Hôm nay,  

Những Sự Thật Đau Lòng Dưới Chế Độ Cộng Sản....

2/21/200500:00:00(View: 5763)
Đọc bản tin " Một xí nghiệp tại Saigon có 3500 thiếu nữ VN chờ bán trinh cho ngoại kiều" đăng trên SGT số tuần rồi, tôi thấy thật đau lòng. Sự kiện "Nhục Quốc Thể" này đã được một tờ báo uy tín có trên 120 tuổi tại Singapore thì mức độ khả tín chắc chắn là 100%. Tuy nhiên, trước nguồn tin nhục nhã này, người ta không thấy nhà nước CSVN có một phản ứng gì hay đưa ra một lời bình luận nào thì quả là một điều khó hiểu. Đa số thắc mắc, một sự kiện có tính cách quy mô ngay tại trung tân một thành phố lớn như vậy, thì không hiểu nhà nước CSVN có biết không" Câu trả lời chung của đa số là nhà nước phải biết rất rõ, những vì "lỡ" bao che để chia chác nên mở miệng lại sợ bị mắc quai. Do đó, từ từ sẽ tìm cách chối phăng và đổ lỗi cho "một số nhỏ" người dân tham tiền là xong. Trên thực tế, dù một em bé mười tuổi nếu suy nghĩ một tí sẽ thấy ngay, nếu nhà nước CS không có phần, thì xí nghiệp này không bao giờ dám liều mạng để làm cái công việc tày trời vi phạm đến quốc thể của quốc gia sở tại như vật. Vì nếu qua mặt một nhà nước có liêm sỉ và tự ái chủng tộc thì ít nhất cũng bị tù và còn có thể trắng tay nữa, chứ đừng nói chi đến buôn bán hay sản xuất. Như vậy, giả thuyết việc này do chủ trương của nhà nước CSVN là hợp lý nhất. Duyệt qua các sự kiện, từ mấy trăm ngàn "cô dâu" Đài Loan bị ngược đãi bóc lột, cho đến các "lao nô" khác trên khắp thế giới cũng là chính sách, ngay đến hiện tượng 30 ngàn em bé đang làm nô lê tình dục tại Cam Bốt cũng thế, khi bị Quốc Tế phát giác thì nhà Nước CSVN chỉ lên tiếng lấy lệ và cuối cùng thì "bổn cũ soạn lại" với nhóm chữ "người dân tham tiền, lười lao động thì phải thi nhau bán trôn" chứ nhà nước CS lúc nào cũng trong sạch lo cho dân đến nơi, đến chốn. Nếu quốc tế hay người Việt hải ngoại "thương xót đến họ và đủ khôn ngoan tin tưởng vào đảng thì tốt nhất là gửi tiền về cho đảng và nhà nước chăm lo cho họ".
Trước sự thật hiển nhiên, cùng những đốn hèn, dã man như một loài thú của CSVN, không hiểu tại sao vẫn có một số người bám theo phụ họa một cách điên cuồng mới là khó hiểu. Điều đáng đau lòng hơn nữa, loại người này lại đa số là thành phần khoa bảng, trí thức, từng hưởng ơn mưa móc của quốc gia VNCH. Như vậy, chúng ta càng phải cẩn thận nhiều hơn nữa, nhất là trong giai đoạn này. Tốt nhất là tôi nghĩ mọi người nên nhớ nằm lòng câu nói của cố tổng thống Thiệu: "Đừng tin những gì họ nói, mà hãy nhìn kỹ những gì họ đang làm".... Đó là chân lý đấu tranh cho tất cả chúng ta khi đi tìm sự thật và nhận diện bất cứ ai.

*

Đừng Suy Diễn Theo Kiểu Phong Thần!

Ly Thanh - email @yahoo.com

Đáng lý tôi không màng lên tiếng vì chỉ coi bài viết "Coi chừng ngộ nhận "của bà Nguyễn thị Ngọc Hải (SGT 397) là một ý kiến vớ vẩn mà thôi; nhưng vì sau đó một số báo lại có Ông Nguyễn văn Hoàng (St Alban VIC) phụ họa nên xin được có vài ý kiến sau: A) Đối với bài của ông Nguyễn v Hoàng: Bài này không có gì là sai trái, nhưng có lẽ vì bị ảnh hưởng bởi những hoang tưởng của "bà Nguyễn thị Ngọc Hải nên tác giả ít nhiều đã không nhìn thấy trọng tâm của "Tâm thư kêu gọi của người góa phụ"… mà lại khen "chị Nguyễn thị (N) Hải đã có những nhận xét chí lý"! B) Đối với bài viết của bà Hải: Phải chăng nên nghĩ là bà Hải có ý tốt muốn mọi người không nên rơi vào cạm bẫy là quên kẻ thù chính yếu thực sự là CS Hànội để theo đuổi cái hư ảo (giả vờ) chống TC! Xuất phát từ ý hướng tốt nhưng có lẽ quá chú trọng vào việc suy diễn ai là tác giả cuả bức thư đã khiến bà Hải đi theo chiều hướng "Phong Thần". Tại sao như vậy" Không chịu nắm nội dung, nhất là tìm hiểu chủ đích của tác giả "Bức tâm thư…" mà cứ chăm chăm lo bới móc xem ai là tác giả thực sự khiến bà Hải càng suy diễn theo kiểu "hoang tưởng"! Bà Hải nói như "phán" rằng:


1) "Với một người góa phụ bình dân thì bức thư không thể mạch lạc và trau chuốt như vậy"! Không rõ ai là tác giả mà dám khẳng định như thế có quá vội vã và hàm hồ không" Ta biết là trên đời việc gì cũng có thể xảy ra. Một người góa phụ, hoặc một nông dân hay bất cứ ai khác có chút trình độ cộng thêm tấm lòng với dân, với nước cũng có thể viết như thế dễ dàng. Không tự kiêu nhưng cá nhân tôi là thằng cu li cũng tin là mình viết được như thế hoặc hay hơn thế! Phạm ngũ Lão xuất thân là ai" -Một người đan sọt! Trần khánh Dư là ai" -Một anh chàng bán than! Rồi thời đại này, chúng ta từng chứng kiến những tên Chủ tịch Huyện, Bí thư tỉnh… phải có người cầm tay dạy ký tên; ngược lại có không ít nhà văn, nhà báo, kỹ sư, sĩ quan… phải đạp xích lô, bán vé số dạo v.v… Ngay như nhà văn tên tuổi Nguyễn thụy Long phải đẩy xe phân, coi ao cá, đi thồ gạo lậu… bần hàn đói rách cùng cực đấy thì sao" Nói gì cũng phải dè chừng!
2) "Những lời kết tội TC và CSVN quá đầy đủ dữ kiện với lối lý luận sắc gọn, nó không thể có nơi những ngư dân trong chế độ kìm kẹp CSVN"! Vẫn cứ theo giọng điệu võ đoán! Thế kho tàng văn học dân gian bao gồm ca dao tục ngữ, vè, đồng dao v.v… tuyệt đại đa số chẳng phải xuất phát từ giới bình dân, nông phu, lao động… hay sao" Nói như bà Hải thì không một người ngư dân, nông dân, công nhân nhà máy, phu khuân vác… viết nổi một bức thư bình thường như bức thư ký tên Goá phụ Nguyễn thị Hoa hay sao" Bà Hải là ai mà dám khinh thường hàng chục triệu người ở các giai cấp như vậy" Chẳng lẽ chỉ có bà Hải mới viết nổi hay sao"""
3) "Nếu tuần dương hạm của TC cố tình truy sát trong ba giờ đồng hồ mà thuyền đánh cá vẫn thoát về được đến nhà thì quả là một phép lạ… (lại so sánh tốc độ các loại tàu!!!)". Đưa ra một giả thuyết vô lý cực độ, bà Hải nghĩ mình đã rất thông minh" Không! TC muốn thị uy, răn đe dân VN thì giết hết ngư phủ để làm gì! Họ muốn còn người quay về để thổi bùng sự kiện chúng là chủ vùng lãnh hải cuả VN. Ngu gì mà giết hết để không gây được tiếng vang gì!
Tác giả viết truyện Phong thần rất tỉnh táo vì biết rõ mười mươi họ đang viết truyện hoang đường. Trái lại, bà Hải không hề tỉnh táo khi dựa vào não trạng hoang tưởng để viết một thực tế thời sự! Thật đáng tiếc… Nói như trên không có nghĩa là tôi tin goá phụ một ngư dân là Nguyễn thị Hoa đích thực là tác giả của bức thư. Trong trường hợp này cũng như những tài liệu khác mà vì những lý do tế nhị, tác giả không tiện bộc lộ thân phận, ta chỉ cần nắm được nội dung và ý hướng của người viết là đủ. Đọc kỹ bức thư ký tên Nguyễn thị Hoa - bỏ qua những hoang tưởng của bà Hải - ta thấy toàn bộ bức thư toát lên tinh thần của một người yêu nước biết đau cái đau chung của dân tộc, biết nhục cái nhục của một thân phận nhược tiểu trước kẻ thù phương Bắc, biết rạch ròi CSVN là tôi tớ TC, biết tố cáo tội bán nước của giặc cộng… Này nhé, hãy đọc xem: "…Thân nhân chúng tôi có… cấp cứu và báo ngay cho chính quyền và quân đội VN nhưng họ sợ hãi Trung quốc không hề can thiệp, để cho sống chết mặc bay". Tác giả còn chỉ thẳng: "Từ khi đảng CS và nhà nước CHXHCNVN ký kết nhượng lãnh thổ biên giới và hải phận cho Trung quốc…" là bọn bán nước! Rồi khi ngư dân bị giết hại thì "…chính quyền CHXHCNVN sợ hãi không dám gọi đích danh thủ phạm… lệnh từ trung ương ban xuống răn đe chúng tôi không được tiết lộ sư thật…" "Ngoài ra, chính quyền CHXH CNVN còn mặc nhiên đồng lõa và chấp nhận cho bộ ngoại giao Trung quốc vu cáo…". Mạnh mẽ hơn nữa, tác giả bức thư điểm mặt Phan văn Khải và bè lũ tay sai bày tỏ thái độ nịnh bợ TQ "…chẳng thèm đoái hoài đến nỗi thống khổ của gia đình ngư dân nạn nhân chúng tôi cũng như dân tộc, đây là hành động vô liêm sỉ làm nhục nhã tổ quốc VN và thật có tội đối với vong linh tiền nhân đã hy sinh xương máu bảo toàn giang sơn gấm vóc…"
Vì thế, dù tác giả là ai (không thể biết đích xác và cũng không cần biết)nhưng nhất định đấy là người yêu nước, có ý hướng tác động tốt vào cuộc đấu tranh chống giặc thù CS Hànội và quan thầy của chúng. Trong bối cảnh mọi người dân còn khá thờ ơ với đại cuộc đấu tranh cho một nước VN tự do, dân chủ và cường thịnh thì nội dung bức thư rất đáng trân quý. SGT và các cơ quan truyền thông khác phổ biến bức thư trên cũng không ngoài mục đích khai thác tác dụng tốt của nó, chứ không hề ù ù cạc cạc như kiểu bà Hải nói! Thành thật mà nhận xét thì bà Hải cũng có ý tốt nhưng vì quá hoang tưởng nên bộc lộ nhiều sai trái!

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
DB Rick Miller thuộc Đảng Cộng Hòa, đại diện khu vực Sugar Land, đã bị phản ứng gay gắt sau khi ông chụp mũ các đối thủ tranh ghế ông chỉ vì họ là người Mỹ gốc Á trong địa hạt đông ngưởi gốc Á.
Ai quyết tâm đi tìm chân lý và hướng thượng cuộc đời trong tinh thần – Tu là cõi phúc – đều hưởng được sự bình an trong tâm hồn, tức là hưởng được hạnh phúc, Thiên đàng, Niết bàn, Cõi phúc ở trần gian
nữ tài tử Julia Roberts và cựu đệ nhất phu nhân Michelle Obama sẽ có chuyến đi đặc biệt thăm Việt Nam trước khi sang Malaysia dự chương trình "Leaders: Asia-Pacific"
ông có tập Thơ Lửa, cùng làm với Đoàn Văn Cừ, gồm những bài thơ đề cao cuộc kháng chiến chống Pháp, do Cơ quan Kháng chiến Liên khu III xuất bản, được in ở Thái Nguyên năm 1948
James Nguyen Fernandes, 43 tuổi, bị buộc tội 6 vụ tấn công, gồm 2 tội tấn công cố ý sát hại, và 6 tội phạm tội liên quan súng, theo hồ sơ tòa án cho biết.
Cục Cảnh sát Hình sự của Bộ Công an mới đây thừa nhận Việt Nam là một “điểm nóng” của nạn buôn người và di cư bất hợp pháp, với lợi nhuận hàng năm lên đến hàng chục tỉ đôla.
Khi chưa thấy ánh mặt trời, Tôi đã cảm nhận được muôn ngàn đau khổ, Của mẹ cha, Của bà con và của muôn triệu người dân gần xa trong nước, Lúc mẹ ôm bụng bầu chạy từ chỗ nầy sang chỗ khác,
Theo bản tin từ đài KUSI, Dân biểu Cộng Hòa Duncan D. Hunter cho biết ông sẽ nhận một tội sử dụng sai trái quỹ vận động khi ra tòa vào hôm Thứ Ba ngày 3 tháng 12/2019 trước Chánh án Thomas J. Whelan.
Mùa cháy rừng hiện nay nêu bật việc cần phải nhanh chóng đạt được các mục tiêu loại bỏ carbon đầy tham vọng của California, và bản báo cáo ‘Lộ Trình 2045’ đặt ra sơ đồ định hướng để đạt được mục tiêu đó
Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump hôm Thứ Hai, 2 tháng 12, lên án các nhà Dân Chủ tại Hạ Viện về việc tổ chức điều trần luận tội trong khi ông đang dự hội nghị thượng đỉnh NATO tại London


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.