vật chất, bất kể trạng thái nào, bị cuốn hút vào trong Black Hole, mọi khái niệm về không gian như trên dưới, phải trái đều không còn hiện hữu và vai trò của thời gian cũng như không gian sẽ hoàn toàn thay đổi.
Cũng tương tự như con người cùng vạn vật sinh sống trên trái đất dù muốn dù không cũng phải di chuyển cùng sự chuyển động của trái đất và thái dương hệ trong khái niệm thời gian tương ứng. Một khi vật chất bị cuốn hút vào trong Black Hole, vật chất đó cũng sẽ bị lôi đi với một sức mạnh khủng khiếp khiến vật chất bị nát tan và sự hiện hữu của vật chất không còn trong nguyên dạng bình thường mà chỉ còn là sự hiện hữu của những electron và proton. Giống như một luồng nước xoáy khổng lồ trong cơn đại hồng thủy, chung quanh Black Hole sẽ là một vùng rộng lớn chịu ảnh hưởng từ sức hút khổng lồ của Black Hole nên vạn vật một khi đến gần, lập tức sẽ bị cuốn đi với một sức hút mạnh hơn bất cứ nơi nào trong vũ trụ. Chính vì có một sức hút ngoại hạng như vậy nên bất cứ một vật gì đã trôi trong Black Hole cũng đều bị tan nát và mọi tín hiệu điện từ hay quang phổ đều trở thành vô hiệu vì những tín hiệu đó không thể nào thoát khỏi sức hút khủng khiếp của Black Hole.
Trong số những nhà bác học thiên tài có công nghiên cứu về Black Hole, ta không thể không kể đến nhà bác học Albert Einstein và thuyết tương đối của ông, một học thuyết quan trọng đặt nền tảng cho một loạt những học thuyết cùng những công trình nghiên cứu tìm hiểu những bí hiểm trong vũ trụ.
Nhưng mặc dù đông đảo các khoa học gia thừa nhận, học thuyết về Black Hole cùng những bằng chứng chứng tỏ sự hiện hữu của Black Hole trong vũ trụ là những sản phẩm khoa học của Albert Einstein, ngay từ năm 1798, một nhà thiên văn học người Pháp tên là Pierre Laplace đã tiên đoán về sự hiện hữu của Black Hole trong vũ trụ.
Trong một tác phẩm trình bầy những công trình nghiên cứu về vũ trụ nhan đề Exposition du Systeme du Monde Pierre Laplace đã đưa ra một học thuyết cực kỳ táo bạo và tưởng chừng như mâu thuẫn khi ông cho rằng trong vũ trụ có những vì sao con người không thể nhìn thấy không phải vì những vì sao đó không tỏa sáng mà trái lại, chính những vì sao vô hình đó lại là những vì sao chói lọi nhất, rực rỡ nhất.
Dựa vào học thuyết vạn vật hấp dẫn của Newton trong đó nhìn nhận sức hút của một vật tỷ lệ thuận với trọng lượng của vật đó, Pierre Laplace đã đưa ra một giả thuyết cho rằng, nếu một vì sao trong vũ trụ có một tỷ trọng tương tự như tỷ trọng của trái đất, sức hút của những vì sao có một khối lượng khổng lồ trong vũ trụ sẽ là một sức hút mạnh đến mức độ ngay cả ánh sáng của chính nó cũng không thể thoát khỏi sức hút của nó, để khuyếch tán trong vũ trụ.

Vì những vì sao có một tỷ trọng như vậy sẽ là những vì sao chói lọi và rực rỡ nhất trong vũ trụ nhưng không thể tỏa sáng hậu quả từ sức hút của chính nó, Pierre Laplace đi đến kết luận, những vì sao sáng nhất trong vũ trụ lại chính là những vì sao vô hình, không tỏa sáng. Mặc dù học thuyết của Pierre Laplace là một học thuyết táo bạo và hợp lý trên lý thuyết, trên thực tế, dưới quan điểm của khoa học thời hiện đại, các khoa học gia cho rằng trong vũ trụ không thể nào có được những vì sao có một tỷ trọng ghê gớm như Pierre Laplace đã mô tả.
Đặc biệt, quan điểm Black Hole được hình thành hậu quả từ sự bùng nổ của những vì sao do Pierre Laplace đưa ra cách đây ngót hai thế kỷ cũng được coi là không hợp lý dưới ánh sáng khoa học thời hiện đại. Trái lại, các khoa học gia ngày nay cho rằng, chính tiến trình bùng nổ có tính cách nội tại khiến vật chất của một vì sao thay vì bành trướng, lại có khuynh hướng ngày càng co cụm, dẫn đến tỷ trọng của vì sao ngày càng cao cho đến khi cả một vì sao khổng lồ, to gấp hàng trăm triệu lần trái đất, bị thu nhỏ thành một khối cầu có đường kính hai ba chục cây số. Chính tiến trình bùng nổ nội tại dẫn đến sự thu nhỏ về thể tích đã khiến cho tỷ trọng của một vì sao đạt đến mức độ khổng lồ khó có thể tưởng tượng được. Nói một cách cụ thể hơn, khi một vì sao khổng lồ bị thu nhỏ lại thành một khối cầu có đường kính hai ba chục cây số, khi đó, một khối lượng vật chất nhỏ chỉ bằng một giọt nước của vì sao sau khi bị thu nhỏ, cũng có thể cân nặng tới hàng triệu triệu tấn hoặc hơn thế.

TRANH LUẬN QUANH SỰ HIỆN HỮU BLACK HOLE

Cho đến hiện nay, các nhà khoa học đều thừa nhận, toàn bộ học thuyết liên quan đến Black Hole ở thời đại ngày nay đều được đặt trên nền tảng thuyết tương đối của Albert Einstein, một học thuyết được hình thành vào năm 1916 và trở thành một học thuyết chính thống trong thời gian ngót một thế kỷ qua.
Khác với Pierre Laplace xử dụng thuyết vạn vật hấp dẫn của Newton làm nền tảng, Albert Einstein đã đặt nền tảng cho học thuyết của ông trên căn bản những khái niệm mới mẻ về thời gian, không gian và vũ trụ. Mặc dù học thuyết của Albert Einstein đã được soạn thảo cách đây gần một thế kỷ, trong những thập niên gần đây, với những phương tiện khoa học hiện đại và đặc biệt là cùng với sự phát minh của máy điện toán, các khoa học gia đã thực hiện những thí nghiệm chứng tỏ những điều tiên đoán của Albert Einstein về vũ trụ là đúng.


Căn cứ vào những luận thuyết của Albert Einstein, các nhà thiên văn học, toán học, các nhà vật lý không gian đã có thể tự tin không những đi tìm sự hiện hữu của những Black Hole trong vũ trụ mà còn có thể tính toán được những biến chuyển bên trong những Black Hole.
Sự thực, ngay sau khi Albert Einstein cho xuất bản cuốn sách nhan đề General Theory of Ralativity vào năm 1916, không đầy mấy tháng sau, một nhà thiên văn học người Đức tên là Karl Schwarzschild đã cho xuất bản một tài liệu trong đó mô tả sự hiện hữu cùng những đặc trưng kỳ bí của Black Hole.
Nhưng ở thời điểm đó, số lượng khoa học gia am tường thuyết tương đối của Albert Einstein có thể nói là rất hiếm hoi nên dư luận thời bấy giờ khó có thể đi đến chấp nhận sự hiện hữu của một sức hút khổng lồ trong những Black Hole do Karl Schwarzschild tiên đoán.
Cho đến năm 1939, một nhà vật lý tài danh người Hoa Kỳ từng được mệnh danh là “cha đẻ của bom khinh khí” tên là J Robert Oppenheimer cùng với một khoa học gia khác tên là H. Snyder nghiên cứu và tính toán trước khi đi đến kết luận, một Black Hole có thể được hình thành ngay tại tâm điểm của một vì sao khi vì sao này bị rơi vào tình trạng bùng nổ nội tại.
Tuy nhiên, trong những năm trước Đệ Nhị Thế Chiến, nhiều nhà thiên văn học có uy tín trên thế giới vẫn từ chối không chịu nhìn nhận sự hiện hữu của Black Hole. Nhiều nhà thiên văn học thời bấy giờ đã cho rằng, toàn bộ những công trình nghiên cứu về Black Hole chỉ là chuyện “dã tràng xe cát” vì khả năng của con người không thể nào có thể phát hiện và nghiên cứu được sự hiện hữu của Black Hole, một sự hiện hữu có thể nói là bé bỏng, vô hình và cách xa trái đất hàng triệu triệu cây số.
Trong những thập niên gần đây, với sự phát triển của một loạt những phương tiện khoa học kỹ thuật tân kỳ, các khoa học gia đã biết được một số những kỳ bí trong vũ trụ và tính được tuổi thọ của mặt trời là bốn tỷ 600 triệu năm.
Qua những công trình nghiên cứu được thực hiện trong thời gian gần đây, các khoa học gia cho rằng, trung tâm điểm của một vì sao có khả năng như mặt trời là một lò phản ứng nguyên tử khổng lồ trong đó khí hydrogen liên tục bị biến hóa trở thành khí helium giống hệt như chu kỳ phản ứng trong một trái bom khinh khí.
Chính năng lượng nguyên tử khổng lồ trong quá trình phản ứng khiến cho một vì sao có khả năng tỏa sáng. Cho đến khi khí hydrogen dần dần cạn và được thay thế bằng helium, tâm điểm của vì sao sẽ càng ngày càng thu nhỏ trong khi khối cầu lửa bên ngoài càng ngày càng lớn khiến cho thể tích của một vì sao to gấp hàng trăm lần thể tích ban đầu.
Một khi trung tâm điểm của mặt trời trong thái dương hệ chúng ta chất đầy khí helium, nó sẽ trở thành một quả cầu lửa khổng lồ nuốt luôn cả Thủy Tinh, Kim Tinh và khi đó, Trái Đất của chúng ta cũng sẽ bước vào ngày tận thế.
Nói tóm lại, cho đến nay những học thuyết chung quanh sự hiện hữu của Black Hole không phải là những chuyện huyền hoặc và các khoa học gia đã nhận thức được, trong vũ trụ đôi khi vật chất có thể trải qua những biến chuyển dữ dội khiến cho chúng vượt qua ranh giới được mô tả là “không mất đi mà chỉ biến đổi từ dạng này qua dạng khác.”
Một khi vật chất vượt qua ranh giới đó, một Black Hole sẽ được tạo thành và qua nó, một cửa ngõ mới tới một vũ trụ mới đầy huyền bí hơn là điều được các khoa học gia thừa nhận. Tuy nhiên, di chuyển trong Black Hole bằng phương tiện gì và di chuyển như thế nào để có thể an toàn khỏi bị nghiền nát, hiện còn là điều nan giải vượt quá sự hiểu biết của khoa học hiện nay, nếu không nói là mãi mãi.

NHỮNG ĐIỀU LÝ THÚ VỀ ALBERT EINSTEIN

Theo lời kể của vị học giả người Đức, Albert Einstein là một người đa quốc tịch. Ông đã tuyên bố từ bỏ quốc tịch Đức vào năm 1894 khi ông mới 15 tuổi, một tuổi còn quá trẻ để có thể đi đến một quyết định trọng đại có tính cách chính trị như vậy. Sau khi tự chọn cho mình tư cách một công dân vô tổ quốc được ba năm, ông gia nhập quốc tịch Thụy Sĩ vào năm 1897. Đến năm 1910 ông trở thành công dân Áo Hung sau khi nhận lời giảng dậy tại một trường đại học ở Prague. Năm 1918, Albert Einstein lại đồng ý trở thành công dân Đức và đến năm 1933, ông quyết định từ bỏ công dân Đức lần thứ hai để phản đối chế độ Đức Quốc Xã. Đến năm 1936, Albert Einstein nhập quốc tịch Mỹ và trở thành công dân Mỹ cho đến khi ông qua đời vào ngày 18 tháng 4 năm 1955.
Theo một số tài liệu ghi lại những chi tiết về đời tư của Albert Einstein, trí thông minh của Albert Einstein phát triển chậm. Bằng chứng cụ thể là cho đến năm lên chín tuổi, Albert Einstein vẫn còn nói năng không rõ ràng. Thậm chí, có một số nhà khoa học còn cho rằng thuở thiếu thời Albert Einstein là người bị chứng bệnh có tên dyslexia, hay còn gọi là “đọc chữ không thông”.
Vào năm 1952, Albert Einstein đã được dân chúng và chính phủ Do Thái đồng ý trao cho ông chức tổng thống nhưng ông nhất mực từ chối với lý do, “Về khoa học tự nhiên, tôi còn biết chút đỉnh chứ về con người thì tôi hoàn toàn mù tịt.”
Mặc dù mang trong óc không biết bao nhiêu là tư tưởng tuyệt vời, chắp cánh cho không biết bao nhiêu là khoa học gia trên thế giới bay tới những vùng hoang lạ của kiến thức, Albert Einstein lại là một người được mô tả là hay lú lẫn trong cuộc sống thường nhật. Hàng ngày, Albert Einstein thường để quên chìa khóa, ăn uống quên bữa, ngủ nghê quên cả giờ giấc. Sau khi hay tin trái bom nguyên tử đầu tiên nổ tại Hiroshima vào tháng tám năm 1945, Albert Einstein đã thở dài tuyên bố, “Biết vậy, tôi thà làm một người sửa ống cống còn hơn.”
Trong một dịp viếng thăm Hoa Kỳ, khi nghe có người hỏi về tốc độ chính xác của ánh sáng là bao nhiêu, ông Albert Einstein đã thản nhiên trả lời, “Tôi cũng không nhớ chính xác là bao nhiêu nữa nhưng tôi biết rất nhiều sách vở đã ghi rõ con số chính xác đó. Thường thì lúc nào óc tôi cũng băn khoăn đi tìm những gì chưa được phát hiện hay chưa có trong sách vở chứ không bận tâm để nhớ những gì đã có, đã được phát hiện”.
Sau khi Albert Einstein chết, các khoa học gia đã đồng ý giải phẫu bộ óc của Albert Einstein và cắt thành nhiều miếng gửi đi các trung tâm khoa học nổi tiếng trên toàn thế giới nghiên cứu. Theo lời của khoa học gia Steven Levy, thì trong một chiếc lọ thủy tinh có chứa một vài miếng óc của Albert Einstein hiện đang được viện sinh hóa tại Wichita, Kansas mổ xẻ, nghiên cứu trong suốt thời gian nhiều năm qua. Nhưng cho đến nay, sau nhiều năm nghiên cứu, các khoa học gia vẫn chưa tìm được những yếu tố được coi là đặc biệt giữa bộ óc của Albert Einstein và bộ óc của những người tầm thường khác. Theo sự nhận xét của một số nhà bác học chuyên nghiên cứu về năng lực huyền bí của con người thì sự thông minh xuất chúng của một người không phải nằm trong bộ óc mà chính là linh khí nằm tại huyệt đan điền.(") Một khi người đó chết, linh khí cũng sẽ tan biến theo trước khi tụ hội ở một thiên tài khác trong thời gian từ vài chục năm cho đến vài thế kỷ sau đó.
Một số khoa học gia chuyên nghiên cứu về Thuyết Tương Đối của Albert Einstein đã lên tiếng báo động về viễn ảnh ngày và năm tháng trên trái đất sẽ càng ngày càng ngắn lại. Các khoa học gia cho biết, trước đây 390 triệu năm, một năm trên trái đất dài 400 ngày chứ không phải 365 ngày như hiện nay. Nói như vậy có nghĩa là mỗi một ngày trôi qua, thời gian trái đất tự quay hết một vòng sẽ chậm lại một chút giống như con quay (con vụ). Mặc dù sự chậm dần này hoàn toàn không đáng kể so với tuổi thọ của một đời người nhưng so với tuổi của vũ trụ tính hàng triệu năm, sự thay đổi đó sẽ tạo nên những hậu quả đáng kể trong thời gian vài trăm triệu năm nữa.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.