Hôm nay,  

Còn CS Còn Vượt Biên

18/11/201900:00:00(Xem: 7866)

Thời sự và sự kiện. Tin buồn và tội nghiệp. Đài phát thanh Mỹ VOA ngày 8-11- 2019 có tin, “Ngày 8/11, Bộ Công an Việt Nam và cảnh sát hạt Essex, Anh, công bố danh tính 39 nạn nhân thiệt mạng trong xe container đông lạnh, gồm 10 người Hà Tĩnh, 21 người Nghệ An, và một số người Quảng Bình, Hải Phòng, Hải Dương và Thừa Thiên-Huế.’ Xin cầu nguyện theo phong tục VN, cho vong linh của 39 đồng bào Việt này theo ông bà đến cõi vĩnh hằng an lạc.’

Tin buồn hận công an CSVN gian ác. Đài RFA của Mỹ ngày 25 tháng 5, 2017  đưa tin“ Cô Mỹ Phượng là chị ruột của tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo Nguyễn Hữu Tấn, đến từ TB Georgia tham dư cuộc điều trần tại một uỷ ban Hạ Viện Liên bang Mỹ để nhờ Quốc Hội Mỹ giúp đòi hỏi công lý cho em trai là Nguyễn Hữu Tấn  bị công an CS ở Vĩnh Long  ám hại  đập đầu cắt cổ chết oan trong đồn công an.  Cô Mỹ Phượng xin quý vị dân biểu xin cho gia đình Anh Tấn được sang Mỹ để tỵ nạn CS.

Tin  nhiều hy vọng cho người  vượt biên.  Đài VOA ngày 24 - 05, “18 thuyền nhân Việt ở Indonesia được cấp qui chế tị nạn. Ba gia đình từ Bình Thuận vượt biên sang Úc lần thứ nhì đang ở Indonesia, vừa được Cao ủy Tị nạn LHQ (UNHCR) cấp quy chế tị nạn hôm 23/5. Ba gia đình gồm tất cả 18 người, kể cả 12 trẻ em, đang chờ được một nước thứ ba nhận cho tái định cư, theo chị Grace Bùi, một thiện nguyện viên người Mỹ gốc Việt nhận hỗ trợ nhóm người tị nạn…

Đi vào phân tích. Di tản và vượt biên của người Việt sau 30 tháng Tư 1975 khi CS Bắc Việt cưỡng chiếm được Việt Nam Cộng Hoà đã tạo thành phong trào di tản, vượt biên chấn động thế giới, lương tâm Nhân Loại. Riêng phong trào vượt biên bằng thuyền nan vượt đại dương, đến được bến bờ tự do 1 triệu rưỡi người, phải chết mất trên nửa triệu, chết nhiều hơn số dân chết trong chiến tranh chống CS Bắc Việt. Anh ngữ thêm chữ ‘boat people’, Google định nghĩa: “refugees who have left a country by sea, in particular the Vietnamese who fled in small boats to Hong Kong, Australia, and elsewhere after the conquest of South Vietnam by North Vietnam in 1975.”

Di tản là ra đi khỏi VN bằng máy bay, tàu Mỹ và VN Cộng Hoà đưa đi khi CS Bắc Việt sắp, đang chiếm Saigon. Vượt biên có thể bằng đường bộ qua Miên, Thái Lan, bằng đường biển hằng triệu người qua Hông Kông, Phi luật tân, Mã Lai, Nam dương và đươc định cư nhiều nhứt ở Mỹ, Úc.

Vượt biên thành phong trào làm chấn động lương tâm Nhân Loại, khiến các nước lớn và Liên Hiệp Quốc tổ chức cứu trợ, định cư tạo thành công tác lớn nhứt của  Thế Giới Tự do trong hậu bán thế kỷ 20.

Mấy chục năm sau khi CS Bắc Việt chiếm được cả nước, dân chung VN còn vượt biên. Người dân Việt ở Bắc, ở Nam, ở Trung, ở Cao Nguyên vẫn còn tiếp tục vượt biên dưới nhiều hình thức chánh thức hay bất hợp pháp. Đi du lịch, du học, giao dịch, viếng thăm hợp pháp hay  hết visa trốn ở lại những nước tự do.

Số đồng bào chết ngộp đáng thương trong xe đông lạnh nói trên cũng bằng hình thức vượt biên tỵ nạn kinh tế,  đi khỏi chế  độ CSVN bán nước, buôn dân. Đảng viên cán bộ CSVN  bất động, thông đồng với TC cho  TC chiếm gần hết biển đảo của VN.

Đảng viên cán bộ CSVN ‘móc ngoặc’ ăn chia với các tổ chức buôn người  hay ăn hối lộ khi làm giấy tờ cho những người  dân xin đi chương trình ‘ xuất khẩu lao đông”. Hiện có khoảng nửa triệu người Việt đi làm lao nô, lao công, ở đợ cho người ngoại quốc ở các nước.  Tiền gời về VN mỗi năm cả vài ba tỷ Mỹ kim, sau cùng số ngoại tệ  ấy cùng vào tay Đảng Nhà Nước CSVN.

Không phải chỉ người Việt vượt biên mà đồng bào Thượng ở Cao Nguyên Trung phần  cũng vượt biên. Tin Đài Á châu Tự do của Mỹ gần đây có nói có  thêm 27 người Thượng trong đó có  7 trẻ  em  từ VN trốn sang Miên, đang ẩn núp trong rừng thuộc tỉnh Mondolkiri và  có 7 người Thượng được dân làng giúp đỡ đưa đến trại tập trung của Cao Ủy. Nhưng cũng có 6 người Thượng khác kém may mắn hơn hơn bị công an Miên bắt giải giao cho Công an biên phòng CSVN.

Đau đớn nhứt là tệ nạn buôn bán phụ nữ và trẻ em VN đi làm nô lệ tình dục cho Miên, cho Mã, cho Nam Hàn và Đài Loan. Phụ nữ và trẻ em bị gạt đi “bán trôn nuôi miệng” đại đa số lại là dân Miền Tây Nam Việt, vựa lúa của cả nước, 95% nguồn gạo xuất cảng biến VN trở thành nước xuất cảng gạo hạng nhì trên thế giới.

Các dịch vụ tay chân của cán bộ đảng viên CS có thẩm quyền “ móc ngoặc” khai thác, lạm dụng, lừa gạt dân nghèo phải đóng tiền thế chơn, trả tiền  hối lộ giấy tờ, có người phải bán nhà, cầm thế đất để đi “lao động xuất khẩu”.

Ai là người chịu trách nhiệm thảm trạng trần gian của dân tộc VN này? Nhà cầm quyền CS Hà nội, chớ không ai vào đó cả. Như đã biết không có sự tiếp tay của những đảng viên cán bộ CS tham nhũng, hư hỏng trong guồng máy công quyền trong chế độ CSVN thì các dịch vụ lừa đảo không thể nào qua được ba cửa ải, công an, ngoại giao, lao động. Việc kiểm soát người dân của CS Hà nội rất chặt. Quyền lực  của Đảng Nhà Nước rất lớn. Mà Đảng Nhà nước CS không kiểm soát tệ nạn buôn người thì ai làm. Họ cầm quyền làm cái gì.  Họ CSVN phải hoàn toàn chịu trách nhiệm trước  pháp luật VN, luật pháp quốc tế, và  công luận cùng đạo lý của quốc gia dân tộc VN.

Nhà cầm quyền CS đổ tội tệ nạn này do cái nghèo, cái dốt  mà ra. Nhưng không ít nước nghèo trên thế giói đâu có tệ trạng này. Trái lại hầu hết các nước CS lớn như TC, vừa như CSVN, nhỏ như CS Bắc Hàn, CS Cuba, thảm trạng vuợt biên này là một thảm kịch, bi kịch chưa có hồi kết.

Luật hình của CSVN lý thuyết trị rất nặng  từ 2 đến 20 năm đối với tội phạm buôn người, nhưng thực tế số vụ buôn người bị truy tố và xử trị chẳng được bao nhiêu. Ông Arron Cohen, giám đốc điều hành của Tổ chức Nghĩa vụ Quốc tế Hoa Kỳ, lúc bấy giờ nhận định “Tôi tự hỏi, tại sao chính phủ Việt Nam [CS] không tạo áp lực với Kampuchea về vấn đề đó?”./.(VA)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
PARIS - 1 vị Tướng làm việc giám sát công trường tái thiết nhà thờ Notre Dame gây sửng sốt trong công chúng với câu “câm mồm” trong giao tiếp với kiến trúc sư.
SANTIAGO - Chính quyền Chí Lợi loan báo sẽ tổ chức trưng cầu dân ý, đáp ứng yêu sách của phong trào quần chúng xuống đường biểu tình từ nhiều tuần để phản đối tăng giá chuyên chở công cộng.
TEHRAN - Nhà nước cộng hòa Hồi giáo bắt đầu cưỡng chế chính sách khẩu phần hóa dầu hôi (pet-rol) trong lúc kinh tế đang bị áp lực - nhưng giá bán dầu hôi tăng hơn 50% (trươc đây giá 10,000 rial/lít, chưa bằng 9 cents của MK).
GAZA CITY - Phi cơ Israel không tập đáp lại hỏa tiễn pháo kích từ Gaza nhắm miền nam Israel ngay trong ngày đầu của thỏa thuận hưu chiến.
BEIRUT - 3 chính đảng, gồm đảng của Thủ Tướng Hariri (đã từ chức) giao trọng trách tổ chức chính quyền mới giữa khủng hoảng kinh tế cho cựu bộ trưởng tài chính Muhammad Safadi.
BEIJING - Trung Cộng lên án cảm tình viên của phong trào dân chủ Hong Kong hành hung viên chức Hong Kong tại thủ đô vương quốc Anh hồi tối Thứ Năm.
Tạp chí khoa học của cơ sở nghiên cứu Ge-ophysical Journal In-ternational (GJI) ước lượng sức mạnh trong vụ nổ nguyên tử đầu Tháng 9-2017 tại Bắc Hàn mạnh gấp 17 lần quả bom thả xuống Hiroshima năm 1945.
WASHINGTON - Nhà chiến lược Roger Stone, là cố vấn tranh cử 1 thời gian của ứng viên Trump, đã bị quy tội về cả 7 tố giác, gồm man khai tại QH, gây ảnh hưởng nhân chứng và cản trở công lý có thể bị phạt tối đa 20 năm tù
WASHINGTON - Cựu TT Clinton có lời khuyên TT trump đang đối đầu điều tra luận tội “hãy làm việc mình được dân bầu để hành xử”.
WASHINGTON - Ngày điều trần công khai thứ nhì tại ủy ban tình báo Hạ Viện chứng kiến cuộc thuyết trình của cựu ĐS Yovanovitch.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.