Hôm nay,  

Thần Tượng Đổ Vỡ

29/01/200100:00:00(Xem: 4765)

Trên công luận quốc tế, thần tượng Hồ chí Minh bắt đầu đổ vỡ từ những năm đầu của thập niên 90. Khai thác kho tài liệu mật của Liên sô sụp đổ được Nga bán ra và của Bộ Thuộc địa Pháp được công khai hóa thành sử liệu sau thời gian bảo mật luật định, các đài BBC, RFI, VOA và RFA đã nhiều lần cho biết những âm mưu sâu độc giết hại đồng chí, những cuộc loạn dâm rồi thủ tiêu người tình của Ô. Hồ chí Minh, còn hơn cả của Ô. Mao trạch Đông. Nhiều đảng viên CSVN cao cấp ly khai, như Hoàng văn Hoan, Bùi Tín, Nguyễn minh Cần, cũng tiết lộ nhiều thâm cung bí sử của Ô. Hồ.Tự điển Larousse của Pháp đục hình Ô. ra khỏi bản kẽm. Cơ quan Văn hóa Liên Hiệp quốc (Unesco) xóa tên Ô. khỏi danh sách ứng viên danh nhân thế giới dù nhà cầm quyền Hà nội vận động cật lực.
Tuy nhiên, trong nước CS Hà nội vẫn kiên quyết thần thánh hóa Ô.Hồ chí Minh, lấy xác chết của Ô. làm bình phong cho chế độ, và dựng lên cái gọi là tư tưởng Hồ chí Minh để làm chính nghĩa biện minh cho việc chuyển đổi sang kinh tế thị trường hầu cứu nguy khỏi sự sụp đổ như Liên sô và Đông Âu.
Nhưng gần đây, Báo Tuổi Trẻ, tiếng nói của Thành đoàn Thanh niên CS thành phố mang tên Hồ chí Minh, mở một cuộc thăm dò dư luận tương đối khoa học. 200 người trẻ từ 15 đến 28 tuổi, nam lẫn nữ, đủ thành phần xã hội, được chọn làm nhóm mẩu. 57% số người này tự nhận là có thần tượng. Và chỉ 39% số người có thần tượng xem Ô. Hồ chí Minh là thần tượng, thua xa thần tượng Mỹ Bill Gates. Một cách tròn gọn và giản di, cứ 10 người được hỏi, 6 người tự nhận có thần tượng. Và trong 6 người ấy chỉ có hơn 2 người một chút xem Ô. Hồ là thần tượng. So với tổng số người được hỏi, Ô. Hồ chỉ chiếm hơn 20% một chút. Tỷ lệ rất thấp, trùng hợp với công luận quốc tế như đã nói trên.
CS Hà nội dĩ nhiên phản ứng mạnh. Một trăm hai mươi ngàn tờ báo Tuổi Trẻ đã phát hành bị thu hồi, xé bỏ trang báo in bài về cuộc thăm dò. Trưởng và phó Ban biên tập, Lê văn Nuôi, Huỳnh sơn Phước; ba ký giả Đặng Tươi, Kim Anh, Thi Ngôn; số phận chưa biết ra sao.
Loại thăm dò xã hội học ấy, thường được báo chí, truyền thông đại chúng sử dụng trên thế giới. Nhưng cuợc thăm dò của báo Tuổi Trẻ mang một ý nghĩa đặc biệt. Nó là bọt biển thấy được trên mặt do cuộcï đụng chạm lớn của hai làn sóng ngầm bên dưới, tượng trưng cho hai thái độ khác biệt và xung đột nhau trong nội bộ Đảng CSVN. Một là cánh CS Miền Nam dứt khoát lập trường chống CS Hà nội, sau khi bị cánh CS Hà nội đảo chánh và tảo thanh qua cuộc hành quân vào Sàigòn của Ô. Lê khả Phiêu, Tổng bí thư cầm đầu CS Hà nội, gần đây. Hai là CS Hà nội nhổ toẹt nước bọt vào mặt CS Miền Nam nói chung và báo chí Sàigòn nói riêng. Dưới mắt người CS Hà nội, Miền Nam chẳng qua là thuộc địa để khai thác, không có quyền gì để xen vào chuyện chánh trị cấp cao. Hai thái độ tương khắc ấy sẽ đem lại lợi ích gì cho công cuộc đấu tranh vì tự do dân chủ cho nước nhà Việt Nam chúng ta"
Cánh CS Miền Nam cầm đầu là Ô. Võ văn Kiệt, lấy Sàigon làm căn cứ địa trong chiến tranh cũng như hòa bình. Bị CS Hà nội nướng hết quân trong Tết Mậu Thân, thành ủy trốn về Long Tòan, Trà Vinh, Ô. Kiệt vẫn không ngại hiểm nguy, thường giả dạng một người Hoa kiều, len lỏi về Sàigon qua ngã Vĩnh long do đường dây Hoa vận. Suýt bị bắt nhiều lần do tin của CIA và Phượng Hoàng, nhưng Ô. vẫn không bỏ Sàigon.


Và những bộ mặt CS thế hệ thứ hai như Trương Tấn Sang, Lê quang Vịnh, Lê văn Nuôi, v.v. , là những sinh viên học sinh từ Sàigòn trốn vào bưng sau trận Tết Mậu Thân, trở thành những tay em, tử đệ của Ô. Kiệt . Ô. đã gắn bó với Thanh niên từ trong bưng (chỉ đạo phong trào đấu tranh ở đô thành) đến ra thành (tổng chỉ huy lực lượng thanh niên xung phong). Và lúc làm bí thư thành ủy, lên thủ tướng, về làm cố vấn, lúc nào Thành đoàn Thanh niên CS cũng vẫn là cứ điểm hang ổ chính của Ô. Kiệt. Đa số người Ô. tiến dẫn được lấy từ nguồn nhân lực của Thành đoàn.
Còn đối với các tỉnh đảng bộ Miền Nam, Ô. Kiệt là người có uy tín, thế lực, và tuổi tác hơn bất cứ một trung ương ủy viên hay ủy viên Bộ Chính trị nào ở phía Nam. Trương Tấn Sang là một tay em sáng giá, đắc lực, trung thành, và nắm Sàigon. Nơi đây là trung tâm kinh tế của cả nước, quyết định sự thành bại của công cuộc Đổi Mới.
Vì vậy, đảo chánh Trương tấn Sang là việc phải làm của CS Hà nội. Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc. Đưa Sang ra Hà Nội để canh chừng và tách với Võ văn Kiệt chưa đủ, còn phải bôi lọ Sang bằng cách khui vụ tình bê bối, lem nhem nhiều năm vẫn bỏ lơ. Dù vậy Lê minh Triết, tay chân của Phiêu thế cho Sang trong chức vụ bí thư thành ủy, ở Sàigòn cũng sợ; đi đâu đều đi bằng xe bọc thép.
Gần đây đích thân Lê khả Phiêu phải vào Sàigòn hợp thức hóa cuộc đảo chính, tảo thanh những tàn dư và bình định các chống đối. Võ viết Thanh, Chủ tịch Uûy ban Thành phố, từng là Thứ trưởng Bộ nội vụ đặc trách Phía Nam, và hầu hết thành ủy viên cũ bay mất. Một đoàn đại biểu thân CS Hà nội cũng được Ô. Phiêu dàn dựng đề cử đi dự Đại Hội 9.
Thành ủy coi như tạm thời bị chiếm mất vào tay CS Hà nội. Đâu cần, thanh niên có; đâu khó, có thanh niên. Đến lúc Thành đoàn, cánh tay mặt của Ô. Võ văn Kiệt, phải xuất quân cứu khổn phò nguy cho đàn anh. Lập trường dứt khoát, thái độ rõ ràng, Thành đoàn cho CS Hà nội biết. Cái chủ nghĩa CS giáo điều, già nua của Hà nội đã thất bại. Cái gọi là tư tưởng Hồ chí Minh dân Nam không ưa. Tôn giáo trong Nam, nhân dân trong Nam chống Đảng. Kinh tế cả nước sẽ suy sụp nếu CS Hà nội không thoả hiệp, tương nhượng và quân bình cán cân quyền lực với cánh cấp tiến, đổi mới trong Nam. Nếu không nguy cơ loạn sẽ không nhỏ. Kết quả thăm dò uy tín Hồ chí Minh quá thấp, được báo Tuổi Trẻ loan tãi với ý đồ ấy.
Trong khi đó, CS Hà nội tỉnh bơ, coi cánh CS Miền Nam như không có và còn hạ nhục CS Sài gon như Hà nội đã từng làm với nhóm trí thức khoa bảng Miền nam trong Mặt trận Giải phóng khi bóp mũi cho chết lúc hết cần, sau ngày cưỡng chiếm được Miền Nam.
Tình hình tương khắc, thanh toán, thịt nhau không gớm tay giữa hai cánh CS Bắc và Nam này có lợi cho cuộc đấu tranh vì tự do dân chủ, vì tự do tôn giáo đang xảy ra ở nước nhà. Cuộc đấu đá nội bộ sẽ tiêu ma sinh lực, phí phạm thì giờ của CSVN. Cánh CS Miền Nam không có lợi gì để ra tay dẹp các phong trào đấu tranh cho mang tiếng oán, mất nhân dân, và mất đi một bằng cớ về sự thất bại của của CS giáo điều chống Đổi mới. Cánh CS Hà nội cũng không muốn dẹp để Miền Nam mất an ninh, mất quần chúng va øøcó lý do để đổ tội Diễn biến hoà bình do cuộc Đổi mới gây ra. Phong trào đấu tranh sẽ như ngư ông đắc lợi trong cuộc tương tranh của ngao cò để phát triễn sâu rộng và tạo sức mạnh tổng hợp. Hố sâu chia rẽ giữa hai cánh CS Bắc và Nam càng sâu rộng càng có lợi cho cuộc đấu tranh cho tự do tôn giáo và tự do dân chủ ở nước nhà. Vấn đề là chúng ta phải đoàn kết.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.