Hôm nay,  

Trang Thơ Thơ

19/05/200100:00:00(Xem: 5316)
Tình quê

Bổi hổi tình quê cháy dạ người,
Tình quê nhung nhớ khó ngoai nguôi.
Cái nôi dung dưỡng từ thơ ấu,
Mãi mãi trong ta cả cuộc đời.

Mãi mãi trong ta cả cuộc đời,
Đồng quê xanh mượt tận chân trời
Láng dầm, ông mộ cò mỏi cánh.
Tiên tổ đắp xây cảnh thêm tươi.

Tiên tổ đắp xây cảnh thêm tươi,
Trưa hè tiếng hát mẹ ầu ơi!
Mẹ ru cái ngủ từ bao thuở,
Lắng đọng trong tim lớp lớp người.

Lắng đọng trong tim lớp lớp người,
Tình quê sâu đậm thuở nằm nôi
Càng xa, càng nhắc, càng nhung nhớ!
Ray rứt trong lòng hỡi người ơi!

Anh Mười

*
Thưởng thức trà

Viên trang ở TAS - thật bao la,
Thảnh thơi thưởng thức: đệ nhất trà.
Lung linh sương ngọc hoài luân vũ,
Lóng lánh cành hoa, Hải Âu ca...
Mây vần, văn cẩu, hòa cõi mộng!
Gió vấn, vui đùa với khóm hoa.
Ta với nàng thơ, hồn quyến luyến.
Chống gậy làm thơ thú tuổi già.

Thanh Tương - TAS

*
Khóc Ngọc Lan

Ôi! Giá thử khi trước ta mù điếc,
Ta khùng điên, ta không biết Ngọc Lan!
Tim ta là sỏi đá thuở hồng hoang
Không rung động khi nghe nàng nức nở,
Không ủ dột khi nàng than thở,
Không dạt dào khi nàng hát khúc ly hương,
Không thê lương khi nàng hát khúc đoạn trường,
Không phấn khởi khi nàng ca bài hy vọng.

Ta ngu ngốc tưởng thời gian là vô tận
Để nàng còn ngân vọng mãi lời ca,
Để tim ta rung động, mắt lệ nhòa,
Để hồn phách phiêu diêu miền hoang tưởng
Ta những tưởng chuyện sinh ly tử biệt
Còn rất lâu mới chạm đến Ngọc Lan
- Con đỡ đầu của các Thần Thơ(*)
Thần Eros ban cho nàng sắc đẹp,(*)
Nhưng khốn nỗi, còn Melpomène quái ác
Là vị thần gieo tai họa thảm thương
Một phút không may, mụ đã giận hờn
Đưa lưỡi hái cắt ngang cành lan trắng.

Ta khờ dại, ta thật lòng, ta biết,
Nên mơ rằng ta thay được Hóa công
Ta gởi Ngọc Lan một cánh thiệp hồng
Mang lời chúc đến nàng ba năm trước.
Ta đâu biết là Ngọc Lan vĩnh biệt
Khi tặng ta đĩa nhạc cuối cùng,
Bên tai ta là "Vĩnh biệt tình anh"
Nghe nức nở, thiết tha lời trăn trối!

"Giai nhân tự cổ như danh tướng
Bất hứa nhân gian kiến bạch đầu"
Ta đâu ngờ con tạo trớ trêu,
Tay ban phát còn tay nào thu lại"
Ngước mắt lệ trào, cắn môi rướm máu
Ta giận ta cùng cực kiếp tàn sinh,
Phải chi ta là Biển Thước tái sinh,
Hay cả đến là Ngôi cao Cứu Thế,
Với tất cả quyền năng trí tuệ
Ban cho nàng Sự Sống nhiệm màu
Ban cho nàng Tài Trí thanh cao
Hơn tất cả những gì nàng đã có,
Ta đổi đời ta cho nàng thật đó!
Ta nguyện làm người cứu tử hoàn sinh,
Ta chết đi lòng cảm tạ cao xanh
Ban Sự Sống cho người ta quý mến.

"Mất em đời thiếu tiếng cười,
Em đi để lại muôn người tiếc thương"(**)
Bây giờ tiếc ngọc, thương hương,
Chẳng còn chi nữa, đoạn trường còn đây!
Lan phiêu du chín từng mây
Rong chơi khắp nẻo trời đầy thênh thang.
Lời ca còn đó mênh mang,
Ươm sầu quan tái, héo gan cô phòng.
Khóc Lan chắc hẳn thành sông,
Dòng sông vĩnh biệt, lệ hồng tuôn rơi!

Phan Sinh

(*)Theo thần thoại cổ Hy Lạp, các thần Muses (Thi thần) gồm 9 nữ thần là: CLIO: thần lo về lịch sử, THALIE: thần kịch nghệ, EUTERPE: Thần âm nhạc, TERPSICHORE: thần khiêu vũ, ERATO: thần về thơ tình, CALLIOPE: thần hùng biện, uyên bác, URANIE: thần thiên văn, POLYMNIE: thần lo về thánh ca, MELPOMENE: thần tạo ra chuyện bi thảm của đời sống con người (ác thần),
(*)Thần Eros: Thần về sắc đẹp (nam) cùng đi với nữ thần Aphrodite. Theo sự tin tưởng của dân gian thời cổ Hy Lạp, một người có được tài năng hay sắc đẹp là do các vị thần đỡ đầu và ban cho. Hiếm có một người nào được nhiều vị thần thương mến và ban cho tài năng cùng một lúc.
(**)Trích bài thơ "khóc em" của Lê Thị Kim Liên, chị của Ngọc Lan

*
Chiêm bao

Tới đây ngủ một giấc dài
Qua cơn mộng dữ thấy ngày nắng tan
Phủi tay, ngồ ngó mơ màng
Ô hay! Ai dựng hàng hang bể dâu
Mù mù một cõi trần lao
Hốt nhiên chợt thấy chiêm bao chốn này.

*
Trăng rằm

Mời anh nhắp miếng rượu đào
Trăng vừa trải sáng lối vào thiên thu
Ai ngồi bạc chiếc áo tu
Mười phương tịch mịch đâu bờ chơn không
Đêm trời nhả hạt sương trong
Cổ lai một ánh trăng rằm tinh khôi.

Lý Thừa Nghiệp

*
Nâng ly

Nâng ly chạm cốc rõ đến tình


Hồn yêu lãng mạn có đôi mình
Rủ nhau dạo khắp nơi cùng chốn
Quên sầu! Vui lắm mắt lung linh.

Chạm ly nâng cốc mắt nhìn nhau
Đôi tim xao xuyến thắm dạt dào
Ước mong giây phút này sống mãi
Tình thêm hưng phấn đẹp biết bao.

Nâng ly chạm cốc thấy mê hồn
Đê mê đắm đuối ngọt nụ hôn
Vòng tay siết chặt vòng ân ái
Nhạc khúc con tim trống dập dồn.

Nâng thêm lần nữa hãy cụng ly
Gọi hồn thắm lại tuổi xuân thì
Khao khát hương yêu tình say đắm
Thương thì trao hết, chẳng tiếc chi.

Cạn ly men rượu đã ngà say
Cộng men tình ái thắm vơi đầy
Ghi hình yêu dấu vào tiềm thức
Kỷ niệm đẹp thêm mối tình này.

Tâm Nguyên

*
Gìan bông giấy hồn tôi

Anh qua con ngõ nhà em
Ban trưa sân nắng dịu êm con đường
Tìm người trộm nhớ trộm thương
Em không cắp sách đến trường tung tăng
Nhớ con sáo nhỏ lăng xăng
Tía lia cái miệng giữa bầy chị em
Đến giờ tiếng kẻng đã reng
Trống giờ đã điểm còn kèn cựa đi
Tinh ranh cười nụ mím chi
Anh đây chẳng biết nói gì cho suông
Ấp a, ấp úng miệng mồm
Thấy em anh đã bồn chồn bước chân
Đôi lần muốn ngỏ lời thân
Không quen ăn nói ngại ngần, ngu ngơ
Anh đành liều mạng trao thơ
Đón đường đưa vội về mơ mấy ngày
Thương em dáng liễu trang đài
Anh thằng húi tóc con trai lè phè
Qua đi những tháng năm hè
Về ngang nhà cũ mà nghe lòng mình
Buồn nhìn ngõ vắng lặng thinh
Giàn bông giấy tím còn in trong hồn
Tuổi đời xế bóng hoàng hôn
Nhớ tình xưa cũ mộ chôn cuối đời.

Vĩnh Hòa Hiệp

*
Một lần và mãi mãi

(Một chút tình cho đời)

Tiếc rằng, tuổi đời quá cách biệt,
Làm sao giải tỏa, khối tâm tư"
Đắn đo, suy nghĩ, ngần ngừ,
Chỉ còn thờ thẫn, giã từ bóng trăng.

Trăng buồn, sầu mộng dưới mây mờ,
Lả lướt, dịu dàng, nét mộng mơ,
Con tạo trớ trêu, đùa nghịch cảnh
Để rồi sầu nhớ, dệt vần thơ.

Ngắm trời hồi tưởng bóng trăng xưa,
Lờ lững, lưng trời, gió đẩy đưa.
Chị Nguyệt hôm nay sao diễm lệ"
Ưu phiền đôi chút, chuyện xa xưa.

Đường về gió thoảng, nhạc vi vu,
Ánh nguyệt trải đều, điểm cảnh thu,
Ngàn lá bên đường, rơi rớt lại,
Phía sau văng vẳng, lời êm ru.

Chi lọa! Trăng ơi! Trăng hạ tuần,
Vẫn còn huyền ảo, nét thanh xuân,
Hồn thơ ngây ngất mong mong nhớ,
Tỉnh mộng, đêm sâu biết mấy lần"

Một chút cay nồng, men ngất ngây,
Nhìn trời huyền dịu, ngả nghiêng say,
Ánh trăng bàng bạc, trầm tư lặng,
Mù mịt chiều cao, mấy độ dài"

Nhắn gió cùng mây, nỗi thiết tha,
Qua lần trò chuyện, thấm hồn ta,
Thương về xứ Huế, nhiều dang dở,
Mờ ảo sông Hương, dưới nguyệt tà.

Gặp gỡ làm chi, lưu luyến nhiều,
Cho rồi nhận lại, được bao nhiêu"
Đêm đêm tâm niệm câu kinh Phật,
Nhân quả mang về chốn tịch liêu!

Cảnh đó hồn đây, khó thốt lời,
Đêm về cô lẻ, tạo vần thơ,
Phơi bày tâm sự, trên trang giấy,
Tri kỷ hiểu nhau, chỉ một lời.

Nếu diễm phúc, trăng thương nhớ gió,
Xin đừng tạo mây, che ánh trăng,
Gió reo tâm sự thì thầm,
Thiên thu suối nhạc trăm năm êm đềm.

Từ Nguyên

*
Hoàng đế tình yêu

Mơ gặp Chúa
Để anh
Hoàng Đế tình yêu sẵn sàng nhận tội
Lắm hoang mê vì có những em xinh
Dẫu lòng bảo lòng:
Hãy cố gắng quay về
Làm đứng đắn
Nhưng thật lòng
Hề gian dối

Lính gác giặc
Biên quốc tình bối rối
Đã bao phen
Nhổ cọc định biên cương
Vì Hoàng Đế Tình Yêu
Lịnh lạc thất thường
Hay xâm lấn
Và cũng không hay xâm lấn

Có những lúc
Hoàng Đế Tình thầm lặng
Và có khi
Hoàng Đế lắm hung hăng
Xua quân tình yêu
Xâm lấn cả cung Hằng
Lính gác giặc
Biên quốc tình lận đận

Hoàng Đế Tình Yêu
Gieo sầu khắp nẻo

Đến hôm nay
Mơ gặp Chúa một lần thôi
Để Hoàng Đế Tình Yêu
Quy hàng
Nhận tội

Anh Hạ - Melbourne

*
Vực thẳm và em

Những câu thơ đan thành võng
trong đêm
Chòng chành giấc mơ làm người lớn
Tôi ngái ngủ trên bờ vực thẳm
Nhìn bàn tay từ hai phía chối từ

Lại nhớ em, chút thủy chung đắn đo
Tình yêu của những hơi thở dài đan lại
Quyến rũ và mong manh một lần
con gái
Giọt nước mắt đầu em khóc hàng khuy

Đêm thấy mình như đá núi vô tri
Số phận nhập nhằng lóe nhanh
như chớp
Loài địa y suốt đời không hiểu được
Con dế một mình mãi khóc cho ai

Những câu thơ thức đợi một ban mai
Tôi-người lớn biết yêu và biết sống
Em hãy thở cho bốn mùa chuyển động
Để tôi đánh đu giữa hai phía gọi mời

Đàm Hà Phú

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạp chí Văn Học Mới số 5 dày 336 trang, in trên giấy vàng ngà, bìa tranh nghệ thuật của Nguyễn Đình Thuần, sáng tác từ hơn 50 nhà văn, nhà thơ, nhà biên khảo và phê bình nghệ thuật.- Văn Học Mới số 6 sẽ ấn hành vào tháng 3/2020, có chủ đề về nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn
Một tuyệt phẩm thi ca gồm những bài thơ dị thường chưa bao giờ xuất hiện bất cứ đâu, viết bởi một thi sĩ dị thường. Tựa: Tuệ Sỹ Ba ngôn ngữ: Việt - Anh - Nhật Dịch sang tiếng Anh: Nguyễn Phước Nguyên Dịch sang tiếng Nhật: G/s Bùi Chí Trung Biên tập: Đào Nguyên Dạ Thảo
Mùa thu là cơ hội bước sang trang mới khi nhiệt độ bắt đầu dịu lại. Trong mùa này, người dân California không cần mở điều hòa không khí lớn hết cỡ và cũng còn quá sớm để lo chạy máy sưởi.
Garden Grove xin mời cộng đồng tham gia chương trình đóng góp tặng quà cuối năm nhằm mang lại niềm vui, hy vọng và giúp đỡ cho những trẻ em địa phương không có quà trong mùa lễ Noel.
Ngồi niệm Phật miên man, dù cố tâm vào Phật hiệu nhưng hôm nay vẫn không sao “ nhập” được, đầu óc nó cứ văng vẳng lời anh nó lúc sáng: - Tu hú chứ tu gì mầy!
Một đường dây buôn người bán qua TQ do một phụ nữ Việt là nạn nhân buôn người trước đây tổ chức vừa bị phát hiện và bắt 2 người tại tỉnh Nghệ An, miền Trung Việt Nam, theo bản tin hôm 5 tháng 12 của Báo Dân Trí cho biết.
Điều trần luận tội đầu tiên của Ủy Ban Tư Pháp Hạ Viện đã nhanh chóng nổ ra cuộc đấu đá nội bộ đảng phái hôm Thứ Tư, 4 tháng 12 năm 2019, khi các nhà Dân Chủ cáo buộc rằng Tổng Thống Donald Trump phải bị truất phế khỏi chức vụ vì tranh thủ sự can thiệp của nước ngoài vào cuộc bầu cử ở Hoa Kỳ và đảng Cộng Hòa giận dữ vặn lại không có căn cứ cho hành động quyết liệt như vậy.
Đó là cuộc khảo sát của công ty tài chánh WalletHub đối với 182 thành phố khắp Hoa Kỳ, để xếp thứ tự an toàn nhất cho tới bất an nhất. Cuộc nghiên cứu dựa trên 41 thước đo liên hệ tới an toàn
Cảnh sát đã bắn chết một người đàn ông cầm dao tại El Monte, Nam California hôm Thứ Hai.
Một phần thưởng 50,000 đô la được đưa ra để bắt một người đàn ông của thành phố Burnaby đã bị truy nã trước đây vì tội rửa tiền như một phần của nhóm tội phạm có tổ chức người Việt Nam hoạt động tại Canada và Hoa Kỳ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.