Hôm nay,  

Nhân Vật

12/05/200100:00:00(Xem: 5354)
COURTNEY LOVE

Courtney Love là một người đàn bà kỳ dị. Có lúc nàng là hiện thân của một người đàn bà nghiện ngập sa đọa đến tận cùng của sự sa đọa. Nhưng một lúc khác nàng lại là một khuôn mặt khả ái, một người đẹp sang trọng và rực rỡ trong những trang phục của Versace, một ngôi sao của phim trường Hollywood. Lần này Love lại tái xuất giang hồ với một khuôn mặt mới-một biểu tượng của nhạc rock n roll và hy vọng sẽ làm nghiêng ngữa thế giới với những cảm hứng âm nhạc mới của nàng.

Nhiều lần Courtney Love tưởng như đã tàn đời với thói nghiện ma túy của nàng, vào ra các trung tâm cai nghiện như cơm bữa. Thế rồi mỗi lần tái xuất hiện nàng lại đứng trên một đỉnh cao mới của nghệ thuật. Người ta đồn rằng nàng đã chơi ma túy thậm chí lúc đang mang thai, mang theo tro tàn của người chồng chết trong một con gấu nhồi bông trong hai năm liền. Love cho rằng không có nghĩa trang nào xứng đáng để chôn cất chồng mình. Thế rồi nàng lại lao vào vòng tay nhầy nhụa của Russel Crowe trong những đêm ân ái long trời lỡ đất và tru lên như một con sói cái hung hãn khi Crowe quất ngựa truy phong đi theo những người đàn bà khác.

Madonna có lần nhận định rằng Courtney Love là một con điên hoàn toàn trong khi chính cha ruột của nàng lại cho rằng nàng giống như một con điếm không hơn không kém. Nàng vốn có tên thật là Michelle Courtney Love Harrison sinh ra tại San Francisco vào năm 1965. Có nhiều câu chuyện khác nhau về thân thế và tuổi thơ của Love, tuy nhiên ai cũng biết rằng nàng đã bị đuổi khỏi rất nhiều trường học khác nhau trước khi bị đưa vào trại cải tạo thanh thiếu niên phạm tội vì ăn cắp siêu thị. Tuy nhiên Love là một cô gái có tài năng về âm nhạc và từng tham gia diễn xuất với nhiều ban nhạc trẻ khác nhau. Chồng của Love là Cobain đã tự tử chết vào năm 1994 và cũng từ đó Love bắt đầu rơi dài trên con dốc của sự sa đọa và có một cuộc sống hết sức tăm tối và nhầy nhụa.

Không biết lần này liệu Courtney Love có nhờ vào âm nhạc mà phục hồi lại được cuộc sống hay không"

*
BRYAN BROWN

Chàng bước chân vào một quán cà phê và lập tức đám phụ nữ nhốn nháo một cách không cần che dấu. Một nàng mới 20 tuổi chạy lại xin chụp hình chung, một bà 40 tuổi cầm giấy xin chữ ký và một bà khác chừng 30 nháy mắt đưa tình. Chàng là ai vậy" Xin thưa chàng chính là Bryan Brown một trong những khuôn mặt nghệ sĩ nổi bật nhất của giới điện ảnh và truyền hình Úc.

Năm 1999 Bryan Brown đã nhận giải thưởng AFI dành cho nam diễn viên phụ xuất sác nhất. Giải này được trao cho chàng sau khi đóng trong phim Two Hands. Trong bài diễn văn nhận giải Brown đã đọc tên một số nghệ sĩ Úc đã làm vinh danh cho nước Úc nhưng trong đó không có tên của Russell Crowe và Nicole Kidman. Một lúc sau khi Russell Crowe lên nhận giải, anh ta đã nói "nhân danh cá nhân tôi và Nicole chúng tôi tha thứ cho anh".

Brown lớn lên tại Panania ở miền tây Sydney không xa lắm với vùng Bankstown quê hương của Paul Keating. Trong khi bạn bè của chàng thích nghe nhạc từ radio thì mẹ chàng lại mang chàng đến trường khiêu vũ, nơi mẹ chàng là một nhạc công piano chuyên chơi nhạc cho các vỡ nhạc kịch như Hồ Thiên Nga chẳng hạn.

Sau khi rời trường học, Brown làm nghề bán bảo hiểm trong vòng năm năm rồi chuyển sang nghề diễn viên truyền hình, điện ảnh. Cho đến ngày hôm nay Brown đã trở thành một khuôn mặt nổi bật của giới nghệ sĩ Úc. Những phim mà Brown từng đóng bao gồm The Chant of Jimmy Blacksmith, Breaker Morant, Newsfront, The Odd Angry Shot, Two Hands, A Town Like Alice và nhiều phim khác nữa.

Hiện nay Brown sống tại vùng Balmain gần Sydney Harbour với vợ là nữ nghệ sĩ kiêm đạo diễn Rachel Ward và ba đứa con.

*
MICHELLE JANK

Chỉ một năm sau khi tốt nghiệp khoa thiết kế thời trang tại trường TAFE, Michelle Jank đã trở thành một khuôn mặt quốc tế. Nhiều cửa hàng thời trang danh tiếng trên khắp thế giới đã đặt mua quần áo do nàng vẻ kiểu và hiện nay nàng đang chuẩn bị cho tuần lễ thời trang của Úc năm 2001.

Trong tuần lễ thời trang Úc năm 2000, Jank mới có 25 tuổi và mới tốt nghiệp không lâu đã bán bộ thời trang đầu tiên của nàng cho công ty Browns của Luân đôn với giá 9000 đô la. Lập tức sau đó các người đẹp nổi tiếng như con dâu Sarah OHare của Murdoch, Nicole Kidman cũng đã đặt những bộ quần áo do Michelle Jank vẽ kiểu. Phải nói rằng ít có người vẽ kiểu thời trang Úc nào đạt được sự thành công nhanh chóng như trường hợp của Michelle Jank.

Từ năm 21 tuổi, Michelle quyết định theo học ngành vẽ kiểu thời trang. Tuy nhiên trước đó nàng từng là người mẫu quốc tế từ khi lên 14 tuổi. Nàng sinh ra và lớn lên tại Nam Phi với cha nàng là một người Áo và mẹ nàng là một người Anh. Gia đình của Jank sống tại Hoa kỳ và Châu Âu trước khi quyết định di dân đến Perth lúc Jank lên tám tuổi. Cha nàng kinh doanh ngành điện toán và mẹ nàng là một nghệ sĩ. Hiện nay cha mẹ của Jank vẫn còn sống tại vùng Cottesloe tại Perth.

Sau khi được biết bạn trai của nàng là Anthony Kendal từ Hoa kỳ sắp về Úc để theo học thiết kế thời trang tại Bắc Sydney, Michelle cho rằng nàng cũng nên theo học ngành này cho vui. Trong thời gian theo học Michelle thiết kế một số loại nữ trang và khiến cho công ty Joan Berstein chú ý. Tuy nhiên niềm hạnh phúc lớn nhất của Michelle Jank là khi nhìn thấy kiểu thời trang đầu tiên do nàng vẽ năm 2000 đã được trình bày tại cửa hàng thời trang Browns nổi tiếng ở Luân đôn.

Hiện nay mọi người ai cũng khao khát chờ đợi được xem kiểu thời trang thứ hai của Michelle sắp được trình bày trong tuần lễ thời trang Úc sắp đến.

*
HUGH GRANT

Theo Hugh Grant thì rắc rối lớn nhất của chàng sau khi chia tay với người đẹp Elizabeth Hurley là không có ai giúp ý kiến cho chàng mỗi khi mua áo quần , hay khi đi mua sắm áo quần. Vì thế dù đã chia tay nhau mỗi khi cần chàng lại tìm đến Elizabeth Hurley để tiếp tục hỏi ý kiến nàng về cách ăn mặc của mình.

Hugh Grant được xem là một trong những nam tài tử ăn mặc trau chuốt nhất trong giới nghệ sĩ của Anh vẫn thường băn khoăn tự hỏi ở độ tuổi nào thì người đàn ông không nên mặc quần Jeans nữa. Dù cho chàng luôn luôn dựa vào Hurley về cách ăn mặc thiên hạ cho rằng sau khi chia tay nhau, Hugh Grant vẫn ăn mặc chỉnh tề không thua gì trước đây khi chàng còn chung sống với tình nhân Elizabeth Hurley. Vào những ngày đó ai cũng tin rằng chàng và nàng thế nào cũng nên duyên cầm sắt. Vậy mà bất ngờ cả hai đã đành đoạn tuyên bố chia tay nhau.

Nhiều người cho rằng sỡ dĩ Hurley quyết định chia tay với Grant là vì trước đây có lần Hugh Grant đã bị bắt đang làm tình với một cô gái điếm da đen tại Los Angeles. Sau vụ đó dường như tiếng tăm của Grant lại càng nổi như cồn nhưng tình cảm giữa chàng và Hurley ngày càng thêm sứt mẻ. Trong khi đó cô gái điếm ngủ với Grant nhờ đó mà mở con đường danh vọng và hốt bộn bạc nhờ những cuộc phỏng vấn và nghe đâu hiện nay đang tập tễnh trở thành diễn viên điện ảnh nữa.

Dù sao thì cuộc tình cũng đã tàn và Hugh Grant cũng như Elizabeth đã có một cuộc đời riêng, một sự nghiệp riêng để theo đuổi. Mặc dầu không nổi tiếng lắm tại Hollywood, Hugh Grant được xem là một trong những nam diễn viên hấp dẫn nhất tại Anh và được rất nhiều phụ nữ say mê như điếu đổ. Xem ra thì Hugh Grant cũng thuộc loại rất đa tình và tuân thủ nguyên tắc nếu không đáp lại tình yêu của người khác là có tội. Chắc vì lý do này mà Hurley không thể nào tin tưởng chọn Hugh Grant làm người bạn trăm năm được.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Để làm lễ kỷ niệm, xí nghiệp TimeRide đã nghĩ ra cách tổ chức cuộc lễ phải rất đặc biệt là chương trình hoạt náo ba chìu, với 600 tòa nhà và 2000 chiếc xe của Bá linh 1989, tức xe Trabant, được tái tạo.
So với mức lương của người dân VN hiện nay thì 1.2 triệu đôla một năm trả cho huấn luyện viên đội tuyển quốc gia VN gốc Nam Hàn Park Hang Seo là rất cao dù so với nhiều nước trên thế giới thì không có gì là cao, nhưng điều lạ là tin này trong nước chưa biết thì Thái Lan, Nam Hàn đã biết
Thưa quí độc giả, nói về Ngọc Xá Lợi và những điều linh thiêng huyền diệu ắt hẳn sẽ có người tin và người không tin, bởi vì nó thuộc về lãnh vực tâm linh huyền bí với những hiện tượng xảy ra ngoài kiến thức mà khoa học hiện tại đã chưa thể chứng minh.
Trưởng Lão Hòa Thượng Thích Trí Quang, bậc cao tăng thạc đức của Phật Giáo Việt Nam thời hiện đại, một trong những nhà lãnh đạo khai sáng Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất vào đầu năm 1964, cũng là nhà phiên dịch và trước tác về Kinh, Luật, Luận và nhiều thể tài Phật Giáo, đã viên tịch tại Chùa Từ Đàm, thành phố Huế, vào lúc 9 giờ 45 phút tối ngày 8 tháng 11 năm 2019 (nhằm ngày 12 tháng 10 năm Kỷ Hợi), thọ thế 97 năm, theo Thông Báo của Hòa Thượng Thích Hải Ấn, Trú Trì Chùa Từ Đàm, Huế, cho biết vào sáng Thứ Sáu, ngày 8 tháng 11 năm 2019.
Hôm Thứ Sáu ngày 8 tháng 11/2019, mình hành hương ngôi chùa nhiều kỷ lục thế giới: Todai-ji tức Đông Đại Tự, xây từ thế kỷ thứ 8 theo lệnh Nhật Hoàng để cầu nguyện đất nước bình an.
Cụ Phan Khôi sinh năm 1887, khi viết về Ông Bình Vôi (1956) và Ông Năm Chuột (1958), cụ đã ở tuổi 71 trước khi qua đời ở tuổi 72 (1959). Chúng tôi là kẻ hậu sinh viết bài này nhân kỷ niệm 60 năm giỗ cụ : Kỷ Hợi 1959—Kỷ Hợi 2019.
ASEAN 35: Trung Cộng thất bại, Hiệp định RCEP của TC bị xếp luôn. Dù TT Trump không có mặt, các nước vẫn chống TC, CSVN chống mạnh hơn.
BEIJING - Tin ngày 7 tháng 11: chính quyền Trung Cộng chưa đồng ý chuyến đi Brazil của chủ tịch Xi quá cảnh Hoa Kỳ để gặp TT Trump.
ROME - Biến đổi khí hậu cần được giảng dạy từ trường học trước, theo loan báo của bộ trưởng giáo dục Italy.
HONG KONG - Báo chí Hong Kong đưa tin: sức tăng GDP của thành phố Shenzhen, có tiếng là thủ đô chế xuất của Hoa Nam, cũng là bản doanh của Huawei, giảm mạnh vì áp lực của chiến tranh thương mại kéo dài.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.