Hôm nay,  

CSVN Sửa Đổi Luật Lao Động Cho Lập Công Đoàn Độc Lập?

5/25/201900:00:00(View: 12855)
HÀ NỘI -- Lần đầu tiên chính quyền CSVN có thể cho phép thành lập công đoàn độc lập theo dự thảo Luật Lao Động đã được Bộ Lao Động Thương Binh và Xã Hội CSVN công bố hôm Thứ Sáu, với nhiều ngờ vực từ quần chúng và các nhà quan sát, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết  hôm 24 tháng 5.

Bản tin viết như sau.

“Do áp lực của EU và các định chế quốc tế, bộ LĐ-TB&XH Việt Nam đã công bố dự thảo Bộ luật Lao động (sửa đổi), trong đó lần đầu tiên bổ sung các quy định về việc thành lập tổ chức của người lao động tại doanh nghiệp ngoài hệ thống Tổng Liên đoàn lao động Việt Nam.

“Đây là mong muốn, là yêu cầu mà người lao động Việt Nam đòi hỏi từ nhiều năm qua cũng như các quyền biểu tình, quyền tư do lập hội, quyền đình công nhưng không được chính quyền Việt Nam đáp ứng. Hàng chục năm qua, nhà cầm quyền Việt Nam nhân danh là tổ chức duy nhất đại diện cho người lao động đã duy trì Tổng Liên đoàn lao động như là bộ máy cai trị thứ hai để khống chế người lao động, viên chức theo quỹ đạo của đảng cộng sản.

“Cái tên của trẻ sinh non và thiểu năng

“Dư luận tỏ ra cảnh giác, nghi ngờ rằng việc cho phép thành lập “công đoàn ngoài quốc doanh” này là không thực tâm, là nhằm đối phó với quốc tế. Căn cứ vào não trạng, tư duy của chế độ độc tài toàn trị, căn cứ vào thực trạng hệ thống tổ chức và hoạt đông của hệ thống chính trị cầm quyền hiện nay, căn cứ vào nội dung dự thảo, có thể khẳng định rằng quy định việc thành lập công đoàn ngoài quốc doanh chỉ là một trò chơi mà giấy khai tử đã lồng sẵn trong giấy khai sinh. Những tổ chức công đoàn tự do hay độc lập ngoài quốc doanh muốn ra đời khó hơn là voi đẻ trứng và nếu có cơ may hiếm hoi nào đó hiện diện nó sẽ bị bóp chết từ trong trứng nước hoặc đã được quốc doanh hóa từ trong ruột và chỉ là công đoàn độc lập tự do cuội do đảng sinh ra.

“Trước hết, xem xét nội dung các điều quy định trong dự thảo về “Công đoàn ngoài quốc doanh” người ta thấy ngay nó giống như cái cửa mở của ngỏ ngách hẹp đã treo sẵn sợi dây thòng lọng.

“Người Việt có câu, danh chánh thì ngôn thuận, trong khi đảng nhà nước đã lập ra tổ chức khổng lồ là Tổng Liên đoàn lao động VN cưỡng bách tất cả công nhân lao động viên chức nhà nước tham gia. Tổng liên đoàn này hút máu 3% lương của người lao động và còn chia phần trong 14.000 tỉ đồng ngân sách cùng với các hội đoàn quốc doanh khác, có cả Luật Công Đoàn với những ưu quyền sử dụng tài sản, quyền lợi quốc gia cho bè nhóm của họ. Họ có cả hệ thống truyền thông từ báo Lao Động cấp trung ương đến cấp ngành, địa phương.

“Thế nhưng với tổ chức công đoàn ngoài quốc doanh, dự thảo không dám ghi nhận cái tên chính thức mà chỉ gọi là “tổ chức đại diện của người lao động tại cơ sở”. Định danh ấy bó hẹp vai trò chức trách của tổ chức công đoàn ngoài quốc doanh chỉ bé như con kiến so với con voi khổng lồ Tổng Liên Đoàn Lao động. Sự định danh bé mọn như vậy đã quy ước mặc định cho nó không thể lớn, không có cơ may trưởng thành mà như đứa trẻ sinh non vốn mang trong người sự thiểu năng phát triển.”

Bản tin cũng cho biết thêm thông tin rằng, “Nhưng dù sao trước sức ép quốc tế, nhà cầm quyền Việt Nam phần nào phải xuống thang, người lao động Việt Nam còn phải đấu tranh mạnh mẽ hơn để có thể xây dựng tổ chức đại diện thật sự của mình. Trước hết là phải thay đổi triệt để, phải triệt tiêu những dây thòng lọng và giấy khai tử trong dự thảo này. Phải định danh rõ ràng cho tổ chức công đoàn ngoài quốc doanh và quy đinh điều kiện ra dời, hoạt động quyền hạn của nó khả thi và bảo đảm những quyền an toàn chính tri tối thiểu cho người hoạt động công đoàn theo quy ước quốc tế.”

Đành chờ xem thực tế sẽ như thế nào vì chế độ CSVN thường không làm đúng như nói, nhất là trện văn bản giấy tờ tượng trưng chỉ để tuyên truyền.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Hồi đó, những ngày có mây trôi, lang thang trên vòm trời những sáng sớm Chủ Nhật, tôi theo Hạ Vy đi xem Lễ trong một Xóm Đạo.
ông lão đã mất rồi nhưng mỗi khi nhìn lại dấu vết mờ mờ lưu lại trên tường của bài thơ Xuân mà người Mễ đã gỡ đi, khiến cho cô y tá bùi ngùi xúc động. Còn đâu hình bóng ông lão dễ mến và bài thơ Xuân trên tường, mỗi khi cô lên phiên trực? Mất hết rồi!
Tiểu thuyết @ nhà văn/nhà thơ Thận Nhiên - Giải tiểu thuyết hay nhất 2018 @ Văn Việt - Bạt @ Trịnh Y Thư - Văn Học Press xuất bản, 5/2019
họ bảo nhau: “Chúng ta không còn nhìn thấy mẹ nữa, nhưng mẹ vẫn ở bên cạnh chúng ta. Một người mẹ, như mẹ của chúng ta, đẹp hơn một hồi ức dịu dàng. Bà là Sự Hằng Sống”.
Ngay lúc này nhà CTS Hứa Phi bị bao vây xung quanh nhà, xuất hiện nhiều người lạ, họ mặt thường phục đeo khẩu trang, CTS khẳng định đó chính là đội vây bắt và an ninh, công an chìm của Huyện Đức Trọng, Tỉnh Lâm Đồng
Thánh lễ Tạ ơn mừng thượng thọ 80 của Mẹ tuần qua do Đức ông Nguyễn Ngọc Hàm chủ tế và qu‎ý Cha trong cộng đoàn đồng tế cùng với sự tham dự thánh lễ sốt sắng của hơn 500 đồng hương Việt Nam
BS Lương được đưa vào danh sách bị cáo có lẽ còn do cấp trên của ông muốn né tội, bèn "thí tốt" (?) Thấy được mối nguy lơ lửng trên đầu BS Hoàng Công Lương, đã có tới 10 vị luật sư sẵn sàng bào chữa miễn phí cho ông.
Ngày 28 tháng 4, Phó-Đề-Đốc Đinh Mạnh Hùng cùng ông Richard Armitage bay thám sát tình hình phía Bắc Saigon. Tình hình lúc này bi đát vô cùng, vì nhiều đơn vị đã rã ngũ, theo đoàn dân di tản, tràn về Saigon bằng đường bộ.
mới gặp nàng, tình yêu như bài toán có sẵn lời giải đáp trong đầu. Nàng mang hình ảnh mẹ xinh đẹp và quyến rũ nhưng thực ra, bóng mẹ trên đường đời đã in sâu vào tâm hồn tôi từ dạo ấy
ước gì ta có thể làm một con tàu cho những ai đang phải vượt qua biển cả, làm một nhịp cầu cho những ai phải vượt qua sông, làm một ngọn đèn cho những ai cần ánh sáng


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.