Hôm nay,  

Em bé mồ côi trên Đại lộ kinh hoàng

07/08/201917:30:00(Xem: 8335)

Em bé mồ côi trên Đại lộ kinh hoàng


Mùa Hè đỏ lửa năm xưa

Vùng hỏa tuyến đầy trời mây xám

Nhiều đơn vị tan hàng

Quân và dân chạy giặc xuôi Nam

Địch pháo từng cơn chận đường quốc lộ

Ngăn đoàn người di tản

Xác người ngỗn ngang trên Đại lộ kinh hoàng

Một người lính thất trận đi ngang

Tìm về đơn vị

Thấy bà mẹ trẻ nằm chết ven đường

Con bé bốn tháng còn ôm bú mẹ

Nước mắt rưng rưng

Anh vuốt mắt người đàn bà xấu số

Đựng con bé vào chiếc nón lá rách 

Nằm kề bên hố

Rồi tất tả chạy theo đoàn người

Vượt cầu Mỹ Chánh

Mong thoát khỏi vùng giao tranh

Pháo địch vẫn nổ cầm canh

Gieo rắc kinh hoàng cho đoàn người tay không di tản

Tới Phong Điền

Gặp Bộ chỉ huy hành quân

Anh giao con bé cho ban xã hội lữ đoàn

Ký tên nhận là con mình

Mang họ cha

Đặt tên là Trần thị Ngọc Bích

Rồi quay lại vùng hành quân 

Đối đầu với địch

Vài tháng sau anh bị bắt làm tù binh

Lãnh án sáu năm trại tù cải tạo

Em bé được giao về cô nhi viện Thánh Tâm

Tuy là trẻ mồ côi nhưng có người thừa nhận

Hai tháng sau

Có người lính Mỹ đóng ở Chu Lai

Sắp đến ngày về nước

Đến viện mồ côi

Xin em bé nầy làm con nuôi 

Mang bé Kimberly về tổ quốc

Em bé mồ côi lớn lên trong trang trại nhỏ

Được cha mẹ nuôi trìu mến yêu thương

Lớn lên cô tình nguyện vào học viện Hải quân

Thăng cấp từ từ thành trung tá

Người cha nuôi trước khi từ giã cỏi đời

Kể lại cho cô cội nguồn dân tộc

Bây  giờ cô mới biết mình là người Việt nam

Sau tang lễ cha

Cô bay về Đà Nẳng

Tìm đến cô nhi viện Thánh Tâm

Bà sơ già lục lại tập hồ sơ vàng ố

Hơn bốn mươi năm xưa nét chữ mờ mờ

Có cả hình con bé bốn tháng mọc hai răng sữa

Và tên họ người đã nhận là cha

Một sĩ quan trẻ độc thân

Lượm đứa con rơi trên Đại lộ kinh hoàng

Một chiều xưa mùa Hè đỏ lửa

Cô trung tá nước mắt trào ràn rụa

Cố hỏi thêm nhiều câu nữa

Nhưng bà sơ già chỉ biết bấy nhiêu thôi

Cô bay trở về lòng dạ rối bời

Suốt hai năm tìm hiểu khắp nơi

Lục lọi nhiều nguồn trên mạng

Liên lạc từng cộng đồng người Việt các tiểu bang

Kể cả mọi đồng hương trên phố

Rồi cũng được ơn trên chiếu cố

Không phụ lòng người có thủy có chung

Cô tìm được người thiếu úy độc thân ngày xưa

Lươm đứa con rơi trên đường di tản

Bây giờ thành ông già tị nạn

Sau sáu năm tù đày

Họ tổ chức ngày hội ngộ

Giữa người cha nuôi và con bé mồ côi

Trên Đại lộ kinh hoàng năm xưa

Sau hơn bốn mươi năm

Điêu tàn cuộc chiến

Cô trung tá ôm chặt người cha nuôi

Lần đầu tiên biết mặt

Mà ân tình ràng buột bốn mươi năm

Tiếng lơ lớ gọi :” Ba “ bằng tiếng Việt chưa rành

Hai cha con nước mắt ròng ròng

Trên mặt hai người một già một trẻ 

Cả một trời hạnh phúc yêu thương….

                  

Hồ Thanh Nhã 



Đại lộ kinh hoàng mùa Hè đỏ lửa năm 1972 

dai-lo-kh-02.jpg

Đại lộ kinh hoàng  -Quãng Trị , mùa Hè đỏ lửa năm 1972


Đại lộ kinh hoàng ở đâu?


Đại lộ kinh hoàng là tên không chánh thức cho một đoạn đường dài khoảng 9 km  tại tỉnh Quãng Trị. Đoạn đường nầy nằm trên Quốc lộ 1, phía Nam thị xã Quãng Trị, thuộc quận Hải Lăng. Vào mùa Hè năm 1972 , quân đội Cộng sản Bắc Việt với quân số hơn 3 Sư Đoàn đã đồng loạt vượt sông Bến Hải đánh chiếm hàng loạt các căn cứ đóng quân của nhiều đơn vị Quân lực Việt Nam Cộng Hòa . Hàng  ngàn người vừa lính vừa dân đã bị Bắc quân thảm sát trên đoạn đường oan nghiệt nầy . 

Ngày 30 tháng  3 năm 1972 , với lực lượng chánh qui hùng hậu , khoảng 45 ngàn cộng quân đã đồng loạt vượt sông Bến Hải , tràn qua vùng phi quân sự tấn công vào lực lượng quân đội Mỹ và quân đội Việt Nam Cộng Hòa ,  trấn đóng vùng giới tuyến Quãng Trị . 

Để mỡ đường qua sông , Cộng quân đã pháo kích dử dội vào các căn cứ của Sư Đoàn 3 Bộ binh vùng giới tuyến bằng đại pháo 130 ly và  hỏa tiển 122 ly .Cuộc pháo kích và bao vây tấn công nầy gây tổn thất nghiêm trọng cho 2 Trung đoàn 2 và 56 thuộc Sư đoàn 3 bộ binh .Trung đoàn 56 đóng ở căn cứ Caroll do Trung tá Phạm Văn Đính làm Trung đoàn trưỡng phải kéo cờ trắng đầu hàng .Tác giả có người bạn cùng khóa Thiết giáp là Trung úy Phạm Hữu Phước , lúc đó là chi đoàn trưỡng chi đoàn 1/11 chiến xa đang đóng quân chung với Trung đoàn 56 trong căn cứ Carroll . Khi anh Phước lên Trung đoàn họp thì biết Trung Tá Phạm Văn Đính sắp sửa đầu hàng Bắc quân . Anh Phước quay lưng liền về vị trí Chi đoàn , định dẫn chi đoàn phá vòng vây qua quận Hương Hóa với Lữ đoàn 147 Thủy quân lục chiến . Thời may lúc đó có chiếc trực thăng Chinook CH47 đang bay rà xuống bên kia hàng rào , định bốc 2 cố vấn Mỹ . Trung úy Phước xin 2 người Mỹ nầy cho anh và các binh sĩ thiết giáp cùng đi .Thế là anh Phước cùng 10 lính Thiết giáp thoát nạn , bay về phi trường Quãng Trị . Thật là hú hồn ! Khi trực thăng cất lên thì bị bắn theo trúng nhiều vết đạn và khi lên cao độ thì thấy bên dưới căn cứ Carroll đã kéo cờ trắng đầu hàng Bắc quân .Lúc đó là 4 giờ chiều ngày 2 tháng 4 năm 1972 , một ngày dài nhất trong  cuộc đời binh nghiệp của trung úy Thiết giáp Phạm Hữu Phước . Trước đó một ngày , căn cứ hỏa lực của Tiểu đoàn 4 Thủy quân lục chiến ở núi Ba Hô và Sarge cũng bị tràn ngập . Do sự tấn công mạnh mẻ của Bắc quân , lần lượt các căn cứ A1 , À2 , Ả3 và A4 của Sư Đoàn 3 Bộ binh đều bị lấn chiếm . Còn căn cứ Fuller và Khe Gió phải di tản chiến thuật . Kế đó căn cứ Holcom của Thủy quân lục chiến cũng bị tràn ngập vào đêm 2 tháng 4 năm 1972 . 

Bởi  tình hình chiến sự càng ngày càng thêm bi thảm mà quân tăng viện lại không có, nên Tư lịnh chiến trường lúc đó là chuẩn tướng Vũ Văn Giai quyết định lui về giữ Cổ thành Quãng Trị và bỏ căn cứ Ái Tử , nơi đặt bản doanh của Sư đoàn 3 Bộ binh . Do đó trong cuộc lui quân của gần 2 ngàn lính hậu cứ với các cơ giới nặng các loại qua cầu sông Thạch Hản , thì cầu bị sập , xe cộ còn kẹt lại bên kia cầu phải bỏ lại  . Cùng với dòng lính đang rút thì dân chúng cư ngụ vùng đó cũng chạy theo , tạo nên tình trạng giao thông ùn tắc , hổn loạn . Lúc đó vài đơn vị tiền tiêu của Cộng quân cũng vừa đến . Họ bắn xối xả vào đoàn người vừa lính vừa dân Kế đó pháo binh của Bắc quân từ trên núi cũng bắn đại pháo xuống , chận đoàn người di tản . Do đó đoàn người chạy loạn trên Quốc lộ 1 về phía Nam càng hổn loạn thêm với đủ các loại người , từ mọi sắc lính đồn trú trong tiểu khu Quãng Trị đến dân chúng từ già đến trẻ cùng với mọi phương tiện  di chuyển như xe hơi , xe máy , xe đạp ,xe bò , quang gánh ..Tình trạng nầy càng làm cho Quốc lộ nghẹt cứng . Trong khi đó thì pháo địch cứ rót thẳng vào quốc lộ , ngăn chận dòng người di tản . Số người chết trên khúc đường khoảng 9 km nầy không ai đếm xuể nhưng có thể ước lượng khoảng cả ngàn người ,bỏ sình thối đến cả tuần sau thân nhân mới thu nhặt về mai táng được .Đoạn đường quốc lộ 1 nầy nằm về phía Nam thị xã Quãng Trị , gần Quận Hải Lăng , cách cầu Bến Đá chừng 5 km , là nơi hàng ngàn oan hồn vất vơ vất vưởng trong gió núi chiều hôm Vài . năm sau dân chúng địa phương đã lập miếu thờ hàng ngàn  oan hồn uổng tử . Về sau người ta đặt tên cho đoạn đường nầy cái tên bi thảm là Đại lộ kinh hoàng . 


 Sơ đồ Đại lộ kinh hoàng mùa Hè năm 1972 .

        

`20190805_161725 (5).jpg





Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
TT Trump cho biết Hoa Kỳ đang điều đình để Nam Hàn tăng phần đóng góp chi phí
Vậy là chiến tranh thương mại sẽ kéo dài, theo các dấu hiệu lộ ra từ cả Hoa Kỳ và Trung Quốc
Các nhà đầu tư khó khăn đang vội vã mua vàng và trái phiếu chính phủ vì sợ suy thoái toàn cầu
Công ty giao hàng FedEx đã chọn sẽ không ký hợp đồng mới giao hàng trên bộ với Amazon
Ngày càng có thêm các tiệm Sears và Kmart đóng cửa.
Các học sinh của Harlem Children's Zone giương biểu ngữ khi họ tham dự Tháng Ba Vì Hòa Bình
Sau khi đi quanh một vòng thế giới, tôi buồn bã và thất vọng kết luận: “Nhân loại, nói chung, trình độ hiểu biết còn kém lắm.”
Đáp lời mời của Dòng Tiểu đệ Thánh Gioan (TGP. Saigon) và Dòng Đa Minh (GP. Xuân Lộc), tuần qua hai nhà giáo người Việt tại Hoa Kỳ đã về giúp thường huấn cho 180 tu sĩ và giáo sĩ tại Saigon và Xuân Lộc.
Chiếc tàu khảo sát của Trung Quốc đã đưa tới sự phản kháng căng thẳng kéo dài cả tháng nay với nhiều chiếc tàu của Việt Nam đã quay đầu rời khỏi Vùng Đặc Quyền Kinh Tế (EEZ) của Việt Nam, theo thông tấn Anh Reuters trích thuật tin từ một cơ quan nghiên cứu có trụ sở tại Washington cho biết hôm Thứ Tư, 7 tháng 8 năm 2019.
Chánh thuyết này thì khác biệt với cái gọi là “Chủ thuyết Mác – Lê và tư tưởng Hồ Chí Minh” đang tuyên truyền, cải tạo, tảy não và làm tha hóa đời sống con người trên quê hương xứ sở Việt Nam hiện nay, do Đảng Cộng Sản chủ trương.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.