Hôm nay,  

Lũ Đá Ở Đại Sơn

27/11/199900:00:00(Xem: 6824)
Nhiều người tưởng rằng trong nạn lụt vừa qua chỉ có tai họa nước lũ ào ạt cuốn trôi làng xã, nhưng chuyện dị thường lại là hàng ngàn tảng đá đã từ núi lở xuống nhận chìm nguyên một ngôi làng. Nhiều tảng đá nặng cả 5 tới 10 tấn, lớn hơn cả con trâu, cũng trôi băng băng...
Đại Sơn là một xã vùng sâu thuộc huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam. Cách đây hơn 3 tuần, vào ngày 2 tháng 11, một trận lũ đá đã xảy ra ở vùng này, nhấn chìm cả một làng trong biển đá. Đây là hiện tượng lạ chưa từng xảy ra ở đây. Báo VN ghi nhận như sau.
Ông Nguyễn Nga (70 tuổi), nhà ở thôn Thác Cạn, xã Đại Sơn, huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam, ngồi trên bãi đá mà trước đây là ngôi làng của ông, khuôn mặt vẫn chưa hết bàng hoàng. Những gì mà ông đã trải qua sau trận lũ đá có lẽ không ai có thể hình dung được. Đời ông, chưa bao giờ chứng kiến một tai họa như thế. Căn nhà duy nhất, lẻ loi của ông Nga còn sót lại sau trận lũ đá không còn ai dám bén mảng tới gần. Nó bị đá đẩy đi xa 10 m, làm xô lệch và xiêu vẹo toàn bộ. Ông khoát một vòng tay, chỉ bãi đá mẹ, đá con to như những con voi nằm xếp lớp, trải dài vào tận khe núi xanh. Ông Nga nói: “Ngày hôm qua, tôi quyết xem thử bãi đá bắt đầu từ đâu, tôi đã đi mất một buổi nhưng vẫn chưa hết...”
* Hai phút kinh hoàng!
Ngày 2-11, trời mưa rất to. Những căn nhà trong một thung lũng nhỏ của thôn Thác Cạn nằm im lìm bên bờ sông Bung. Trong xóm, mặc dù trời mưa vẫn có nhiều người đi ra rẫy, vì ở đây chưa hề xảy ra lũ lớn bao giờ. Trong các gia đình lúc này, phần lớn chỉ còn lại người già và trẻ con. Mưa mỗi lúc một to. Anh Nguyễn Tấn Luận (38 tuổi) kể: “Lúc đó khoảng 9 giờ sáng. Mưa xối ầm ầm, bầu trời đen kịt. Tôi ra sau nhà. Đột nhiên nghe một âm thanh đục, trầm từ trong núi vọng ra. Âm thanh đó lớn dần thành những tiếng nổ ùng ục, kéo dài. Tiếng nổ vọng từ xa đến gần. Từ trong khe núi, một luồng không khí cực mạnh đẩy ra kèm theo một cột nước khổng lồ cao gần 10 m, đỏ ngầu, phần trên trắng xóa đang trên đà lao nhanh về làng. Cây cối dọc hai bên triền núi ngã rạp. Tôi nghĩ đó là nước ống (tiếng địa phương dùng để chỉ lũ quét). Nhưng thoáng chốc, tôi nhìn thấy đi trước cột nước là những tảng đá to bằng con trâu con bò bắn xa hàng chục mét. Kèm theo đó là những thân cây rừng trụi cành, tróc vỏ lao theo như tên bắn. Không phải nước ống mà là một cái gì đó rất rùng rợn lạ lùng, tôi chưa từng thấy bao giờ”. Anh Luận vội la thất thanh: “Bà con ơi, chết rồi! Chạy mau! Bỏ hết! Chạy mau!”. Nhà anh Trương Văn Lộc, ở giữa xóm, hai vợ chồng ở ngoài rẫy, trong nhà chỉ còn 4 cháu nhỏ. Anh Trần Văn Toàn, anh Trương Văn Thạch nghe tiếng la thất thanh của anh Luận mới phóng vào nhà anh Lộc cắp nách mỗi bên một cháu lao ra. Cháu Trương Thị Linh (6 tuổi) còn sót lại hoảng hốt tuyệt vọng kêu lên: “Chú Ba ơi! Cứu con!” Nhưng không kịp nữa rồi. Tiếng kêu của cháu Linh tắt ngấm trong tiếng ùng ục dữ dằn của dòng thác đá. Tất cả tai họa rùng rợn kể trên chỉ xảy ra trong vòng 2 phút!

Nếu lũ đá xảy ra ban đêm, cả xóm không ai có cơ may sống sót!
Anh Nguyễn Tấn Luận nói: “Khi thoát thân được lên núi, một lúc sau tôi mới hoàn hồn. Nhìn lại, sáu ngôi nhà nhanh như chớp biến mất. Không còn bất cứ một mảnh ván nhỏ nào để làm kỷ niệm!” Cháu Nguyễn Tấn Hiệp (6 tuổi), con anh Luận, vì quá hoảng loạn nên đã chạy lên trên núi trốn. Hai vợ chồng anh tìm kiếm. Mãi đến 2 tiếng sau, mới tìm thấy cháu Hiệp trốn trong bụi cây. Một tiếng đồng hồ sau khi tìm ra, cháu Hiệp mới nói lắp bắp được. Trong phút chốc, cả thung lũng nhỏ trước kia không hề có một tảng đá đã bị lấp đầy bằng những mảng đá tảng, kéo dài như một dòng sông vào trong tận núi sâu. Khung cảnh sau trận lũ đá ở Thác Cạn không khác gì một trận động đất. Nhiều tảng đá nặng 5, 10 tấn bị cuốn trôi hàng chục cây số. Xác cháu Linh, hơn 15 ngày sau người nhà mới tìm thấy ở bãi đất ven sông thuộc xã Đại Cường. Hơn 45 con người ở xóm nhỏ của thôn Thác Cạn ngơ ngác, sửng sốt như vừa trải qua một cơn ác mộng kinh người. Cụ Nguyễn Thị Tường (78 tuổi) nói: “Thế mà cũng còn may! Nếu trận lũ đá xảy ra ban đêm lúc mọi người đang ngủ thì không còn một mạng!”. Tất cả tài sản nhà cửa của 7 gia đình không còn sót lại gì. Mỗi người chỉ có duy nhất một bộ quần áo rách nát mặc trên người. Thậm chí có người chỉ còn độc một chiếc quần cộc.
* Tai họa lũ đá ở Đại Sơn đã được báo trước"
Đại Sơn là xã xa xôi hẻo lánh nhất của huyện Đại Lộc, giáp huyện miền núi Nam Giang. Toàn xã chưa quá 600 hộ với 3.500 dân, ở 7 làng nhỏ nằm trong các thung lũng của hai dãy núi Tung Tang và Bằng Da, nơi có vườn trái Nam Trân nổi tiếng. Bảy ngôi làng nhỏ của Đại Sơn nằm lọt thỏm trong các dãy núi đá cao vút, đầy hiểm họa. Mấy năm gần đây các dãy núi này bị sạt lở nghiêm trọng. Ngồi trên thuyền ngược dòng sông Bung, hai bên núi đá như chực ụp đổ xuống đầu. Sau lũ, hàng nghìn vết lở đỏ quạch kéo dài in dấu trên sườn núi. Một số khe cạn, một số thung lũng ven sông cũng đã có hiện tượng lũ đá với cường độ nhỏ. Anh Đỗ Văn Tưởng - Bí thư xã Đại Sơn - cho biết mấy ngày sau đợt lũ vừa rồi, đi dọc sông thấy có một hiện tượng lạ nữa là có những hang nước kiểu hang động từ trong lòng núi chảy ồng ộc ra sông, trông rất ghê rợn.
Không những nằm trong hiểm họa của núi sạt lở mà dân Đại Sơn còn nằm trong hiểm họa sạt lở sông. Nhiều làng, bờ sông ăn sâu vào gây sạt lở không còn một tấc đất để sản xuất nên phải vào rừng kiếm sống. Một số làng khác khi sông bị sạt lở thì tổ chức di dân lên núi, nhưng giờ đây, núi cũng không còn là nơi trú ẩn an toàn nữa.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bốn người được báo cáo đã bị giết chết hôm Thứ Năm sau một vụ cảnh sát rượt đuổi qua nhiều quận đã kết thúc trong trận đấu súng trên đường Miramar Parkway theo sau một tên cướp có vũ khí tại Coral Gables, tiểu bang Florida.
Mỗi năm lên tuổi già đi, tưởng đâu đã được an nhàn, nào ngờ đảng Cộng sản Việt Nam vẫn phải tối mắt đấu tranh để tồn tại vì các chứng nan y: Suy thoái tư tưởng; Đạo đức xuống cấp; Tham nhũng; và, Lợi ích nhóm trong trong cán bộ,đảng viên.
Bản thông báo của cảnh sát đưa ra hôm Thứ Năm ngày 5 tháng 12/2019, cho biết cô bé mất tích tên Lara Nguyen, 12 tuổi, cư dân thị trấn Menda. Lần cuối cô bé được nhìn thấy là tại nhà cô bé này ở đường Coppice Street, khoảng 8 giờ sáng hôm Thứ Tư ngày 4 tháng 12/2019.
Sài Gòn: Trong 11 tháng kiều hối đạt 4,3 tỷ USD, dự kiến cả năm 2019 dự kiến 5,3 tỷ USD, tăng trên 9% so với năm 2018. Kiều hối về đã giúp sản xuất kinh doanh, giải quyết khó khăn đời sống người thân, giải quyết việc làm, tạo điều kiện cho kinh tế Tp SG phát triển.
Do dự đoán thời tiết sẽ có 40-50% cơ hội mưa rào vào Thứ Bảy tới, 7 tháng 12 - ngày sự kiện ‘Winter in the Grove’, Thành phố sẽ dời sự kiện này đến ngày thứ Năm tuần sau, vào ngày 12 tháng 12, và chương trình sẽ bắt đầu lúc 5:00 giờ chiều đến 8:00 giờ tối
Tại nhà hàng Diamond 3, Westminster, Nam California, Tối thứ Sáu, ngày 29 tháng 11 năm 2019, Hội Đồng Hương Quảng Nam – Đà Nẵng (QNĐN) đã tổ chức buổi tiệc tri ân các mạnh thường quân và các ân nhân đã ïđóng góp cho chương trình cứu trợ Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa Quảng Nam Đà Nẵng.
Hôm biểu tình 17/11, lãnh tụ trẻ Joshua Wong hô lớn khẩu hiệu "Hồng-kông là Bá-linh mới !" trước đông đảo dân Hồng-kông tụ tập tại Công trường Edimbourg trong khu phố doanh thương.
Chính phủ Trump đang thắt chặt các đòi hỏi làm việc đối với một số người nhận phiếu thực phẩm, một sự thay đổi dự kiến sẽ loại bỏ các lợi ích của Chương Trình Hỗ Trợ Dinh Dưỡng Bổ Sung (SNAP) cho 688.000 người lớn.
Tổng Thống Donald Trump hôm Thứ Tư đã đột ngột bãi bỏ cuộc họp báo đã được lên lịch trình để kết thúc chuyến đi đầy tranh cãi tới Anh cho cuộc họp năm thứ 70 của Tổ Chức Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương gọi tắt là NATO.
Có 422.9 triệu khẩu súng đang lưu hành, khoảng 1.2 khẩu cho một người Mỹ, và 8.1 tỉ dây đạn được bán vào năm ngoái, chứng tỏ súng là phổ biến tại Mỹ, theo National Shooting Sports Foundation cho biết.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.