Hôm nay,  

Trang Thơ Thơ - Phần I

12/16/200000:00:00(View: 5408)
Trên Sông

Lờ lững thuyền trôi trên bến sông
Dịu dàng êm ái bóng âm thầm
Kià ai chờ đợi trong đơn lạnh!
Lặng lẽ suy tư một đóa hồng

Sương rơi mờ ảo chốn hoàng hôn
Nhẹ nhàng nhịp sóng vỗ thuyền con
Trên đồi xế ngã vầng trăng sáng
Tiếng dế kêu như van khóc than

Thao thức lòng ai giữa tịch dương
Nửa khuya thôn xóm ngủ mơ màng
Thương người nức nở buồn cô động
Tiêu sáo vi vu trong nhớ nhung

Gió thổi lung lay rung sậy nghiêng
Rì rào xao xuyến với hương đêm
Mặc tưởng trong tim tình viễn xứ
Ngã mình thương nhớ gợi tương tư

Văng vẳng ven sông tiếng ễnh ương
Âm thanh huyền bí của màn đêm
Lạ lùng tô điểm khung trời tối
Như tiếng hồ cầm não nuột vang

Nhìn ánh sao sa vụt biến nhanh
Cầu nguyện cho tôi giấc mộng lành
Sầu vương, phiền não bay theo gió
Nghiã cũ tình xưa toại ước nguyền

Dee Dee

===

Nỗi niềm xa xứ

(Tam thủ liên hoàn)

Muốn gởi lời thơ lên cánh gió
Để thơ theo gió đến muôn phương
Quê xưa cách trở ngàn mây nước
Mộng cũ chưa tròn một sắc hương
Kia mái đình hưu mờ cố ảnh
Nửa đời tâm sự nặng sầu thương
Nghe lòng vương lạnh buồn xa xứ
Nhìn cánh buồm đơn nhạt khói sương

Nhìn cánh buồm đơn nhạt khói sương
Chạnh lòng hoài niệm đến song đường
Gửi theo bóng nguyệt niềm tâm sự
Dệt mãi đường tơ khúc đoạn trường
Muôn dặm người đi trời luyến tiếc
Nghìn trùng kẻ ở bến thê lương
Vời trông cố quận tình xao xuyến
Gió lộng chân trời bạc ánh dương

Đan Phụng

===

Lễ Tình Nhân

Sớm nay vừa trở dậy
Ngoài trời lất phất mưa
Hoa vườn tươi mơn mởn
Cảnh hồng gió đu đưa
Nàng còn nằm chưa dậy.

Ta nhớ ngày lễ hội
Chân nhẹ bước vào vườn
Chọn những đóa hoa hồng
Ngắt gom thành một bó
Ta tặng người tình ngoan

Trao hoa tặng người tình
Hai tay nàng nâng lấy
Áp sát trái tim mình
Cả tâm hồn ngất ngây
Hoa tình nhân là đây

Nàng cười tươi duyên dáng
Đôi má nàng hây hây
Hương tình ôi thắm đượm
Xiết chặt đôi vòng tay
Lễ tình nhân sớm nay.

Anh Mười

===

Vọng tôi

Người giăng tầng lớp nhớ thương
Trái tim vang vọng nỗi buồn xót xa
Thời gian nào phải nụ hoa
Mắt sâu
Đêm trắng
Tình xa cuối đời
Người đau ký ức vọng tôi
Lặng im trả giá
Nghẹn môi khóc cười
Phải chi tôi là của người
Phải chi tôi nói được lời của tôi

Hà Huy Thanh

===

Nhớ mái đình xưa

Để nhớ đêm cúng đình rằm tháng giêng 1976 ở Tà Niên

Anh về Rạch Sỏi* ban trưa


Uống ly phê đá cũng vừa chuyến xe
Ngồi đây quán nước trưa hè
Thấy em rảo bước tay che dù màu
Thấy em má đỏ hồng hào
Phải chăng hiếu khách em cười làm duyên
Hẹn chiều gặp ở Tà Niên*
Anh về Tắc Cậu* đôi điều thân thương
Trên đường ghé tạt Minh Lương*
Ngồi ăn một đĩa cơm sườn hàng ba
Tối về ghé ngủ Cù Là*
Cùng vài thằng bạn ngà ngà thâu đêm
Ghẹo em đi dạo mình ên
Ai thời con gái đi đêm một mình
Em đi chơi hội sân đình
Bạn em ngoài đó đứng rình chọc em
Tháng giêng trăng sáng êm đềm
Nhớ mùa trăng hội Tà Niên đêm rằm
Mới đây, giờ mấy mươi năm
Em giờ thì đã biệt tăm phương nào
Nhớ em đôi má đỏ au
Nhớ thương cái bữa hôm nào quen nhau
Thời gian nước chảy qua cầu
Em sương khói, anh bạc đầu chung thân
Thương tình nhân, thương tình nhân.

Vĩnh Hòa Hiệp
*Tên những xã và thị trấn nằm gần nhau trên đường liên tỉnh về Chương Thiện

===

Mẹ già

Mẹ già như chuối Bà Hương,
Như xôi nếp một, như đường mía lau**
Anh xin bắc lấy nhịp cầu,
Đem buồng chuối ngọt tỏ câu ân tình
Sông xanh, thuyền đậu bến đình,
Chở mâm xôi nếp cho mình với ta.
Mía lau quảy gánh đi qua,
Anh mua một bó ép ra làm đường.
Quả rằng... em thật lòng thương,
Bước qua gian khó, coi thường nắng mưa.
Quá giang một chuyến đò trưa,
Anh nhờ mai mối... xin thưa mẹ già...

Bích Vân
**Ca dao Việt Nam

===

Tạo cảnh thiên đường

"Thơ thơ" lai láng tình thơ!
Hồn tôi vương vấn, "dật dờ" đam mê,
Tôi nay góp vần tỉ tê.
Ai thương, ai cảm, tôi thề cảm, thương!
Cùng nhau tạo cảnh Thiên Đường.
Để đời tục lụy khỏi vương vấn sầu!
Tôi tin có Chúa nhiệm mầu,
Quan phòng nhân thế, thâm sâu ân tình.
Này bạn, hãy vững niềm tin,
Tạm bợ dâu bể, Thiên Đình ngàn thu!
Hãy vui, thoát áng mây mù,
Cho hồn sảng khoái... chu du trao tình!!

Joseph Duy Tâm

===

Nửa đời nghiêng ngả

Trong lớp sóng ngầm
Đời đóng rong rêu
Gió cát xoay vần
Ta đứng trông theo

Mây lên đỉnh núi
Mưa xuống chân đèo
Chặng đường cô độc
Ghềnh thác buồm thiu

Buổi sáng sương mù
Ngã nghiêng triền dốc
Chưa nói tạ từ
Lạc đâu mùi tóc

Những ngày lộng gió
Ngược lối đi về
Nhà ai bỏ ngỏ
Hồn chợt tái tê

Chỗ ngồi hôm qua
Nay vắng bóng người
Kỷ niệm ngày xưa
Nay vẫn rạng ngời

Ta lỡ yêu hoa
Nên trau chuốt cành
Nửa đời mộng mơ
Cũng "chuyện tình buồn"

Trong lớp sóng ngầm
Huy hoàng biển cả
Cũng "chuyện tình buồn"
Nửa đời nghiêng ngả.

Thy 2000

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.