Hôm nay,  

Tự Hại Lấy Thân

03/10/200500:00:00(Xem: 5997)
Đất Sở có Tiết Côn, nổi tiếng thông minh, vẻ người đẹp đẽ, lại được tính ham vui, nên hàng xóm chung quanh đều hết lòng yêu mến.
Một hôm, trên đường ra chợ, Tiết Côn bất chợt ngang qua một sới gà đang vào độ ăn thua, khiến lòng đi không nỡ, bèn vào xem cho thỏa tình mơ ước. Được đâu một lát, Tiết Côn bỗng như người say rượu. Miệng thì hò hét. Tay vung vẫy tứ phương, đã vậy điệu bộ lắc lư như sẵn sàng ra trận, khiến kẻ chung quanh cũng bị bộ dạng Côn lôi vào vòng tranh đấu, quyết liệt hơn thua, thành thử mới hết nén nhang đã tanh bành hết cả.
Phần Côn, thấy nhiều người nhìn ngó mình, đặng kiếm thêm chút hào khí mà vung tiền ra đánh, bèn nhộn nhạo chốn tâm can. Mạnh miệng nói:
- Nếu không đánh cho to, thì dẫu Trời muốn giúp cho cũng khó lòng giúp được!
Mọi người cho là phải, bèn lần tay vào ruột tượng, bao nhiêu tiền dành dụm đều đem ra đánh, khiến không khí đã náo nhiệt lại càng bốc cháy thêm, thành thử… cá, bắt búa xua cứ tiếp hoài không dứt.
Lúc ấy có một đạo sĩ đi ngang, thấy Côn đang ra sức cổ võ cho bài bạc, bèn đến gần đánh một phát lên lưng, mà nói rằng:
- Ta có chút chuyện muốn xẻ chia cùng thí chủ. Có đặng hay chăng"
Tiết Côn cười lớn đáp:
- Bậc trượng phu. Làm việc gì cũng rõ ràng minh bạch, dưới ánh mặt trời. Chứ không như bọn tiểu nhân tay thò tay giấu. Chẳng thẹn lắm ư"
Đạo sĩ nghe Côn nói vậy, liền kéo Côn ra tàng cây trước ngõ. Tha thiết nói:
- Thí chủ có thích bài bạc không"
Tiết Côn lắc đầu, đáp:
- Tai hạ không thích đánh, nhưng thích nhìn người khác đánh, nhất là lúc đụng trận ăn thua - thì cho dẫu… tử thần tới kêu - cũng ráng nài xin ở thêm vài phút nữa!
Đạo sĩ lặng người đi một chút, rồi đưa tay đập vào thân cây. Chậm rãi nói:
- Cái cây này. Sở dĩ lớn được như ngày hôm nay, là nhờ cái hột tí xíu đã nằm chơi trong đất. Cũng vậy, việc thế nhân làm. Tưởng là chuyện chơi, nhưng hậu quả mai sau khó lòng đong đếm được…
Đoạn, nhìn thẳng vào mắt của Côn. Trầm giọng nói:
- Sống dùm cho người khác, bằng cách xúi giục họ làm cái chuyện mình không muốn làm, thì trước là có tội với tha nhân. Sau gặt quả ngươi gieo e mãn đời không hết!
Tiết Côn. Dù nổi tiếng là người vui vẻ, nhưng đụng phải cú này. Tai thiệt ù đi, khiến bụng dạ chơi vơi mà nói này nói nọ:
- Tai hạ nói là chuyện của tai hạ. Nghe hay không là chuyện của người. Hà cớ chi lại đem chữ Quả Nhân lồng vô trong đó"
Đạo sĩ nhìn Tiết Côn với ánh mắt đầy độ lượng, rồi thân thiết nói:
- Thương cũng từ lời nói. Ghét cũng từ lời nói. Nay thí chủ dùng lời của mình - để kích động người ta chơi bài bạc - đặng thí chủ tìm vui, mà không để ý đến cảnh hợp tan gia đình của họ, thì thiệt là không phải. Vả lại, lời của thí chủ. Chẳng những có thể đưa người ta lâm vào cảnh sa đọa tâm hồn, mà còn làm cho thân quyến của họ đớn đau nhiều hơn nữa - thì cái họa do thí chủ gây ra - khó đo lường đó vậy!
Tiết Côn ngẩn người ra một chút, rồi bực dọc đáp:
- Trời cho mỗi người một cái đầu. Không phải để đội nón, mà là dùng đặng phân biệt đúng sai, thì mới mong trở thành người quân tử. Nay thiên hạ cứ nhắm mắt ùa theo như vậy, là cái quyền của người ta. Sao lại bắt tai hạ phải mình riêng ôm lấy"
Đạo sĩ nghe Côn nói vậy, liền thở hắt ra mấy cái, rồi từ tốn đáp:
- Nguyên nhân của tai họa đều ở dục vọng mà ra. Nay thí chủ vẫn chìm trong bể nghiệp. Thích ở bờ mê, thì đừng trách chữ phu thê ngày sau… héo úa!
Rồi bỏ liền đi một nước. Tiết Côn. Cho dẫu có hơi tin vào điều Nhân Quả, nhưng máu nóng còn đầy, thành thử lời của đạo sĩ kia chẳng ép phê gì hết cả. Đã vậy còn ào ào tự nhủ lấy thân:
- Muốn hoàn thiện con người thì phải sửa đổi. Muốn sửa đổi thì phải… sai. Chớ đúng muôn năm thì còn ở đây mần chi nữa!
Ngày nọ, nhân Tiết Côn được mười tám tuổi. Tiết ông mới gọi vợ là Hàn thị đến, mà nói rằng:
- Thằng Côn đã lớn, mà không có vợ buộc lấy chân, thì e chỉ thấy… hung tin suốt đời qua suốt kiếp.
Hàn thị nghe chồng nói vậy, bỗng nhói tận tâm can. Ấp úng nói:
- Vợ mà buộc chân nó rồi. Bảo đi đông là đi đông. Đi tây là đi tây. Không dám một lời đối nghịch, thì cho dẫu muốn vuông tròn chữ hiếu. Có đặng không đây"
Tiết ông nghe vợ nói vậy, liền lấy ngón tay gõ lên bàn đôi cái, rồi thủng thẳng đáp:
- Bà nói vậy là chỉ nghĩ đến… mình chớ chẳng nghĩ đến con, thì có phần không phải. Nước mắt ngàn năm chảy xuống. Cho dẫu bà thương con đến trời, thì có ở hết đời với nó được đâu" Mà người chia xẻ khổ cực đớn đau. Thuốc thang bệnh hoạn. Thậm chí khi con mình… mất trí đi chăng nữa, chính là vợ của nó. Vâäy, nếu bà thật tình thương con, thì ngay từ lúc con còn ẳm ngữa, bà cũng phải gieo vào lòng của nó - là ráng thương vợ hơn… cha - mới là hiền mẫu!
Hàn thị nghe chồng nói tới đâu, xây xẩm mặt mày theo tới đó. Mãi một lúc sau mới nặng nhọc nói rằng:

- Đành là vậy, nhưng thiếp chỉ lo dâu nào" Có hạp với mình không" Hay chỉ ít hôm đã tùm lum cắn xé"
Tiết ông liền cười một nụ, rồi bao dung đáp:
- Cả quảng đời thanh xuân của bà. Hết lo lắng cho chồng lại tận tụy vì con - đến độ cả bản thân cũng không có chút thời gian để nghỉ - thì thời giờ đâu nữa mà lo chuyện dâu con" Cho vuông tròn nữa được" Tôi biết vậy, nên đã chọn dùm bà. Số là họ Khương ở làng bên cạnh, có đứa con gái tuổi đã cập kê. Dẫu không phải hoa hậu hoa khôi - nhưng đoan trang lại thấm điều lễ nghĩa - Tôi định đánh tiếng cho con, nhưng chưa kịp mở lời, bởi ngại bà chê hổng đẹp hổng xinh, thì cháu ngoại mai sau mần răng mà khá được"
Hàn thị, biết chồng để ý mình, bèn hớn hở ngang xương. Tức tốc nói:
- Xấu nết mới sợ. Chớ xấu người thì… sửa bơm mấy lát. Phải vậy hông ông"
Bèn cho người gọi Tiết Côn đến, mà nói rằng:
- Dựng vợ gả chồng cho con, là trách nhiệm của cha mẹ. Nay họ Khương có người con gái biết điều nhân nghĩa. Nhường dưới kính trên, còn ở giữa thì yêu tới bờ tới bến, nên cha mẹ muốn cùng con góp thành đôi vợ chồng - nhưng vì duyên phận của con - nên cha mẹ không thể tự mình riêng quyết đoán.
Rồi nuốt ực một cái, lại từ từ nói tiếp:
- Thời buổi này, thằng nào lẹ tay thằng đó thắng. Chứ chậm lụt như rùa, thì dẫu suốt đời cặm cụi kiếm soi, cũng khó lòng xong đặng.
Tiết Côn. Từ nào tới giờ cứ ỷ vào cha mẹ, nên đụng phải chuyến này, trong nhất thời chẳng biết tính sao, thành thử cứ tới luôn cho vui lòng cha mẹ, mà hổng biết có phải sinh vào giờ tốt không nữa, hoặc tuổi tác hạp nhau, mà chỉ ở ít năm đã giàu ra trông thấy.
Phần Côn, từ ngày rủng rỉnh đống kim ngân, bỗng nhiễm thói hư tật xấu thập phần mau lẹ. Trước thì tối còn về, sau mút chỉ cà tha, đến nỗi quên chữ phu thê mới hôm nào gắn bó. Khương thị, tuy biết điều lễ nghĩa - lấy nhẫn nhục làm vui - nhưng không thể cứ bên song chờ chồng thêm nữa được, bèn nhân hôm Côn về hơi sớm, mới kế cận bên chồng mà nói nọ nói kia:
- Từ khi thiếp vào nhà này, đã làm cho nhà cửa ruộng vườn tăng thêm. Trên thì mẹ cha có tiền chơi tứ sắc. Dưới thì hàng họ được ấm no. Còn chàng nhậu nhẹt phủ phê như là ông… bá tước. Sung sướng là vậy, nhưng chàng lại nỡ để thiếp mình không cô quạnh. Vò võ một mình. Thui thủi sớm hôm, là cớ làm sao"
Tiết Côn bỗng trợn mắt lên. To tiếng đáp:
- Được làm vợ của ta, đã là ân phúc của Trời ban tặng. Nàng còn chưa cho là đủ, lại ước vọng đòi thêm, thì đừng trách chữ phu thê khi tàn khi héo!
Khương thị cười nhạt một phát, rồi chậm rãi:
- Thì ra chàng học thói cú mèo mọc cánh. Toan mổ mắt mẹ hay sao"
Rồi lặng lẽ thu xếp hành trang mà về quê ngoại. Từ khi Khương thị đi, thì công ăn việc làm cũng từ đó mà sa sút. Mới đầu còn có cơm lạt mà ăn, sau phải tộng ngô khoai mới đành trôi qua bữa. Đã vậy thời tiết lại thay đổi thất thường, nay lạnh mai khô, khiến sức khỏe của Tiết ông lẹ làng đi ngay xuống.
Hàn thị thấy vậy, mới động mối thương tâm, liền gọi con đến mà nói rằng:
- Ở đời, điều khó khăn không phải là đi tới, mà là biết lúc để dừng lại. Nay sa sút kiểu này - mà con lại khư khư - thì cha mẹ dẫu bênh con cũng khó yên lòng nhắm mắt!
Tiết Côn liếc nhìn mẹ, thấy khuôn mặt tiều tụy, mắt vời vợi xa xăm, khiến nhộn nhạo tim gan không làm sao ngăn được, bèn vọt miệng nói:
- Theo mẹ thì con phải làm sao"
Hàn thị ngập ngừng đáp:
- Làm sai, mà biết nhận mình sai, là làm… đúng! Vả lại, vợ chồng. Cho dù ăn ở một ngày cũng có tình có nghĩa. Huống hồ đã mấy thu, thì sao không nói cho hờn kia tiêu tán"
Tiết Côn hết nhìn chân rồi nhìn mẹ. Mãi một lúc sau mới ấp úng nói:
- Vậy con phải qua nhà Khương thị mà nhận lỗi hay sao"
Hàn thị gật đầu đáp:
- Muốn đánh động lòng của người ta, thì chân thành là điều quan trọng nhất. Nay con qua nhà vợ. Trước nhận lỗi phần mình. Xin tha thứ lần ni, thì bảo đảm chỉ ít câu sẽ thuyền xuôi theo gió.
Tiết Côn nghe mẹ nói vậy, liền đực mặt ra. Ngạc nhiên nói:
- Mẹ có chắc như vậy không"
Hàn thị cười cười đáp:
- Vợ giận mà bỏ đi, là còn thương. Đi về nhà cha mẹ ruột mà nương náu, là mong chờ con trở lại. Đã vậy lại cố tình bỏ quên mấy bộ đồ cho lòng con nhung nhớ, là muốn nối chuyện xưa. Sao con lại dằng co không tính"
Tiết Côn, như vén được lớp mây mù trước mặt, bèn hớn hở chạy qua nói điều phải quấy. Khương thị. Từ ngày trở về, tuy vẫn vui vẻ với chồng như trước, nhưng ngày ngày chỉ ở bàn trang điểm kẻ mi. Tuyệt không đụng đến bếp núc chút nào hết cả. Thậm chí quần áo của Côn cũng để mẹ giặt giũ phơi khô. Chớ nhất quyết chẳng mần chi hết ráo. Hàn thị thấy vậy, mới gọi Côn đến. Phẫn chí nói:
- Con đã lấy vợ rồi mà còn phiền đến mẹ. Con dâu người ta hầu hạ mẹ chồng. Còn nhà này mẹ chồng lại hầu hạ nàng dâu. Thiệt là hết biết!

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Câu Lạc Bộ Nhiếp Ảnh Việt Nam/VN Photography Club sẽ tổ chức một cuộc triển lãm ảnh nghệ thuật "Ánh sáng và sắc màu" tại Little Saigon, Nam Cali. Buổi triển lãm sẽ diễn ra hai ngày, Thứ Bảy và Chủ Nhật, 7 và 8 tháng 12 năm 2019 từ 10 giờ sáng đến 5 giờ chiều, tại Hội trường nhật báo Người Việt
Bộ trưởng quốc phòng Nam Han, Jeong Kyeong-doo và đồng nhiệm Trung Quốc, Ngụy Phượng Hòa đã đồng ý thiết lập thêm những đường dây nóng quân sự giữa hai nước và chuẩn bị cho chuyến công du của bộ trưởng Jeong đến Trung Quốc vào năm 2020.
Ánh nắng chiều đã tắt nhưng tôi vẫn như cảm nhận được cái nóng hừng hực qua cung cách vén ống tay áo để lau mồ hôi trán của người tưới cỏ.
Công Ty Disneyland sẽ chính thức tham dự cuộc Diễn Hành Tết tại Westminster với sự góp mặt của nhiều nhân vật trong đó có Mickey và Mini Mouse.
Thương vụ bán hàng trên mạng tại Hoa Kỳ Ngày Lễ Tạ Ơn đã tăng vọt 17$ tới 4.1 tỉ đôla, theo Salesforce cho biết. Doanh thu bán hàng mạng trên toàn cầu đã tăng còn nhanh hơn.
2 du khách của chiếc du thuyền Carnival Cruise Line đã chdết trong một xe buýt trong thời gian một tua độc lập tại Belize hôm Thứ Tư.
Thủ Tướng Iraq Adel Abdul-Mahdi cho biết hôm Thứ Sáu rằng ông sẽ từ chức theo sau nhiều tuần lễ biểu tình bạo động và lời kêu gọi ông ra đi bởi nhà lãnh đạo tôn giáo hàng đầu quốc gia của phái Hồi Giáo Shia.
2 phi đạn được Bắc Hàn phóng đi hôm Thứ Năm “được cho là bắn từ một bệ phóng phi đạn nòng siêu lớn,” theo các viên chức quân sự Nam Hàn cho biết.
Cảnh sát Anh đã bắn chết một người tấn công khủng bố hôm Thứ Sáu tại Cầu London -- một sự kiện đau lòng đã khiến ít nhất một người vô tội thiệt mạng và một số người khác bị thương xung quanh con đường trọng yếu là nơi xảy ra vụ tấn công Hồi Giáo chết người chỉ hơn hai năm trước.
Trấn Cảnh Đồng nằm bên bờ sông Liễu Hạ, xinh đẹp như cảnh thiên thai ở chốn trần gian. Khách thương hồ đến đi mua bán quanh năm. Khách du thanh tú lịch lãm cũng dập dìu trẩy hội…


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.