Hôm nay,  

Thơ Thơ

19/06/200200:00:00(Xem: 6729)
*

Cung Đàn Lỗi Nhịp

Theo tâm sự cuœa người bạn học cũ NVT - thân tặng VT

Xứ Lạng, đông sang gió lạnh nhiều
Mưa sầu giăng mắc caœnh đìu hiu
Từng cơn gió thổi làm tê tái
Những cánh hoa lòng giữa tịch liêu.

Thiếu nữ bên song lặng lẽ buồn
Nhìn mây lưu lạc lệ sầu tuôn
Mây ơi! Cho nhắn người thương ấy
Có nhớ trăng thề ơ bến Tương"

Nhớ bao kyœ niệm những ngày qua
Dưới mái trường xưa đôi chúng ta
Chung sách chung đèn chung lối mộng
Đâu ngờ có lúc phaœi chia xa.

Anh đi theo đuổi chí nam nhi
Thì chút tình riêng có kể gì"
Tung cánh chim bằng bay khắp neœo
Khuê phòng khôn dõi bước người đi.

Thế rồi chinh chiến khắp nơi nơi
Chàng maœi mê xây mộng cuộc đời
Hoàn caœnh đổi thay người thiếu nữ
Trơœ về quê cũ lệ đầy vơi...

Một sáng mùa thu đẹp ánh ngà
Chàng về trong tiếng khaœi hoàn ca
Lòng vui trọn vẹn tình non nước
Chạnh nhớ niềm riêng lại xót xa.

Tìm kiếm người yêu khắp mọi nơi
Sầu dâng theo những giọt thu rơi
Thẫn thờ bao nỗi niềm thương nhớ
Bến cũ nhà xưa vắng bóng người.

Cung đàn lỗi nhịp thành dang dơœ
Hai ngaœ đôi ta rẽ lối rồi
Chôn chặt trong lòng bao kyœ niệm
Mối tình muôn thuơœ mãi không phai.

Đan Phụng

*

Hỡi Người Yêu Dấu

Hỡi người yêu dấu cuœa tôi ơi!
Tôi xin người nói một đôi lời
Xin đừng ngoaœnh mặt, đừng e ấp...
Nụ cười, sao để tắt trên môi"

Vẫn biết cuộc tình cõi u mê...
Như là... hương vị đắng cà phê
Để tôi thêm chút đường... em nhé!
Dẫu biết tình tôi... quá vụng về...

Hỡi người yêu dấu bước chân son!
Tình này trang traœi nước cùng non.
Tôi mong người hiểu, mong đừng để...
Đừng để tim mình mãi héo hon...

Không biết yêu em tự thuơœ nào!
Sáng ngày mà cứ ngỡ chiêm bao...
Ngỡ em thấp thoáng... còn đâu đó...
Nhìn mãi trông hoài, chẳng thấy đâu!

Hỡi người yêu dấu tháng ngày qua,
Ân tình như đã... đã phôi pha...
Xin người bước lại... bên hồ vắng!
Một chiếc thuyền chờ đợi... thiết tha...

TT.Đ.Mai

*

Bâng Khuâng

Tặng Thế Nhân - Qld.

Từ ngày vui caœnh điền viên
Cây vườn cao thấp lá nghiêng nắng vàng.
Xuân qua hạ tới thu sang,
Vườn cây đổ lá úa vàng vào đông.
Xuân về ấm áp nắng hồng,
Mưa xuân tưới mát cây trồng trổ hoa.
Nào xoài, nào mít, nào na.
Một vườn cây quaœ cũng là rau tươi.
Người thương ghé lại bên tôi,
Một dây bia lạnh, đĩa mồi mực khô.
Lăn tăn sóng gợn mặt hồ,
Nước trong xanh mát tưới cho cây trồng.
Đời vui thuận vợ thuận chồng,
Sức còn dư tát Biển Đông khó gì...
Vườn cây vào tuổi đương thì.
Cây thì trái ngọt, cây thì quaœ ngon.
Những đêm gió mát trăng tròn,
Ngắm trăng hóng gió lòng còn bâng khuâng.

Triệu Nam

*

Người Đưa Đò

Bao năm gắn bó với con đò
Nào có nề chi sóng gió to
Chẳng ngại gì biết bao khó nhọc
Ai qua đò vẫn nhiệt tình đưa.

Lớp trước sang sông đã đến bờ
Thoœa lòng người lái thaœ hồn thơ
Rồi quay đò lại về nơi cũ
Lưu luyến nhìn theo đứng ngẩn ngơ!

Thường xuyên có sẵn lắm người chờ
Hăng hái con đò lại đón đưa
Lặng lẽ chăm lo tròn sứ mệnh
Bao năm vượt sóng chẳng hề lơ!

Người đợi qua đò mãi chẳng thưa
Với lòng ưu ái sẵn sàng đưa
Đến bến, đến bờ ai quên được
Người lái con đò tự thuơœ xưa.

Thanh Tương

*

Mừng Ngày Sinh Nhật

Mừng ngày sinh nhật cuœa anh yêu
Hẹn nhau ta đến buổi chợ chiều
Mua tôm, cây trái và rau caœi
Về nhà anh nấu món mỹ miều
Tài nghệ nấu ăn thật độc đáo
Món Tây, món Tầu anh biết nhiều
Anh ơi, anh hiền và dễ mến
Bên anh, em caœm thấy cưng chiều.

Buổi tối chúng mình lại dạo chơi
Bên nhau tay nắm, thắm hương trời
Dưới trời trăng sao đều lấp lánh
Chúc mừng sinh nhật đẹp tuyệt vời
Và rồi trăng sao lại lên tiếng
Chúng mình hai đứa xứng lứa đôi
Gặp nhau nói chuyện hoài không nghỉ
Xa nhau xao xuyến nhớ nhau hoài.

Chúc mừng anh yêu sống khoœe mạnh
Người anh có tài, lại đẹp trai
Em vái trời anh người đức hạnh
Để em mãi dâng người tâm can
Em vái trời anh người dễ tính
Để tình ta luôn mãi dài lâu.

Trần Hoàng Mai

*

To My Darling Mother

You’re the one, who has the sweetest name
And adds a lustre to the same

Who shares my joy when I am glad
And sheds a tear when I am sad

You’re the greatest friend I ever had
Throughout life, for there’s no other

I’ve searched my whole life through, for love
That compares to that of my darling mothers

No one can ever take your place
For you’re a gem, oh kindest of all mothers.
Tuan Pham
Chiều
Ngẩn ngơ
giữa buổi tan trường
Mắt rưng rưng lệ
ngập ngừng bước chân.

Gót son
bước lạc phong trần
Bóng chim lìa tổ
chiều Xuân chán chường.

Vân Lam

*

Chẳng Cưu Mang
Chẳng mong Thiên Đường, chẳng e địa ngục
Trái tim thường thơœ hắt bùi ngùi
Cuộc đời này rất hiếm những niềm vui
Chỉ có hàng mộ bia ngày càng lấp lối
Thân tội lỗi, chẳng cầu mong xám hối
Sống trong cơn chấn động kinh hoàng
Ước gì được hóa thành đôi cánh tình lang
Sáng ngaœ bờ vai, chiều theo chân tóc
Hương tình yêu uœ mùi ẩm mốc
Dỗ chân giường đừng đổ nhịp giao hoan
Mắn đôi tay quen thói sỗ sàng
Anh uốn mình thành cơn địa chấn
Chẳng còn gì vui, neo thân khánh tận
Trót theo thuyền đơm khoang mộng hoàng hoa
Vỗ thuyền mà ca. Trời đất bao la
Theo chân sóng, chẳng tìm ra phương hướng
Anh đầu thai đứa con hoang tươœng
Thấy bên mình tận thế, cõi yêu ma
Thấy bình nguyên nắng cháy thịt da
Sông cá chết, cua bò ngang mặt lộ...
Anh lú lẫn triền miên, từng hơi thơœ
Treo cuộc tình, hong khô hết chồi mơ
Giữ dùm anh, em ơi, những bài thơ
Là hạnh phúc vĩnh hằng, anh mơ ước...

Phạm Quang Ngọc

*

Một Thuơœ Huy Hoàng

Cà phê uống quán vỉa hè
Tự do mà nổ khoœe re thân mình
Thêm vài thằng bạn chí tình
La cà quán cốc mặc tình say sưa
Hổng kham móc họng mưœa bừa
Xong rồi nhậu tiếp keœo thừa đồ ăn
Nhậu cho lút tới con trăng
Vô cho tới chỉ trời chăng biết gì
Dễ gì có độ li bì
ƠŒ nhà con vợ nó đì te tua
Bên nhà mình cố chịu thua
Về đây mình sẽ làm vua một trời
Trước là bốn món ăn chơi
Kế là đem tiếp bia hơi Holland*
Vài lon caœm thấy sần sần
Có em ngồi đút chẳng cần mất công
Em đây ngồi gọn trong lòng
Tai kề tựa má lắc mông thì thào
Uống đi nào uống đi nào
Thôi anh chịu chết đành nhào nguyên con
Tay em gọn nhoœ thon thon
Lòn sâu mò túi xem còn tiền không"
Kể như xong kể như xong
Bao tiền còn lại vào trong tay nàng
Chớ thơœ than chớ thơœ than...

Việt Kiều lãng tưœ
(*)Bia Henneken cuœa Hoà Lan

*
Anh
Anh đưa em vào thơ
Bằng tình yêu vô bờ
Tôn vinh như thần tượng
Em vui mừng lắm cơ

Anh đưa em đi chơi
Đời tươi đẹp tuyệt vời
Như lạc vào tiên caœnh
Trọn một ngày nghỉ ngơi.

Anh cho em hương nồng
Caœ ân tình mênh mông
Em đắm chìm trong mộng
Phaœi đời đẹp lắm không"

Anh cho em ngọt ngào
Những giờ phút nôn nao
Vì đợi chờ thương nhớ
Vì hẹn hò xuyến xao.

Anh cho em tâm đồng
Không thấy lạnh mùa đông
Hết rồi thời cô độc
Caœ tấm lòng caœm thông.

Anh cho em dặn dò
Luôn ân cần đắn đo
Giữ cho lòng trong sạch
Giữ cho tình thơm tho.

Thương, thương hoài anh ơi!
Nhứt, nhứt ơœ trên đời
Anh, anh là tất caœ
Em nghe hồn thaœnh thơi.

Phạm Tình Thơ

*

Thương Trái Bần Chua

Chèo xuồng những lúc ban trưa
Ra ngoài đồng vắng vàm thưa bãi bùn
Thòi lòi hoaœng chạy tứ tung
Đâu rồi vào đó ung dung giỡn đùa
Bọn ta leo hái bần chua
Chấm ăn muối ớt chẳng thua chi xoài
Khi thì cơm nguội lai rai
Thêm con mắm sống ớt cay hít hà
Bần xanh quên hái mẹ la
Canh chua mẹ nấu caœ nhà cùng ăn
Thòi lòi giỡn nước lăn tăn
Cần câu ba lưỡi ta quăng giựt liền
Lẹ tay ta ném liên miên
Đuœ kho khô quéo thịt hiền ít xương
Quê nghèo maœnh đất quê hương
Thòi lòi, rau coœ trời thương dân mình
Bần chua, tuổi nhoœ bao tình
Đi xa vẫn nhớ quê mình ngày xưa
Quê hương thương những rặng dừa
Bần chua laœ ngọn vàm xưa lỡ bồi
Nhớ hoài đám cá thòi lòi
Có còn giỡn nước thụt lồi trong hang
Mai này ta trơœ về làng
Bạn còn mấy đứa" Lang thang hàng bần
Nhớ xưa ta đã một lần
Trời trưa, im vắng hàng bần hôn em.

Vĩnh Hòa Hiệp

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bạn cứ thử tưởng tượng đi: Tác giả qua Mỹ lúc mới 11 tuổi, đã lớn lên và thành đạt trong ngành y khoa ở quê người, nhưng có lẽ vì ‘đam mê thơ văn từ nhỏ’ như tác giả tâm tình, nên năm 1986 cũng đã xuất bản tập thơ ’Khi Bóng Chiều Rơi’, và bây giờ là một Tuyển Tập Truyện Ngắn & Thơ đầy tính tự sự và cảm xúc bằng ngôn ngữ của lời ca dao Mẹ.
The Guardian trong này 21/10 đã đưa ra những hình ảnh đáng buồn cho quân đội Mỹ tại bắc Syria. Họ đã phải rút quân trong sự la ó phản đối, và người dân còn ném thức ăn vào đoàn quân xa khoảng 100 chiếc của Hoa Kỳ.
Thời gian gần đây, “văn hóa đọc” dường như đã trở thành một mỹ từ thường xuyên được nhắc đến với nhiều bài viết rất tha thiết, rất nhiệt tình cổ xúy chuyện đọc sách giấy, nhất là đối với thế hệ trẻ hiện nay.
WESTMMISTER (VB) – Nhà văn Nhã Ca, chủ nhiệm sáng lập của nhật báo Việt Báo đã được đại gia đình Việt Báo và bạn hữu xa gần chúc mừng đại thọ 80 và tái bản phát hành Nhã Ca Hồi Ký và truyện dài Phượng Hoàng trong đêm Thơ Nhạc và Bạn Hữu rộn ràng tiếng cười và đầy ắp tình thân tại hội trường Việt Báo
Dưới cái nhìn của nhà nước Bắc Kinh, Hồng Kông kể như món đồ nằm sẵn trong túi, dù có biểu tình cỡ nào cũng khó tách rời.
Khoảng giữa tháng 10/2019, Samsung Display công bố kế hoạch đầu tư hơn 11 tỷ USD (13,100 tỷ won) vào hoạt động nghiên cứu phát triển và sản xuất tấm nền QD-OLED dành cho TV.
SEOUL - Đối thoại quốc phòng hàng năm giữa Trungh Cộng và Nam Hàn sắp tái tục sau 5 năm gián đoạn.
TAIPEI - Vào ngày 20/10, Đảo quốc Taiwan tuyên bố không chấp nhận kẻ giết người Chang Tong-kai nộp mình tại Đài Loan, và khẳng định thẩm quyền Hong Kong phải giải quyết mọi thủ tục pháp lý cần thiết trước khi.
BEIJING - Phát biểu tại hội thảo an ninh hàng năm gọi là Xiangshan Forum ngày 20/10, bộ trưởng quốc phòng Wei Fenghe đả kích Hoa Kỳ kích động cách mạng màu tại các nước bằng chiến lược tầm xa, để gây ảnh hưởng nội bộ các nước này, trong đó có Trung Cộng.
Thủ  Tướng Do Thái Benjamin Netanyahu hôm Thứ Hai tuyên bố rằng ông không có thể thành lập chính quyền Do Thái mới, và rằng ông đang trả lại nhiệm vụ thành lập liên minh cho Tổng Thống euven Rivlin, đắp đường cho ứng viên khác để cố tắng thành lập chính quyền là lần đầu tiên trong hơn một thập niên.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.