Hôm nay,  

Bao Giờ Sụp Đổ?

07/07/200100:00:00(Xem: 5151)
Bao giờ sụp đổ" Câu hỏi nghe quá quen thuộc trong cộng đồng người Việt hải ngoại. Nhưng xin lỗi, tôi viết về thời sự chính trị chán ngấy đến mang tai rồi, nên lần này xin phép độc giả chuyển sang thời sự khoa học, lãnh vực tôi thấy thoải mái nhất. Người ta vẫn thường hỏi bao giờ vũ trụ “sụp đổ” và hai tuần qua hình như đã có câu trả lời do các bản tin thời cuộc khoa học trên thế giới loan ra.

Kiến thức thông thường của thời đại ngày nay đã khiến chúng ta biết vũ trụ là gì, hình dạng ra sao. Địa Cầu của chúng ta chạy quanh một ngôi sao gọi là Mặt Trời và đó chỉ là một trong 400 tỷ ngôi sao quy tụ thành một hình như cái bánh xe gọi là Ngân hà. Và trong vũ trụ mà các nhà khoa học thấy được cho đến nay có đại khái lối 10 tỷ ngân hà như vậy nên trở thành cái tên chung là “thiên hà”. Từ khoảng 40 năm trước đây, sau khi xác định được các thiên hà đang chạy xa ra cái nọ với cái kia với hiện tượng toàn bộ vũ trụ đang giãn nở, người ta đã biết vũ trụ sinh ra từ đâu và sinh ra như thế nào. Vũ trụ sinh ra 15 tỷ năm trước đây từ một cái hạt nhỏ hơn nhân nguyên tử. Nguyên tử mắt thường không ai nhìn thấy, hạt nhân của nó còn nhỏ gấp trăm ngàn lần hơn nữa, bởi vậy nếu theo cái nhìn thế tục, nói vũ trụ sinh ra từ chỗ vô hình cũng không phải ngoa. Tại sao biết được như vậy" Bài này tôi xin phép bỏ qua sự giải thích tại sao, bởi vì không có cách nào tóm lược được. Phải viết cả cuốn sách cũng không đủ. Hãy nói qua tiến trình sinh nở của vũ trụ.

Từ một cái hạt hầu như vô hình, chỉ trong một phần nhỏ của tíc tắc, vũ trụ đã nở ra đến một độ khủng khiếp lớn bằng hàng triệu lần quả Địa cầu của chúng ta. Sự giãn nở với một tốc độ không thể nào tưởng tượng nổi như vậy chỉ có thế mô tả theo cách thông thường nhất là một vụ nổ khổng lồ. Bởi vậy khi các nhà khoa học gọi đó là “Big Bang”, chúng tôi đã chuyển sang Việt ngữ thành “Vũ trụ Bùng Nổ” cho dễ hiểu. 300,000 năm sau vụ nổ, toàn bộ vũ trụ là một khối hơi nóng kinh khủng, chỉ lớn bằng khoảng Ngân hà của chúng ta hiện nay. Cho đến 1 tỷ năm sau các nguyên tử mới thành hình và vật chất mới bắt đầu, để vài tỷ năm sau nữa có các thiên hà rồi các vì sao. Mặt Trời và Trái Đất của chúng ta thành hình cách hiện tại 4.6 tỷ năm, nghĩa là ra đời 10 tỷ năm sau vụ nổ nguyên thủy. Loài người như ngày nay mới chỉ xuất hiện trên Địa cầu khoảng 100,000 năm trước đây.

Từ thời xa xưa con người tin rằng không bao giờ trời sập, nghĩa là trời đất cứ như thế này mãi, chẳng bao giờ dứt. Thế nhưng từ cuối thế kỷ 20, loài người đã bắt buộc phải nghĩ theo một định luật thông thường nhất: có sinh là phải có tử. Vấn đề chỉ là chưa rõ vũ trụ bao giờ chết và chết như thế nào mà thôi. Các vì sao và cả các thái dương hệ rõ rệt là đã có sinh và có tử, bằng cớ là những vụ sao nổ, nghĩa là không thể có chuyện cứ như thế này mãi. Các thiên hà đang chạy xa nhau, bởi vậy vũ trụ chỉ có hai cách chết. Một là các thiên hà cứ chạy xa nhau hoài hàng tỷ tỷ tỷ...năm sau nữa để rồi một ngày kia tất cả đều rỗng không, như một bãi tha ma lạnh lẽo và hoang vắng. Hai là ở một thời đại rất xa nào đó trong tương lai, các thiên hà vật chất tuân theo luật hấp dẫn, quay trở lại để vũ trụ co cụm thay vì giãn nở, rồi cuối cùng sẽ tụm vào nhau trong một bể lửa kinh hồn tan nát hết. Các nhà khoa học tạo ra ngôn ngữ, muốn có từ tương đối với Big Bang, nên gọi đó là Big Crunch, cũng giống như một cách bánh phồng tôm giòn tan bị nén lại gẫy vụn kêu răng rắc và xẹp lép. Chúng tôi chuyển ngữ gọi đó là “Vũ trụ Sụp đổ”. Tóm lại vũ trụ có hai cách chết. Một là chết êm thấm trong thùng nước đá, hai là chết trong bạo lực lửa đỏ.

Lạ lùng thay, vũ trụ chết cách nào lại tùy ở “hàm” sức mạnh của nó. Chữ hàm (function) là một thuật ngữ toán học, phải biết toán mới hiểu rõ được đặc tính chi tiết. Theo lối nói thông thường, cụ vũ trụ chết cách nào là tùy sức mạnh hay yếu. Càng mạnh hung càng dễ chết trong bạo loạn, nếu chỉ vừa phải thôi, may ra được chết từ từ trong cô đơn. Sức mạnh của vũ trụ nằm trong năng lượng của nó và năng lượng có một diện biến thành vật chất. Nếu vũ trụ có nhiều vật chất và vật chất có sức hấp dẫn, một ngày kia sức hấp dẫn sẽ đủ mạnh để kéo các thiên hà trở lại. Ở đây có chuyện tưởng như nghịch lý. Nếu vật chất hút lẫn nhau thì tại sao sau vài tỷ năm các thiên hà không kéo lẫn nhau để quy tụ mà cứ chạy xa nhau mãi" Từ mấy chục năm gần đây khoa học còn biết các thiên hà và muôn ngàn tỷ tỷ các vì sao, các thái dương hệ chỉ là những vật hữu hình nhìn thấy trong vũ trụ, nghĩa là vật chất sáng. Ngoài ra còn những “vật chất tối” (dark matter) cũng có sức hấp dẫn, nhiều gấp 3 lần vật chất sáng.

Khốn thay những khám phá mới nhất đã cho thấy vũ trụ còn chứa một thứ gọi là “năng lượng tối” (dark energy). Năng lượng sáng là năng lượng “dương”, đặc tính của nó là hấp dẫn tức hút vào. Còn năng lượng tối là năng lượng “âm”, đó là năng luợng đẩy ra chớ không hút vào. Nếu vật sáng chiếm 1 phần 10 của vũ trụ, vật chất tối chiếm 3 phần, hai anh năng lượng “dương” này chỉ chiếm có 4 phần, còn năng lượng tối chiếm đến 6 phần. Rút cuộc dẩy ra vẫn mạnh hơn rút vào, nên vũ trụ chết trong tủ đá đông lạnh. Vậy bao giờ vũ trụ chết" Các bạn yên lòng, còn rất lâu, lâu lắm. Nếu tính theo “đạo hàm” (derivative) của phương trình “hàm vũ trụ”, vũ trụ hiện nay mới được 15 tỷ tuổi, cụ còn sống đến 100 ngàn tỷ năm mữa, nghĩa là còn dài đến cả ngàn lần tuổi thanh xuân 15 tỷ năm mà cụ đã sống cho đến nay. Đó là nhờ bản chất “hiền” của cụ.

Tôi nghĩ cái bản chất này các “tiểu vũ trụ” cũng phải có. Nhưng tôi đã hứa không viết về chính trị trong bài này.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bạn cứ thử tưởng tượng đi: Tác giả qua Mỹ lúc mới 11 tuổi, đã lớn lên và thành đạt trong ngành y khoa ở quê người, nhưng có lẽ vì ‘đam mê thơ văn từ nhỏ’ như tác giả tâm tình, nên năm 1986 cũng đã xuất bản tập thơ ’Khi Bóng Chiều Rơi’, và bây giờ là một Tuyển Tập Truyện Ngắn & Thơ đầy tính tự sự và cảm xúc bằng ngôn ngữ của lời ca dao Mẹ.
The Guardian trong này 21/10 đã đưa ra những hình ảnh đáng buồn cho quân đội Mỹ tại bắc Syria. Họ đã phải rút quân trong sự la ó phản đối, và người dân còn ném thức ăn vào đoàn quân xa khoảng 100 chiếc của Hoa Kỳ.
Thời gian gần đây, “văn hóa đọc” dường như đã trở thành một mỹ từ thường xuyên được nhắc đến với nhiều bài viết rất tha thiết, rất nhiệt tình cổ xúy chuyện đọc sách giấy, nhất là đối với thế hệ trẻ hiện nay.
WESTMMISTER (VB) – Nhà văn Nhã Ca, chủ nhiệm sáng lập của nhật báo Việt Báo đã được đại gia đình Việt Báo và bạn hữu xa gần chúc mừng đại thọ 80 và tái bản phát hành Nhã Ca Hồi Ký và truyện dài Phượng Hoàng trong đêm Thơ Nhạc và Bạn Hữu rộn ràng tiếng cười và đầy ắp tình thân tại hội trường Việt Báo
Dưới cái nhìn của nhà nước Bắc Kinh, Hồng Kông kể như món đồ nằm sẵn trong túi, dù có biểu tình cỡ nào cũng khó tách rời.
Khoảng giữa tháng 10/2019, Samsung Display công bố kế hoạch đầu tư hơn 11 tỷ USD (13,100 tỷ won) vào hoạt động nghiên cứu phát triển và sản xuất tấm nền QD-OLED dành cho TV.
SEOUL - Đối thoại quốc phòng hàng năm giữa Trungh Cộng và Nam Hàn sắp tái tục sau 5 năm gián đoạn.
TAIPEI - Vào ngày 20/10, Đảo quốc Taiwan tuyên bố không chấp nhận kẻ giết người Chang Tong-kai nộp mình tại Đài Loan, và khẳng định thẩm quyền Hong Kong phải giải quyết mọi thủ tục pháp lý cần thiết trước khi.
BEIJING - Phát biểu tại hội thảo an ninh hàng năm gọi là Xiangshan Forum ngày 20/10, bộ trưởng quốc phòng Wei Fenghe đả kích Hoa Kỳ kích động cách mạng màu tại các nước bằng chiến lược tầm xa, để gây ảnh hưởng nội bộ các nước này, trong đó có Trung Cộng.
Thủ  Tướng Do Thái Benjamin Netanyahu hôm Thứ Hai tuyên bố rằng ông không có thể thành lập chính quyền Do Thái mới, và rằng ông đang trả lại nhiệm vụ thành lập liên minh cho Tổng Thống euven Rivlin, đắp đường cho ứng viên khác để cố tắng thành lập chính quyền là lần đầu tiên trong hơn một thập niên.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.