Hôm nay,  

Thơ Thơ

28/02/200600:00:00(Xem: 6955)
Bố Già Ơi: Vĩnh Biệt

Cảm xúc khi được tin nhà báo Hoàng Hải Vân từ trần

Rồi một ngày “Bố già” về với Chúa
Phật cũng mừng vì được gã chịu chơi
Người trong phủ, giang hồ khắp mọi nơi
Hoàng Hải Vân áng mây vàng lãng bạc
Tống Ngọc hỡi chàng bây giờ cỡi hạc
Phan quân hề thôi dong ruổi đường dài
Dừng bước chân cũng hết một “lão trai”
Hào hoa gã đời phiêu bồng lần lựa
“Single mum” còn ai chờ anh nữa
Để “Share phòng” xoa ấm nỗi lòng nhau
Lòng dậy sóng, thương hận, những nghẹn ngào
Yêu vội vã, cuộc tình đời tÿ nạn
Quán Cây Dù, tán gẫu cùng bè bạn
Con đường John thả bộ ngắm dân tình
Mekong Club uống giọt rượu Lưu Linh
Ngồi Phở Việt, Phillip the Cognac
Mẩu chuyện vui, cuộc đời người anh cả
Ngang thì ngang sợ chết thấy mà thương
Dù ruột gan quặn thắt, nỗi đoạn trường
Nhớ quê cũ, không làm sao về được
Bố học mãi trăm ngàn lần chữ “nhẫn”
Lòng dặn lòng cho những buổi bước vô
Túi vẫn cháy bởi mấy sòng Casino
Đành bỏ nhẫn, bán vàng ròng làm phước
Cuộc đời người cũng một lần cất bước
Tình nghĩa anh em cũng đã đong đầy
Bức chân dung, lời nhắn: tớ đi đây
Thế là hết, “Bố già” ơi: Vĩnh biệt!

Vĩnh Hòa Hiệp

*

Em

Hàng ngày mỗi khi gặp điều trắc trở
Là hình ảnh em lại đến dịu dàng
Luôn nguyện cầu cho người tình muôn thuở
Mong anh cả đời trăm sự bình an
Em vẫn thường thôi thúc anh cố gắng
Kiên nhẫn lên niềm mộng ước sắp thành
Em ở bên tiếp sức anh từng chặng
Đừng ngược xuôi mãi có bạn song hành
Lúc gặp mưa em che dù đỡ ướt
Làm anh vui chẳng thấy lẻ loi gì
Trời nắng hạn đang khi còn khát nước
Thì em hiện về đá lạnh đầy ly
Anh thích hát nhưng chẳng là ca sĩ
Em đưa tay vẫy từng nhịp cung đàn
Cho nên lời cũng thêm phần ý nhị
Tình em hòa trong điệu nhạc chứa chan
Em chưng cho anh từng thang thuốc bổ
Có nhiều hôm phải mất quá nửa ngày
Tình em đó khỏi cần chi thổ lộ
Anh hiểu rồi hồn thơ cảm xúc ngay
Thư em viết anh đọc hoài đọc mãi
Lúc nào cũng thương, cũng đợi, cũng mong
Anh đam mê với người tình dấu ái
Cảm thấy niềm yêu ngây dại ngập lòng
Nhờ có em mà cuộc đời sống dậy
Đi trong đêm vẫn thấy sáng như ngày
Ôi ái lực, ôi diệu kỳ biết mấy
Em mang về liều thần dược tuyệt hay.

Trần Thanh

*

Bài Thơ Giỗ Mẹ

(Kính dâng Từ Mẫu nhân ngày giỗ thứ ba mươi chín)

Mồng Năm, giỗ Mẹ nữa rồi...
Mẹ ơi, thương nhớ bồi hồi lòng con
Đã ba mươi chín năm tròn
Niềm đau ly cách vẫn còn mới nguyên
Tâm thương vết ấy chưa liền
Nên lòng vẫn ngất ưu phiền, Mẹ ơi...
Mùa Xuân, Mẹ bước về trời
Bơ vơ, con lạc giữa đời trầm luân
Đời thì hiếm khách lương nhân
Nhưng thừa bội nghĩa vong ân lạ lùng
Thiếu lòng thành thật, khiêm cung
Nói chi khí phách, khoan dung, phi thường!
Và đời điên đảo đấu trường
Khổ cho con Mẹ, chân phương, dại khờ
Tuổi hồng, mất Mẹ xuân mơ
Hờn vong quốc lại bây giờ, thêm đau!
Quê thì xa nửa địa cầu...
Xót thương mộ Mẹ giãi dầu gió sương
Mẹ thì không ấm khói hương
Và con thì vẫn tha phương xứ người
Cô đơn, cánh én bên trời
Bài thơ giỗ Mẹ, Mẹ ơi... ướt vần...

Ngô Minh Hằng

*
Gởi Em

Em như mây trắng lưng trời
Có bao giờ rụng xuống đời anh chưa
Đời anh đại hạn chờ mưa
Chở bao nhiêu nước cho vừa nhớ thương
Từ khi mất dấu thiên đường
Anh như cánh hạc biết phương nào về
Quay nhìn cuối nẻo trời quê
Rưng rưng nửa bóng trăng thề lẻ loi
Chân trời một ánh sao mai
Mắt em hay ngọn đèn soi con tàu
Tóc xưa dù có thay màu
Gởi anh dăm sợi nối cầu thủy chung
Môi em dù có phai hồng
Giữ cho nhau nụ cười trong trắng tình
Một mai đất nước thanh bình
Sông xưa bến cũ có mình anh sang
Nhạc chiều theo gió đưa ngang
Nghe như tiếng quốc lạc đàn gọi nhau
Anh về bón lại hàng cau
Ngắt chùm hoa trắng cài vào tóc em
Ta đi hết tuổi êm đềm
Gót chân dĩ vãng bên thềm tương lai
Cầu Ô cách mấy dặm dài
Chờ nhau em nhé, nhớ hoài đợi nhau.

Trần Trung Đạo

*

Bài Ngợi Ca Em

Mẹ cho em một quả tim
Cha cho hơi thở
Em đem vào đời
Long lanh đôi mắt sáng ngời
Em đi truyền tụng những lời yêu thương
Lời ca đẹp,
Lời Quê Hương,
Là niềm tin sống trên đường em đi

Mẹ cho em giọt máu đào
Cha cho da thịt
Em vào nhân gian
Bằng đôi tay gọi xuân sang,
Bằng đôi chân bước nhịp nhàng vô tư
Em đi xây cõi chân như, cõi yêu trên cõi đời hư.
Thiện hòa!

Đường đời dù lắm phong ba
Dù đây là cõi ta bà khổ đau,
Em về, vóc dáng thanh cao,
Dang tay ôm lấy cả vào trong tim.
Dù đôi môi đẹp lặng im,
Nhưng tình em chẳng chìm vào lãng quên.
Yêu đời tình ấy mông mênh,
Em như sen trắng nở trên bùn lầy
Em không ngại
Tuyệt vời thay!
Đem hương tỏa xuống đất này đẹp thơm

Hoàng Vi Kha

*

Gửi Người Năm Cũ

Ai về thăm lại quê hương tôi
Xin cho nhắn gửi một đôi lời
Cùng người yêu dấu năm xưa đó
Còn nhớ hay quên một mảnh đời

Tháng ngày dạo đó ngây thơ quá
Má đỏ môi son tuổi học trò
Thẹn thùng đón nhận tình anh gửi
Ôm ấp trong tim nỗi đợi chờ

...Thế rồi chinh chiến phủ quê hương
Xếp bút nghiên anh phải lên đường
Xa cách phố phường cùng bạn cũ
Người đi để lại kẻ sầu thương
Trông cánh nhạn, vời xa cánh nhạn
Đợi tin thư, vắng bặt tin thư
Để người ôm ấp nỗi sầu tư
Mắt lệ hoen mờ ai có biết"

Hồng Phúc

*

Vấn Vương

Thơ tình viết mãi vẫn chưa xong
Viết gửi riêng ai tỏ nỗi lòng
Giấy trắng bút nghiên còn đọng mực
Người xưa đâu vắng để chờ trông"

Những lúc lòng buồn tiếc nhớ ai"
Đêm ôm gối chiếc suốt canh dài
"Em đâu" Tôi gửi dòng thư cũ"
Nét bút bây giờ chắc nhạt phai"

Cứ ngỡ giờ đây đã hết rồi
Không còn giọt lệ thắm bờ môi
Tình chia đôi ngả lòng đau xót
Em có bao giờ mắt lệ rơi"

Chẳng lẽ đời sao mãi nổi trôi
Bao cơn sóng gió lấp chôn vùi
Gió ơi ngươi hãy ngừng cơn lốc
Cảm lạnh hồn ta quá đủ rồi!

Tiếc nhớ u hoài mãi chẳng nguôi
Nhớ từng giọng nói tiếng em cười
Những khi thao thức đêm trằn trọc
Ngỡ tưởng lòng mình lạc biển khơi.

Những lúc Thu về gợi nhớ thêm
Hàng hiên lá rụng xuống bên thềm
"Lá vàng từng cánh rơi từng cánh"
Gọi khẽ tên người mãi khó quên

Thời gian như thoáng bóng chim câu
Tiếc nhớ về em mắt lệ sầu
Đã mấy Xuân rồi sao vắng lạ
Lòng buồn nhớ lại thuở quen nhau.

Ra đi tháng Hạ tủi thương đau
Gợi nhớ buồn vương tiếc thuở đầu
Phượng vỹ sân trường nay vẫn đó
Bao giờ thôi hết nhớ thương nhau
Nguyễn Vạn Thắng
Tặng Người Yêu Dấu Valentine
Ngày Valentine anh tặng em
Nguyên cuộc đời và cả trái tim
Một tá hoa hồng màu đỏ thắm
Nụ hôn ngây ngất lên môi mềm

Cho dẫu ngàn sao trời lấp lánh
Đâu bằng huyền ảo ánh mắt em
Tất cả trân châu trên trần thế
Làm sao đổi được một trái tim "

Tiếng em ngọt ngào hơn chim hót
Tình em son sắt tựa kim cương
Bàn tay êm hơn nhung huyền diệu
Làm anh lạc bước cõi thiên đường

Suối tóc đen huyền, thơm tho quá
Là mây che phủ ngộp hồn anh
Má lúm đồng tiền, răng ngà ngọc
Tạ ơn Tơ Nguyệt mối duyên lành

Bộ ngực no tròn căng sữa mẹ
Ngọt ngào, chờ đợi những nụ hôn
Da trắng mịn màn, hương Ngọc Nữ
Quyện lấy thân anh, chiếm cả hồn

Trời Đông băng giá, sao ấm quá "
Có sưởi nào hơn vòng tay yêu
Vũ trụ quay cuồng say hạnh phúc
Anh say khuôn mặt quá diểm kiều

Lễ Valentine đến tháng hai
Nhưng ta hành lễ mỗi đêm dài
Mãi tới răng long đầu bạc trắng
Chỉ hồng lá thắm chẳng hề phai

Cho dẫu nói lên vạn tiếng YÊU
Vẫn không diễn tả được những điều
Tràn ngập tâm hồn và thể xác
Trăm năm ngào ngạt sắc hương YÊU

Tân Văn

*

Nói Chuyện Với Cái Đầu Gối

Hôm qua, Cô Gia tôi sửa máy cắt cỏ, vì vô ý nên bị vấp té, hai đầu gối trúng vào bực thềm khi vào nhà lấy “mỏ lết”. Đau quá, Cô Gia tôi bèn “Nói chuyện với cái đầu gối” như sau.

Hôm nay ta thố lộ cùng mi,
“Đầu gối” ơi sao chẳng biết gì.
Nhức nhối cỡ nào đều khụng khiệng,
Đớn đau cách mấy cũng ù lì.
Có đầu lại chẳng hề cân nhắc,
Không óc nên nào thiết nghĩ suy!
Mi đụng, ta đau, “đầu gối” ạ,
Hôm nay ta thố lộ cùng mi.

Cô Gia

*
Thực chất... Đảng Cộng!

Cơn gió bụi biết bao trò rớm rở
Chạy vòng vo, tìm một chút hư danh
Thay đổi mầu, ẩn hiện thói gian manh
Luồn háng "Đảng" múa may, tìm mối lợi

Có gì vui, đắm hồn, chìm u tối
"Đảng" xưa, nay, vốn bản chất đần hèn
Ấp ủ hoài, bột cũng chẳng thành men
Chỉ nổi bật tính cuồng điên khuyển tặc

"Đảng" nào biết, đang đoạ đầy xã tắc
Bởi vì đâu, nghiền nát tuổi ươm mơ
Bao chị em, phải mang kiếp vợ hờ
Trong thực chất, chính là thân nô lệ

"Đảng" hành xử tựa như loài cẩu trệ
Theo ngoại nhân, bòn rút máu dân mình
Khắp Sơn Hà, dằn vặt nỗi điêu linh
Sống hư ảo, bập bềnh mầu ma quái

Người Tỵ Nạn, đâu ai còn khờ dại
Để lũ hèn lợi dụng chữ "yêu thương"
Quên niềm đau, điếm nhục lẫn tai ương


Để lũ "Ngợm", lách luồn, ca múa bậy

Phạm thanh Phương

*

Những Anh Hùng Chống Cộng

Kính tặng những thợ thuyền lao động đang tham gia cuộc biểu tình đòi quyền sống tại Việt Nam.

Tổng nổi dậy! Những Thợ Thuyền Lao Động,
Sáu Mươi Ngàn mạng sống chấp tử vong,
Đã đứng lên, đã mạnh dạn đình công,
"Họ là những Anh Hùng không tên tuổi" (1)
Thà chết vinh hơn lầm lì nhục tủi,
Đổ mồ hôi chỉ đổi những bất bình.
Vẫn đói nhăn hằng vạn vạn gia đình,
Giữa xiềng xích cực hình quân Cộng Sản.
Hỡi dân chúng! Hãy nung sôi căm phẫn,
Hãy nung sôi huyết quản rực lửa hồng,
Hỡi thanh niên giới trẻ giống Tiên Rồng,
Hãy tiếp ứng, xuống đường làm Cách Mạng.
Phải tận diệt cả tập đoàn Bác Đảng,
Cứu non sông bị bán đứng cho Tàu,
Cứu toàn dân qua thảm não thương đau,
Cứu thế hệ mai sau đời hạnh phúc.
Tổng nổi dậy! Thời cơ nay đến lúc,
Tinh thần là hỏa lực mạnh vô biên,
Nhân tâm là vũ khí lật bạo quyền,
Tổng nổi dậy! Hồn thiêng sông núi gọi.

Ngô Phủ

(1) Thơ của Đằng Phương (bút danh của Nguyễn Ngọc Huy).

*

Quà Sinh Nhật

(Tặng những bạn sinh tuổi Bảo Bình)

Hôm nay sinh nhật tôi sao
Quê tôi đâu với đồng bào tôi đâu"
Mà tôi lạc giữa địa cầu
Cô đơn, lòng đắng, tim sầu mất quê!
Mắt đau tìm một đường về
Ba mươi năm vẫn chưa hề tìm ra!
Từ tôi mất nước, tan nhà
Cõi lòng vong quốc xót xa nghẹn ngào...
Hôm nay sinh nhật tôi sao"
Quê tôi cộng chiếm, đồng bào cộng thiêu!
Ba mươi năm mấy tiêu điều
Đuốc thiêng, nghĩa cả, bao nhiêu, hỡi lòng!"
Ba mươi năm vẫn chờ mong
Bốn phương, ơi, nhánh sông trong, xin về...
Góp tài, rửa nhục cho quê
Kẻo trăng còn tủi, kiếm thề còn đau
Hôm nay sinh nhật tôi sao"
Anh em ba cõi, đồng bào tôi ơi!!!
Tôi xin một món quà thôi
Là ngày sông núi vàng trời cờ bay....

Ngô Minh Hằng

*

Giới Trẻ Việt Nam Đâu"

Giới trẻ ViệtNam! Giới trẻ đâu"
Để cho lãnh tụ đám bò trâu,
Bị gông Cộng Sản luôn niềng cổ"
Làm mọi Trung Hoa mãi gục đầu"
Trở ngược họp bầy dâng đất cát,
Theo xuôi tụ đảng hại đồng bào.
Đứng lên! Biểu lộ lòng yêu nước,
Diệt lũ ngu si đớp phẩn Tàu.

Ngô Phủ

*

Tướng Gì"

Sau khi nghe Nguyễn[ …]. ba hoa khoác lác, luồn trôn "chồn lùi" chạy tội cho VC để kiếm tiền, nên có bài thơ...

Loại tướng như ông loại tướng gì"
Tướng chuyên gà đá với bài xì
Ông bay ghẹo gái ra oai ẩu
Dạ vũ liên hoan chén bí tì.
Mất nước ông hô ''...'' oai quá cỡ!
Quay tìm ông đã thót liền khi
Miền Nam tại có ông là tướng,
Nước mất nhà tan chẳng lạ chi!

Tha Nhân

*

Trò Khỉ Y Uông

Kính họa bài "Tướng Gì" của Tha Nhân đại gia đang trong mục Thơ Thẩn Mà Chơi của SGT số này.

Ông tưởng ông nay cái thá gì"
Mặt trơ, trán bóng, lưỡi thâm xì
Đắc thời, thét gió lo cua gái
Thất thế, mại hơi muốn kiếm tì
Khí khái: địch, ta đều kính phục
Đê hèn: Quốc, Cộng thảy khinh khi
Tuổi già để đức cho con cháu
Trò khỉ y uông thế mãi chi!

Thiên Tâm

*

Trong Hoả ngục

Xúc động khi biết tin VC lại bắt Thày Thích Quảng Độ, nên có bài thơ ca ngợi Thày...

Đấu tranh đường hướng Thánh Găng Đi.
Tự do Tôn giáo nguyện kiên trì.
Thánh tăng Quảng Độ trong Hoả ngục.
Chí tâm soi rọi ánh hùng bi.
Hà nội tâm ma gây nghiệp chướng.
Áp bức Nhân dân cách trường kỳ.
Công hữu. Đảng quyền triệt để nắm.
Nhân dân. Nô tài quyết thực thi.

Triều đẩu Tăng thống quyết chí đi.
Tấm lòng hoá đạo nghiệp duyên tùy.
Ga Sài gòn mua vé xe lửa.
Công an vây bủa bắt tức thì.
Truyền thông đại chúng loan tin dữ.
Thế giới quan tâm Đảng vô nghì.
Ngưỡng đức Thánh tăng tâm thiện sáng.
Nhân quyền chà đạp vẫn duy trì.

Mai văn Toản

*

Khi Tôi Chết, Đừng Đưa Tôi Ra Biển

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Lao Bảo, Khe Sanh
Để đêm nghe vang dội khúc quân hành
Ôi! Lính chiến một thời kiêu hãnh quá.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Ben-Hét, Đắc-Tô
Nơi bạn bè tôi, xây mộng sông hồ
Nguyện trấn giữ dãy Trường Sơn yêu quý.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Bình Giã, Chiến Khu Đ
Cho hồn tôi siêu thoát với lời thề
Thân chiến sĩ, nguyện xin đền nợ nước.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Cái Nước, Đầm Dơi
Đêm U Minh, nghe tiếng thét vang trời
Mừng chiến thắng để dâng về tổ quốc.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Trả tôi về với dân tộc Việt Nam
Gói thân tôi ba sọc đỏ màu vàng
Xin liệm kín với hồn thiêng sông núi.

MX Nguyễn Văn Phán

*

Vịnh Hư Chiêu vs. Thực Chiêu

Đấu trường kiếm pháp tựa hoa bay
Hư - Thực thức chiêu ảo ảnh dày
Loáng thoáng đường gươm lia trước mặt
Xuất kỳ cú thốc ngược mang tai!
Cước đi một bước hư nào biết"
Quyền tạt nửa vòng thực có hay"
Nếu chỉ đơn thuần như sách vở
Mênh mông võ học chẳng cần thầy!

XàBeng

*
Mùa Xuân Và Nỗi Nhớ

(Riêng kính dâng Mẹ. Tặng những bạn đồng tâm cảnh)

Mẹ ạ, chiều xuân năm Sáu Bảy
Khi đào nở thắm đón xuân tươi
Khi con tóc ngát bờ vai mộng
Mắt ngọc hồn nhiên biếc ý đời
Khi mực đang thơm lòng vở trắng
Khi buồn là chuyện cõi xa xôi
Bỗng đâu đất vỡ, trời nghiêng đổ
Vụn nát càn khôn, bặt tiếng cười
Phút ấy, Mẹ cầm tay của Bố
Lỏng dần....và mãi lỏng dần ra...
Khi bờ mi Mẹ đan liền lại
Là lúc đời con mộng vỡ oà!!!
Là lúc lòng con đầy bão tố
Không tin rằng Mẹ đã lià Cha
Đớn đau giữa tận cùng hư, thực
Sinh tử quay cuồng một sát na!
Như mũi dao xuyên vào phế phủ
Hồn con lịm chết giữa ngày xanh
Mẹ ơi, mấy chục năm xa Mẹ
Mà vết tâm thương vẫn chẳng lành!
Mà vết tâm thương còn mới lắm
Mỗi khi xuân đến, nắng xuân về
Khi hoa đào vẽ màu xuân thắm
Con lại rưng buồn, lại tái tê!
Từ một xuân hồng đau tiếc Mẹ
Thì con lòng vắng bóng xuân vui
Tha hương, nặng gánh hờn non nước
Càng đắng sầu thêm vị cuộc đời
Mẹ ạ, Xuân về, hoa nở thắm
Trời xanh và nắng cũng vừa tươi
Lòng con lại nhớ xuân năm cũ
Nhớ Mẹ khăn nhung, nhớ Mẹ cười...

Ngô Minh Hằng

*

“Thế Lực” Của Đứa Nam Man

Kính họa vận bài “Nguyễn Tấn Dũng ‘điá’ với đàn em” của Cô Gia đại gia ở mục “Thơ thẩn mà chơi” trong SGT số 449 nói về việc Nguyễn Tấn Dũng đương kim phó thủ tướng của Việt Cộng đoan chắc với đàn em là y sẽ thay Phan Văn Khải làm thủ tướng.

Bất kỳ bây muốn nắm nơi nào,
Cũng phải qua đây sớm gặp tao.
Để giúp “động viên” ngay lão Bush,(1)
Rồi lo can thiệp với xừ Đào.(2)
Ngăn phe chú Diễn không cho tới,(3)
Chặn cánh thằng Khoan chẳng được vào.(4)
- Với “thế lực” tao bây cũng biết,
Bây cần gì nữa, nói ra mau.

(1) George Bush, tổng thống Mỹ - (2)Hồ Cẩm Đào, tổng bí thư đảng CS Tàu - (3) ủy viên bộ chính trị, thường trực ban bí thư đảng Việt Cộng - (4) Đương kim phó thủ tướng.

*

“Tin... Tức Mình” Thiệt

Đứa Nam Man viết bài này vì đọc bản tin “chán làm tình vì béo mập” ở mục “Tin tức... mình” của VL số 1955. Bản tin này viết “theo phúc trình của chính phủ vừa tung ra để đánh dấu ngày Phụ Nữ Quốc Tế 8.3 vừa qua”.

Chánh phủ vừa ra cái “phúc trình”,
“Liền bà”... béo mập chán mần tình.
Nhưng không nêu rõ đâu bằng chứng,
Lại chẳng kể thêm những điển hình.
Lý thuyết như vầy sao họ chịu,
Trình bày kiểu đó mấy ai tin.
Mượn ngày “phụ nẫy”... chê nầy nọ,
Chắc chị em nghe rất tức mình"

*

Đứa Nam Man Ráng Đợi

ở mục “Từ thành đến tỉnh” của Làng Văn số 251 (tháng 7/04) có bản tin “kẹo làm tăng khoái lạc tình dục”. Trong đó có đoạn: “Các thỏi kẹo sô-cô-la có thể giúp đàn ông và phụ nữ đạt được cực điểm của khoái lạc sẽ được bán trên thị trường trong vòng 5 năm tới”. Đọc tin trên, đứa Nam Man viết bài này.

Nếu thiệt tương lai... loại kẹo này,
Ngậm vô nó sẽ ép phê vầy.
Đàn ông bắt trớn lên vùng gấp,
Phụ nữ thừa cơ ứng chiến ngay.
Cả bọn nghe như sung khí huyết,
Hai bên thấy cứ ngứa chân tay.
Ừa, thì ráng đợi 5 năm nữa,
- Em sẽ “o đơ” ngậm mỗi ngày.

*

Sáng Kiến Của Dân Ghiền

Trong mục “Tin một cột” của DV số 715 (30.9.05) có bản tin “Sáng kiến kẻ nghiện” cho biết từ tháng 11.2003 trại cải huấn ở Winnepeg (Canada) đã cấm tù nhân hút thuốc... do đó chấm dứt việc cung cấp trà vì tù nhân dùng xác trà để quấn thuốc hút nhưng một số tù nhân đã chế thuốc hút bằng cách ép khô... trà và trộn với kẹo cao su có chất nicotine... và theo cách này thì phải tới 2 ngày mới làm ra 1 điếu thuốc. Đọc tin trên đứa Nam Man viết bài này.

2 ngày, 1 điếu: bập vài hơi,
Nghiện kiểu này đây mới tuyệt vời.
Ngó sợi khói bay mà thú vị,
Nghe mùi trà thoảng cứ mê tơi.
Không hoài sáng kiến lo pha chế,
Chẳng bỏ công phu để ép phơi.
Lúc ngặt, bập vầy nghe mới đã,
Em vừa tưởng tượng thấy phê rồi.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bốn người được báo cáo đã bị giết chết hôm Thứ Năm sau một vụ cảnh sát rượt đuổi qua nhiều quận đã kết thúc trong trận đấu súng trên đường Miramar Parkway theo sau một tên cướp có vũ khí tại Coral Gables, tiểu bang Florida.
Mỗi năm lên tuổi già đi, tưởng đâu đã được an nhàn, nào ngờ đảng Cộng sản Việt Nam vẫn phải tối mắt đấu tranh để tồn tại vì các chứng nan y: Suy thoái tư tưởng; Đạo đức xuống cấp; Tham nhũng; và, Lợi ích nhóm trong trong cán bộ,đảng viên.
Bản thông báo của cảnh sát đưa ra hôm Thứ Năm ngày 5 tháng 12/2019, cho biết cô bé mất tích tên Lara Nguyen, 12 tuổi, cư dân thị trấn Menda. Lần cuối cô bé được nhìn thấy là tại nhà cô bé này ở đường Coppice Street, khoảng 8 giờ sáng hôm Thứ Tư ngày 4 tháng 12/2019.
Sài Gòn: Trong 11 tháng kiều hối đạt 4,3 tỷ USD, dự kiến cả năm 2019 dự kiến 5,3 tỷ USD, tăng trên 9% so với năm 2018. Kiều hối về đã giúp sản xuất kinh doanh, giải quyết khó khăn đời sống người thân, giải quyết việc làm, tạo điều kiện cho kinh tế Tp SG phát triển.
Do dự đoán thời tiết sẽ có 40-50% cơ hội mưa rào vào Thứ Bảy tới, 7 tháng 12 - ngày sự kiện ‘Winter in the Grove’, Thành phố sẽ dời sự kiện này đến ngày thứ Năm tuần sau, vào ngày 12 tháng 12, và chương trình sẽ bắt đầu lúc 5:00 giờ chiều đến 8:00 giờ tối
Tại nhà hàng Diamond 3, Westminster, Nam California, Tối thứ Sáu, ngày 29 tháng 11 năm 2019, Hội Đồng Hương Quảng Nam – Đà Nẵng (QNĐN) đã tổ chức buổi tiệc tri ân các mạnh thường quân và các ân nhân đã ïđóng góp cho chương trình cứu trợ Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa Quảng Nam Đà Nẵng.
Hôm biểu tình 17/11, lãnh tụ trẻ Joshua Wong hô lớn khẩu hiệu "Hồng-kông là Bá-linh mới !" trước đông đảo dân Hồng-kông tụ tập tại Công trường Edimbourg trong khu phố doanh thương.
Chính phủ Trump đang thắt chặt các đòi hỏi làm việc đối với một số người nhận phiếu thực phẩm, một sự thay đổi dự kiến sẽ loại bỏ các lợi ích của Chương Trình Hỗ Trợ Dinh Dưỡng Bổ Sung (SNAP) cho 688.000 người lớn.
Tổng Thống Donald Trump hôm Thứ Tư đã đột ngột bãi bỏ cuộc họp báo đã được lên lịch trình để kết thúc chuyến đi đầy tranh cãi tới Anh cho cuộc họp năm thứ 70 của Tổ Chức Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương gọi tắt là NATO.
Có 422.9 triệu khẩu súng đang lưu hành, khoảng 1.2 khẩu cho một người Mỹ, và 8.1 tỉ dây đạn được bán vào năm ngoái, chứng tỏ súng là phổ biến tại Mỹ, theo National Shooting Sports Foundation cho biết.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.