Hôm nay,  

Thơ Cù Nèo

18/06/200000:00:00(Xem: 6617)
Nam Man Phụ Trách

Đứa Nam Man Thách Con Mòng Mai Xuân Phượng

(Nam Úc tuần báo số 241 ngày 5.5.2000 nơi trang nhất có đăng bản tin của VNN
về "vụ việc" "CSVN hăm dọa bắn nát đầu thượng tọa Thích Không Tánh". Theo
thông cáo báo chí ngày 28.4.00 của phòng thông tin Phật Giáo thế giới, có trụ
sở tại Paris, liên tiếp trong ba ngày 25, 26, 27 tháng 4, thượng tọa Thích
Không Tánh bị công an hành hung và sách nhiễu. (...) Bà Mai Xuân Phượng, chủ
tịch phường (...) lên giọng tố khổ và miệt thị (thượng tọa Thích Không Tánh):
"Nói cho ông biết, ông chỉ là hạt cát trong sa mạc, mạnh như đế quốc Mỹ mà
chúng tôi còn đánh tan (sic), thứ phản động như ông đem bắn nát đầu hết cả...)

Bà đâu có phải thứ con trời,
Muốn "bắn" ai thì cứ "bắn" thôi.
Dọa dẫm lăng nhăng không biết nhục,
Hăm he léo nhéo chẳng nghe tồi.
Ừ, thằng đế quốc "thua" bà thiệt,
Đấy, bậc chân tu "chạy" mụ rồi!
Nói nhỏ bà nghe: em thách đó...
Đâu bà thử "nổ" phát nghe chơi.

*

Khuyên Ông Đại Sứ Nên... Dựa Cột

(Nhân đọc bài "Cuộc hội kiến cùng đại sứ Úc tại Việt Nam" của ông Hoàng Nguyên
đăng trên bán nguyệt san Người Việt QLD: để "trả lời một câu hỏi về vấn đề
tham nhũng tại Việt Nam hiện nay do ông Trương Minh Đức, đại diện của Liên
Minh Việt Nam Tự Do đưa ra, ông Michael Mann phát biểu nhận định như sau: Tôi
tin rằng chính quyền VN hiện nay tham ô ít hơn là chính quyền của miền Nam
Việt Nam trước năm 1975". Lập tức sau lời nhận định này, nhiều cánh tay từ
phía cử tọa đưa lên xin trình bày ý kiến... nay đứa Nam Man cũng có đôi lời


xin được nhắc nhở ông Michael Mann.)

Xin ông "đại sứ" nhớ cho rằng,
Đặc biệt là trong việc nói năng.
Chớ ỷ "quan to" rồi lếu láo,
Đừng vì "thế lớn" lại xì xằng.
Chưa ai "đục" bác cho phù mỏ"
Chắc tớ "cum" ông phải gẫy răng.
Bọn vẹm... là vua ăn tạp đấy,
Tham ô "phải" nói đéo ai bằng.

*

Châu Tuyên Vương Bị Hù

(Trong cuốn "Nhân vật Đông Châu" của ông Thanh Lan Võ Ngọc Thành, trang 13, có
kể chuyện vì một bài hát của trẻ con đất Thái Nguyên mà vua Tuyên Vương nhà
Châu lo sợ cho chiếc ngai vàng của mình...)

Thỏ mọc, đương nhiên ác sẽ tà,
Điều này đâu có lạ gì a!
Đình thần chắc họ hù ông đấy,
Nội thị sao ai nhát bác cà"
Tại bác không rành nên sợ hoảng,
Vì ông chẳng hiểu mới lo xa.
Coi chừng... thái độ ông hành xử,
Chẳng khéo nhà Châu mất thiệt đa!

*

Lỡm Quan Hạ Đại Phu Tả Nho

(Tả Nho vì bênh Đỗ Bá nên tâu với Tuyên Vương rằng: "Vua phải bạn trái thì theo
vua. Bạn phải vua trái thì theo bạn. Tội Đỗ Bá không đáng mà bệ hạ lại giết
thì sao khỏi thiên hạ cho nhà vua bất minh, thần là kẻ bề tôi, biết mà không
can gián, thiên hạ cũng sẽ cho là bất trung, không sáng suốt. Nếu bệ hạ không
đếm xỉa lời này mà giết Đỗ Bá, thần cũng xin cùng Đỗ Bá cùng chết...)

Khen ông cũng thuộc loại can trường,
Thuộc loại "chịu chơi", rất dễ thương.
Vì lẽ thị phi bênh Đỗ Bá,
Bởi điều sai trái chống Tuyên Vương,
Sao ông chẳng "dứt" tên vô đạo"
Tại bác còn "dung" đứa bất lương!
Nếu phải là em: "Chơi xả láng"...
Thằng cu sức mấy dám coi thường.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
GARDEN GROVE, Calif. — Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam Miền Nam California (THSV) hân hạnh thông báo Hội Tết Sinh Viên lần thứ 39 được tổ chức trong OC Fair & Event Center, tại 88 Fair Drive thành phố Costa Mesa, CA.
Khu Học Chính Garden Grove và Thành Phố Garden Grove hợp tác với USC Shoah Foundation để tổ chức buổi Hội Thoại với Cộng Đồng
Đảng Việt Tân cực lực phản đối việc nhà cầm quyền CSVN xét xử ba nhà hoạt động dân chủ Châu Văn Khảm, Nguyễn Văn Viễn và Trần Văn Quyền vào ngày 11 tháng Mười Một tới đây.
CHICAGO, ngày 1 tháng 11, năm 2019 —Để chào mừng dịp kỷ niệm 40 năm của món Happy Meal đầu tiên, McDonald’s sẽ cho ra mắt món ăn Surprise Happy Meal với một số các đồ chơi được yêu thích nhất của Happy Meal trong suốt bốn thập niên qua.
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Những ngày mùa đông thời tiết thất thường, khi lạnh khi không, có hôm tuyết đổ. Cố quận đang những ngày rộn ràng tấp nập chuẩn bị đón xuân sang.
Phạm thị Trà My ráng hết sức trong lúc hấp hối gởi về gia đình message cuối cùng. Người đọc “Con chết vì không thở được” khó tránh khỏi thắt lòng, đau nhói trong tim vì thương cảm.
Ở đời có nhiều người thật đau khổ khiến ai nấy cũng không thể cầm lòng như trường hợp đám tang của một cô giáo bị tai nạn xe mà chồng thì chết, con thì nhỏ dại và nhà thì nghèo đến nỗi không thể mua quan tài để chôn
Đông đảo những tên tuổi lớn của văn học nghệ thuật và những người có lòng với văn chương đã đến thắp hương và tiễn biệt nhà thơ Du Tử Lê vào hai ngày Thứ Bảy - 26 tháng 10 và Chủ Nhật - 27 tháng 10 năm 2019 tại Peak Family, thành phố Westminster - California.
Mùa Thu chưa kịp ra đi, mùa Tuyết vội đến. Sáng nay thức dậy Lão đã thấy Tuyết bám trên bệ cửa sổ. Thương cho cành đào chưa kịp rụng hết lá đã phải oằn mình dưới những khối tuyết.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.