Hôm nay,  

Tường Lửa Vạn Dặm

17/11/200500:00:00(Xem: 6008)
- Thế giới gọi đó là Bức Tường Lửa Vạn Dặm của Trung Quốc, nhưng chính phủ Bắc Kinh gọi bằng cái tên chính thức là Tấm Khiên Vàng -- một bộ áo giáp trên thực tế đã cách ly khối 1.3 tỉ dân Hoa Lục với trào lưu dân chủ toàn cầu, mà cũng trở thành một nhà tù khổng lồ đối với nền văn hóa ảo toàn cầu.

Bạn có thể nhìn sang Trung Quốc, và sẽ hình dung phần nào về bức tường lửa của Việt Nam, cũng là một người em xã hội chủ nghĩa trung thành của một Bắc triều kiểu mới.
Hãy tới Thượng Hải, thủ đô tài chánh Trung Quốc, một thành phố biểu tượng cho sức tăng kinh tế Trung Quốc, nơi nhiều khu phố không hề biết nghỉ ngơi và cũng là nơi đang nuôi tham vọng để dần dần trở thành một trung tâm tài chánh cho toàn vùng Đông Á.

Các tiệm cà phê Internet nơi đây được gọi là wangba -- rất nhiều tiệm không bao giờ đóng cửa, vì ngày và đêm đều đông người tới sử dụng, đa số vì họ không có máy điện toán và nối mạng riêng, và phần còn lại là du khách, hay các viên chức từ nơi khác tóới công tác.

Khi bạn mở máy vi tính trong một tiệm wangba, đầu tiên hiện ra trên màn hình là một bảng ghi các lệnh cấm, trong đó có lệnh cấm “bất kỳ hành vi nào làm mất đoàn kết qúôc gia,” một nhóm chữ hết sức mơ hồ, muốn diễn giải ra sao cũng được.

Và khi bạn sử dụng Internet ở các tiệm này, bạn sẽ khám phá ra rằng có rất nhiều trang web bạn không vào được, đơn giản vì đó là các trang được xem là chống chính phủ. Thậm chí ngay tới các trang web quốc tế lớn như CNN, nhiều bản tin và bài viết cũng bị chận lại, không cho hiển thị nếu chính phủ Bắc Kinh thấy không thích hợp.

Người đâu mà họ dàn ra canh gác khắp bức tường lửa vạn dặm như thế. Theo phóng viên David Eimer của báo The Independent thì Hoa Lục đã nuôi một đạo binh kỹ thuật gia trấn đóng bức tường lửa vạn dặm này, ước lượng 40,000 chuyên viên để canh gác hơn 100 triệu người sử dụng Internet tại Trung Quốc, khối dân số sử dụng Internet đông thứ nhì thế giới, chỉ thua Hoa Kỳ.

Theo các chuyên gia Nhật, khi các viên chức chính phủ Mỹ và Liên Âu chỉ trích việc nhà nứơc Hoa Lục kềm kẹp người sử dụng Internet, dựng tường cấm luồng thông tin toàn cầu quá khắt khe, thì không hiểu được tâm thức của các chế độ độc tài như tại Trung Quốc, Việt Nam, Bắc Hàn, Miến Điện... Không chỉ là cấm người dân đọc bài này hay bản tin kia, mà thực sự là các chính phủ độc tài này sợ cho an ninh quốc gia, sợ không kiểm soát nổi ý thức dân chủ và nhu cầu nhân quyền của người dân, và còn sợ các trận chiến biệt kích Internet có thể phá hoại các mạng trong nứơc.

Người ngoaì nứơc không hiểu hết các nỗi sợ của các chính phủ độc đảng toàn trị đó. Báo Nhật Bản The Daily Yomiuri hôm 16-11-2005 viết rằng Takuya Hirai, Dân Biểu Nhật thuộc Đảng Dân Chủ Cấp Tiến, kể rằng ông kinh ngạc khi viếng thăm Đại Học Vi Tính tại Yangon, Miến Điện, hồi tháng 5-2005. Lúc đó, các sinh viên Miến đang học Internet Protocol ấn bản 6. Điều này cho thấy Miến Điện, nơi cúp điện là bình thường và chưa tới 1% dân số có máy vi tính trong nhà, đang tìm cách dạy cho các sinh viên kỹ thuật tối tân nhất. IPv6 có thể kiểm soát rộng hơn lượng điạ chỉ IP, và giúp chống đỡ các trận tấn công qua Internet.

Đó là chuyện hồi tháng 5-2005 tại Miến Điện. Trong khi đó thì Hoa Kỳ mới tính chuyện sử dụng hệ thống IPv6 cho tất cả các cơ quan chính phủ vào tháng 6-2008.


Bạn hãy chú ý các con số cho kỹ, thật kỹ. Miến Điện nghèo mạt rệp, dạy sinh viên cách phòng thủ không gian ảo IPv6 từ giữa năm nay, năm 2005. Còn Hoa Kỳ, nước tiến bộ nhất về Internet, lại trang bị các công sở hệ IPv6 từ giữa năm 2008, tức là 3 năm nữa.

Nếu Miến Điện nghèo như thế mà chơi sang như thế, tất nhiên là Hoa Lục, Việt Nam cũng chơi bảnh không kém.

Điều hết sức bi thảm lại là, chính các công ty Mỹ đang chuyển giao công nghiệp tối tân và tiếp tay Hoa Lục kềm xiết tự do phát biểu trên Internet. Lucie Morillon của Hội Phóng Viên Không Biên Giới (RWB) nói trong một hội nghị mới đây tại Washington, “Các công ty Mỹ như Yahoo và Cisco đang giúp chính phủ Hoa Lục [bắt giam phóng viên].”

Báo The Wahington Times trong số ngày 2-11-2005 đã ghi lời John J. Tkacik Jr., nhà nghiên cứu tại China Policy, nói trong hội nghị do Heritage Foundation tổ chức đó, “Cần phải có một vận động do Mỹ hỗ trợ để phát huy dân chủ tại Trung Quốc, và tự do phát biểu là máu huyết cho dân chủ.”

Tkacik thúc giục các nhà dân cử Hoa Kỳ thành lập một văn phòng về tự do Internet toàn cầu để điều hợp các kỹ thuật nhằm chống lại việc kềm kẹp Internet. Ông nói đó là điều ít nhất mà chính phủ Mỹ có thể làm để giảm bớt kiểm duyệt Internet và giảm việc kềm kẹp các nhà ly khai.

Đặc biệt là Yahoo.com bị cáo buộc là đã hợp tác với công an mạng Trung Quốc và đã ký bản văn cam kết với chính phủ Bắc Kinh là sẽ ngăn cản các thông tin mà chính phủ thấy bất lợi.

Bà Morrilon nói, “Yahoo không nên quỳ gối trứơc Bắc Kinh.”

Tkacik nói rằng khi tìm kiếm chữ “Jiang” (Giang) trên mạng Yahoo.com Hoa Ngữ thì chỉ hiện lên có 24 trang web, và tất cả các trang này đều ca ngợi cựu lãnh tụ Trung Quốc Jiang Zemin (Giang Trạch Dân).

Nhưng khi ông tìm kiếm chữ này trên mạng Yahoo.com Anh ngữ thì hiện ra tới hơn 900,000 trang web, trong đó nhiều trang chống chính phủ Bắc Kinh.

Dan Sutherland của Đài RFA, cũng trong hội nghị Heritage, nói là công ty Cisco đã bán cho Hoa Lục nhiều hộp tường lửa, mỗi hộp trị giá 20,000 Mỹ Kim.

Tkacik nói là thiết bị này giúp công an Trung Quốc tìm kiếm, nhận dạng và chận đón các lưu chuyển thông tin từ những người bị xem là hoạtd 9ộng dân chủ.

Hội RWB đã nói là có ít nhất 31 phóng viên và hơn 60 “nhà ly khai Internet” đang nằm trong các nhà tù Hoa Lục.

Trường hợp được chú ý mới đây là phóng viên Shi Tao, 37 tuổi, bị Yahoo chỉ cho công an bắt, sau khi Shi Tao sử dụng địa chỉ email Yahoo của ông, và gửi một email ngày 20-4-2004 tới một trang web đặt trụ sở ở New York, có tên là Democracy Watch (Quan Sát Dân Chủ), tường trình về kế hoạch chính phủ Bắc Kinh hạn chế việc tường thuật các sự kiện kỷ niệm cuộc biểu tình Thiên An Môn 1989.

Chỉ thế thôi. Bản tin không hề xách động gì hết. Yahoo chỉ ra, và Shi Tao lãnh án 10 năm tù vì tiết lộ bí mật quốc gia.

Mới tuần trứơc, tại thành phố New York, hội Phóng Viên Không Biên Giới ra thêm vận động mới, cùng với 25 nhà quản trị quỹ đầu tư qúôc tế, kêu gọi tất cả các công ty kỹ thuật hãy quảng bá nhân quyền và tự do trên toàn cầu.

Nhưng không ai bảo đảm rằng Hoa Lục sẽ nhẹ tay, hay các công ty Mỹ chiụ tham gia vận động dân chủ, tự do. Cho dù TT Bush tới tận Bắc Kinh, thúc giục Hồ Cẩm Đào, thì bức tường lửa vẫn vây quanh vạn dặm, Ai cũng biết thế.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
ANKARA - Sau khi dọa nghiền nát dân quân Kurd-Syria (mới đây là đồng minh của TT Trump) mà Thổ Nhĩ Kỳ gọi là khủng bố và là mục tiêu trong chiến dịch biên giới, TT Erdogan đến Moscow hội đàm với TT Putin.
PHILADELPHIA - Hoạt động của các ngành chế xuất tại số tiểu bang gọi là chao đảo đang sút giảm, có thể báo trước suy thoái.
Chính quyền CSVN đã đặt mua 24 chiếc xuồng tuần duyên của Mỹ nói là để tăng cường khả năng bảo vệ chủ quyền lãnh hải, theo bản tin hôm 22 tháng 10 của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết.
Xe đạp TQ đem vào VN lắp ráp rồi dán nhãn “Made in Vietnam” để bán sang Mỹ đã bị bắt, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết hôm 22 tháng 10.
Đầu Tiên Và Duy Nhất Tại Hoa Kỳ, Đánh Dấu Một Đêm Vinh Danh Các Nhà Làm Phim Việt Nam Thành Công Và Với Mục Đích Gia Tăng Sự Chú Y Đến Ngành Điện Anh Việt Nam Trên Toàn Cầu.
HOA THỊNH ĐỐN (ngày 22 tháng 10, năm 2019) – Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal (CA-47) ngày hôm nay đã có lời phát biểu như sau về trường hợp nhà hoạt động Hà Văn Thành, người có nguy cơ bị cầm tù bởi chính quyền Cộng sản Việt Nam, dẫn đến việc anh đến xin tị nạn chính trị tại Hoa Kỳ từ cuối năm ngoái.
Westminster (Bình Sa)- - Tại hội trường tòa soạn Báo Việt Mỹ (Viet My Media Center), 14190 Beach Blvd, Thành phố Westminster, CA 92683, vào lúc 6 giờ chiều Thứ Bảy ngày 19 tháng 10 năm 2019 Hội Ái Hữu cựu SVSQ Trừ Bị Thủ Đức Khóa 6/68 "Tự Quyết" đã tổ chức đêm họp mặt thường niên 2019.
Sang vừa ăn vừa kiểm tra tin nhắn thì thấy: - Anh Ba, mẹ bệnh trở laị, hai chân đau lắm đi không được.
Trời hành cơn lụt mỗi năm… bây giờ mưa lụt kéo tới hoài, mới lạ…
Trong thời gian gần đây, càng ngày càng có nhiều thông tin và hình ảnh cho thấy cuộc sống khó khăn của nông dân và ngư dân ở các tỉnh ĐBSCL, vì giữa mùa lũ mà đồng ruộng khô cạn và nhiều nơi đã bị nước biển xâm nhập.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.