Hôm nay,  

Thơ Xuân 2

13/01/200100:00:00(Xem: 4813)
Trà chiều

Gió thoảng ngoài song dưới nắng hồng,
Diều đơn sải cánh giữa thinh không,
Lác đác đò xa neo mấy chiếc,
Lững thững thuyền con đậu giữa giòng.

Người qua kẻ lại đường vui quá
Khách đến khách đi phố xá đông
Tay nâng chén cúc nguồn tâm sự,
Chợt động tình thơ cảnh nước sông...

Thanh Tương

***

Xuân về... kể Hồng Thủy...

Bút thấm lệ xuân về ách nước!
Kiếp nông nô mực thước tai trời!
Trải mùi biến cố quê tôi!...
Giang sơn hồng thủy rã rời đổi thay!...
Trận lũ lụt năm nay quốc nạn!
Khắp nơi nơi trại lán ngổn ngang!...
Thế nhân thực vật đưa sang!...
Năm châu bốn bể, lân bang đỡ đần!...
Dân Việt biết hồng ân, nghĩa cử!
Ngãi nhơn quần hỉ hử từ bi!
Lệnh đòi phẩm vật cất đi!
Ngăn đoàn cứu trợ trong khi giúp đời!
Lệnh thủ trưởng đầu voi đuôi chuột!
Đoạt quyền hành trấn lột tai ương!...
Mấy đời bánh đúc có xương(1)
Mấy đời Cộng sản nó thương dân mình!
Nghị viện kiểu, Phiêu linh thuế nặng!...
Hồng hơn Chuyên, biển lận sưu cao(2)
Việt gian sát hại "Anh Hào"!(3)
Núi xương sông máu, dạt dào bến mê!...
Thời tự chủ: Đinh, Lê, Trần, Lý..
Cảnh Quân, Thần hạo khí tương thân.
Văn đàn, quốc hiến, thiên luân.
Toàn dân khởi sắc, muôn năm rạng ngời.
Quăng chủ nghĩa cơm toi sọt rác!
"Mác Lê" đem bỏ xác Đông Tây!
Dân đen vất vả đêm ngày!...
Tại sao" Khốn khổ đọa đày nhừ tương...
Tại độc đảng quê hương tan nát!...
Chúng chủ trương tàn mạt bấy nay....(4)
Bí thư của đút mê say!...(5)
Vua, quan bổng hậu bạc đầy hầu bao(6)
Đảng trưởng còn cường hào ác bá!,
Thì đảng viên đá cá lăn dưa!...
Tự do, dân chủ mất mùa!..
Triều đình cộng phỉ nó ùa vào Nam...
Vẹm luật rừng, đừng ham hãnh tiến!
Coi Á Đông Bảo Hiến tương quan.
Nhà Nam ảm đạm muôn vàn!...
Cớ sao" Bắt bớ giam cầm rừng sâu!...
Quý giống nòi, "yêu nhau" mới phải!...
Tại vì đâu" Hãm hại lưu cầu!...
Bao người" Xiềng xích thương đau!...
Trầm hà "hạnh phúc" cúi đầu siết rên!...
Chỉ độc đảng cờ tiên rượu thánh!
Chỉ tham quan bạo chính cướp công!..
Toàn dân một cổ mấy tròng!...
Cuộc đời khốn đốn trăm đường vì ai"...
Vì "hiến pháp" truyền ngôi phát xít(7)
Dựng ngai vàng đảng tịch làm vua!..
Độc quyền sinh sát hơn xưa...
"Cung phi mỹ nữ gió mưa quần hồng"
"Phủ chủ tịch hoàng cung sớm tối!"
"Chuyện thâm cung dở dói Hồ tiêu"
"Bao nhiêu bạn gái mỹ miều"
"Thị Xuân sắc sảo Hồ yêu toi đời"(8)
"Bộ chính trị thiên lôi khoác lác"(9)
Lọc lừa dân bạc ác gian ngoa!...
Nhìn ai cũng địch, không ta!...
Thủ tiêu đấu tố, Cóc tòa, dã man!...
Còn phát động chông bàn đầy dẫy!...
Đảng khoan hồng máu chảy thành sông!
Khỏi cần khóa xích cùm gông!...
Thi hài cảo táng bến sông dãi dầu!...
Đã lắm kẻ theo hầu "Mác xít!...
Nắm đuôi voi bã hít, ăn sau..
Ngủ chung chiếu đảng cơ cầu!..
Hỡi ơi Quê mẹ, cất đầu chẳng lên!

Hà Sơn Linh

(1) Ca dao Việt Nam.
(2) HCM chọn viên chức đvđcs bỏ chuyên viên kỹ thuật.
(3) HCM báo cho giặc Pháp bắt cụ Phan Sào Nam.
(4) ChxhcnVN chủ trương "nhà nước giàu", Dân "mạnh" Mạt.
(5) Cựu BTB Đỗ Mười có bao nhiêu tỷ Dollars Mỹ"

***

Tháng Chạp, anh nhớ mùi hương tết

Tháng chạp, anh nhớ mùi hương tết
Tu hú bên trời vang tiếng kêu
Gió bấc hiu hiu lòng se lạnh
Muôn hoa khoe sắc dưới nắng vàng

Tháng chạp, anh nhớ mùi hương tết
Cha vẫn còn chinh chiến miền xa
Mẹ lo chuẩn bị làm bánh mứt
Dưa chua, củ kiệu chị lãnh phần

Tháng chạp, anh nhớ mùi hương tết
Nhà cửa trang hoàng một tay anh
Lư đồng mấy bộ đôi liễn đỏ
Lảy lá, vun phân cội mai già

Tháng chạp, anh nhớ mùi hương tết
Bày mâm ngũ quả trên bàn thờ
Dưa hấu, hạt sen hàng nước ngọt
Vạn thọ, mai vàng đón xuân sang

Tháng chạp, anh nhớ mùi hương tết
Mùi nếp hương thơm quá ngọt ngào
Chị tiếp cùng mẹ lo gói bánh
Lau lá, cột dây em bao thầu

Tháng chạp anh nhớ mùi hương tết
Bên bếp lửa hồng anh thức canh
Năm ba thằng bạn lai rai nhậu
Đêm thâu ca hát, rộn tiếng đàn

Tháng chạp, anh nhớ mùi hương tết
Đêm nghe vọng tiếng thú ra đời
Ngoại đi hái lộc trên chùa vắng
Mong ước quê hương sớm thanh bình

Tháng chạp, anh nhớ mùi hương tết
Đì đùng pháo nổ đêm giao thừa
Giấc ngủ ba mươi đêm mộng mị
Mơ sáng ngày mai được lì xì

Tháng chạp, anh nhớ mùi hương tết
Mồng một đi mừng tuổi ông bà
Mồng hai thăm họ hàng quyến thuộc
Mồng ba mặc sức với bạn bè

Tháng chạp, anh nhớ mùi hương tết
Pháo nổ rền vang khắp phố phường
Lân địa đua nhau thi tài múa
Cho đám trẻ thơ ngẩn ngơ nhìn

Tháng chạp, anh nhớ mùi hương tết
Nghe tiếng bầu cua lắc bên đường
Bao tiền mừng tuổi thua gần hết
Tuổi thơ vui theo với sắc màu

Tháng chạp, không còn mùi hương tết
Xuân về tưởng nhớ một thời xa
Tiếng con tu hú giờ xa lạ
Chỉ tiếng lòng anh nỗi nhớ nhà.

Vĩnh Hòa Hiệp

***

Mùa tết

Tu hú gọi mùa báo xuân sang
Dăm con bướm nhỏ lượn hoa vàng
Ngoài sân cành mai vừa lẩy lá
Những nụ mầm xanh dưới nắng tàn
Nhà nhà nô nức vui mừng tết
Xôn xao làng xóm đón xuân sang
Suốt canh thâu nhịp chày giã gạo
Rặng trâm bầu trẻ nhỏ vui đùa
Các cô thiếu nữ lo làm dáng
Quần áo bông tai chút lụa là
Thoa chút son môi thêm chút phấn
Tự nhiên, em vẫn đẹp mặn mà
Chị ngồi may thêm đôi áo mới
Cho lũ em chờ đón xuân sang
Mẹ ngồi lau lại dàn đồ kiểu
Tết đến đem ra đãi họ hàng
Cha đứng ngắm nhìn đôi lư cổ
Chùi bụi cho xong ảnh ông bà
Một nhánh mai vàng, mâm cây trái
Cầu, xoài, dừa, đủ cho cả nhà


Tủ thờ tổ tiên đã dọn xong
Ba má hân hoan dạ yên lòng
Sửa lại mấy bức tranh sơn thủy
Điểm xuyến lưu hương cặp nến hồng
Hàng chai nước ngọt với hạt dưa
Mứt bí, mứt me với mứt dừa
Một cặp dưa xanh trên bàn khách
Đốt nén nhang thơm cúng giao thừa
Đất khách, bao lần đón xuân qua
Cũng pháo, cũng hoa đủ thứ quà
Mà sao tết đến, lòng quạnh quẽ
Chiều hôm uống rượu, nhớ quê nhà.

Vĩnh Hòa Hiệp

***

Như chừng đã quên

Hai mươi, năm lẻ...Xuân trường,
Nhớ thương, thương nhớ Quê hương điêu tàn!
Tha hương, xót phận gian nan;
Lê thân khắp chốn, lầm than xứ người!
Khi vui, gượng nở nụ cười,
Khi buồn, trơ mặt đười ươi rừng già.
Giàu sang, quê quán người ta,
Đói no, cũng chốn quê cha thắm tình!
Quê người, dù tết linh đình,
Cũng không bằng chút hương tình quê ta
Quê ta, có mẹ, có cha,
Có con, cháu, chắt đầy nhà thưởng xuân.
Hương mai, hương cúc, trầu tần,
Dưa hành, câu đối... tình thâm là tình!
Quê người, ăn tết một mình,
Cao lương, mỹ vị... thiếu tình sao vui"
Ngày qua, tháng lại, ngậm ngùi;
Thương cha nhớ mẹ, nhớ mùi bánh chưng!
Giao thừa, pháo nổ tưng bừng,
Xa quê, tiếng pháo như chừng đã quên!

Joseph Duy Tâm

***

Ai bảo em là giai nhân

Thương em, anh viết vần thơ dai
Ngại ngùng không gởi, mực đã phai.
Ai bảo em là giai nhân nhỉ"
Để anh thương nhớ...Em u hoài!

Thương em, anh dõi bóng em đi,
Bước chân nhè nhẹ... dáng Tây Thi
Thướt tha... thương quá tà áo trắng!
Hồng hồng đôi má tuổi xuân thì.

Em là cô bé anh vương mộng,
Tháng ngày thao thức mỏi mòn mong.
Anh mơ một ngày vui tiệc cưới...
Thỏa lòng hai đứa mãi chờ trông!

Ta về với nhau, đầu thế kỷ
Quà cưới thương trao: tình chung thủy
Em vui, e ấp... Xinh như mộng!
Anh thỏa nhớ nhung,... thương ngập lòng!!

Joseph Duy Tâm

***

Mùa xuân 32 năm trước

Chẳng thể nào quên
Những ngày mưa Huế
Súng giặc cuồng điên
Nhớ người, tôi kể:

Súng người dân vệ
Chợt vất vào vườn
Để chạy thoát thân
Giao thừa khốn đốn

Trong vườn nhà thờ
Súng vất thoát thân
Tai họa bất ngờ
Cha ơi! Bửu Đồng!

Giặc bắt cha cởi áo dòng
Cha khẽ bảo: Thưa không
Tôi là kẻ tu hành
Không bao giờ được thế
Giặc bắt cha quỳ gối
Cha vẫn bảo: Thưa, không
Cha không hề khai dối

Từng đoàn người bị trói
Nhức nhối cả châu thân
Đêm không đủ chỗ nằm
Dường như ai trăn trối

Trời đã vào mùa xuân
Huế vẫn mãi mưa dầm
Từng đoàn người tơi tả
Quê hương mình đón xuân

Từng đoàn người
Không kể xiết
Kẻ đi khu A
Người vào khu B

Sau này tôi mới biết
Họ không bao giờ trở về
Cùng quê hương đón tết
Họ không bao giờ trở về
Bởi những nấm mồ tập thể
Bởi giáo điều: "Giết lầm còn hơn bỏ sót"

Đêm đêm cha cầu nguyện
Quê hương mình thảnh thơi
Vang vọng những tiếng cười
Gái, trai làng rộn rã

Nhưng rồi, trời ơi!
Trong nấm mồ tập thể

Tết Mậu Thân
Tôi viết bằng máu con tim
Lên trên những nấm mồ
Tên của cha Bửu Đồng
Tên Tràng, Tiếu, Kham
Và lớp lớp, hàng hàng
Những đứa con hiền ngoan xứ Huế

Ngày Huế tang thương
Khăn sô khắp lối đoạn trường
Cố nhân

Thy2000

***

Bởi ta e ấp, nên đành tương tư

Anh qua sáu nhịp Trường Tiền
Tìm em không gặp bởi phiên chợ chiều
Hôm nay anh đứng trông theo
Dáng em trước ngõ chợt nhiều vấn vương
Gặp nhau rồi bỗng thẹn thùng,
Nam Giao hun hút, ngập ngừng nắng mưa
Tóc em ngồi thả ơ hờ
Vành khuyên tiếng hót cũng từ sớm mai
Chân em bước nhỏ trang đài
Áo em vạt tím, rạng ngời dáng hoa
Thuở anh tập chép vần thơ
Tay trao e ấp, hững hờ em đi
Trở về làm kẻ tình si
Ôm trăng thao thức: răng ri rứa hè"
Đam mê em - mái tóc thề
Chao nghiêng cánh bướm vụng về anh theo
Mỏi chân ngồi dưới hóc đèo
Người ta đi mất, mái chèo thuyền hoa
Sông Hương con nước lững lờ
Em qua bên nớ - dệt tơ lụa vàng
Chiều nay, ve mãi kêu vang
Vắng em trường cũ bàng hoàng ngẩn ngơ
Đỏ au lũ phượng trông chờ
Và anh làm kẻ tương tư nắng chiều
Trong hoang vắng - ngày tịch liêu

Thy2000

***

Tìm em thuở trăng tròn

Tôi là người thua cuộc
Trong toan tính bán buôn
Nên bây giờ khập khễnh
Cho hết một quãng đường

Chân mãi hoài chập chững
Từng bước đi nhỏ nhoi
Trên biển đời vô tận
Ngụp lặn và chơi vơi

Dưới ánh đèn khuya khoắt
Sách vở đã nhạt nhòa
Công hầu không còn nữa
Tình ái cũng mộng mơ

Chắt chiu nửa cuộc đời
Cho gia tài nhỏ nhoi
Vai nghiêng oằn lận đận
Em đánh vỡ mất rồi

Mùa xuân người đến chơi
Ta thêm những rạng ngời
Như nắng vàng rực rỡ
Chim hót buổi sớm mai

Em yêu tôi mùa hạ
Áo mỏng trên làn da
Chẳng bao giờ ngờ vực
Chim trên cành ngẩn ngơ

Người bước đi mùa thu
Trên nẻo đường quanh co
Lá vàng rơi lặng lẽ
Ta như đã mơ hồ

Nghe tiếng mưa mùa đông
Da thịt bỗng khô cằn
Nếp nhăn đời sâu thẳm
Trong biển tình mênh mông

Tìm đâu mùi lúa chín"
Tìm đâu mùa hạ non"
Cho em hồng đôi má
Ngày em - thuở trăng tròn

Thy2000

***

Xuân tha hương

Xuân đến thầm nghe vạn ý hoa,
Gợi lòng hoài niệm cố hương xa.
Miền Nam mai nở vàng muôn nẻo,
Đất Bắc đào khoe thắm mọi nhà.
Mấy chục thiều quang đưa thấm thoát,
Đôi vầng nhật nguyệt chẳng phôi pha.
Gió ơi! Xin nhắn về phương ấy,
Lối cũ tình xưa vẫn thiết tha!

Đan Phụng

***

Xuân mong đợi

Trăm sắc vườn xuân bướm lượn bay,
Dừng chân quán khách chạnh bao ngày.
Khó đong tâm sự đầy trang ý,
Đành buộc tơ tình gửi nước mây.
Xứ lạ muôn thương người cố quận,
Quê nhà bao ngóng kẻ thiên nhai.
Bâng khuâng giấc mộng dài tương ngộ,
Thao thức niềm mong cứ tỉnh say...

Đan Phụng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạp chí Văn Học Mới số 5 dày 336 trang, in trên giấy vàng ngà, bìa tranh nghệ thuật của Nguyễn Đình Thuần, sáng tác từ hơn 50 nhà văn, nhà thơ, nhà biên khảo và phê bình nghệ thuật.- Văn Học Mới số 6 sẽ ấn hành vào tháng 3/2020, có chủ đề về nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn
Một tuyệt phẩm thi ca gồm những bài thơ dị thường chưa bao giờ xuất hiện bất cứ đâu, viết bởi một thi sĩ dị thường. Tựa: Tuệ Sỹ Ba ngôn ngữ: Việt - Anh - Nhật Dịch sang tiếng Anh: Nguyễn Phước Nguyên Dịch sang tiếng Nhật: G/s Bùi Chí Trung Biên tập: Đào Nguyên Dạ Thảo
Mùa thu là cơ hội bước sang trang mới khi nhiệt độ bắt đầu dịu lại. Trong mùa này, người dân California không cần mở điều hòa không khí lớn hết cỡ và cũng còn quá sớm để lo chạy máy sưởi.
Garden Grove xin mời cộng đồng tham gia chương trình đóng góp tặng quà cuối năm nhằm mang lại niềm vui, hy vọng và giúp đỡ cho những trẻ em địa phương không có quà trong mùa lễ Noel.
Ngồi niệm Phật miên man, dù cố tâm vào Phật hiệu nhưng hôm nay vẫn không sao “ nhập” được, đầu óc nó cứ văng vẳng lời anh nó lúc sáng: - Tu hú chứ tu gì mầy!
Một đường dây buôn người bán qua TQ do một phụ nữ Việt là nạn nhân buôn người trước đây tổ chức vừa bị phát hiện và bắt 2 người tại tỉnh Nghệ An, miền Trung Việt Nam, theo bản tin hôm 5 tháng 12 của Báo Dân Trí cho biết.
Điều trần luận tội đầu tiên của Ủy Ban Tư Pháp Hạ Viện đã nhanh chóng nổ ra cuộc đấu đá nội bộ đảng phái hôm Thứ Tư, 4 tháng 12 năm 2019, khi các nhà Dân Chủ cáo buộc rằng Tổng Thống Donald Trump phải bị truất phế khỏi chức vụ vì tranh thủ sự can thiệp của nước ngoài vào cuộc bầu cử ở Hoa Kỳ và đảng Cộng Hòa giận dữ vặn lại không có căn cứ cho hành động quyết liệt như vậy.
Đó là cuộc khảo sát của công ty tài chánh WalletHub đối với 182 thành phố khắp Hoa Kỳ, để xếp thứ tự an toàn nhất cho tới bất an nhất. Cuộc nghiên cứu dựa trên 41 thước đo liên hệ tới an toàn
Cảnh sát đã bắn chết một người đàn ông cầm dao tại El Monte, Nam California hôm Thứ Hai.
Một phần thưởng 50,000 đô la được đưa ra để bắt một người đàn ông của thành phố Burnaby đã bị truy nã trước đây vì tội rửa tiền như một phần của nhóm tội phạm có tổ chức người Việt Nam hoạt động tại Canada và Hoa Kỳ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.