Hôm nay,  

Thơ Thơ

24/06/200200:00:00(Xem: 6562)
Dòng Sông Nước Mắt

Ta, bốn nghìn năm tự hào dân tộc
Văn hiến mênh mông con Lạc, cháu Hồng
Gấm vóc giang sơn chói ngời lịch sưœ,
Sừng sững hùng uy vang dậy trời Đông!

Mười tám vua Hùng, Văn Lang một cõi,
Vững cùng tuế nguyệt qua bước thăng trầm
Giặc Ân - Hán tàn giấc mơ xâm lược,
Đất nước lưu truyền mãi mãi muôn năm.

Âm vang Mê Linh, bà Trưng, bà Triệu,
Tô Định hoaœng hồn, Lục Dận boœ thây.
Bạch Đằng Giang hai lần gây chiến tích,
Máu giặc Tàu còn loang đoœ đâu đây...

Ngô Vương Quyền, Hoằng Thao hằng kinh sợ
Đinh Tiên Hoàng dẹp Thập Nhị Sứ Quân.
Lê Đại Hành đánh tan quân nhà Tống,
Đem lại nền quốc thới với an dân.

Lý Thường Kiệt bình Chiêm sang phá Tống,
Dấu ngựa còn ghi đậm vết vàng son.
Trần Hưng Đạo ba lần ngăn Mông Cổ,
Diên Hồng - Bình Than vạn thuơœ tiếng còn.

Áo vaœi Lam Sơn Chí Linh Lê Lợi,
Mười năm bền gan tranh đấu giặc Minh.
“Bình Ngô Đại Cáo” rạng danh Nguyễn Trãi,
Tan bóng quân thù chiến thắng quang vinh"

Phù Lê diệt Trịnh yên đi nội loạn,
Bắc Bình Vương vó ngựa khiếp quân thù.
Thống nhất san hà caœ Nam - Trung - Bắc,
Quân Thanh phơi thây Hà Nội - Đống Đa...

Chống ngoại xâm hùm thiêng Hoàng Hoa Thám,
Dậy lòng dân Văn Thân Phan Đình Phùng.
Đối đầu Pháp quân một Trương Công Định,
Sông Nhật Taœo Nguyễn Trung Trực lẫy lừng.

Yên Bái, người anh hùng Nguyễn Thái Học,
“Việt Nam muôn năm” mười ba đầu rơi.
Chí khí ngất trời giặc Tây khiếp phục,
Tấm gương sáng soi chiếu rạng muôn đời!

Nối chí tiền nhân Việt Nam Cộng Hòa,
Quân đội vùng lên bước tiến phong ba.
Nức lòng quyết tâm giữ gìn non nước,
Tự do - ấm no toàn dân thái hòa.

Dòng sông Gianh hai lần chia đất nước,
Một Tự Do - một Cộng Saœn vô lương.
Hai mươi năm chiến tranh đầy máu lệ,
Nội chiến từng ngày thaœm caœnh tang thương!

Tết Mậu Thân Bắc phương nằm phơi xác,
Hồ Chí Minh đành ôm hận ra đi.
Tan ước vọng gian manh Võ Nguyên Giáp,
“Sinh Bắc tưœ Nam” giết tuổi xuân thì...

Mùa hè đoœ lưœa Cổ thành - Quaœng Trị,
Đắc Tô - Ben Hét máu thắm Khe Xanh.
Cộng quân kinh hoàng Bình Long anh dũng,
An Lộc oai hùng chiến sưœ lưu danh.

Chiến trường Sầm giang - Kiến Tường - Chương Thiện,
Cai Lậy - Bến Tre tan bóng giặc thù.
Chiến khu D. Trường Sơn - Cuœ Chi đạo,
Dập xác tài danh cách mạng mùa thu.

Hiệp ước Paris chôn vùi Nam Việt,
Quân đội tan hàng tướng lãnh Big Minh.
Ba mươi tháng Tư Baœy Lăm: Quốc hận,
Bao nhiêu triệu người sống kiếp điêu linh...!

Cướp miền Nam lũ Cộng nô khát máu,
Đưa dân lành vào nghèo đói gian truân.
Vơ vét máu xương: Trong - Ngoài người Việt,
Hăm baœy năm tan tác ba miền dân.

Người người kinh khiếp hành vi cướp đoạt,
Boœ nước ra đi, Rừng - Biển hãi hùng.
Haœi tặc dã man tàn đời nhi nữ,
Nát cưœa tan nhà cùng mối hận chung!

Tập đoàn tham nhũng thành “Tư baœn đoœ”
Đem tiền “Đô” ra gơœi khắp nước ngoài.
Cướp cuœa đuổi dân: “Vô Nhân! - Tàn Bạo”.
Dâng đất cho Tàu nhơ nhuốc trần ai!..."

Mấy nghìn năm ông, cha công giữ nước,
Ngăn chống bao lần bước tiến ngoại xâm.
Hướng về Nam mơœ mang thêm bờ cõi,
Bán đất, buôn dân Đồng Duẫn âm thầm!

Ôi! Nam Quan nỡ cắt lìa xương thịt,
Mẹ Việt Nam tuœi nhục mắc nghẹn ngào.
Hồn Phi Khanh - Nguyễn Trãi còn lãng đãng,
Lịch sưœ đâu mờ dấu tích nghìn sau!...

Gió hãy chuyển lên dậy hồn sông núi,
Đâu linh thiêng Phù Đổng" Đâu Tiên Rồng.
Việt Tộc hãy đập tan quân bán nước,
Để rạng danh muôn thuơœ giống Lạc Hồng!

Trần Trúc Duyên

*

Tình Không Biên Giới

Quê em khóm chuối bờ tre
Việt Nam em đó thuyền ghe hữu tình
Quê anh xứ Úc thanh bình
Mến người tài đức duyên mình Á Âu
Duyên tình lãng mạn từ lâu
Mầu da khác biệt nhưng đầu hiểu nhau
Da mầu, da trắng chẳng sầu
Miễn là khi gặp làm giầu con tim
Yêu nhau chẳng ngại đi tìm
Yêu nhau chẳng ngại tuổi chìm tuổi xa
Yêu người phong cách thật thà
Hợp qua ánh mắt tình là mộng mơ
Yêu nên tình kết thành thơ
Yêu nên chẳng tính thiệt hơn xa gần
Người yêu dáng dấp phong trần
Lỡ giận thì anh làm thân làm hòa


Tình yêu như những bông hoa
Không gian vắng lặng cánh hoa héo tàn.

Trần Hoàng Mai

*

Giọng Ca Viễn Tây

Thân tặng nhóm Quỳnh Hoa - Tây Úc

Tiếng hát ngân nga như đón mời
Bay về Tây Úc để vui chơi
Giọng ca Tuyết Phượng cao vun vút
Thánh thót vang lên đến mọi nơi
Âm điệu thăng trầm đang réo gọi
Đưa hồn lạc lõng giữa bầu trời
Say mê chìm đắm cùng cung nhạc
Chan chứa lời thơ chắc nhớ đời.

Lương Thiện Nam

*

Chỉ Thấy

Chỉ thấy ánh trăng che nưœa mặt
Đầu rồng cuốn rút áng mây sương
Chỉ thấy liễu xanh ghen hồ lặng
Cuồng phong trò xỉa xói điên cuồng

Chỉ thấy đồng khô xương trắng hếu
Đường phố hạt mưa rơi thầm thì
Chỉ thấy vườn xưa tầm lưœa lựu
Chẳng ngờ cánh bướm đã thiên di

Đi thôi! Đi thôi! Còn chi nuối tiếc"
Lời kinh buông tiền kiếp tật nguyền
Ngồi chiêm niệm những chặng đường nước rút
Đã cô thành từng maœng vô biên

Chỉ thấy người qua xôn xao cõi tạm
Cây xương rồng chắn lối, trổ gai
Hoa - nghĩa - địa có khi hòa hương tóc
Những oan hồn chờ kiếp khác đầu thai.

Phạm Quang Ngọc

*

Ta Vẫn Yêu Em

Em như cánh én lưng trời
Ta, mùa xuân đợi một đời bơ vơ
Yêu em ta dệt bài thơ
Yêu em dẫu biết... hững hờ tình xa
Nghìn trùng ta lại gặp ta.
Dù trong gang tấc mà xa nghìn trùng!

TT.Đ.Mai

*

Essence Of Love

Love is not, jus A word spoken
Love ie measured, bay it’s deeds.

Love can not, be broken, if ones heart,
Feels, the others, heart, bleed.

Love is never ever selfiish
Even, when it fulfils, its needs

For the essence of love, stems,
From compassion that we feed.

As we carefully, nurture it, from,
The very moment, we sewed the seed.

Tuấn Phạm

*

Mưa Mùa Đông

Mùa
Chớm Thu gió đổi theo mùa
Sáng Xuân nắng nhẹ gió lùa tóc em
Trưa Hè thoáng mát nhẹ êm
Tối Đông lành lạnh chăm mềm nguœ say.

Caœnh
Lá vàng rụng khắp công viên
Hàng cây xương xẩu bên hiên nhà thờ
Qua cầu một sáng tinh mơ
South Bank sương lạnh ngồi chờ chuyến xe.

Người

Thấy em lên chuyến xe Tram
Dừng nơi góc phố bên hàng cây xanh
Dù che trong gió mong manh
Ước gì mưa lớn để anh đi cùng

Đời

Yarra uốn khúc một giòng
Sông trôi ra biển tấc lòng cuœa em
Ta xưa, ước sống êm đềm
Em xưa, đâu có muộn phiền như nay.

Thân

Ruœ em dạo phố Richmond
Em chê phố cũ đôi lần không đi
Phố ta mua sắm được gì
Myer ta ghé Gucci em khèo
Tội anh phận hãy còn nghèo
Thân con đỉa mén dám đeo bạc vàng.
Xa

Melbourne, trời đã vào Đông
Bao cô con gái má hồng đoœ au
Phố đông cười nói ồn ào
Nhớ em từ một thuơœ nào mới quen
Anh thì không biết bon chen
Vì ta cũng hiểu phận hèn, thôi xa.

Vĩnh Hoà Hiệp

*

Mai Anh Chết

Mai anh chết tập thơ còn baœn thaœo
Trang bài đăng và một số chưa đăng
Nhắm mắt rồi mà vẫn cứ băn khoăn
Không biết sẽ phaœi nhờ ai cất giữ

Quên đi nữa còn có em đấy chứ
Mặc dù nghèo em vẫn cứ yêu thơ
Mai mốt giàu sang cho anh được nhờ
Cho anh phổ biến mọi niềm tâm sự.

Mai anh chết vẫn thương tình nhi nữ
Thương đời em cho anh biết chữ yêu
Em dễ thương, em dịu ngọt nuông chiều
Em đáp lại muôn vạn điều thầm ước.

Mai anh chết không về thăm em được
Những chiều mưa có người đứng cô đơn
ƠŒ đâu đây hồn anh vẫn chập chờn
Như tha thiết chuyện thiệt hơn tình tự.

Mai anh chết em sầu đời viễn xứ
U uẩn ngậm ngùi nghìn nỗi xót xa
Cho anh xin lời hẹn ước đậm đà
Tình sau trước vẫn mặn mà ngây dại.

Mai anh chết để mình em dầu dãi
Vì thuœy chung chịu ngang trái đau thương
Cố lên em vượt tất caœ đoạn trường
ƠŒ đâu đó có hồn anh van vái.

Mai anh chết vẫn nhớ lời tình ái
Nhớ nhớ hoài tóc mềm mại toœa hương
Không làm sao quên môi đoœ má hường
Nhắm mắt lại mà vẫn còn vương vấn.

Mai anh chết là lui về ơœ ẩn
Để xây đời cho hai đứa mai sau
Kiếp này đây không tạo được sang giàu
Thì kiếp khác cũng xanh màu hy vọng.

Mai anh chết một cuộc đời khép đóng
Thế là em đành leœ bóng em ơi
Vì thương con mà lặn lội giữa trời
ƠŒ đâu đó có hồn anh đưa đẩy.

Mai anh chết nghe chi mà tối vậy
Ngày tháng trôi không còn thấy mặt nhau
Để cho lòng mình đỡ bớt đớn đau
Là chỉ biết nhớ về nhau cầu nguyện.

Phạm Tình Thơ

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo một báo cáo được Trung Tâm Phòng Chống Dịch Bệnh công bố hôm 8 tháng 10, sự nhiễm trùng do 3 căn bệnh lây lan qua tình dục đã tăng trong 5 năm liên tiếp tại Hoa Kỳ.
Tình trạng béo phì ở trẻ em trên toàn thế giới được dự đoán là sẽ tăng trong 10 năm tới.
Bạn có bao giờ nghĩ rằng bác sĩ của mình chẩn đoán bệnh nhầm? Đây là một sự thật trên mức… “có thể”! Một nghiên cứu cho thấy trên 20% bệnh nhân bị chẩn đoán bệnh nhầm
Thống đốc California Gavin Newsom vửa ký ban hành một đọa luật vào ngày 8 tháng 10, cho phép người dân co thể mua thuốc phòng ngừa HIV mà không cần toa bác sĩ.
Trẻ em thường được khuyên mãi điệp khúc: ăn rau cho chóng lớn khỏe mạnh. Và theo một nhóm các nhà nghiên cứu Úc, ăn uống lành mạnh cũng giúp cho chúng ta vui vẻ hơn.
ĐGM Hoàng Đức Oanh mong muốn được gặp và chia sẻ với Cộng đồng NVQG tị nạn cộng sản tại Nam California về những thăn trầm ưu tư qua cuộc đời khổ nạn của ngài cũng như các vấn nạn của quốc gia
Tu tướng tức là dựa vào hình tướng bên ngoài: -Tụng kinh hấp dẫn… -Thuyết giảng cho hay …vẫn chỉ là hình tướng... Phát hành cả trăm băng đĩa, viết cả chục cuốn sách…...lấy cho được văn bằng Tiến Sĩ Phật Học…... “Thiền trà, thư pháp” cũng vẫn chỉ là hình tướng, nó chẳng biểu lộ sự chứng đắc của Thiền sư. -Làm thơ rồi nhờ nhạc sĩ phổ nhạc, ca sĩ nổi tiếng hát…chính là “bệnh”
OSLO - Nhân vật nhận giải Nobel Hòa Bình 2019 (là giải thứ 100) là Thủ Tướng Abiy Admed của Ethiopia, theo tin từ thủ đô Na Uy ngày 11 tháng 10.
Siêu thị nầy có lần mình quen Chiều cuối Đông phố mới lên đèn Hàng cây đỏ lá chờ cơn gió Hứa một đêm dài chắc lặng yên Em đẫy xe qua hàng trái cây Nầy em …xoài bưởi mãng cầu đây Quê hương một góc trời thu hẹp Gió Lái Thiêu về hoa mận bay
Một sao sáng trên bầu trời thi ca Việt Nam vừa vụt tắt. Nhà thơ Du Tử Lê đã qua đời tối thứ Hai 7/10/2019 tại Quận Cam, California.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.